古诗词

依韵和丁元珍寄张圣民及序

梅尧臣

平生天下友,常以道义求。píng shēng tiān xià yǒu,cháng yǐ dào yì qiú。
良朋既我遘,没齿无怨尤。liáng péng jì wǒ gòu,méi chǐ wú yuàn yóu。
向来六七辈,非可取次俦。xiàng lái liù qī bèi,fēi kě qǔ cì chóu。
议论吐肝胆,慷慨从窜投。yì lùn tǔ gān dǎn,kāng kǎi cóng cuàn tóu。
上能同所乐,下能同所忧。shàng néng tóng suǒ lè,xià néng tóng suǒ yōu。
出处乃一致,颜色无媚媮。chū chù nǎi yī zhì,yán sè wú mèi tōu。
诗书每博约,文酒时献酬。shī shū měi bó yuē,wén jiǔ shí xiàn chóu。
其间最达者,今已问喘牛。qí jiān zuì dá zhě,jīn yǐ wèn chuǎn niú。
我如沟中断,不入刀斧锼。wǒ rú gōu zhōng duàn,bù rù dāo fǔ sōu。
未忍舍素业,笔墨老更遒。wèi rěn shě sù yè,bǐ mò lǎo gèng qiú。
岂愿学葛藟,柔弱附彼樛。qǐ yuàn xué gé lěi,róu ruò fù bǐ jiū。
但慕张平子,闲居吟四愁。dàn mù zhāng píng zi,xián jū yín sì chóu。
譬若种香兰,幸勿忧臭莸。pì ruò zhǒng xiāng lán,xìng wù yōu chòu yóu。
顾兹发向衰,仕路行将休。gù zī fā xiàng shuāi,shì lù xíng jiāng xiū。
自甘贫贱死,肯作儿女羞。zì gān pín jiàn sǐ,kěn zuò ér nǚ xiū。
夷齐何其清,尚饿不食周。yí qí hé qí qīng,shàng è bù shí zhōu。
末途逢元珍,果然知品流。mò tú féng yuán zhēn,guǒ rán zhī pǐn liú。
当时守南方,非是寡算筹。dāng shí shǒu nán fāng,fēi shì guǎ suàn chóu。
城空无一兵,有智欲谁诹。chéng kōng wú yī bīng,yǒu zhì yù shuí zōu。
直令韩彭处,奚所施善谋。zhí lìng hán péng chù,xī suǒ shī shàn móu。
在法责固深,屈辱凡几秋。zài fǎ zé gù shēn,qū rǔ fán jǐ qiū。
无人一引手,落阱穷更幽。wú rén yī yǐn shǒu,luò jǐng qióng gèng yōu。
乃以诗战我,摐摐排利矛。nǎi yǐ shī zhàn wǒ,chuāng chuāng pái lì máo。
用多以击少,左旋而右抽。yòng duō yǐ jī shǎo,zuǒ xuán ér yòu chōu。
困蹙全夺气,奔降且无由。kùn cù quán duó qì,bēn jiàng qiě wú yóu。
孰意吾晚节,获奉君子游。shú yì wú wǎn jié,huò fèng jūn zi yóu。
宴屡接其席,行屡接其辀。yàn lǚ jiē qí xí,xíng lǚ jiē qí zhōu。
遂使西归航,岸泊独淹留。suì shǐ xī guī háng,àn pō dú yān liú。
张侯喜闻馆,坐久月影收。zhāng hóu xǐ wén guǎn,zuò jiǔ yuè yǐng shōu。
烛尽继以薪,夜分方还舟。zhú jǐn jì yǐ xīn,yè fēn fāng hái zhōu。
自古贤与愚,一一为冢丘。zì gǔ xián yǔ yú,yī yī wèi zhǒng qiū。
定知不可免,安用计短修。dìng zhī bù kě miǎn,ān yòng jì duǎn xiū。
会须举杯杓,亦莫忘歌讴。huì xū jǔ bēi biāo,yì mò wàng gē ōu。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

寄许主客

梅尧臣

昨日山光寺前雨,今朝邵伯堰头风。zuó rì shān guāng sì qián yǔ,jīn cháo shào bó yàn tóu fēng。
野云不散低侵水,鱼艇无依尚盖蓬。yě yún bù sàn dī qīn shuǐ,yú tǐng wú yī shàng gài péng。
藕味初能消酒渴,蓼花犹爱照波红。ǒu wèi chū néng xiāo jiǔ kě,liǎo huā yóu ài zhào bō hóng。
扬州有使急回去,敢此寄声非塞鸿。yáng zhōu yǒu shǐ jí huí qù,gǎn cǐ jì shēng fēi sāi hóng。

寄酬发运许主客

梅尧臣

淮上秋来物意闲,又乘轻舸信帆还。huái shàng qiū lái wù yì xián,yòu chéng qīng gě xìn fān hái。
一浮一没水中鸟,更远更昏天外山。yī fú yī méi shuǐ zhōng niǎo,gèng yuǎn gèng hūn tiān wài shān。
斜幅缠骹兵吏至,浓金洒纸颔珠颁。xié fú chán qiāo bīng lì zhì,nóng jīn sǎ zhǐ hàn zhū bān。
欲酬已觉不能敌,尽日临风思自悭。yù chóu yǐ jué bù néng dí,jǐn rì lín fēng sī zì qiān。

小村

梅尧臣

淮阔州多忽有村,棘篱疏败谩为门。huái kuò zhōu duō hū yǒu cūn,jí lí shū bài mán wèi mén。
寒鸡得食自呼伴,老叟无衣犹抱孙。hán jī dé shí zì hū bàn,lǎo sǒu wú yī yóu bào sūn。
野艇鸟翘唯断缆,枯桑水啮只危根。yě tǐng niǎo qiào wéi duàn lǎn,kū sāng shuǐ niè zhǐ wēi gēn。
嗟哉生计一如此,谬入王民版籍论。jiē zāi shēng jì yī rú cǐ,miù rù wáng mín bǎn jí lùn。

难知

梅尧臣

自古难知不遇人,朝为蛇鼠暮龙麟。zì gǔ nán zhī bù yù rén,cháo wèi shé shǔ mù lóng lín。
魏齐客溺箦中死,亭长妻轻胯下贫。wèi qí kè nì zé zhōng sǐ,tíng zhǎng qī qīng kuà xià pín。
白石夜歌谁与进,黄金怀印自能伸。bái shí yè gē shuí yǔ jìn,huáng jīn huái yìn zì néng shēn。
丈夫只患无才业,何恨区区逐路尘。zhàng fū zhǐ huàn wú cái yè,hé hèn qū qū zhú lù chén。

依韵许主客北楼夜会

梅尧臣

一日能逢几笑欢,高楼红蜡滴金盘。yī rì néng féng jǐ xiào huān,gāo lóu hóng là dī jīn pán。
吟馀陇首云初散,唱尽阳关露已寒。yín yú lǒng shǒu yún chū sàn,chàng jǐn yáng guān lù yǐ hán。
不管星河渐西落,自将烟水去程宽。bù guǎn xīng hé jiàn xī luò,zì jiāng yān shuǐ qù chéng kuān。
当时坐客各南北,谁忆重游泛木兰。dāng shí zuò kè gè nán běi,shuí yì zhòng yóu fàn mù lán。

郡阁阅书投壶和呈相国晏公

梅尧臣

较量人世无穷乐,罗列平生未见书。jiào liàng rén shì wú qióng lè,luó liè píng shēng wèi jiàn shū。
聊奉投壶祭征虏,休言系剑马相如。liáo fèng tóu hú jì zhēng lǔ,xiū yán xì jiàn mǎ xiāng rú。
画楼晚去闻寒角,缥帙看来落蠹鱼。huà lóu wǎn qù wén hán jiǎo,piāo zhì kàn lái luò dù yú。
日获诲言皆旧学,不惭贫贱带经锄。rì huò huì yán jiē jiù xué,bù cán pín jiàn dài jīng chú。

梅花

梅尧臣

江南腊月前溪上,照水野梅多少株。jiāng nán là yuè qián xī shàng,zhào shuǐ yě méi duō shǎo zhū。
艳薄自将同鹄羽,粉寒曾不逐蜂须。yàn báo zì jiāng tóng gǔ yǔ,fěn hán céng bù zhú fēng xū。
桃根有妹犹含冻,杏树为邻尚带枯。táo gēn yǒu mèi yóu hán dòng,xìng shù wèi lín shàng dài kū。
楚客且休吹玉笛,清香飘尽更应无。chǔ kè qiě xiū chuī yù dí,qīng xiāng piāo jǐn gèng yīng wú。

梅花

梅尧臣

已先群木得春色,不与杏花为比红。yǐ xiān qún mù dé chūn sè,bù yǔ xìng huā wèi bǐ hóng。
薄薄远香来涧谷,疏疏寒影近房栊。báo báo yuǎn xiāng lái jiàn gǔ,shū shū hán yǐng jìn fáng lóng。
全枝恶折憎邻女,短笛横吹怨楚童。quán zhī è zhé zēng lín nǚ,duǎn dí héng chuī yuàn chǔ tóng。
坠萼谁将呵在鬓,蕊残金粟上眉虫。zhuì è shuí jiāng hē zài bìn,ruǐ cán jīn sù shàng méi chóng。

和梅花

梅尧臣

时时不甘春着力,年年能占腊前芳。shí shí bù gān chūn zhe lì,nián nián néng zhàn là qián fāng。
水边攀折此中女,马上嗅寻何处郎。shuǐ biān pān zhé cǐ zhōng nǚ,mǎ shàng xiù xún hé chù láng。
山舍更清栽作援,凤楼偏巧学成妆。shān shě gèng qīng zāi zuò yuán,fèng lóu piān qiǎo xué chéng zhuāng。
团枝密密都如雪,野雀飞来翅合香。tuán zhī mì mì dōu rú xuě,yě què fēi lái chì hé xiāng。

和新晴

梅尧臣

云开日照戟衣寒,净扫平沙路已干。yún kāi rì zhào jǐ yī hán,jìng sǎo píng shā lù yǐ gàn。
吏散庭除少公事,畦挑芽甲足春盘。lì sàn tíng chú shǎo gōng shì,qí tiāo yá jiǎ zú chūn pán。
要听林上鸣鸠变,试步塘阴绿水宽。yào tīng lín shàng míng jiū biàn,shì bù táng yīn lǜ shuǐ kuān。
谁咏陈根有微绿,乌蟾易失似跳丸。shuí yǒng chén gēn yǒu wēi lǜ,wū chán yì shī shì tiào wán。

和腊前

梅尧臣

汉家戍日看看近,云景苍茫已岁昏。hàn jiā shù rì kàn kàn jìn,yún jǐng cāng máng yǐ suì hūn。
欲验方书治百药,预调飞走猎平原。yù yàn fāng shū zhì bǎi yào,yù diào fēi zǒu liè píng yuán。
土人熏肉经春美,宫女藏钩旧戏存。tǔ rén xūn ròu jīng chūn měi,gōng nǚ cáng gōu jiù xì cún。
独把冻醪惊节物,草芽微动见庭萱。dú bǎ dòng láo jīng jié wù,cǎo yá wēi dòng jiàn tíng xuān。

和十二月十七日雪

梅尧臣

穷冬劲腊已过半,晓雪先春何处来。qióng dōng jìn là yǐ guò bàn,xiǎo xuě xiān chūn hé chù lái。
岂应全资南亩麦,多应不分北枝梅。qǐ yīng quán zī nán mǔ mài,duō yīng bù fēn běi zhī méi。
庭中未许野童扫,林下唯愁狂吹摧。tíng zhōng wèi xǔ yě tóng sǎo,lín xià wéi chóu kuáng chuī cuī。
莫问兔园同赋客,相如居右最为才。mò wèn tù yuán tóng fù kè,xiāng rú jū yòu zuì wèi cái。

谢人惠茶

梅尧臣

山色已惊溪上雷,火前那及两旗开。shān sè yǐ jīng xī shàng léi,huǒ qián nà jí liǎng qí kāi。
采芽几日始能就,碾月一罂初寄来。cǎi yá jǐ rì shǐ néng jiù,niǎn yuè yī yīng chū jì lái。
以酪为奴名价重,将云比脚味甘回。yǐ lào wèi nú míng jià zhòng,jiāng yún bǐ jiǎo wèi gān huí。
更劳谁致中?水,况复颜生不解杯。gèng láo shuí zhì zhōng líng shuǐ,kuàng fù yán shēng bù jiě bēi。

和岁除日

梅尧臣

一年三万六千刻,玉漏唯馀十二时。yī nián sān wàn liù qiān kè,yù lòu wéi yú shí èr shí。
去日苦多谁会惜,残阴全少颇能知。qù rì kǔ duō shuí huì xī,cán yīn quán shǎo pǒ néng zhī。
已惊颜貌徐徐改,不奈乌蟾冉冉驰。yǐ jīng yán mào xú xú gǎi,bù nài wū chán rǎn rǎn chí。
万国明朝贺新岁,东风依旧入春旗。wàn guó míng cháo hè xīn suì,dōng fēng yī jiù rù chūn qí。

和谢公仪学士正月十七日雨后复雪

梅尧臣

本祈春雨成春雪,应误小桃先次开。běn qí chūn yǔ chéng chūn xuě,yīng wù xiǎo táo xiān cì kāi。
西汉枚生谁复召,南朝何逊自多才。xī hàn méi shēng shuí fù zhào,nán cháo hé xùn zì duō cái。
泼除灯火上元去,挫却勾萌六出来。pō chú dēng huǒ shàng yuán qù,cuò què gōu méng liù chū lái。
前此解衣争贳酒,不知为瑞与为灾。qián cǐ jiě yī zhēng shì jiǔ,bù zhī wèi ruì yǔ wèi zāi。