古诗词

依韵和丁元珍寄张圣民及序

梅尧臣

平生天下友,常以道义求。píng shēng tiān xià yǒu,cháng yǐ dào yì qiú。
良朋既我遘,没齿无怨尤。liáng péng jì wǒ gòu,méi chǐ wú yuàn yóu。
向来六七辈,非可取次俦。xiàng lái liù qī bèi,fēi kě qǔ cì chóu。
议论吐肝胆,慷慨从窜投。yì lùn tǔ gān dǎn,kāng kǎi cóng cuàn tóu。
上能同所乐,下能同所忧。shàng néng tóng suǒ lè,xià néng tóng suǒ yōu。
出处乃一致,颜色无媚媮。chū chù nǎi yī zhì,yán sè wú mèi tōu。
诗书每博约,文酒时献酬。shī shū měi bó yuē,wén jiǔ shí xiàn chóu。
其间最达者,今已问喘牛。qí jiān zuì dá zhě,jīn yǐ wèn chuǎn niú。
我如沟中断,不入刀斧锼。wǒ rú gōu zhōng duàn,bù rù dāo fǔ sōu。
未忍舍素业,笔墨老更遒。wèi rěn shě sù yè,bǐ mò lǎo gèng qiú。
岂愿学葛藟,柔弱附彼樛。qǐ yuàn xué gé lěi,róu ruò fù bǐ jiū。
但慕张平子,闲居吟四愁。dàn mù zhāng píng zi,xián jū yín sì chóu。
譬若种香兰,幸勿忧臭莸。pì ruò zhǒng xiāng lán,xìng wù yōu chòu yóu。
顾兹发向衰,仕路行将休。gù zī fā xiàng shuāi,shì lù xíng jiāng xiū。
自甘贫贱死,肯作儿女羞。zì gān pín jiàn sǐ,kěn zuò ér nǚ xiū。
夷齐何其清,尚饿不食周。yí qí hé qí qīng,shàng è bù shí zhōu。
末途逢元珍,果然知品流。mò tú féng yuán zhēn,guǒ rán zhī pǐn liú。
当时守南方,非是寡算筹。dāng shí shǒu nán fāng,fēi shì guǎ suàn chóu。
城空无一兵,有智欲谁诹。chéng kōng wú yī bīng,yǒu zhì yù shuí zōu。
直令韩彭处,奚所施善谋。zhí lìng hán péng chù,xī suǒ shī shàn móu。
在法责固深,屈辱凡几秋。zài fǎ zé gù shēn,qū rǔ fán jǐ qiū。
无人一引手,落阱穷更幽。wú rén yī yǐn shǒu,luò jǐng qióng gèng yōu。
乃以诗战我,摐摐排利矛。nǎi yǐ shī zhàn wǒ,chuāng chuāng pái lì máo。
用多以击少,左旋而右抽。yòng duō yǐ jī shǎo,zuǒ xuán ér yòu chōu。
困蹙全夺气,奔降且无由。kùn cù quán duó qì,bēn jiàng qiě wú yóu。
孰意吾晚节,获奉君子游。shú yì wú wǎn jié,huò fèng jūn zi yóu。
宴屡接其席,行屡接其辀。yàn lǚ jiē qí xí,xíng lǚ jiē qí zhōu。
遂使西归航,岸泊独淹留。suì shǐ xī guī háng,àn pō dú yān liú。
张侯喜闻馆,坐久月影收。zhāng hóu xǐ wén guǎn,zuò jiǔ yuè yǐng shōu。
烛尽继以薪,夜分方还舟。zhú jǐn jì yǐ xīn,yè fēn fāng hái zhōu。
自古贤与愚,一一为冢丘。zì gǔ xián yǔ yú,yī yī wèi zhǒng qiū。
定知不可免,安用计短修。dìng zhī bù kě miǎn,ān yòng jì duǎn xiū。
会须举杯杓,亦莫忘歌讴。huì xū jǔ bēi biāo,yì mò wàng gē ōu。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

寄渭州刘太保求市堪乘稳駃马

梅尧臣

有马齿加疲且劣,欲求中驷问将军。yǒu mǎ chǐ jiā pí qiě liè,yù qiú zhōng sì wèn jiāng jūn。
为言身老趋朝熟,只要驯良不挠群。wèi yán shēn lǎo qū cháo shú,zhǐ yào xùn liáng bù náo qún。

和石昌言以蜀笺南笺答松管之什

梅尧臣

青松抽干龙鳞细,秋兔束毫鸡距尖。qīng sōng chōu gàn lóng lín xì,qiū tù shù háo jī jù jiān。
杨子拟经聊以赠,蜀麻江楮报何嫌。yáng zi nǐ jīng liáo yǐ zèng,shǔ má jiāng chǔ bào hé xián。

走笔戏邵兴宗

梅尧臣

子鱼一尾不曾有,又诺毗陵苍鼠毫。zi yú yī wěi bù céng yǒu,yòu nuò pí líng cāng shǔ háo。
细粒吴粳谁下咽,尖头越管底能操。xì lì wú jīng shuí xià yàn,jiān tóu yuè guǎn dǐ néng cāo。

依韵和达观师闻蝉

梅尧臣

饮馀晨露吸馀风,噪遍高枝为俗聋。yǐn yú chén lù xī yú fēng,zào biàn gāo zhī wèi sú lóng。
欲比伯夷清已甚,不餐周粟腹常空。yù bǐ bó yí qīng yǐ shén,bù cān zhōu sù fù cháng kōng。

送张生还和州

梅尧臣

山头孤石望来久,天外行人今独归。shān tóu gū shí wàng lái jiǔ,tiān wài xíng rén jīn dú guī。
药囊自有留生术,不管淮南木叶飞。yào náng zì yǒu liú shēng shù,bù guǎn huái nán mù yè fēi。

依韵和仲源独夜吟

梅尧臣

秋鸿声涩秋弦苦,涂金博山烟夜吐。qiū hóng shēng sè qiū xián kǔ,tú jīn bó shān yān yè tǔ。
寂历虚堂灯晕生,谁人共听西窗雨。jì lì xū táng dēng yūn shēng,shuí rén gòng tīng xī chuāng yǔ。

赠裴直讲水梨二颗言太鲜答吴柑三颗以为多走笔呈之

梅尧臣

绿橘似甘来太学,大梨如水出咸阳。lǜ jú shì gān lái tài xué,dà lí rú shuǐ chū xián yáng。
莫将多少为轻重,试擘霜包几瓣香。mò jiāng duō shǎo wèi qīng zhòng,shì bāi shuāng bāo jǐ bàn xiāng。

京师逢卖梅花五首

梅尧臣

此土只见看杏蕊,大梁亦复卖梅花。cǐ tǔ zhǐ jiàn kàn xìng ruǐ,dà liáng yì fù mài méi huā。
此心还似庾开府,不惜金钱买取夸。cǐ xīn hái shì yǔ kāi fǔ,bù xī jīn qián mǎi qǔ kuā。

京师逢卖梅花五首

梅尧臣

驿使前时走马回,北人初识越人梅。yì shǐ qián shí zǒu mǎ huí,běi rén chū shí yuè rén méi。
清香莫把荼蘼比,只欠溪头月下杯。qīng xiāng mò bǎ tú mí bǐ,zhǐ qiàn xī tóu yuè xià bēi。

京师逢卖梅花五首

梅尧臣

忆在鄱君旧国傍,马穿修竹忽闻香。yì zài pó jūn jiù guó bàng,mǎ chuān xiū zhú hū wén xiāng。
偶将眼趁蝴蝶去,隔水深深几树芳。ǒu jiāng yǎn chèn hú dié qù,gé shuǐ shēn shēn jǐ shù fāng。

京师逢卖梅花五首

梅尧臣

曾见竹篱和树夹,高枝斜引过柴扉。céng jiàn zhú lí hé shù jiā,gāo zhī xié yǐn guò chái fēi。
对门独木危桥上,少妇髻鬟犹戴归。duì mén dú mù wēi qiáo shàng,shǎo fù jì huán yóu dài guī。

京师逢卖梅花五首

梅尧臣

此去吾乡二千里,不看素萼两三年。cǐ qù wú xiāng èr qiān lǐ,bù kàn sù è liǎng sān nián。
移根种子谁辛苦,上苑偷来值几钱。yí gēn zhǒng zi shuí xīn kǔ,shàng yuàn tōu lái zhí jǐ qián。

三月五日欲访宋中道遇雪而止

梅尧臣

蝴蝶飞时雪斗轻,满街撩乱得人惊。hú dié fēi shí xuě dòu qīng,mǎn jiē liāo luàn dé rén jīng。
欲寻宋子东城去,马畏春泥不敢行。yù xún sòng zi dōng chéng qù,mǎ wèi chūn ní bù gǎn xíng。

梅尧臣

夷门市里侯嬴老,公子时能释礼过。yí mén shì lǐ hóu yíng lǎo,gōng zi shí néng shì lǐ guò。
莫问孟尝招致客,薛中遗俗尚应多。mò wèn mèng cháng zhāo zhì kè,xuē zhōng yí sú shàng yīng duō。

依韵和原甫厅壁许道宁山水云是富彦国作判官时画

梅尧臣

山情水思半轩间,试问来居有底闲。shān qíng shuǐ sī bàn xuān jiān,shì wèn lái jū yǒu dǐ xián。
唯有才高方暇佚,无论岁月自能攀。wéi yǒu cái gāo fāng xiá yì,wú lùn suì yuè zì néng pān。