古诗词

依韵和丁元珍寄张圣民及序

梅尧臣

平生天下友,常以道义求。píng shēng tiān xià yǒu,cháng yǐ dào yì qiú。
良朋既我遘,没齿无怨尤。liáng péng jì wǒ gòu,méi chǐ wú yuàn yóu。
向来六七辈,非可取次俦。xiàng lái liù qī bèi,fēi kě qǔ cì chóu。
议论吐肝胆,慷慨从窜投。yì lùn tǔ gān dǎn,kāng kǎi cóng cuàn tóu。
上能同所乐,下能同所忧。shàng néng tóng suǒ lè,xià néng tóng suǒ yōu。
出处乃一致,颜色无媚媮。chū chù nǎi yī zhì,yán sè wú mèi tōu。
诗书每博约,文酒时献酬。shī shū měi bó yuē,wén jiǔ shí xiàn chóu。
其间最达者,今已问喘牛。qí jiān zuì dá zhě,jīn yǐ wèn chuǎn niú。
我如沟中断,不入刀斧锼。wǒ rú gōu zhōng duàn,bù rù dāo fǔ sōu。
未忍舍素业,笔墨老更遒。wèi rěn shě sù yè,bǐ mò lǎo gèng qiú。
岂愿学葛藟,柔弱附彼樛。qǐ yuàn xué gé lěi,róu ruò fù bǐ jiū。
但慕张平子,闲居吟四愁。dàn mù zhāng píng zi,xián jū yín sì chóu。
譬若种香兰,幸勿忧臭莸。pì ruò zhǒng xiāng lán,xìng wù yōu chòu yóu。
顾兹发向衰,仕路行将休。gù zī fā xiàng shuāi,shì lù xíng jiāng xiū。
自甘贫贱死,肯作儿女羞。zì gān pín jiàn sǐ,kěn zuò ér nǚ xiū。
夷齐何其清,尚饿不食周。yí qí hé qí qīng,shàng è bù shí zhōu。
末途逢元珍,果然知品流。mò tú féng yuán zhēn,guǒ rán zhī pǐn liú。
当时守南方,非是寡算筹。dāng shí shǒu nán fāng,fēi shì guǎ suàn chóu。
城空无一兵,有智欲谁诹。chéng kōng wú yī bīng,yǒu zhì yù shuí zōu。
直令韩彭处,奚所施善谋。zhí lìng hán péng chù,xī suǒ shī shàn móu。
在法责固深,屈辱凡几秋。zài fǎ zé gù shēn,qū rǔ fán jǐ qiū。
无人一引手,落阱穷更幽。wú rén yī yǐn shǒu,luò jǐng qióng gèng yōu。
乃以诗战我,摐摐排利矛。nǎi yǐ shī zhàn wǒ,chuāng chuāng pái lì máo。
用多以击少,左旋而右抽。yòng duō yǐ jī shǎo,zuǒ xuán ér yòu chōu。
困蹙全夺气,奔降且无由。kùn cù quán duó qì,bēn jiàng qiě wú yóu。
孰意吾晚节,获奉君子游。shú yì wú wǎn jié,huò fèng jūn zi yóu。
宴屡接其席,行屡接其辀。yàn lǚ jiē qí xí,xíng lǚ jiē qí zhōu。
遂使西归航,岸泊独淹留。suì shǐ xī guī háng,àn pō dú yān liú。
张侯喜闻馆,坐久月影收。zhāng hóu xǐ wén guǎn,zuò jiǔ yuè yǐng shōu。
烛尽继以薪,夜分方还舟。zhú jǐn jì yǐ xīn,yè fēn fāng hái zhōu。
自古贤与愚,一一为冢丘。zì gǔ xián yǔ yú,yī yī wèi zhǒng qiū。
定知不可免,安用计短修。dìng zhī bù kě miǎn,ān yòng jì duǎn xiū。
会须举杯杓,亦莫忘歌讴。huì xū jǔ bēi biāo,yì mò wàng gē ōu。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

孙司谏知邓州

梅尧臣

南阳汉名都,其俗尚敦朴。nán yáng hàn míng dōu,qí sú shàng dūn pǔ。
亡徒顷为盗,刺史安与角。wáng tú qǐng wèi dào,cì shǐ ān yǔ jiǎo。
田野遂焦熬,蒿莱思沃濯。tián yě suì jiāo áo,hāo lái sī wò zhuó。
兹虽得甘露,向已苦风雹。zī suī dé gān lù,xiàng yǐ kǔ fēng báo。
更张固所重,下令未宜数。gèng zhāng gù suǒ zhòng,xià lìng wèi yí shù。
且观道傍碑,文字今已剥。qiě guān dào bàng bēi,wén zì jīn yǐ bō。

史尉还乌程

梅尧臣

与君去年别,君来竟悲喜。yǔ jūn qù nián bié,jūn lái jìng bēi xǐ。
乘马夜访君,备陈昔行李。chéng mǎ yè fǎng jūn,bèi chén xī xíng lǐ。
五月辞吴中,六月渡扬子。wǔ yuè cí wú zhōng,liù yuè dù yáng zi。
七月行丧妻,是月子又死。qī yuè xíng sàng qī,shì yuè zi yòu sǐ。
买棺无橐金,助贷赖知己。mǎi guān wú tuó jīn,zhù dài lài zhī jǐ。
娇儿昼夜啼,幼女饮食止。jiāo ér zhòu yè tí,yòu nǚ yǐn shí zhǐ。
行路况炎蒸,悲哀满心耳。xíng lù kuàng yán zhēng,bēi āi mǎn xīn ěr。
青铜不忍照,憔悴邻于鬼。qīng tóng bù rěn zhào,qiáo cuì lín yú guǐ。
八月至都下,少长疾未已。bā yuè zhì dōu xià,shǎo zhǎng jí wèi yǐ。
一婢复嗑然,老媪几不起。yī bì fù kē rán,lǎo ǎo jǐ bù qǐ。
君门日预朝,仆乘贫可耻。jūn mén rì yù cháo,pū chéng pín kě chǐ。
十月补王畿,受代隔岁纪。shí yuè bǔ wáng jī,shòu dài gé suì jì。
闭门陋巷中,闷默阅书史。bì mén lòu xiàng zhōng,mèn mò yuè shū shǐ。
初闻君至之,如见湖山美。chū wén jūn zhì zhī,rú jiàn hú shān měi。
今闻君复还,为我谢云水。jīn wén jūn fù hái,wèi wǒ xiè yún shuǐ。
故交傥相问,怀抱今如此。gù jiāo tǎng xiāng wèn,huái bào jīn rú cǐ。
岂乏南飞雁,岂无东下鲤。qǐ fá nán fēi yàn,qǐ wú dōng xià lǐ。
自同嵇康懒,作书愁把纸。zì tóng jī kāng lǎn,zuò shū chóu bǎ zhǐ。

薛九宅观雕狐图

梅尧臣

蜀中处士李怀衮,手画皂雕擒赤狐。shǔ zhōng chù shì lǐ huái gǔn,shǒu huà zào diāo qín chì hú。
猛爪入颊觜迸血,短尾㒔㑛穷蹄铺。měng zhǎo rù jiá zī bèng xuè,duǎn wěi shú sù qióng tí pù。
雕争怒力狐争死,二物形意无纤殊。diāo zhēng nù lì hú zhēng sǐ,èr wù xíng yì wú xiān shū。
一禽一兽固已别,硬羽软毛非笔模。yī qín yī shòu gù yǐ bié,yìng yǔ ruǎn máo fēi bǐ mó。
入君此室见此图,如在原野从驰驱。rù jūn cǐ shì jiàn cǐ tú,rú zài yuán yě cóng chí qū。

萧著作宰丰城

梅尧臣

王都二月花正开,社雨作阴迎燕子。wáng dōu èr yuè huā zhèng kāi,shè yǔ zuò yīn yíng yàn zi。
人先春色向江南,江南春色归春水。rén xiān chūn sè xiàng jiāng nán,jiāng nán chūn sè guī chūn shuǐ。
拍岸绿波生荻芽,晨羞聊可助甘旨。pāi àn lǜ bō shēng dí yá,chén xiū liáo kě zhù gān zhǐ。
县涂为政子所谙,不敢赠言言日鄙。xiàn tú wèi zhèng zi suǒ ān,bù gǎn zèng yán yán rì bǐ。

弟得臣殿丞签判越州

梅尧臣

再为会稽行,聊问会稽美。zài wèi huì jī xíng,liáo wèn huì jī měi。
禹穴迁所探,秦望斯所纪。yǔ xué qiān suǒ tàn,qín wàng sī suǒ jì。
年代已浸深,书碑必亡矣。nián dài yǐ jìn shēn,shū bēi bì wáng yǐ。
剡溪有樵风,其事恐非是。shàn xī yǒu qiáo fēng,qí shì kǒng fēi shì。
买臣千载后,得无负薪子。mǎi chén qiān zài hòu,dé wú fù xīn zi。
黄庭昔换鹅,道士傥不死。huáng tíng xī huàn é,dào shì tǎng bù sǐ。
行当访其真,愿以鹅报尔。xíng dāng fǎng qí zhēn,yuàn yǐ é bào ěr。
慎勿笑我痴,万事难可拟。shèn wù xiào wǒ chī,wàn shì nán kě nǐ。
摘笋复盈檐,缗鱼新出水。zhāi sǔn fù yíng yán,mín yú xīn chū shuǐ。
此又食之珍,因书悉条理。cǐ yòu shí zhī zhēn,yīn shū xī tiáo lǐ。

李舍人淮南提刑

梅尧臣

啄木欲除蠹,蠹去树亦挠。zhuó mù yù chú dù,dù qù shù yì náo。
何须食微虫,尔腹岂不饱。hé xū shí wēi chóng,ěr fù qǐ bù bǎo。
天下本无事,自为庸人扰。tiān xià běn wú shì,zì wèi yōng rén rǎo。
君实知古深,终惭用倾巧。jūn shí zhī gǔ shēn,zhōng cán yòng qīng qiǎo。

吴殿丞代州通判

梅尧臣

举才不避势,必也知其长。jǔ cái bù bì shì,bì yě zhī qí zhǎng。
王官诚济济,岂得佐边疆。wáng guān chéng jì jì,qǐ dé zuǒ biān jiāng。
代郡实雄要,昔已选帅良。dài jùn shí xióng yào,xī yǐ xuǎn shuài liáng。
功名乃欲取,叱驭登太行。gōng míng nǎi yù qǔ,chì yù dēng tài xíng。

和人喜雨

梅尧臣

仲冬至仲春,阴隔久不雨。zhòng dōng zhì zhòng chūn,yīn gé jiǔ bù yǔ。
耕农将失时,萌颖未出土。gēng nóng jiāng shī shí,méng yǐng wèi chū tǔ。
帝心实焦劳,日夜不安处。dì xīn shí jiāo láo,rì yè bù ān chù。
祷祠烦骏奔,肸飨杳无补。dǎo cí fán jùn bēn,xī xiǎng yǎo wú bǔ。
帝时降金舆,遍款灵真宇。dì shí jiàng jīn yú,biàn kuǎn líng zhēn yǔ。
百姓知帝勤,变愁为鼓舞。bǎi xìng zhī dì qín,biàn chóu wèi gǔ wǔ。
和气能致祥,是日云蔽午。hé qì néng zhì xiáng,shì rì yún bì wǔ。
夕风不鸣条,甘润忽周普。xī fēng bù míng tiáo,gān rùn hū zhōu pǔ。
已见尧为君,安问谁为辅。yǐ jiàn yáo wèi jūn,ān wèn shuí wèi fǔ。

春鹘谣

梅尧臣

春巢累累,众鸟哺儿。chūn cháo lèi lèi,zhòng niǎo bǔ ér。
众鸟不出巢,群雏嗷嗷腹甚饥。zhòng niǎo bù chū cháo,qún chú áo áo fù shén jī。
不出巢,其谓何,上有苍鹘窥其窠。bù chū cháo,qí wèi hé,shàng yǒu cāng gǔ kuī qí kē。
问鹘何仇,鹘不我顾。wèn gǔ hé chóu,gǔ bù wǒ gù。
我巢有雏,开口待哺。wǒ cháo yǒu chú,kāi kǒu dài bǔ。
一日不击,巢雏不食。yī rì bù jī,cháo chú bù shí。
尔忧尔雏,众鸟号呼又可吁。ěr yōu ěr chú,zhòng niǎo hào hū yòu kě xū。

汴之水三

梅尧臣

汴之水,分于河,黄流浊浊激春波。biàn zhī shuǐ,fēn yú hé,huáng liú zhuó zhuó jī chūn bō。
昨日初观水东下,千人走喜兮万人歌。zuó rì chū guān shuǐ dōng xià,qiān rén zǒu xǐ xī wàn rén gē。
歌谓何,大船来兮小船过。gē wèi hé,dà chuán lái xī xiǎo chuán guò。
百货将集玉都那,君则扬舲兮以纠刑科。bǎi huò jiāng jí yù dōu nà,jūn zé yáng líng xī yǐ jiū xíng kē。

汴之水三

梅尧臣

我送行舟,于水之次。wǒ sòng xíng zhōu,yú shuǐ zhī cì。
春风吹两旗,君作天王使。chūn fēng chuī liǎng qí,jūn zuò tiān wáng shǐ。
罟客自求鱼,清江莫相避。gǔ kè zì qiú yú,qīng jiāng mò xiāng bì。

宋次道一百五日往郑拜墓

梅尧臣

去不避风雨,泣望松柏门。qù bù bì fēng yǔ,qì wàng sōng bǎi mén。
飒然风悲响,如感泉下魂。sà rán fēng bēi xiǎng,rú gǎn quán xià hún。
沃酹向坟土,空湿陈草根。wò lèi xiàng fén tǔ,kōng shī chén cǎo gēn。
人归夜月冷,石马在九原。rén guī yè yuè lěng,shí mǎ zài jiǔ yuán。

孙太祝亳州签判

梅尧臣

微风起船尾,雨气生日脚。wēi fēng qǐ chuán wěi,yǔ qì shēng rì jiǎo。
不愁春路泥,正泛春波乐。bù chóu chūn lù ní,zhèng fàn chūn bō lè。
顺去疾鸟飞,问程殊我度。shùn qù jí niǎo fēi,wèn chéng shū wǒ dù。
才名留守家,更入尚书幕。cái míng liú shǒu jiā,gèng rù shàng shū mù。

寄灵隐通教僧

梅尧臣

奇山若洗青,草木生石上。qí shān ruò xǐ qīng,cǎo mù shēng shí shàng。
根萌不可穷,条蔓自增王。gēn méng bù kě qióng,tiáo màn zì zēng wáng。
其阴有高僧,日食惟一盎。qí yīn yǒu gāo sēng,rì shí wéi yī àng。
世人久已疏,猿鸟应相向。shì rén jiǔ yǐ shū,yuán niǎo yīng xiāng xiàng。

李少傅郑圃佚老亭

梅尧臣

庄生述天理,老固当念佚。zhuāng shēng shù tiān lǐ,lǎo gù dāng niàn yì。
举世用自劳,谁能以为必。jǔ shì yòng zì láo,shuí néng yǐ wèi bì。
我公谢鼎司,嗣子都华秩。wǒ gōng xiè dǐng sī,sì zi dōu huá zhì。
代言辍帝右,作藩辅王室。dài yán chuò dì yòu,zuò fān fǔ wáng shì。
承颜向兹地,园宇乐永日。chéng yán xiàng zī dì,yuán yǔ lè yǒng rì。
佳树发已繁,修竹移未密。jiā shù fā yǐ fán,xiū zhú yí wèi mì。
春禽时弄吭,清景付吟笔。chūn qín shí nòng kēng,qīng jǐng fù yín bǐ。
朱金待金构,荣美安与匹。zhū jīn dài jīn gòu,róng měi ān yǔ pǐ。