古诗词

高车再过谢永叔内翰

梅尧臣

世人重贵不重旧,重旧今见欧阳公。shì rén zhòng guì bù zhòng jiù,zhòng jiù jīn jiàn ōu yáng gōng。
昨朝喜我都门入,高车临岸进船篷。zuó cháo xǐ wǒ dōu mén rù,gāo chē lín àn jìn chuán péng。
俯躬拜我礼愈下,驺徒窃语音微通。fǔ gōng bài wǒ lǐ yù xià,zōu tú qiè yǔ yīn wēi tōng。
我公声名压朝右,何厚于此瘦老翁。wǒ gōng shēng míng yā cháo yòu,hé hòu yú cǐ shòu lǎo wēng。
笑言哑哑似平昔,妻子信说如梁鸿。xiào yán yǎ yǎ shì píng xī,qī zi xìn shuō rú liáng hóng。
自兹连雨泥没胫,未得谒帝明光宫。zì zī lián yǔ ní méi jìng,wèi dé yè dì míng guāng gōng。
冒阴履湿就税地,亲宾未过知巷穷。mào yīn lǚ shī jiù shuì dì,qīn bīn wèi guò zhī xiàng qióng。
复闻传呼公又至,黄金络马声珑珑。fù wén chuán hū gōng yòu zhì,huáng jīn luò mǎ shēng lóng lóng。
紫袍宝带照屋室,饮水啜茗当清风。zǐ páo bǎo dài zhào wū shì,yǐn shuǐ chuài míng dāng qīng fēng。
邀以新诗出古律,霜髯屡颔摇寒松。yāo yǐ xīn shī chū gǔ lǜ,shuāng rán lǚ hàn yáo hán sōng。
因嗟近代贵莫比,官为司空仍侍中。yīn jiē jìn dài guì mò bǐ,guān wèi sī kōng réng shì zhōng。
今成冢丘已寂寞,文字岂得留无穷。jīn chéng zhǒng qiū yǐ jì mò,wén zì qǐ dé liú wú qióng。
以此易彼可勿愧,浮荣有若送雨虹。yǐ cǐ yì bǐ kě wù kuì,fú róng yǒu ruò sòng yǔ hóng。
须臾断灭不复见,唯有明月常当空。xū yú duàn miè bù fù jiàn,wéi yǒu míng yuè cháng dāng kōng。
况我学不为买禄,直欲到死攀轲雄。kuàng wǒ xué bù wèi mǎi lù,zhí yù dào sǐ pān kē xióng。
一饭足以饱我腹,一衣足以饰我躬。yī fàn zú yǐ bǎo wǒ fù,yī yī zú yǐ shì wǒ gōng。
老虽得职不足显,愿与公去驩乐同。lǎo suī dé zhí bù zú xiǎn,yuàn yǔ gōng qù huān lè tóng。
驩乐同,治园田,颍水东。huān lè tóng,zhì yuán tián,yǐng shuǐ dōng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

亳州李密学寄御枣一箧

梅尧臣

沛谯有钜枣,味甘蜜相差。pèi qiáo yǒu jù zǎo,wèi gān mì xiāng chà。
其赤如君心,其大如王瓜。qí chì rú jūn xīn,qí dà rú wáng guā。
尝贡趋国门,岂及贫儒家。cháng gòng qū guó mén,qǐ jí pín rú jiā。
今见待士意,下异卢仝茶。jīn jiàn dài shì yì,xià yì lú tóng chá。
食之无厌饫,咏德曾未涯。shí zhī wú yàn yù,yǒng dé céng wèi yá。

九月五日梦欧阳永叔

梅尧臣

朝镜恶白发,夕梦对故人。cháo jìng è bái fā,xī mèng duì gù rén。
常恨道路隔,忽喜颜色亲。cháng hèn dào lù gé,hū xǐ yán sè qīn。
相笑勿问年,青铜早伤神。xiāng xiào wù wèn nián,qīng tóng zǎo shāng shén。
鸡嚎天欲白,向者犹疑真。jī háo tiān yù bái,xiàng zhě yóu yí zhēn。

自尉氏南至京皆水及人胫

梅尧臣

陆行畏水深,舟行畏水浅。lù xíng wèi shuǐ shēn,zhōu xíng wèi shuǐ qiǎn。
河流去时閤,涂潦归时践。hé liú qù shí gé,tú lǎo guī shí jiàn。
事与时相违,我惭行处蹇。shì yǔ shí xiāng wéi,wǒ cán xíng chù jiǎn。
人生莫为客,为客此安免。rén shēng mò wèi kè,wèi kè cǐ ān miǎn。

九月十六日自许昌回至京师胥平叔宋中道迓于郊外

梅尧臣

今日至国门,二子来迎我。jīn rì zhì guó mén,èr zi lái yíng wǒ。
适遇信陵冢,冢棘秋叶堕。shì yù xìn líng zhǒng,zhǒng jí qiū yè duò。
翩翻随人飞,拂马右或左。piān fān suí rén fēi,fú mǎ yòu huò zuǒ。
谓此独无情,亦与吾意可。wèi cǐ dú wú qíng,yì yǔ wú yì kě。

裴如晦赴河阳幕

梅尧臣

嚎风一夜动,作雪欲愁客。háo fēng yī yè dòng,zuò xuě yù chóu kè。
客莫苦嗟行,农望明年麦。kè mò kǔ jiē xíng,nóng wàng míng nián mài。
方来笑语同,又是关河隔。fāng lái xiào yǔ tóng,yòu shì guān hé gé。
主人贤且智,不待子所画。zhǔ rén xián qiě zhì,bù dài zi suǒ huà。

送韩子华十月拜扫

梅尧臣

白露已变霜,孝心竟悲恻。bái lù yǐ biàn shuāng,xiào xīn jìng bēi cè。
荐衣如念存,拜垄不遑息。jiàn yī rú niàn cún,bài lǒng bù huáng xī。
带剑蓬池外,兼程困马力。dài jiàn péng chí wài,jiān chéng kùn mǎ lì。
礼毕便当还,于诚乃为得。lǐ bì biàn dāng hái,yú chéng nǎi wèi dé。

送韩六玉汝宰钱塘

梅尧臣

顷寻高士庐,正值浸湖雪。qǐng xún gāo shì lú,zhèng zhí jìn hú xuě。
雪中千万峰,参差县前列。xuě zhōng qiān wàn fēng,cān chà xiàn qián liè。
僧居或隐见,岸树随曲折。sēng jū huò yǐn jiàn,àn shù suí qū zhé。
惊凫如避人,远向寒烟灭。jīng fú rú bì rén,yuǎn xiàng hán yān miè。
潜希为子男,傥得遂疏拙。qián xī wèi zi nán,tǎng dé suì shū zhuō。
今逾二十年,志愿徒切切。jīn yú èr shí nián,zhì yuàn tú qiè qiè。
方闻落君手,与我曾未别。fāng wén luò jūn shǒu,yǔ wǒ céng wèi bié。
景多诗莫穷,归载压车辙。jǐng duō shī mò qióng,guī zài yā chē zhé。

得曾巩秀才所附滁州欧阳永叔书答意

梅尧臣

客从淮上来,往问故人信。kè cóng huái shàng lái,wǎng wèn gù rén xìn。
袖衔藤纸书,题字远已认。xiù xián téng zhǐ shū,tí zì yuǎn yǐ rèn。
既喜开其封,固觉减吾吝。jì xǐ kāi qí fēng,gù jué jiǎn wú lìn。
新诗不作寄,乃见子所慎。xīn shī bù zuò jì,nǎi jiàn zi suǒ shèn。
向来能如今,岂有得观衅。xiàng lái néng rú jīn,qǐ yǒu dé guān xìn。
南方岁苦热,生蝗复饥馑。nán fāng suì kǔ rè,shēng huáng fù jī jǐn。
忧心日自劳,霜发应满鬓。yōu xīn rì zì láo,shuāng fā yīng mǎn bìn。
知予欲东归,晓夕目不瞬。zhī yǔ yù dōng guī,xiǎo xī mù bù shùn。
贫难久待乏,薄禄藉沾润。pín nán jiǔ dài fá,báo lù jí zhān rùn。
虽为委吏冗,亦自甘以进。suī wèi wěi lì rǒng,yì zì gān yǐ jìn。
相望未得亲,终朝如抱疹。xiāng wàng wèi dé qīn,zhōng cháo rú bào zhěn。

追咏崔奉礼小园

梅尧臣

前此访君时,已观堂宇邃。qián cǐ fǎng jūn shí,yǐ guān táng yǔ suì。
安知中屏开,自有幽林致。ān zhī zhōng píng kāi,zì yǒu yōu lín zhì。
花搴岩桂红,石擘云根翠。huā qiān yán guì hóng,shí bāi yún gēn cuì。
正当秋风来,不见摇落意。zhèng dāng qiū fēng lái,bù jiàn yáo luò yì。
日得吟其间,何须去为吏。rì dé yín qí jiān,hé xū qù wèi lì。

宋中道快我生女

梅尧臣

尔尝喜诅予,生女竟勿怪。ěr cháng xǐ zǔ yǔ,shēng nǚ jìng wù guài。
今遂如尔口,是宜为尔快。jīn suì rú ěr kǒu,shì yí wèi ěr kuài。
亦既以言酬,固且殊眦睚。yì jì yǐ yán chóu,gù qiě shū zì yá。
慰情何必男,兹语当自戒。wèi qíng hé bì nán,zī yǔ dāng zì jiè。

咏宋中道宅棕榈

梅尧臣

青青棕榈树,散叶如车轮。qīng qīng zōng lǘ shù,sàn yè rú chē lún。
拥萚交紫髯,岁剥岂非仁。yōng tuò jiāo zǐ rán,suì bō qǐ fēi rén。
用以覆雕舆,何惮克厥身。yòng yǐ fù diāo yú,hé dàn kè jué shēn。
今植公侯第,爱惜知几春。jīn zhí gōng hóu dì,ài xī zhī jǐ chūn。
完之固不长,只与荠本均。wán zhī gù bù zhǎng,zhǐ yǔ jì běn jūn。
幸当敕园吏,披割见日新。xìng dāng chì yuán lì,pī gē jiàn rì xīn。
是能去窘束,始得物理亲。shì néng qù jiǒng shù,shǐ dé wù lǐ qīn。

咏秤

梅尧臣

圣人防争心,权衡为之设。shèng rén fáng zhēng xīn,quán héng wèi zhī shè。
后世失其平,有星徒尔列。hòu shì shī qí píng,yǒu xīng tú ěr liè。
物物尚可欺,铢铢不须别。wù wù shàng kě qī,zhū zhū bù xū bié。
将淳天下民,安得必毁折。jiāng chún tiān xià mín,ān dé bì huǐ zhé。

咏象韩子华邀赋

梅尧臣

躯大力无用,远物赏驯柔。qū dà lì wú yòng,yuǎn wù shǎng xùn róu。
食刍与饮水,百倍于马牛。shí chú yǔ yǐn shuǐ,bǎi bèi yú mǎ niú。
犹能络金羁,不可伏车辀。yóu néng luò jīn jī,bù kě fú chē zhōu。
苍舒曾智秤,千钧空压舟。cāng shū céng zhì chèng,qiān jūn kōng yā zhōu。

依韵答惠勤上人

梅尧臣

释子本乐静,宜不事物牵。shì zi běn lè jìng,yí bù shì wù qiān。
我惭姑苏守,复赏杼山然。wǒ cán gū sū shǒu,fù shǎng zhù shān rán。
三岁与之别,其学已增前。sān suì yǔ zhī bié,qí xué yǐ zēng qián。
忽此有来赠,老拙谬耽研。hū cǐ yǒu lái zèng,lǎo zhuō miù dān yán。

答显忠上人

梅尧臣

驱马傍驰道,归自许西偏。qū mǎ bàng chí dào,guī zì xǔ xī piān。
高车非旧贵,立避槐树边。gāo chē fēi jiù guì,lì bì huái shù biān。
心虽欲往谒,仆馁行不前。xīn suī yù wǎng yè,pū něi xíng bù qián。
是甘处穷巷,晨笑微生烟。shì gān chù qióng xiàng,chén xiào wēi shēng yān。
傥有好事者,扣门与留连。tǎng yǒu hǎo shì zhě,kòu mén yǔ liú lián。
或有袖中诗,语熟气颇全。huò yǒu xiù zhōng shī,yǔ shú qì pǒ quán。
曾不类缁褐,始可令勉旃。céng bù lèi zī hè,shǐ kě lìng miǎn zhān。
京师百许寺,知几相差肩。jīng shī bǎi xǔ sì,zhī jǐ xiāng chà jiān。