古诗词

高车再过谢永叔内翰

梅尧臣

世人重贵不重旧,重旧今见欧阳公。shì rén zhòng guì bù zhòng jiù,zhòng jiù jīn jiàn ōu yáng gōng。
昨朝喜我都门入,高车临岸进船篷。zuó cháo xǐ wǒ dōu mén rù,gāo chē lín àn jìn chuán péng。
俯躬拜我礼愈下,驺徒窃语音微通。fǔ gōng bài wǒ lǐ yù xià,zōu tú qiè yǔ yīn wēi tōng。
我公声名压朝右,何厚于此瘦老翁。wǒ gōng shēng míng yā cháo yòu,hé hòu yú cǐ shòu lǎo wēng。
笑言哑哑似平昔,妻子信说如梁鸿。xiào yán yǎ yǎ shì píng xī,qī zi xìn shuō rú liáng hóng。
自兹连雨泥没胫,未得谒帝明光宫。zì zī lián yǔ ní méi jìng,wèi dé yè dì míng guāng gōng。
冒阴履湿就税地,亲宾未过知巷穷。mào yīn lǚ shī jiù shuì dì,qīn bīn wèi guò zhī xiàng qióng。
复闻传呼公又至,黄金络马声珑珑。fù wén chuán hū gōng yòu zhì,huáng jīn luò mǎ shēng lóng lóng。
紫袍宝带照屋室,饮水啜茗当清风。zǐ páo bǎo dài zhào wū shì,yǐn shuǐ chuài míng dāng qīng fēng。
邀以新诗出古律,霜髯屡颔摇寒松。yāo yǐ xīn shī chū gǔ lǜ,shuāng rán lǚ hàn yáo hán sōng。
因嗟近代贵莫比,官为司空仍侍中。yīn jiē jìn dài guì mò bǐ,guān wèi sī kōng réng shì zhōng。
今成冢丘已寂寞,文字岂得留无穷。jīn chéng zhǒng qiū yǐ jì mò,wén zì qǐ dé liú wú qióng。
以此易彼可勿愧,浮荣有若送雨虹。yǐ cǐ yì bǐ kě wù kuì,fú róng yǒu ruò sòng yǔ hóng。
须臾断灭不复见,唯有明月常当空。xū yú duàn miè bù fù jiàn,wéi yǒu míng yuè cháng dāng kōng。
况我学不为买禄,直欲到死攀轲雄。kuàng wǒ xué bù wèi mǎi lù,zhí yù dào sǐ pān kē xióng。
一饭足以饱我腹,一衣足以饰我躬。yī fàn zú yǐ bǎo wǒ fù,yī yī zú yǐ shì wǒ gōng。
老虽得职不足显,愿与公去驩乐同。lǎo suī dé zhí bù zú xiǎn,yuàn yǔ gōng qù huān lè tóng。
驩乐同,治园田,颍水东。huān lè tóng,zhì yuán tián,yǐng shuǐ dōng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

送吴冲卿学士归蔡州

梅尧臣

孟夏日南归,马耳竖迎风。mèng xià rì nán guī,mǎ ěr shù yíng fēng。
急雨不及避,断霓明向东。jí yǔ bù jí bì,duàn ní míng xiàng dōng。
古城汝水傍,化俗寄我公。gǔ chéng rǔ shuǐ bàng,huà sú jì wǒ gōng。
君今去拜庆,酥酪美将同。jūn jīn qù bài qìng,sū lào měi jiāng tóng。

下土桥送刁景纯忽大风韩子华先归遗其小方巾明日持还副以此诗

梅尧臣

昨日汴水头,共饯东去人。zuó rì biàn shuǐ tóu,gòng jiàn dōng qù rén。
暴风吹黄沙,对面不相亲。bào fēng chuī huáng shā,duì miàn bù xiāng qīn。
归来乘大马,误掷小方巾。guī lái chéng dà mǎ,wù zhì xiǎo fāng jīn。
平明驰奴还,偷样古逼真。píng míng chí nú hái,tōu yàng gǔ bī zhēn。

逢王公慥太博

梅尧臣

驽马不惜蹄,出门莫畏泥。nú mǎ bù xī tí,chū mén mò wèi ní。
泥中逢故友,十载相乖睽。ní zhōng féng gù yǒu,shí zài xiāng guāi kuí。
但怪苍鬓色,斑斑俯铁骊。dàn guài cāng bìn sè,bān bān fǔ tiě lí。
少立不及语,交策或东西。shǎo lì bù jí yǔ,jiāo cè huò dōng xī。
向晚我还舟,君来访长堤。xiàng wǎn wǒ hái zhōu,jūn lái fǎng zhǎng dī。
对论出处迹,存没生悲啼。duì lùn chū chù jì,cún méi shēng bēi tí。
勿言少壮日,志意吐虹霓。wù yán shǎo zhuàng rì,zhì yì tǔ hóng ní。
而今七不堪,懒又甚于嵇。ér jīn qī bù kān,lǎn yòu shén yú jī。

寄题洪州慈济师西轩

梅尧臣

西轩无落晖,所赖西庭竹。xī xuān wú luò huī,suǒ lài xī tíng zhú。
竹间有古叶,竹上有繁绿。zhú jiān yǒu gǔ yè,zhú shàng yǒu fán lǜ。
夜雨一洗梢,朝阳似晞沐。yè yǔ yī xǐ shāo,cháo yáng shì xī mù。
焚香爱此心,自不同诸俗。fén xiāng ài cǐ xīn,zì bù tóng zhū sú。

送谢著作归陈州

梅尧臣

骐骥泥中行,偶蹶未千里。qí jì ní zhōng xíng,ǒu jué wèi qiān lǐ。
终当至高衢,尚苦泥行耻。zhōng dāng zhì gāo qú,shàng kǔ ní xíng chǐ。
今归雨蒙蒙,嘶鸣欲何止。jīn guī yǔ méng méng,sī míng yù hé zhǐ。
乃念彼名驹,近在清川涘。nǎi niàn bǐ míng jū,jìn zài qīng chuān sì。
他日见腾骧,驽枥此垂耳。tā rì jiàn téng xiāng,nú lì cǐ chuí ěr。

勉致仕李秘监

梅尧臣

渊明归柴桑,家贫食不足。yuān míng guī chái sāng,jiā pín shí bù zú。
当其勇去时,不待秫稻熟。dāng qí yǒng qù shí,bù dài shú dào shú。
借问何以然,实耻暂屈辱。jiè wèn hé yǐ rán,shí chǐ zàn qū rǔ。
公常为近臣,曾不辄媚曲。gōng cháng wèi jìn chén,céng bù zhé mèi qū。
一缘府舍灾,遂使还秩禄。yī yuán fǔ shě zāi,suì shǐ hái zhì lù。
禄仕四十年,内乏釜钟粟。lù shì sì shí nián,nèi fá fǔ zhōng sù。
归来托四邻,恓恓无片屋。guī lái tuō sì lín,xī xī wú piàn wū。
去就异前人,其义已介独。qù jiù yì qián rén,qí yì yǐ jiè dú。
譬之食嗟来,应自甘退缩。pì zhī shí jiē lái,yīng zì gān tuì suō。
当营负郭田,渐可事水竹。dāng yíng fù guō tián,jiàn kě shì shuǐ zhú。

送施景仁太博提点江南坑冶

梅尧臣

楚山岂无铜,楚匠岂不工。chǔ shān qǐ wú tóng,chǔ jiàng qǐ bù gōng。
大炉常乏铸,碧丱那得充。dà lú cháng fá zhù,bì guàn nà dé chōng。
积弊在乡县,孰肯以利笼。jī bì zài xiāng xiàn,shú kěn yǐ lì lóng。
君今承诏行,谕民当得中。jūn jīn chéng zhào xíng,yù mín dāng dé zhōng。
苟能使之发,亦莫取之穷。gǒu néng shǐ zhī fā,yì mò qǔ zhī qióng。
此乃事可久,山深山自通。cǐ nǎi shì kě jiǔ,shān shēn shān zì tōng。

夜泊虹县同施景仁太博河上纳凉书事

梅尧臣

与君爱清风,移榻就明月。yǔ jūn ài qīng fēng,yí tà jiù míng yuè。
月落见星繁,星繁如昼热。yuè luò jiàn xīng fán,xīng fán rú zhòu rè。
沾衣轻露坠,响岸崩湍啮。zhān yī qīng lù zhuì,xiǎng àn bēng tuān niè。
坐思都城时,谁许脚不袜。zuò sī dōu chéng shí,shuí xǔ jiǎo bù wà。

送王判官同提点坑冶

梅尧臣

地虽不爱宝,利在与民共。dì suī bù ài bǎo,lì zài yǔ mín gòng。
务国不务民,傥有安得用。wù guó bù wù mín,tǎng yǒu ān dé yòng。
孟氏美王囿,其说久已诵。mèng shì měi wáng yòu,qí shuō jiǔ yǐ sòng。
聊此陈薄言,忉怛不能重。liáo cǐ chén báo yán,dāo dá bù néng zhòng。

舟次山阳呈王宗说寺丞

梅尧臣

远客虽有乐,莫如逢故人。yuǎn kè suī yǒu lè,mò rú féng gù rén。
夜怀夷门时,月照楚水滨。yè huái yí mén shí,yuè zhào chǔ shuǐ bīn。
自居扁舟上,随处与船邻。zì jū biǎn zhōu shàng,suí chù yǔ chuán lín。
宜将到此日,因使报朋亲。yí jiāng dào cǐ rì,yīn shǐ bào péng qīn。

送崔黄臣寺丞宰临海

梅尧臣

补官桐庐时,已饱严陵钓。bǔ guān tóng lú shí,yǐ bǎo yán líng diào。
进吏六百石,又得临海峤。jìn lì liù bǎi shí,yòu dé lín hǎi jiào。
因之论出处,足以见风调。yīn zhī lùn chū chù,zú yǐ jiàn fēng diào。
洪潮可登观,万里涨川窍。hóng cháo kě dēng guān,wàn lǐ zhǎng chuān qiào。
收缩向何归,由来人莫料。shōu suō xiàng hé guī,yóu lái rén mò liào。
凭君能赋才,庶或穷其妙。píng jūn néng fù cái,shù huò qióng qí miào。

楚童

梅尧臣

楚童能捕鱼,乃在水边居。chǔ tóng néng bǔ yú,nǎi zài shuǐ biān jū。
手取眼不顾,情知獭未如。shǒu qǔ yǎn bù gù,qíng zhī tǎ wèi rú。
鬓上浮萍草,点点绿有馀。bìn shàng fú píng cǎo,diǎn diǎn lǜ yǒu yú。
既挈不暇理,归来莫取渠。jì qiè bù xiá lǐ,guī lái mò qǔ qú。

五月二十夜梦尹师鲁

梅尧臣

昨夕梦师鲁,相对如平生。zuó xī mèng shī lǔ,xiāng duì rú píng shēng。
及觉语未终,恨恨伤我情。jí jué yǔ wèi zhōng,hèn hèn shāng wǒ qíng。
去年闻子丧,旅寄谁能迎。qù nián wén zi sàng,lǚ jì shuí néng yíng。
家贫儿女幼,迢递洛阳城。jiā pín ér nǚ yòu,tiáo dì luò yáng chéng。
何当置之归,西望泪缘缨。hé dāng zhì zhī guī,xī wàng lèi yuán yīng。

五月二十四日过高邮三沟

梅尧臣

甲申七月七,未明至三沟。jiǎ shēn qī yuè qī,wèi míng zhì sān gōu。
先妻南阳君,奄化向行舟。xiān qī nán yáng jūn,yǎn huà xiàng xíng zhōu。
魂去寂无迹,追之固无由。hún qù jì wú jì,zhuī zhī gù wú yóu。
此苦极天地,心瞀肠如抽。cǐ kǔ jí tiān dì,xīn mào cháng rú chōu。
泣尽泪不续,岸草风飕飕。qì jǐn lèi bù xù,àn cǎo fēng sōu sōu。
柎僵尚疑生,大呼声裂喉。fū jiāng shàng yí shēng,dà hū shēng liè hóu。
柁师为我叹,挽卒为我愁。duò shī wèi wǒ tàn,wǎn zú wèi wǒ chóu。
戊子夏再过,感昔涕交流。wù zi xià zài guò,gǎn xī tì jiāo liú。
恐伤新人心,强制揩双眸。kǒng shāng xīn rén xīn,qiáng zhì kāi shuāng móu。
未及归旅榇,悲恨何时休。wèi jí guī lǚ chèn,bēi hèn hé shí xiū。

过茱萸堰

梅尧臣

茱萸堰在吴牛死,茱萸堰废吴牛闲。zhū yú yàn zài wú niú sǐ,zhū yú yàn fèi wú niú xián。
吴牛闲,东南百货来如山。wú niú xián,dōng nán bǎi huò lái rú shān。