古诗词

寄题绛守园池

梅尧臣

老柏麝不食,古色侵青冥。lǎo bǎi shè bù shí,gǔ sè qīn qīng míng。
浅沼龙不入,秋水生浮萍。qiǎn zhǎo lóng bù rù,qiū shuǐ shēng fú píng。
屋屡圬垩几太守,壁上彪蔚遗丹青。wū lǚ wū è jǐ tài shǒu,bì shàng biāo wèi yí dān qīng。
黑石镌辞涩如棘,今昔往来人不识。hēi shí juān cí sè rú jí,jīn xī wǎng lái rén bù shí。
酸睛欲抉无声形,既不可问不可听。suān jīng yù jué wú shēng xíng,jì bù kě wèn bù kě tīng。
悬泉泻窦昼未停,飞玉贮蓝光入屏。xuán quán xiè dòu zhòu wèi tíng,fēi yù zhù lán guāng rù píng。
苞潭梁岛甲癸丁,蔓刺交缀垂组綎。bāo tán liáng dǎo jiǎ guǐ dīng,màn cì jiāo zhuì chuí zǔ tīng。
苍官屃槐朋在庭,风虫日鸟声嘤咛。cāng guān xì huái péng zài tíng,fēng chóng rì niǎo shēng yīng níng。
卉葩木果黏枝条,集台脱热昏疴醒。huì pā mù guǒ nián zhī tiáo,jí tái tuō rè hūn kē xǐng。
樊文韩诗怪若是,径取一二传优伶。fán wén hán shī guài ruò shì,jìng qǔ yī èr chuán yōu líng。
仍寄河东薛太守,更与斟酌无闲扃。réng jì hé dōng xuē tài shǒu,gèng yǔ zhēn zhuó wú xián jiōng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

将解舟走笔呈表臣

梅尧臣

昨夜讴吟泻春酒,今朝波浪下黄河。zuó yè ōu yín xiè chūn jiǔ,jīn cháo bō làng xià huáng hé。
主人不暇匆匆别,为倩流莺寄语过。zhǔ rén bù xiá cōng cōng bié,wèi qiàn liú yīng jì yǔ guò。

答再和

梅尧臣

舟行才及二三里,已复浅流如冻河。zhōu xíng cái jí èr sān lǐ,yǐ fù qiǎn liú rú dòng hé。
君有短书谁远寄,时因燕子拂樯过。jūn yǒu duǎn shū shuí yuǎn jì,shí yīn yàn zi fú qiáng guò。

依韵和钱深推官见寄

梅尧臣

无才不敢学阳秋,嗜酒时能问大酋。wú cái bù gǎn xué yáng qiū,shì jiǔ shí néng wèn dà qiú。
前日偶从河上饮,文章何可并英游。qián rì ǒu cóng hé shàng yǐn,wén zhāng hé kě bìng yīng yóu。

依韵答宣叔行舟相隔见寄

梅尧臣

汴涨溅溅费挽牵,轻舟难若上青天。biàn zhǎng jiàn jiàn fèi wǎn qiān,qīng zhōu nán ruò shàng qīng tiān。
只知乘駃及先去,不意迟留落那边。zhǐ zhī chéng jué jí xiān qù,bù yì chí liú luò nà biān。

至第四铺二首

梅尧臣

第四铺前风雨急,搭河过尽不忧滩。dì sì pù qián fēng yǔ jí,dā hé guò jǐn bù yōu tān。
却愁蓬漏沾征橐,始信人间行路难。què chóu péng lòu zhān zhēng tuó,shǐ xìn rén jiān xíng lù nán。

至第四铺二首

梅尧臣

轻舟已过第四铺,忆著阳关末尾声。qīng zhōu yǐ guò dì sì pù,yì zhù yáng guān mò wěi shēng。
怊惆杜公行底急,白醪何处得同倾。chāo chóu dù gōng xíng dǐ jí,bái láo hé chù dé tóng qīng。

和公仪龙图戏勉

梅尧臣

五公雄笔厕其间,愧似丘陵拟泰山。wǔ gōng xióng bǐ cè qí jiān,kuì shì qiū líng nǐ tài shān。
岂意来嘲饭颗句,忙中唯此是偷闲。qǐ yì lái cháo fàn kē jù,máng zhōng wéi cǐ shì tōu xián。

再和公仪龙图

梅尧臣

千重海浪渔人醉,百战沙场野叟闲。qiān zhòng hǎi làng yú rén zuì,bǎi zhàn shā chǎng yě sǒu xián。
能向闹中还得静,乃知朝市即青山。néng xiàng nào zhōng hái dé jìng,nǎi zhī cháo shì jí qīng shān。

和公仪龙图小桃花

梅尧臣

三分春色一分休,始见桃花著树头。sān fēn chūn sè yī fēn xiū,shǐ jiàn táo huā zhù shù tóu。
霰雪斗来如约勒,为公留作上林游。xiàn xuě dòu lái rú yuē lēi,wèi gōng liú zuò shàng lín yóu。

琴高鱼和公仪

梅尧臣

大鱼人骑上天去,留得小鳞来按觞。dà yú rén qí shàng tiān qù,liú dé xiǎo lín lái àn shāng。
吾物吾乡不须念,太官常膳有肥羊。wú wù wú xiāng bù xū niàn,tài guān cháng shàn yǒu féi yáng。

重答和永叔

梅尧臣

我家唯有一团月,挂在飕飕草屋东。wǒ jiā wéi yǒu yī tuán yuè,guà zài sōu sōu cǎo wū dōng。
玉兔已为公取玩,更休窥望桂丛中。yù tù yǐ wèi gōng qǔ wán,gèng xiū kuī wàng guì cóng zhōng。

又依韵

梅尧臣

多病相如不复云,更何曾有卓文君。duō bìng xiāng rú bù fù yún,gèng hé céng yǒu zhuó wén jūn。
他时我向会稽去,只是荆钗与布裙。tā shí wǒ xiàng huì jī qù,zhǐ shì jīng chāi yǔ bù qún。

书事和韩子华舍人

梅尧臣

见凭蝴蝶过墙飞,却梦翩然入绮闱。jiàn píng hú dié guò qiáng fēi,què mèng piān rán rù qǐ wéi。
欲扑翅轻萦不住,觉时疑有粉沾衣。yù pū chì qīng yíng bù zhù,jué shí yí yǒu fěn zhān yī。

观张中乐书大字

梅尧臣

芝旭驰名世有孙,大书如晓过秋原。zhī xù chí míng shì yǒu sūn,dà shū rú xiǎo guò qiū yuán。
长松怪柏皆成炭,豫氏观傍不解吞。zhǎng sōng guài bǎi jiē chéng tàn,yù shì guān bàng bù jiě tūn。

依韵和公仪龙图招诸公观舞及画

梅尧臣

落花净扫青阴长,野蝶闲飞绿草闲。luò huā jìng sǎo qīng yīn zhǎng,yě dié xián fēi lǜ cǎo xián。
侍从归来看鹤舞,便将樽酒欲招闲。shì cóng guī lái kàn hè wǔ,biàn jiāng zūn jiǔ yù zhāo xián。