古诗词

答张子卿秀才

梅尧臣

茫茫九土中,天网该时秀。máng máng jiǔ tǔ zhōng,tiān wǎng gāi shí xiù。
有凤不收罗,有麟不获狩。yǒu fèng bù shōu luó,yǒu lín bù huò shòu。
贤豪为咨嗟,都邑诵琼琇。xián háo wèi zī jiē,dōu yì sòng qióng xiù。
而我当是时,欲见恨未遘。ér wǒ dāng shì shí,yù jiàn hèn wèi gòu。
忽过广平居,遇子乃邂逅。hū guò guǎng píng jū,yù zi nǎi xiè hòu。
怀中二新篇,幸出洗昏瞀。huái zhōng èr xīn piān,xìng chū xǐ hūn mào。
一美韩公子,一语南方寇。yī měi hán gōng zi,yī yǔ nán fāng kòu。
铿然青琅玕,交戛风雨骤。kēng rán qīng láng gān,jiāo jiá fēng yǔ zhòu。
辄用告众多,亦未甚便售。zhé yòng gào zhòng duō,yì wèi shén biàn shòu。
固知至珍物,不入市井贸。gù zhī zhì zhēn wù,bù rù shì jǐng mào。
昨朝惊扉鸣,始悟子来扣。zuó cháo jīng fēi míng,shǐ wù zi lái kòu。
钜编高贮襟,细卷仍函袖。jù biān gāo zhù jīn,xì juǎn réng hán xiù。
麻衣踏犀靴,再拜谨以授。má yī tà xī xuē,zài bài jǐn yǐ shòu。
因之重感怆,世德实有旧。yīn zhī zhòng gǎn chuàng,shì dé shí yǒu jiù。
文体古为徒,家声喜能又。wén tǐ gǔ wèi tú,jiā shēng xǐ néng yòu。
其间赞愚辞,愧累将恐诟。qí jiān zàn yú cí,kuì lèi jiāng kǒng gòu。
摩拂李杜光,诚与日月斗。mó fú lǐ dù guāng,chéng yǔ rì yuè dòu。
退之心伏降,安得此孤陋。tuì zhī xīn fú jiàng,ān dé cǐ gū lòu。
岂能造春荣,岂解易星宿。qǐ néng zào chūn róng,qǐ jiě yì xīng sù。
一身犹寒饥,生未饱藜豆。yī shēn yóu hán jī,shēng wèi bǎo lí dòu。
高高河汉流,肯下借湔漱。gāo gāo hé hàn liú,kěn xià jiè jiān shù。
虫鱼傥无施,捉撮不乖缪。chóng yú tǎng wú shī,zhuō cuō bù guāi móu。
聊此慰穷愁,文章终莫就。liáo cǐ wèi qióng chóu,wén zhāng zhōng mò jiù。
庭前枯石榴,寒雀并清昼。tíng qián kū shí liú,hán què bìng qīng zhòu。
逍遥独咏歌,寄翼与报酬。xiāo yáo dú yǒng gē,jì yì yǔ bào chóu。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

夜晴

梅尧臣

新晴月正明,频听夜乌惊。xīn qíng yuè zhèng míng,pín tīng yè wū jīng。
未向高枝稳,时为绕树声。wèi xiàng gāo zhī wěn,shí wèi rào shù shēng。
群飞自纷泊,众鸟不屏营。qún fēi zì fēn pō,zhòng niǎo bù píng yíng。
躁静于焉见,谁能度物情。zào jìng yú yān jiàn,shuí néng dù wù qíng。

古鉴

梅尧臣

古鉴得荒冢,土花全未磨。gǔ jiàn dé huāng zhǒng,tǔ huā quán wèi mó。
背菱尖尚在,鼻兽角微讹。bèi líng jiān shàng zài,bí shòu jiǎo wēi é。
月暗虾䗫蚀,尘昏魍魉过。yuè àn xiā má shí,chén hūn wǎng liǎng guò。
但令光彩发,表里是山河。dàn lìng guāng cǎi fā,biǎo lǐ shì shān hé。

橐驼

梅尧臣

鸣驼出西域,衔尾自连连。míng tuó chū xī yù,xián wěi zì lián lián。
汉驿凌云去,胡人踏雪牵。hàn yì líng yún qù,hú rén tà xuě qiān。
常时识风候,过碛辨沙泉。cháng shí shí fēng hòu,guò qì biàn shā quán。
老觉肉封侧,犹蒙锦帕鲜。lǎo jué ròu fēng cè,yóu méng jǐn pà xiān。

李庭

梅尧臣

纫丝作长带,正胜茱萸纹。rèn sī zuò zhǎng dài,zhèng shèng zhū yú wén。
冉冉仍垂绋,??自有薰。rǎn rǎn réng chuí fú,tǎn tǎn zì yǒu xūn。
鲜华非称我,修饰未如君。xiān huá fēi chēng wǒ,xiū shì wèi rú jūn。
曾不日来取,贤哉知礼云。céng bù rì lái qǔ,xián zāi zhī lǐ yún。

梅尧臣

生甘类原宪,死不学陶朱。shēng gān lèi yuán xiàn,sǐ bù xué táo zhū。
但乐诗书在,未忧钟鼎无。dàn lè shī shū zài,wèi yōu zhōng dǐng wú。
耻随波上下,难免鬼歔歈。chǐ suí bō shàng xià,nán miǎn guǐ xū yú。
陋巷曲肱者,终朝还似愚。lòu xiàng qū gōng zhě,zhōng cháo hái shì yú。

梅尧臣

涎涎只来燕,飞飞自舞空。xián xián zhǐ lái yàn,fēi fēi zì wǔ kōng。
轻如汉家后,斜避楚台风。qīng rú hàn jiā hòu,xié bì chǔ tái fēng。
斗折撩沙觜,相高接草虫。dòu zhé liāo shā zī,xiāng gāo jiē cǎo chóng。
向人全不畏,切莫入吴宫。xiàng rén quán bù wèi,qiè mò rù wú gōng。

韩子华约游园上马后雨作遂归

梅尧臣

谁约玩春物,狂风云骤开。shuí yuē wán chūn wù,kuáng fēng yún zhòu kāi。
摆丛多落蕊,蔽路足昏埃。bǎi cóng duō luò ruǐ,bì lù zú hūn āi。
逆水燕迎雨,将生鹅怕雷。nì shuǐ yàn yíng yǔ,jiāng shēng é pà léi。
嵇康今转懒,骑马半途回。jī kāng jīn zhuǎn lǎn,qí mǎ bàn tú huí。

集英殿赐百官宴以雨放

梅尧臣

春来无点雨,三月始闻雷。chūn lái wú diǎn yǔ,sān yuè shǐ wén léi。
晓殿鸣檐急,群公罢食回。xiǎo diàn míng yán jí,qún gōng bà shí huí。
燕迎风翅健,马踏雾泥开。yàn yíng fēng chì jiàn,mǎ tà wù ní kāi。
晚觉微阳透,飞光上绿槐。wǎn jué wēi yáng tòu,fēi guāng shàng lǜ huái。

刁景纯期水门再别以风雨不往

梅尧臣

饯客客未至,明朝当更来。jiàn kè kè wèi zhì,míng cháo dāng gèng lái。
风雨寻船懒,车马向城回。fēng yǔ xún chuán lǎn,chē mǎ xiàng chéng huí。
乌帽吹觉重,清樽想谁开。wū mào chuī jué zhòng,qīng zūn xiǎng shuí kāi。
终期江上见,俗礼聊损裁。zhōng qī jiāng shàng jiàn,sú lǐ liáo sǔn cái。

韩子华访石昌言不遇石有诗韩邀和答

梅尧臣

尝闻载酒者,去访子云居。cháng wén zài jiǔ zhě,qù fǎng zi yún jū。
乃值徒御出,遂令谈笑虚。nǎi zhí tú yù chū,suì lìng tán xiào xū。
为黍宁乏具,题凤岂有诸。wèi shǔ níng fá jù,tí fèng qǐ yǒu zhū。
一听负荆语,还想蔺相如。yī tīng fù jīng yǔ,hái xiǎng lìn xiāng rú。

施景仁邀咏泗州普照王寺古桧

梅尧臣

来寻淮上寺,老桧莫知年。lái xún huái shàng sì,lǎo guì mò zhī nián。
劫火已镕像,樛枝宁改烟。jié huǒ yǐ róng xiàng,jiū zhī níng gǎi yān。
根拿怪石入,节驳苍苔坚。gēn ná guài shí rù,jié bó cāng tái jiān。
欲问浮波箭,空嗟此独传。yù wèn fú bō jiàn,kōng jiē cǐ dú chuán。

长芦江口

梅尧臣

风驾晚潮急,浪头相趁过。fēng jià wǎn cháo jí,làng tóu xiāng chèn guò。
水归瓜步小,船下秣陵多。shuǐ guī guā bù xiǎo,chuán xià mò líng duō。
鸥舞不停翅,燕飞轻帖波。ōu wǔ bù tíng chì,yàn fēi qīng tiē bō。
今来学楚客,薄暮爱渔歌。jīn lái xué chǔ kè,báo mù ài yú gē。

过褐山矶值风

梅尧臣

山口风偏急,矶头水似煎。shān kǒu fēng piān jí,jī tóu shuǐ shì jiān。
喧声殊倦听,逆上正难牵。xuān shēng shū juàn tīng,nì shàng zhèng nán qiān。
暗石谁愁碍,长途未拟前。àn shí shuí chóu ài,zhǎng tú wèi nǐ qián。
江心看白浪,卷起大于船。jiāng xīn kàn bái làng,juǎn qǐ dà yú chuán。

褐山矶上港中泊

梅尧臣

风恶舟难进,聊依浦里村。fēng è zhōu nán jìn,liáo yī pǔ lǐ cūn。
岸潮生蓼节,滩浪聚芦根。àn cháo shēng liǎo jié,tān làng jù lú gēn。
日脚看看雨,江心渐渐昏。rì jiǎo kàn kàn yǔ,jiāng xīn jiàn jiàn hūn。
篙师知蟹窟,取以助清樽。gāo shī zhī xiè kū,qǔ yǐ zhù qīng zūn。

昭亭潭上别

梅尧臣

行舟晚解去,亲戚各还家。xíng zhōu wǎn jiě qù,qīn qī gè hái jiā。
泪落正湿衣,肠翻如转车。lèi luò zhèng shī yī,cháng fān rú zhuǎn chē。
借是昭亭水,相随亦有涯。jiè shì zhāo tíng shuǐ,xiāng suí yì yǒu yá。
予今游宦意,曾不学匏瓜。yǔ jīn yóu huàn yì,céng bù xué páo guā。