古诗词

还吴长文舍人诗卷

梅尧臣

松液化茯苓,又因为琥珀。sōng yè huà fú líng,yòu yīn wèi hǔ pò。
遇物必得形,毛发曾不隔。yù wù bì dé xíng,máo fā céng bù gé。
君子亦豹变,其文蔚可觌。jūn zi yì bào biàn,qí wén wèi kě dí。
今者逢吴侯,满腹贮经籍。jīn zhě féng wú hóu,mǎn fù zhù jīng jí。
喷吐五色霓,自堪垂典册。pēn tǔ wǔ sè ní,zì kān chuí diǎn cè。
诗教始二南,皆著贤圣迹。shī jiào shǐ èr nán,jiē zhù xián shèng jì。
后世竟剪裁,破碎随刀尺。hòu shì jìng jiǎn cái,pò suì suí dāo chǐ。
我辈强追仿,画龙成蜥蜴。wǒ bèi qiáng zhuī fǎng,huà lóng chéng xī yì。
有唐文最盛,韩伏甫与白。yǒu táng wén zuì shèng,hán fú fǔ yǔ bái。
甫白无不包,甄陶咸所索。fǔ bái wú bù bāo,zhēn táo xián suǒ suǒ。
侯初守二郡,山水多助益。hóu chū shǒu èr jùn,shān shuǐ duō zhù yì。
升高觞嘉宾,赋笔速鹰翮。shēng gāo shāng jiā bīn,fù bǐ sù yīng hé。
葺书成大轴,许我观琮璧。qì shū chéng dà zhóu,xǔ wǒ guān cóng bì。
真物固易辨,恨无百金易。zhēn wù gù yì biàn,hèn wú bǎi jīn yì。
借从怀袖归,诵玩废朝夕。jiè cóng huái xiù guī,sòng wán fèi cháo xī。
譬如游国都,惝恍失阡陌。pì rú yóu guó dōu,chǎng huǎng shī qiān mò。
苦吟三十年,所获唯巾帼。kǔ yín sān shí nián,suǒ huò wéi jīn guó。
岂比夸受降,甲齐熊耳积。qǐ bǐ kuā shòu jiàng,jiǎ qí xióng ěr jī。
重见元和风,珠玉敌海舶。zhòng jiàn yuán hé fēng,zhū yù dí hǎi bó。
自惭寒饿为,何张空避席。zì cán hán è wèi,hé zhāng kōng bì xí。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

依韵和签判都官昭亭谢雨回广教见怀

梅尧臣

赛雨何从事,高情苦爱山。sài yǔ hé cóng shì,gāo qíng kǔ ài shān。
谢公联句后,惠远过溪间。xiè gōng lián jù hòu,huì yuǎn guò xī jiān。
笑处岩相答,归时酒在颜。xiào chù yán xiāng dá,guī shí jiǔ zài yán。
端忧守穷巷,无力共跻攀。duān yōu shǒu qióng xiàng,wú lì gòng jī pān。

依韵答达观禅师颖公

梅尧臣

霜露每怀感,江山空复情。shuāng lù měi huái gǎn,jiāng shān kōng fù qíng。
老便林室静,坐厌巷童声。lǎo biàn lín shì jìng,zuò yàn xiàng tóng shēng。
尽日都无语,逢人亦强迎。jǐn rì dōu wú yǔ,féng rén yì qiáng yíng。
浮生过半百,安用此虚名。fú shēng guò bàn bǎi,ān yòng cǐ xū míng。

题姑苏邵氏园居

梅尧臣

积水夫差国,闲居鲁叟心。jī shuǐ fū chà guó,xián jū lǔ sǒu xīn。
石科云起润,城角竹连阴。shí kē yún qǐ rùn,chéng jiǎo zhú lián yīn。
燕入池塘晚,花开岛屿深。yàn rù chí táng wǎn,huā kāi dǎo yǔ shēn。
应当效疏傅,不惜橐中金。yīng dāng xiào shū fù,bù xī tuó zhōng jīn。

春夜闻雨

梅尧臣

风味正不寝,骤来寒气增。fēng wèi zhèng bù qǐn,zhòu lái hán qì zēng。
檐斜滴野箨,窗缺摇春灯。yán xié dī yě tuò,chuāng quē yáo chūn dēng。
孺子睡中语,归人行未能。rú zi shuì zhōng yǔ,guī rén xíng wèi néng。
前溪波暗长,定已没滩棱。qián xī bō àn zhǎng,dìng yǐ méi tān léng。

早春田行

梅尧臣

风雪双羊路,梅花溪上村。fēng xuě shuāng yáng lù,méi huā xī shàng cūn。
鸟呼知木暖,云湿觉山昏。niǎo hū zhī mù nuǎn,yún shī jué shān hūn。
妇子来陂下,囊壶置树根。fù zi lái bēi xià,náng hú zhì shù gēn。
予非陶靖节,老去爱田园。yǔ fēi táo jìng jié,lǎo qù ài tián yuán。

送志来上人往姑苏谒元曹

梅尧臣

折取东桥柳,青青向故人。zhé qǔ dōng qiáo liǔ,qīng qīng xiàng gù rén。
欲知问馆处,要识旧溪春。yù zhī wèn guǎn chù,yào shí jiù xī chūn。
旋洒铜瓶水,休沾野寺尘。xuán sǎ tóng píng shuǐ,xiū zhān yě sì chén。
吴门逢隐者,必是汉名臣。wú mén féng yǐn zhě,bì shì hàn míng chén。

温成皇后挽词

梅尧臣

巩洛园陵启,函关卤部闻。gǒng luò yuán líng qǐ,hán guān lǔ bù wén。
素车迎紫气,灵袜度青云。sù chē yíng zǐ qì,líng wà dù qīng yún。
歌欲传长恨,人将问少君。gē yù chuán zhǎng hèn,rén jiāng wèn shǎo jūn。
明年贺元日,无复绣衣薰。míng nián hè yuán rì,wú fù xiù yī xūn。

与正仲屯田游广教寺

梅尧臣

春滩尚可涉,不惜溅衣裾。chūn tān shàng kě shè,bù xī jiàn yī jū。
古寺入深树,野泉鸣暗渠。gǔ sì rù shēn shù,yě quán míng àn qú。
酒杯参茗具,山蕨间盘蔬。jiǔ bēi cān míng jù,shān jué jiān pán shū。
落日还城郭,人方带月锄。luò rì hái chéng guō,rén fāng dài yuè chú。

哭谢公仪学士

梅尧臣

道路传闻日,惊嗟尚复疑。dào lù chuán wén rì,jīng jiē shàng fù yí。
疾因勤学得,命不与人期。jí yīn qín xué dé,mìng bù yǔ rén qī。
贾谊年伤少,相如恨见迟。jiǎ yì nián shāng shǎo,xiāng rú hèn jiàn chí。
向来公辅器,看取李家知。xiàng lái gōng fǔ qì,kàn qǔ lǐ jiā zhī。

春日东斋

梅尧臣

剥剥禽敲竹,薰薰日照花。bō bō qín qiāo zhú,xūn xūn rì zhào huā。
耳中无俗听,眼底有闲夸。ěr zhōng wú sú tīng,yǎn dǐ yǒu xián kuā。
迸笋过幽草,吹香到别家。bèng sǔn guò yōu cǎo,chuī xiāng dào bié jiā。
吾怀方自得,切莫问生涯。wú huái fāng zì dé,qiè mò wèn shēng yá。

吴正仲遗新茶

梅尧臣

十片建溪春,乾云碾作尘。shí piàn jiàn xī chūn,qián yún niǎn zuò chén。
天王初受贡,楚客已烹新。tiān wáng chū shòu gòng,chǔ kè yǐ pēng xīn。
漏泄关山吏,悲哀草土臣。lòu xiè guān shān lì,bēi āi cǎo tǔ chén。
捧之何敢啜,聊跪北堂亲。pěng zhī hé gǎn chuài,liáo guì běi táng qīn。

闲居

梅尧臣

读易忘饥倦,东窗尽日开。dú yì wàng jī juàn,dōng chuāng jǐn rì kāi。
庭花昏自敛,野蝶昼还来。tíng huā hūn zì liǎn,yě dié zhòu hái lái。
谩数过篱笋,遥窥隔叶梅。mán shù guò lí sǔn,yáo kuī gé yè méi。
唯愁车马入,门外起尘埃。wéi chóu chē mǎ rù,mén wài qǐ chén āi。

吴正仲见访回日暮必未晚膳因以解嘲

梅尧臣

永日无车马,闲坊有竹邻。yǒng rì wú chē mǎ,xián fāng yǒu zhú lín。
雨中乌帽至,门外绿苔新。yǔ zhōng wū mào zhì,mén wài lǜ tái xīn。
不杀鸡为具,堪题凤向人。bù shā jī wèi jù,kān tí fèng xiàng rén。
山公识墨在,知我旧来贫。shān gōng shí mò zài,zhī wǒ jiù lái pín。

昭亭潭上别弟

梅尧臣

从来潭上别,先赛故山祠。cóng lái tán shàng bié,xiān sài gù shān cí。
却入舟中饮,无令盏尽迟。què rù zhōu zhōng yǐn,wú lìng zhǎn jǐn chí。
须拚一日醉,便作数年期。xū pàn yī rì zuì,biàn zuò shù nián qī。
落日马嘶急,岸傍人散时。luò rì mǎ sī jí,àn bàng rén sàn shí。

送吴季野太博移蜀灵泉先至辇

梅尧臣

苇箔蚕齐老,桑林叶更生。wěi bó cán qí lǎo,sāng lín yè gèng shēng。
楚禽多异响,蜀栈未堪行。chǔ qín duō yì xiǎng,shǔ zhàn wèi kān xíng。
客散岸傍席,马还溪上城。kè sàn àn bàng xí,mǎ hái xī shàng chéng。
过都当有问,为语欲岩耕。guò dōu dāng yǒu wèn,wèi yǔ yù yán gēng。