古诗词

嘉祐二年七月九日大雨寄永叔内翰

梅尧臣

去年龙母沐,今年龙妇浴。qù nián lóng mǔ mù,jīn nián lóng fù yù。
民何竞相传,讹言初愿戮。mín hé jìng xiāng chuán,é yán chū yuàn lù。
沐水不湿缨,浴波吞目睛。mù shuǐ bù shī yīng,yù bō tūn mù jīng。
连岁果为患,准度非人情。lián suì guǒ wèi huàn,zhǔn dù fēi rén qíng。
岛夷尚弗尔,况乃此京城。dǎo yí shàng fú ěr,kuàng nǎi cǐ jīng chéng。
天公亦鉴详,天子大圣明。tiān gōng yì jiàn xiáng,tiān zi dà shèng míng。
尧时不昏垫,安见尧忧茕。yáo shí bù hūn diàn,ān jiàn yáo yōu qióng。
今但微禹力,上心常屏营。jīn dàn wēi yǔ lì,shàng xīn cháng píng yíng。
祠官骏奔走,请祷必竭诚。cí guān jùn bēn zǒu,qǐng dǎo bì jié chéng。
庙堂列土偶,椒酒空湛盈。miào táng liè tǔ ǒu,jiāo jiǔ kōng zhàn yíng。
灵气自莫主,非以尧言轻。líng qì zì mò zhǔ,fēi yǐ yáo yán qīng。
霹雳夜复作,虾蟆尚听鸣。pī lì yè fù zuò,xiā má shàng tīng míng。
辇道有白水,都人无陆行。niǎn dào yǒu bái shuǐ,dōu rén wú lù xíng。
浮萍何处来,青青绕我楹。fú píng hé chù lái,qīng qīng rào wǒ yíng。
连墙已坏破,屋赖支撑牢。lián qiáng yǐ huài pò,wū lài zhī chēng láo。
缅怀所亲友,亲友皆占高。miǎn huái suǒ qīn yǒu,qīn yǒu jiē zhàn gāo。
独知欧阳公,直南望滔滔。dú zhī ōu yáng gōng,zhí nán wàng tāo tāo。
遗奴揭厉往,答言颇力劳。yí nú jiē lì wǎng,dá yán pǒ lì láo。
正取旧戽斗,自课僮仆操。zhèng qǔ jiù hù dòu,zì kè tóng pū cāo。
明日苟不已,挈家仍避逃。míng rì gǒu bù yǐ,qiè jiā réng bì táo。
贤者尚若是,焉用数我曹。xián zhě shàng ruò shì,yān yòng shù wǒ cáo。
免为不吊鬼,世上一鸿毛。miǎn wèi bù diào guǐ,shì shàng yī hóng máo。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

红梅

梅尧臣

家住寒溪曲,梅先杂暖春。jiā zhù hán xī qū,méi xiān zá nuǎn chūn。
学妆如小女,聚笑发丹唇。xué zhuāng rú xiǎo nǚ,jù xiào fā dān chún。
野杏堪同舍,山樱莫与邻。yě xìng kān tóng shě,shān yīng mò yǔ lín。
休吹江上笛,留伴庾园人。xiū chuī jiāng shàng dí,liú bàn yǔ yuán rén。

海棠

梅尧臣

江燕入朱閤,海棠繁锦条。jiāng yàn rù zhū gé,hǎi táng fán jǐn tiáo。
醉生燕玉颊,瘦聚楚宫腰。zuì shēng yàn yù jiá,shòu jù chǔ gōng yāo。
曾未分香去,尤宜着意描。céng wèi fēn xiāng qù,yóu yí zhe yì miáo。
谁能共吹笛,树下想前朝。shuí néng gòng chuī dí,shù xià xiǎng qián cháo。

送馀干李少府

梅尧臣

作尉古来清,况于干越城。zuò wèi gǔ lái qīng,kuàng yú gàn yuè chéng。
舟中雨新足,溪上水初生。zhōu zhōng yǔ xīn zú,xī shàng shuǐ chū shēng。
苍獭出还没,素鸥飞且鸣。cāng tǎ chū hái méi,sù ōu fēi qiě míng。
休将五色棒,欲取洛阳名。xiū jiāng wǔ sè bàng,yù qǔ luò yáng míng。

与诸弟及李少府访广教文鉴师

梅尧臣

山僧邀我辈,置酒比陶潜。shān sēng yāo wǒ bèi,zhì jiǔ bǐ táo qián。
紫蕨老堪食,青梅酸不嫌。zǐ jué lǎo kān shí,qīng méi suān bù xián。
野蜂时入座,岩鸟或窥檐。yě fēng shí rù zuò,yán niǎo huò kuī yán。
薄暮未能去,前溪月似镰。báo mù wèi néng qù,qián xī yuè shì lián。

至广教因寻古石盆寺

梅尧臣

古寺近田家,山寻石盆差。gǔ sì jìn tián jiā,shān xún shí pén chà。
化虫悬缢女,啼鹱响缫车。huà chóng xuán yì nǚ,tí hù xiǎng sāo chē。
僧坐树间石,马行溪畔沙。sēng zuò shù jiān shí,mǎ xíng xī pàn shā。
野香无处辨,归路傍城斜。yě xiāng wú chù biàn,guī lù bàng chéng xié。

送瑞竹长老归当涂因寄徐著作

梅尧臣

谢傅青山路,春来蔓草生。xiè fù qīng shān lù,chūn lái màn cǎo shēng。
樵苏犹不入,瓶锡莫能行。qiáo sū yóu bù rù,píng xī mò néng xíng。
朝上野船去,宿逢溪雨鸣。cháo shàng yě chuán qù,sù féng xī yǔ míng。
多应见康乐,曾重远公名。duō yīng jiàn kāng lè,céng zhòng yuǎn gōng míng。

孔子庙震

梅尧臣

霹雳下虚殿,破楹非梦凶。pī lì xià xū diàn,pò yíng fēi mèng xiōng。
昔尝瞻画衮,今实见升龙。xī cháng zhān huà gǔn,jīn shí jiàn shēng lóng。
隐隐雷声散,疏疏雾气从。yǐn yǐn léi shēng sàn,shū shū wù qì cóng。
予知仲尼庙,不是蓄乖慵。yǔ zhī zhòng ní miào,bù shì xù guāi yōng。

寄酬睦州晏殿丞

梅尧臣

清潭吐明月,杳杳及吾庐。qīng tán tǔ míng yuè,yǎo yǎo jí wú lú。
流彩满怀袖,托情非鸟鱼。liú cǎi mǎn huái xiù,tuō qíng fēi niǎo yú。
朝因南涧雨,暮入北畦锄。cháo yīn nán jiàn yǔ,mù rù běi qí chú。
岂不藉馀润,况兹方饭蔬。qǐ bù jí yú rùn,kuàng zī fāng fàn shū。

访施八评事

梅尧臣

施兄今七十,近郭隐茅庐。shī xiōng jīn qī shí,jìn guō yǐn máo lú。
懒问齐民术,喜看庄叟书。lǎn wèn qí mín shù,xǐ kàn zhuāng sǒu shū。
竹间鸣涧水,原际见村墟。zhú jiān míng jiàn shuǐ,yuán jì jiàn cūn xū。
识尽穷通理,超然乐有馀。shí jǐn qióng tōng lǐ,chāo rán lè yǒu yú。

题松林院

梅尧臣

静邃无尘地,青荧续焰灯。jìng suì wú chén dì,qīng yíng xù yàn dēng。
木鱼传饭鼓,山衲见归僧。mù yú chuán fàn gǔ,shān nà jiàn guī sēng。
野色寒多雾,溪痕夜阁冰。yě sè hán duō wù,xī hén yè gé bīng。
吾非谢康乐,独往亦何能。wú fēi xiè kāng lè,dú wǎng yì hé néng。

潘乐二君对雪寄声似欲予赋适方知之走笔奉呈

梅尧臣

南方今见雪,北客定思家。nán fāng jīn jiàn xuě,běi kè dìng sī jiā。
任冻不欺酒,竞春先着花。rèn dòng bù qī jiǔ,jìng chūn xiān zhe huā。
楼高休厌上,山近未应遮。lóu gāo xiū yàn shàng,shān jìn wèi yīng zhē。
谁问穷居日,西窗压竹斜。shuí wèn qióng jū rì,xī chuāng yā zhú xié。

过永庆院

梅尧臣

荒凉旧兰若,古屋两三重。huāng liáng jiù lán ruò,gǔ wū liǎng sān zhòng。
庭下已无柏,涧边唯有松。tíng xià yǐ wú bǎi,jiàn biān wéi yǒu sōng。
石阶生薜荔,香座缺芙蓉。shí jiē shēng bì lì,xiāng zuò quē fú róng。
化俗似禅衲,破来缝不缝。huà sú shì chán nà,pò lái fèng bù fèng。

翠竹亭

梅尧臣

种竹几千个,结亭三四椽。zhǒng zhú jǐ qiān gè,jié tíng sān sì chuán。
游人多寂静,啼鸟亦留连。yóu rén duō jì jìng,tí niǎo yì liú lián。
酒有陶公爱,林希阮氏贤。jiǔ yǒu táo gōng ài,lín xī ruǎn shì xián。
我来归路远,跃马古城边。wǒ lái guī lù yuǎn,yuè mǎ gǔ chéng biān。

彩霓亭

梅尧臣

高出岭头树,俯窥城下溪。gāo chū lǐng tóu shù,fǔ kuī chéng xià xī。
半山飞急雨,举手弄晴霓。bàn shān fēi jí yǔ,jǔ shǒu nòng qíng ní。
旷望已无极,万缘都与齐。kuàng wàng yǐ wú jí,wàn yuán dōu yǔ qí。
自嗟来独晚,征棹苦言西。zì jiē lái dú wǎn,zhēng zhào kǔ yán xī。

松风亭

梅尧臣

冉冉竹连涧,森森松荫崖。rǎn rǎn zhú lián jiàn,sēn sēn sōng yīn yá。
始闻清吹度,似欲绿琴谐。shǐ wén qīng chuī dù,shì yù lǜ qín xié。
莫识主人意,休论高士怀。mò shí zhǔ rén yì,xiū lùn gāo shì huái。
春城百花发,薜荔上阴阶。chūn chéng bǎi huā fā,bì lì shàng yīn jiē。