古诗词

永叔内翰见索谢公游嵩书感叹希深师鲁子聪几道皆为异物独公与余二人在因作五言以叙之

梅尧臣

昔在洛阳时,共游铜驼陌。xī zài luò yáng shí,gòng yóu tóng tuó mò。
寻花不见人,前代公侯宅。xún huā bù jiàn rén,qián dài gōng hóu zhái。
深堂锁尘埃,空壁斗蜥蜴。shēn táng suǒ chén āi,kōng bì dòu xī yì。
楸阴布苔绿,野蔓缠石碧。qiū yīn bù tái lǜ,yě màn chán shí bì。
池鱼有偷钓,林鸟有巧射。chí yú yǒu tōu diào,lín niǎo yǒu qiǎo shè。
园隶见我来,朱门暂开辟。yuán lì jiàn wǒ lái,zhū mén zàn kāi pì。
园妇见我还,便扫车马迹。yuán fù jiàn wǒ hái,biàn sǎo chē mǎ jì。
何以扫马迹,实亦畏他客。hé yǐ sǎo mǎ jì,shí yì wèi tā kè。
我辈唯适情,一叶未尝摘。wǒ bèi wéi shì qíng,yī yè wèi cháng zhāi。
他人或所至,生果不得惜。tā rén huò suǒ zhì,shēng guǒ bù dé xī。
又忆游嵩山,胜趣无不索。yòu yì yóu sōng shān,shèng qù wú bù suǒ。
各具一壶酒,各蜡一双屐。gè jù yī hú jiǔ,gè là yī shuāng jī。
登危相扶牵,遇平相笑噱。dēng wēi xiāng fú qiān,yù píng xiāng xiào jué。
石捣云衣轻,岩裂天窗窄。shí dǎo yún yī qīng,yán liè tiān chuāng zhǎi。
上饮醒心泉,高巅溜寒液。shàng yǐn xǐng xīn quán,gāo diān liū hán yè。
下看峰半雨,广甸飞甘泽。xià kàn fēng bàn yǔ,guǎng diān fēi gān zé。
夜宿岳顶寺,明月入户白。yè sù yuè dǐng sì,míng yuè rù hù bái。
分吟露气冷,猛酌面易赤。fēn yín lù qì lěng,měng zhuó miàn yì chì。
明朝循归途,两胫痛若刺。míng cháo xún guī tú,liǎng jìng tòng ruò cì。
日旰就马乘,香草路迫阨。rì gàn jiù mǎ chéng,xiāng cǎo lù pò è。
却望峻极居,已与天外隔。què wàng jùn jí jū,yǐ yǔ tiān wài gé。
薄暮投少林,漱濯整冠帻。báo mù tóu shǎo lín,shù zhuó zhěng guān zé。
碑观巡幸僧,指古定空壁。bēi guān xún xìng sēng,zhǐ gǔ dìng kōng bì。
誓将新咏章,灯前互诋擿。shì jiāng xīn yǒng zhāng,dēng qián hù dǐ tī。
杨生护己短,一字不肯易。yáng shēng hù jǐ duǎn,yī zì bù kěn yì。
明年移河阳,簿书日堆积。míng nián yí hé yáng,bù shū rì duī jī。
忽得谢公书,大夸游览剧。hū dé xiè gōng shū,dà kuā yóu lǎn jù。
自嵩历石堂,藓花题洞额。zì sōng lì shí táng,xiǎn huā tí dòng é。
其文曰神清,固非人笔画。qí wén yuē shén qīng,gù fēi rén bǐ huà。
乃知二公贵,逆告意可赜。nǎi zhī èr gōng guì,nì gào yì kě zé。
遂由龙门归,里堠环数驿。suì yóu lóng mén guī,lǐ hòu huán shù yì。
我时诗以答,或歌或辨责。wǒ shí shī yǐ dá,huò gē huò biàn zé。
责我不喜僧,性实未所获。zé wǒ bù xǐ sēng,xìng shí wèi suǒ huò。
凡今三十年,累冢拱松柏。fán jīn sān shí nián,lèi zhǒng gǒng sōng bǎi。
唯与公非才,同在不同昔。wéi yǔ gōng fēi cái,tóng zài bù tóng xī。
昔日同少壮,今且异肥瘠。xī rì tóng shǎo zhuàng,jīn qiě yì féi jí。
昔日同微禄,今且异烜赫。xī rì tóng wēi lù,jīn qiě yì xuǎn hè。
昔同骑破鞯,今控银辔革。xī tóng qí pò jiān,jīn kòng yín pèi gé。
昔同自讴歌,今执乐指百。xī tóng zì ōu gē,jīn zhí lè zhǐ bǎi。
死者诚可悲,存者独穷厄。sǐ zhě chéng kě bēi,cún zhě dú qióng è。
但比死者优,贫存何所益。dàn bǐ sǐ zhě yōu,pín cún hé suǒ yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

颍上得鲤鱼为脍怀馀姚谢师厚

梅尧臣

青蓑潭上老,赪尾网中鱼。qīng suō tán shàng lǎo,chēng wěi wǎng zhōng yú。
买作秋盘脍,还思远客书。mǎi zuò qiū pán kuài,hái sī yuǎn kè shū。
越齑橙熟久,楚饭稻舂初。yuè jī chéng shú jiǔ,chǔ fàn dào chōng chū。
虽去故乡远,不嫌为馔疏。suī qù gù xiāng yuǎn,bù xián wèi zhuàn shū。

村醪

梅尧臣

雨湿破荆篱,风摇树亚旗。yǔ shī pò jīng lí,fēng yáo shù yà qí。
小槽声不急,挈榼问沽迟。xiǎo cáo shēng bù jí,qiè kē wèn gū chí。
摘果野棠熟,望人船火随。zhāi guǒ yě táng shú,wàng rén chuán huǒ suí。
灯前相对饮,还似昔过时。dēng qián xiāng duì yǐn,hái shì xī guò shí。

发匀陵

梅尧臣

秋雨密无迹,蒙蒙在一川。qiū yǔ mì wú jì,méng méng zài yī chuān。
孤村望渐远,去鸟飞已先。gū cūn wàng jiàn yuǎn,qù niǎo fēi yǐ xiān。
向晚云漏日,微光人倚船。xiàng wǎn yún lòu rì,wēi guāng rén yǐ chuán。
安知偶自适,落岸逢沙泉。ān zhī ǒu zì shì,luò àn féng shā quán。

闻雁

梅尧臣

湿云夜不散,薄处微有星。shī yún yè bù sàn,báo chù wēi yǒu xīng。
孤雁去何急,一声愁更听。gū yàn qù hé jí,yī shēng chóu gèng tīng。
心应失旧侣,翅已高青冥。xīn yīng shī jiù lǚ,chì yǐ gāo qīng míng。
几日江海上,凫鸥共满汀。jǐ rì jiāng hǎi shàng,fú ōu gòng mǎn tīng。

牵船人

梅尧臣

沙洲折脚雁,疑人铺翅行。shā zhōu zhé jiǎo yàn,yí rén pù chì xíng。
奈何暮雨来,复值寒风生。nài hé mù yǔ lái,fù zhí hán fēng shēng。
湿毛染泥滓,缩颈无鸣声。shī máo rǎn ní zǐ,suō jǐng wú míng shēng。
尔辈正若此,犹胜被坚兵。ěr bèi zhèng ruò cǐ,yóu shèng bèi jiān bīng。

田人夜归

梅尧臣

田收野更迥,墟里隔烟陂。tián shōu yě gèng jiǒng,xū lǐ gé yān bēi。
荒径已风急,独行唯犬随。huāng jìng yǐ fēng jí,dú xíng wéi quǎn suí。
荆扉候不掩,稚子望先知。jīng fēi hòu bù yǎn,zhì zi wàng xiān zhī。
自是一生乐,何须闾井为。zì shì yī shēng lè,hé xū lǘ jǐng wèi。

行次颍州闻张甥宗亮不捷乡荐以诗唁而迎之

梅尧臣

风前汝阴道,雨冷江南书。fēng qián rǔ yīn dào,yǔ lěng jiāng nán shū。
始叹与意异,何惭定鉴疏。shǐ tàn yǔ yì yì,hé cán dìng jiàn shū。
但能存楚玉,切莫道黔驴。dàn néng cún chǔ yù,qiè mò dào qián lǘ。
不负当时约,驰迎一乘车。bù fù dāng shí yuē,chí yíng yī chéng chē。

闻橹

梅尧臣

静夜有舟下,中流闻橹声。jìng yè yǒu zhōu xià,zhōng liú wén lǔ shēng。
隔窗灯已暗,卷幔月微明。gé chuāng dēng yǐ àn,juǎn màn yuè wēi míng。
渐向寒湾远,遥应宿枕惊。jiàn xiàng hán wān yuǎn,yáo yīng sù zhěn jīng。
客心何苦急,曾是不缘名。kè xīn hé kǔ jí,céng shì bù yuán míng。

将次项城阻风舟不能进

梅尧臣

逆水寒风急,轻舟晚不前。nì shuǐ hán fēng jí,qīng zhōu wǎn bù qián。
因来泊古渡,聊且上平田。yīn lái pō gǔ dù,liáo qiě shàng píng tián。
草软行方稳,鹑惊去瞥然。cǎo ruǎn xíng fāng wěn,chún jīng qù piē rán。
却寻孤岸远,吹帻乱华颠。què xún gū àn yuǎn,chuī zé luàn huá diān。

夜渔

梅尧臣

夜渔归自速,短艇若飞云。yè yú guī zì sù,duǎn tǐng ruò fēi yún。
水动月犹白,挐音人不闻。shuǐ dòng yuè yóu bái,ná yīn rén bù wén。
回身明烛底,抚卷至宵分。huí shēn míng zhú dǐ,fǔ juǎn zhì xiāo fēn。
我以此为足,劳劳非尔群。wǒ yǐ cǐ wèi zú,láo láo fēi ěr qún。

寒菜

梅尧臣

畦蔬收莫晚,圃吏已能供。qí shū shōu mò wǎn,pǔ lì yǐ néng gōng。
根脆土将冻,叶萎霜渐浓。gēn cuì tǔ jiāng dòng,yè wēi shuāng jiàn nóng。
不应虚匕箸,还得间庖饔。bù yīng xū bǐ zhù,hái dé jiān páo yōng。
旨蓄诗人咏,从来用御冬。zhǐ xù shī rén yǒng,cóng lái yòng yù dōng。

送裴节推归京

梅尧臣

远水未生冻,轻舟归大梁。yuǎn shuǐ wèi shēng dòng,qīng zhōu guī dà liáng。
岸回初向月,篙滑始沾霜。àn huí chū xiàng yuè,gāo huá shǐ zhān shuāng。
清世岂淹俊,上公存荐章。qīng shì qǐ yān jùn,shàng gōng cún jiàn zhāng。
行应重对策,莫愧汉贤良。xíng yīng zhòng duì cè,mò kuì hàn xián liáng。

十月菊上蜂

梅尧臣

黄蜂得晴日,不道菊开稀。huáng fēng dé qíng rì,bù dào jú kāi xī。
向蕊晚寒起,落丛无力飞。xiàng ruǐ wǎn hán qǐ,luò cóng wú lì fēi。
轻轻难自举,怗怗一何微。qīng qīng nán zì jǔ,tiē tiē yī hé wēi。
莫问巢房处,斜阳奈欲归。mò wèn cháo fáng chù,xié yáng nài yù guī。

拟李益竹窗闻风寄苗发司空曙

梅尧臣

窗前风动竹,声碎影仍繁。chuāng qián fēng dòng zhú,shēng suì yǐng réng fán。
冲扉忽自启,出候初迎门。chōng fēi hū zì qǐ,chū hòu chū yíng mén。
惊雀枝未定,乳蜂窠暂翻。jīng què zhī wèi dìng,rǔ fēng kē zàn fān。
飘飘一举袂,聊更迟来辕。piāo piāo yī jǔ mèi,liáo gèng chí lái yuán。

拟宋之问春日剪彩花应制

梅尧臣

上林花未有,中禁彩先成。shàng lín huā wèi yǒu,zhōng jìn cǎi xiān chéng。
叶逐剪刀出,蕊从妆粉生。yè zhú jiǎn dāo chū,ruǐ cóng zhuāng fěn shēng。
红繁内人手,香染侍臣缨。hóng fán nèi rén shǒu,xiāng rǎn shì chén yīng。
不是将春竞,天心重发荣。bù shì jiāng chūn jìng,tiān xīn zhòng fā róng。