古诗词

永叔内翰见索谢公游嵩书感叹希深师鲁子聪几道皆为异物独公与余二人在因作五言以叙之

梅尧臣

昔在洛阳时,共游铜驼陌。xī zài luò yáng shí,gòng yóu tóng tuó mò。
寻花不见人,前代公侯宅。xún huā bù jiàn rén,qián dài gōng hóu zhái。
深堂锁尘埃,空壁斗蜥蜴。shēn táng suǒ chén āi,kōng bì dòu xī yì。
楸阴布苔绿,野蔓缠石碧。qiū yīn bù tái lǜ,yě màn chán shí bì。
池鱼有偷钓,林鸟有巧射。chí yú yǒu tōu diào,lín niǎo yǒu qiǎo shè。
园隶见我来,朱门暂开辟。yuán lì jiàn wǒ lái,zhū mén zàn kāi pì。
园妇见我还,便扫车马迹。yuán fù jiàn wǒ hái,biàn sǎo chē mǎ jì。
何以扫马迹,实亦畏他客。hé yǐ sǎo mǎ jì,shí yì wèi tā kè。
我辈唯适情,一叶未尝摘。wǒ bèi wéi shì qíng,yī yè wèi cháng zhāi。
他人或所至,生果不得惜。tā rén huò suǒ zhì,shēng guǒ bù dé xī。
又忆游嵩山,胜趣无不索。yòu yì yóu sōng shān,shèng qù wú bù suǒ。
各具一壶酒,各蜡一双屐。gè jù yī hú jiǔ,gè là yī shuāng jī。
登危相扶牵,遇平相笑噱。dēng wēi xiāng fú qiān,yù píng xiāng xiào jué。
石捣云衣轻,岩裂天窗窄。shí dǎo yún yī qīng,yán liè tiān chuāng zhǎi。
上饮醒心泉,高巅溜寒液。shàng yǐn xǐng xīn quán,gāo diān liū hán yè。
下看峰半雨,广甸飞甘泽。xià kàn fēng bàn yǔ,guǎng diān fēi gān zé。
夜宿岳顶寺,明月入户白。yè sù yuè dǐng sì,míng yuè rù hù bái。
分吟露气冷,猛酌面易赤。fēn yín lù qì lěng,měng zhuó miàn yì chì。
明朝循归途,两胫痛若刺。míng cháo xún guī tú,liǎng jìng tòng ruò cì。
日旰就马乘,香草路迫阨。rì gàn jiù mǎ chéng,xiāng cǎo lù pò è。
却望峻极居,已与天外隔。què wàng jùn jí jū,yǐ yǔ tiān wài gé。
薄暮投少林,漱濯整冠帻。báo mù tóu shǎo lín,shù zhuó zhěng guān zé。
碑观巡幸僧,指古定空壁。bēi guān xún xìng sēng,zhǐ gǔ dìng kōng bì。
誓将新咏章,灯前互诋擿。shì jiāng xīn yǒng zhāng,dēng qián hù dǐ tī。
杨生护己短,一字不肯易。yáng shēng hù jǐ duǎn,yī zì bù kěn yì。
明年移河阳,簿书日堆积。míng nián yí hé yáng,bù shū rì duī jī。
忽得谢公书,大夸游览剧。hū dé xiè gōng shū,dà kuā yóu lǎn jù。
自嵩历石堂,藓花题洞额。zì sōng lì shí táng,xiǎn huā tí dòng é。
其文曰神清,固非人笔画。qí wén yuē shén qīng,gù fēi rén bǐ huà。
乃知二公贵,逆告意可赜。nǎi zhī èr gōng guì,nì gào yì kě zé。
遂由龙门归,里堠环数驿。suì yóu lóng mén guī,lǐ hòu huán shù yì。
我时诗以答,或歌或辨责。wǒ shí shī yǐ dá,huò gē huò biàn zé。
责我不喜僧,性实未所获。zé wǒ bù xǐ sēng,xìng shí wèi suǒ huò。
凡今三十年,累冢拱松柏。fán jīn sān shí nián,lèi zhǒng gǒng sōng bǎi。
唯与公非才,同在不同昔。wéi yǔ gōng fēi cái,tóng zài bù tóng xī。
昔日同少壮,今且异肥瘠。xī rì tóng shǎo zhuàng,jīn qiě yì féi jí。
昔日同微禄,今且异烜赫。xī rì tóng wēi lù,jīn qiě yì xuǎn hè。
昔同骑破鞯,今控银辔革。xī tóng qí pò jiān,jīn kòng yín pèi gé。
昔同自讴歌,今执乐指百。xī tóng zì ōu gē,jīn zhí lè zhǐ bǎi。
死者诚可悲,存者独穷厄。sǐ zhě chéng kě bēi,cún zhě dú qióng è。
但比死者优,贫存何所益。dàn bǐ sǐ zhě yōu,pín cún hé suǒ yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

八月三日咏原甫庭前林檎花

梅尧臣

秋蠹无完叶,疏丛有瘁茎。qiū dù wú wán yè,shū cóng yǒu cuì jīng。
偶来庭树下,重看露葩荣。ǒu lái tíng shù xià,zhòng kàn lù pā róng。
众自守常理,独开偏见情。zhòng zì shǒu cháng lǐ,dú kāi piān jiàn qíng。
从今数霜月,结子尚能成。cóng jīn shù shuāng yuè,jié zi shàng néng chéng。

送董传

梅尧臣

社燕已归尽,秋莺犹绕林。shè yàn yǐ guī jǐn,qiū yīng yóu rào lín。
久为梁国客,不起灞陵心。jiǔ wèi liáng guó kè,bù qǐ bà líng xīn。
徒步赴朋馆,远游无橐金。tú bù fù péng guǎn,yuǎn yóu wú tuó jīn。
江君丈人意,莫入楚乡深。jiāng jūn zhàng rén yì,mò rù chǔ xiāng shēn。

寄岳州孙屯田

梅尧臣

从来洞庭好,都在岳阳楼。cóng lái dòng tíng hǎo,dōu zài yuè yáng lóu。
明月一千里,寒光三万秋。míng yuè yī qiān lǐ,hán guāng sān wàn qiū。
年华有时尽,风物不知休。nián huá yǒu shí jǐn,fēng wù bù zhī xiū。
太守怜予句,应如沈隐侯。tài shǒu lián yǔ jù,yīng rú shěn yǐn hóu。

送邵不疑谪邵武

梅尧臣

不嗟迁谪远,所惜去非迟。bù jiē qiān zhé yuǎn,suǒ xī qù fēi chí。
国法何尝重,君恩亦已慈。guó fǎ hé cháng zhòng,jūn ēn yì yǐ cí。
飞鸿因雨急,寒叶未霜危。fēi hóng yīn yǔ jí,hán yè wèi shuāng wēi。
江上多新酿,青帘亚竹篱。jiāng shàng duō xīn niàng,qīng lián yà zhú lí。

又平律一首

梅尧臣

汉家天下将,庙古像公圭。hàn jiā tiān xià jiāng,miào gǔ xiàng gōng guī。
百战自忘楚,一时空王齐。bǎi zhàn zì wàng chǔ,yī shí kōng wáng qí。
乡人奏箫鼓,舟子赛豚鸡。xiāng rén zòu xiāo gǔ,zhōu zi sài tún jī。
不改寒潮水,朝平暮复低。bù gǎi hán cháo shuǐ,cháo píng mù fù dī。

入满

梅尧臣

马头搀岸斗,燕尾泊船齐。mǎ tóu chān àn dòu,yàn wěi pō chuán qí。
风送寒潮急,云藏晚日低。fēng sòng hán cháo jí,yún cáng wǎn rì dī。
逢人多楚语,问客煮吴鸡。féng rén duō chǔ yǔ,wèn kè zhǔ wú jī。
难觅枚皋宅,仓葭处处迷。nán mì méi gāo zhái,cāng jiā chù chù mí。

金陵三首

梅尧臣

恃险不能久,六朝今已亡。shì xiǎn bù néng jiǔ,liù cháo jīn yǐ wáng。
山形象龙虎,宫地牧牛羊。shān xíng xiàng lóng hǔ,gōng dì mù niú yáng。
江上鸥无数,城中草自长。jiāng shàng ōu wú shù,chéng zhōng cǎo zì zhǎng。
临流邀月饮,莫挂一毫芒。lín liú yāo yuè yǐn,mò guà yī háo máng。

金陵三首

梅尧臣

金陵逢晓雪,撩乱逗云来。jīn líng féng xiǎo xuě,liāo luàn dòu yún lái。
已失乌衣巷,还成白玉台。yǐ shī wū yī xiàng,hái chéng bái yù tái。
山盘犹隐见,江转似昭回。shān pán yóu yǐn jiàn,jiāng zhuǎn shì zhāo huí。
一听高楼笛,依稀认落梅。yī tīng gāo lóu dí,yī xī rèn luò méi。

金陵三首

梅尧臣

每入秦淮口,风波更不忧。měi rù qín huái kǒu,fēng bō gèng bù yōu。
重看后庭树,还起旧时愁。zhòng kàn hòu tíng shù,hái qǐ jiù shí chóu。
故老都无有,遗踪莫可求。gù lǎo dōu wú yǒu,yí zōng mò kě qiú。
何人能识意,白鹭在寒洲。hé rén néng shí yì,bái lù zài hán zhōu。

丫头石

梅尧臣

丫头石虽断,文字未全讹。yā tóu shí suī duàn,wén zì wèi quán é。
年算赤乌近,书疑黄象多。nián suàn chì wū jìn,shū yí huáng xiàng duō。
几时经霹雳,异代见干戈。jǐ shí jīng pī lì,yì dài jiàn gàn gē。
更与千秋看,松煤定费摩。gèng yǔ qiān qiū kàn,sōng méi dìng fèi mó。

登采石山上广济寺

梅尧臣

船从山下过,直上见僧轩。chuán cóng shān xià guò,zhí shàng jiàn sēng xuān。
系缆当矶石,缘崖到寺门。xì lǎn dāng jī shí,yuán yá dào sì mén。
短篱遮竹瀁,危路踏松根。duǎn lí zhē zhú yàng,wēi lù tà sōng gēn。
却看沧江底,帆归烟外昏。què kàn cāng jiāng dǐ,fān guī yān wài hūn。

早发大信口

梅尧臣

犬吠知船解,村墟尚闭门。quǎn fèi zhī chuán jiě,cūn xū shàng bì mén。
霜泥黏缆尾,冰水阁潮痕。shuāng ní nián lǎn wěi,bīng shuǐ gé cháo hén。
撇撇鸊鹈去,纤纤舴艋昏。piē piē pì tí qù,xiān xiān zé měng hūn。
梅湖到不远,寄信向田园。méi hú dào bù yuǎn,jì xìn xiàng tián yuán。

黄池月中

梅尧臣

将归谢公郡,喜见阮家儿。jiāng guī xiè gōng jùn,xǐ jiàn ruǎn jiā ér。
但对月和水,那能酒似池。dàn duì yuè hé shuǐ,nà néng jiǔ shì chí。
衰形疑镜照,葆鬓怯霜吹。shuāi xíng yí jìng zhào,bǎo bìn qiè shuāng chuī。
宿雁不堪托,乡人知未知。sù yàn bù kān tuō,xiāng rén zhī wèi zhī。

泊昭亭山下得亭字

梅尧臣

雪中峰午午,潭上树亭亭。xuě zhōng fēng wǔ wǔ,tán shàng shù tíng tíng。
久作大梁客,贫留小阮醒。jiǔ zuò dà liáng kè,pín liú xiǎo ruǎn xǐng。
滩愁江舸涩,祠信楚巫灵。tān chóu jiāng gě sè,cí xìn chǔ wū líng。
日暮渡头立,山歌不可听。rì mù dù tóu lì,shān gē bù kě tīng。

送盐官刘少府古贤

梅尧臣

我祖南昌尉,时危弃去仙。wǒ zǔ nán chāng wèi,shí wēi qì qù xiān。
刘郎从宦日,天子治平年。liú láng cóng huàn rì,tiān zi zhì píng nián。
燥茗山中火,熬波海上烟。zào míng shān zhōng huǒ,áo bō hǎi shàng yān。
吴民不为盗,唯此挠君权。wú mín bù wèi dào,wéi cǐ náo jūn quán。