古诗词

送张圣民学士知登州

梅尧臣

慕君才行美,风义亦倜傥。mù jūn cái xíng měi,fēng yì yì tì tǎng。
在远恨未逢,既近不屡往。zài yuǎn hèn wèi féng,jì jìn bù lǚ wǎng。
非以近为轻,恃易遂成曩。fēi yǐ jìn wèi qīng,shì yì suì chéng nǎng。
倏为东牟守,别我驻征鞅。shū wèi dōng móu shǒu,bié wǒ zhù zhēng yāng。
又作千里遥,依然复怀想。yòu zuò qiān lǐ yáo,yī rán fù huái xiǎng。
昔闻之罘山,秦碑元有两。xī wén zhī fú shān,qín bēi yuán yǒu liǎng。
一存东顶中,一在西顶上。yī cún dōng dǐng zhōng,yī zài xī dǐng shàng。
篆实丞相斯,缺剥不可仿。zhuàn shí chéng xiāng sī,quē bō bù kě fǎng。
愿言试历览,闻见欲以广。yuàn yán shì lì lǎn,wén jiàn yù yǐ guǎng。
海晴望石桥,神仙事?恍。hǎi qíng wàng shí qiáo,shén xiān shì tǎng huǎng。
始皇安得长,阴怪役罔象。shǐ huáng ān dé zhǎng,yīn guài yì wǎng xiàng。
桥断水无涯,焉知有方丈。qiáo duàn shuǐ wú yá,yān zhī yǒu fāng zhàng。
迩者地出金,发掘怀沃壤。ěr zhě dì chū jīn,fā jué huái wò rǎng。
良民皆逐末,兹事谁用长。liáng mín jiē zhú mò,zī shì shuí yòng zhǎng。
凡为二千石,唯在劝耕纺。fán wèi èr qiān shí,wéi zài quàn gēng fǎng。
幸君经术高,教化人所仰。xìng jūn jīng shù gāo,jiào huà rén suǒ yǎng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

重送曾子固

梅尧臣

楚泽多年一卧龙,新春雷雨起鳞踪。chǔ zé duō nián yī wò lóng,xīn chūn léi yǔ qǐ lín zōng。
谁知天上争腾跃,偶落池中杂噞喁。shuí zhī tiān shàng zhēng téng yuè,ǒu luò chí zhōng zá yǎn yóng。
且自摧藏随浪去,何当驾驭使云从。qiě zì cuī cáng suí làng qù,hé dāng jià yù shǐ yún cóng。
刘累只说古来有,暂屈泥蟠莫便慵。liú lèi zhǐ shuō gǔ lái yǒu,zàn qū ní pán mò biàn yōng。

依韵阎中孚职方暴雨幸凉

梅尧臣

天津赫日欲焦拆,西北风来斗减威。tiān jīn hè rì yù jiāo chāi,xī běi fēng lái dòu jiǎn wēi。
太帝宫庭无暑入,大明冠佩退朝归。tài dì gōng tíng wú shǔ rù,dà míng guān pèi tuì cháo guī。
泠泠冷袭琉璃簟,奕奕凉翻翡翠帏。líng líng lěng xí liú lí diàn,yì yì liáng fān fěi cuì wéi。
交扇不须烦素手,淋漓谁复汗频挥。jiāo shàn bù xū fán sù shǒu,lín lí shuí fù hàn pín huī。

依韵和王景彝马上忽见槐花

梅尧臣

六月御沟驰道间,青槐花上夏云山。liù yuè yù gōu chí dào jiān,qīng huái huā shàng xià yún shān。
退朝侧帽惊时晚,近树闻香暗咏闲。tuì cháo cè mào jīng shí wǎn,jìn shù wén xiāng àn yǒng xián。
新雨贾生车喜出,旧年潘岳鬓添斑。xīn yǔ jiǎ shēng chē xǐ chū,jiù nián pān yuè bìn tiān bān。
老惭太学无经术,空饱齑盐强往还。lǎo cán tài xué wú jīng shù,kōng bǎo jī yán qiáng wǎng hái。

依韵和王景彝忆秋

梅尧臣

陇首欲看飞去云,槎头安得卷轻轮。lǒng shǒu yù kàn fēi qù yún,chá tóu ān dé juǎn qīng lún。
流乌不转天边日,乘马犹知果下人。liú wū bù zhuǎn tiān biān rì,chéng mǎ yóu zhī guǒ xià rén。
空渴魏台冰在井,从悲楚客泪缘巾。kōng kě wèi tái bīng zài jǐng,cóng bēi chǔ kè lèi yuán jīn。
炎炎赫日偏憎老,眼耳昏聋半塞尘。yán yán hè rì piān zēng lǎo,yǎn ěr hūn lóng bàn sāi chén。

依韵和永叔久在病告近方赴直道怀见寄二章

梅尧臣

浴堂深殿近皇居,秋夕词臣直宿初。yù táng shēn diàn jìn huáng jū,qiū xī cí chén zhí sù chū。
宫女穿针争落月,官奴持独看残书。gōng nǚ chuān zhēn zhēng luò yuè,guān nú chí dú kàn cán shū。
万家乞巧心无尽,斜汉飞光望有馀。wàn jiā qǐ qiǎo xīn wú jǐn,xié hàn fēi guāng wàng yǒu yú。
枕上江山梦犹熟,五更风雨过帘疏。zhěn shàng jiāng shān mèng yóu shú,wǔ gèng fēng yǔ guò lián shū。

依韵和永叔久在病告近方赴直道怀见寄二章

梅尧臣

玉辔珑珑出绛宫,青槐驰道晓烟中。yù pèi lóng lóng chū jiàng gōng,qīng huái chí dào xiǎo yān zhōng。
尘头尚裛洗车雨,马耳前趋吹鬣风。chén tóu shàng yì xǐ chē yǔ,mǎ ěr qián qū chuī liè fēng。
闻说自将身许国,不须仍以醉为公。wén shuō zì jiāng shēn xǔ guó,bù xū réng yǐ zuì wèi gōng。
我今才薄都无用,六十栖栖未叹穷。wǒ jīn cái báo dōu wú yòng,liù shí qī qī wèi tàn qióng。

送陆子履学士通判宿州

梅尧臣

雷雨初过草木新,汴堤杨柳绿阴匀。léi yǔ chū guò cǎo mù xīn,biàn dī yáng liǔ lǜ yīn yún。
已看画舸逐流水,不惜长条折与人。yǐ kàn huà gě zhú liú shuǐ,bù xī zhǎng tiáo zhé yǔ rén。
淮境秋传蟹螯美,郡斋凉爱蚁醅醇。huái jìng qiū chuán xiè áo měi,jùn zhāi liáng ài yǐ pēi chún。
睢南莫久留才子,宣室归来问鬼神。suī nán mò jiǔ liú cái zi,xuān shì guī lái wèn guǐ shén。

送吉老学士两浙提刑

梅尧臣

重本恤刑天子圣,舟车持诏使臣贤。zhòng běn xù xíng tiān zi shèng,zhōu chē chí zhào shǐ chén xián。
部中汉吏无冤狱,葑上吴人益美田。bù zhōng hàn lì wú yuān yù,fēng shàng wú rén yì měi tián。
重过故乡逢故老,一闻鸣鹤访山川。zhòng guò gù xiāng féng gù lǎo,yī wén míng hè fǎng shān chuān。
不须歌管唯诗酒,况有馀杭白乐天。bù xū gē guǎn wéi shī jiǔ,kuàng yǒu yú háng bái lè tiān。

送润州通判李屯田

梅尧臣

过江始与风沙隔,京口山连北固牢。guò jiāng shǐ yǔ fēng shā gé,jīng kǒu shān lián běi gù láo。
刺史丰仪于体重,邦人全伏以名高。cì shǐ fēng yí yú tǐ zhòng,bāng rén quán fú yǐ míng gāo。
宴盘紫蟹方多味,古寺青林不厌遨。yàn pán zǐ xiè fāng duō wèi,gǔ sì qīng lín bù yàn áo。
定挈传家旧图籍,漕河应莫费吴艘。dìng qiè chuán jiā jiù tú jí,cáo hé yīng mò fèi wú sōu。

依韵和永叔秋日东城郊行

梅尧臣

郊原物老莽然中,寓兴驱车向国东。jiāo yuán wù lǎo mǎng rán zhōng,yù xīng qū chē xiàng guó dōng。
夹道名园迷屈曲,压枝秋实乱青红。jiā dào míng yuán mí qū qū,yā zhī qiū shí luàn qīng hóng。
寒畦覆绿将收菜,野蝶双飞尚绕丛。hán qí fù lǜ jiāng shōu cài,yě dié shuāng fēi shàng rào cóng。
田父欣来问行幸,依稀还似斗鸡翁。tián fù xīn lái wèn xíng xìng,yī xī hái shì dòu jī wēng。

送王景彝学士使虏

梅尧臣

持节共知过碣石,衔芦相背有飞鸿。chí jié gòng zhī guò jié shí,xián lú xiāng bèi yǒu fēi hóng。
地寒狐腋著不暖,沙阔马蹄行未穷。dì hán hú yè zhù bù nuǎn,shā kuò mǎ tí xíng wèi qióng。
陇上牛羊冲密霰,帐前徒御立酸风。lǒng shàng niú yáng chōng mì xiàn,zhàng qián tú yù lì suān fēng。
归时莫问程多少,却到河湟杏萼红。guī shí mò wèn chéng duō shǎo,què dào hé huáng xìng è hóng。

依韵和丁学士陪诸公城东饮

梅尧臣

黄花秋草满荒台,联马鸣珂未欲回。huáng huā qiū cǎo mǎn huāng tái,lián mǎ míng kē wèi yù huí。
上苑自将驰道隔,高林空望白云开。shàng yuàn zì jiāng chí dào gé,gāo lín kōng wàng bái yún kāi。
荐肴已去纱笼幂,赐酝新从蚁瓮来。jiàn yáo yǐ qù shā lóng mì,cì yùn xīn cóng yǐ wèng lái。
天气正清风景好,重门虽禁不辞杯。tiān qì zhèng qīng fēng jǐng hǎo,zhòng mén suī jìn bù cí bēi。

送韩文饶赞善宰河南

梅尧臣

退之曾作河南宰,韩氏于今又见君。tuì zhī céng zuò hé nán zǎi,hán shì yú jīn yòu jiàn jūn。
县政从来人有望,家声不坠世多文。xiàn zhèng cóng lái rén yǒu wàng,jiā shēng bù zhuì shì duō wén。
后池分洛贮蓝水,高槛看嵩迷岭云。hòu chí fēn luò zhù lán shuǐ,gāo kǎn kàn sōng mí lǐng yún。
主簿堂前七叶树,手栽应莫已刳焚。zhǔ bù táng qián qī yè shù,shǒu zāi yīng mò yǐ kū fén。

送吴仲庶殿院使北

梅尧臣

汉朝重结单于好,岁遣名臣礼数增。hàn cháo zhòng jié dān yú hǎo,suì qiǎn míng chén lǐ shù zēng。
紫鼠皮裘从去著,飞龙厩马借来乘。zǐ shǔ pí qiú cóng qù zhù,fēi lóng jiù mǎ jiè lái chéng。
天寒将遇碛中雪,鼻息暗添髭上冰。tiān hán jiāng yù qì zhōng xuě,bí xī àn tiān zī shàng bīng。
定见南鸿起归思,家书欲寄不堪凭。dìng jiàn nán hóng qǐ guī sī,jiā shū yù jì bù kān píng。

送吕冲之司谏使北

梅尧臣

虏人多窃朝廷礼,译者交传应对辞。lǔ rén duō qiè cháo tíng lǐ,yì zhě jiāo chuán yīng duì cí。
羊酪调羹尊汉使,毡堂举酒见阏氏。yáng lào diào gēng zūn hàn shǐ,zhān táng jǔ jiǔ jiàn è shì。
曚曚白日穿云出,漭漭黄沙作雾吹。méng méng bái rì chuān yún chū,mǎng mǎng huáng shā zuò wù chuī。
知去燕京几千里,胡笳乱动月明时。zhī qù yàn jīng jǐ qiān lǐ,hú jiā luàn dòng yuè míng shí。