古诗词

雷逸老以仿石鼓文见遗因呈祭酒吴公

梅尧臣

石鼓作自周宣王,宣王发愤蒐岐阳。shí gǔ zuò zì zhōu xuān wáng,xuān wáng fā fèn sōu qí yáng。
我车我马攻既良,射夫其同弓矢张。wǒ chē wǒ mǎ gōng jì liáng,shè fū qí tóng gōng shǐ zhāng。
舫舟又渔鱄鱮鲂,何以贯之维柳杨。fǎng zhōu yòu yú zhuān xù fáng,hé yǐ guàn zhī wéi liǔ yáng。
从官执笔言成章,书在鼓腰镌刻臧。cóng guān zhí bǐ yán chéng zhāng,shū zài gǔ yāo juān kè zāng。
历秦汉魏下及唐,无人着眼来形相。lì qín hàn wèi xià jí táng,wú rén zhe yǎn lái xíng xiāng。
村童戏坐老死丧,世复一世如鸟翔。cūn tóng xì zuò lǎo sǐ sàng,shì fù yī shì rú niǎo xiáng。
唯闻元和韩侍郎,始得纸本歌且详。wéi wén yuán hé hán shì láng,shǐ dé zhǐ běn gē qiě xiáng。
欲以毡苞归上庠,大官媕阿驼肯将。yù yǐ zhān bāo guī shàng xiáng,dà guān ān ā tuó kěn jiāng。
传至我朝一鼓亡,九鼓缺剥文失行。chuán zhì wǒ cháo yī gǔ wáng,jiǔ gǔ quē bō wén shī xíng。
近人偶见安碓床,亡鼓作臼刳中央。jìn rén ǒu jiàn ān duì chuáng,wáng gǔ zuò jiù kū zhōng yāng。
心喜遗篆犹在傍,以臼易臼庸何伤。xīn xǐ yí zhuàn yóu zài bàng,yǐ jiù yì jiù yōng hé shāng。
以石补空恐舂梁,神物会合居一方。yǐ shí bǔ kōng kǒng chōng liáng,shén wù huì hé jū yī fāng。
雷氏有子胡而长,日模月仿志暮强。léi shì yǒu zi hú ér zhǎng,rì mó yuè fǎng zhì mù qiáng。
聚完辨舛经星霜,四百六十飞凤皇。jù wán biàn chuǎn jīng xīng shuāng,sì bǎi liù shí fēi fèng huáng。
书成大轴绿锦装,偏斜曲直筋肯藏。shū chéng dà zhóu lǜ jǐn zhuāng,piān xié qū zhí jīn kěn cáng。
携之谒我巧趋跄,我无别识心彷徨。xié zhī yè wǒ qiǎo qū qiāng,wǒ wú bié shí xīn páng huáng。
虽与乃父非故乡,少与乃父同杯觞。suī yǔ nǎi fù fēi gù xiāng,shǎo yǔ nǎi fù tóng bēi shāng。
老向太学鬓已苍,乐子好古亲缣箱。lǎo xiàng tài xué bìn yǐ cāng,lè zi hǎo gǔ qīn jiān xiāng。
谁能千载师史仓,勤此冷淡何肝肠。shuí néng qiān zài shī shǐ cāng,qín cǐ lěng dàn hé gān cháng。
而今祭酒裨圣皇,五经新石立两廊。ér jīn jì jiǔ bì shèng huáng,wǔ jīng xīn shí lì liǎng láng。
我欲效韩非痴狂,载致出关无所障。wǒ yù xiào hán fēi chī kuáng,zài zhì chū guān wú suǒ zhàng。
至宝宜列孔子堂,固胜朽版堆屋墙。zhì bǎo yí liè kǒng zi táng,gù shèng xiǔ bǎn duī wū qiáng。
然须雷生往度量,登车裹护今相当。rán xū léi shēng wǎng dù liàng,dēng chē guǒ hù jīn xiāng dāng。
诚非急务烦纪纲,太平得有朝廷光。chéng fēi jí wù fán jì gāng,tài píng dé yǒu cháo tíng guāng。
山水大字辇已尝,于此岂不同秕糠。shān shuǐ dà zì niǎn yǐ cháng,yú cǐ qǐ bù tóng bǐ kāng。
海隅异兽乘舟航,连日道路费刍粮。hǎi yú yì shòu chéng zhōu háng,lián rì dào lù fèi chú liáng。
又与兹器殊柔刚,感慨作诗聊激昂。yòu yǔ zī qì shū róu gāng,gǎn kǎi zuò shī liáo jī áng。
愿因谏疏投皂囊,夜观奎壁正吐芒。yuàn yīn jiàn shū tóu zào náng,yè guān kuí bì zhèng tǔ máng。
天有河鼓亦焜煌,持比负鼎干成汤。tiān yǒu hé gǔ yì kūn huáng,chí bǐ fù dǐng gàn chéng tāng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

元日

梅尧臣

频年无入閤,今日预朝元。pín nián wú rù gé,jīn rì yù cháo yuán。
丹陛发金奏,侍臣称玉樽。dān bì fā jīn zòu,shì chén chēng yù zūn。
旗旌摇细仗,云雾启千门。qí jīng yáo xì zhàng,yún wù qǐ qiān mén。
却出苍龙阙,衣冠万马屯。què chū cāng lóng quē,yī guān wàn mǎ tún。

依韵和仲源暮冬见寄

梅尧臣

曾未学黄庭,衰颜已可惊。céng wèi xué huáng tíng,shuāi yán yǐ kě jīng。
诗能如阮籍,评不愧钟嵘。shī néng rú ruǎn jí,píng bù kuì zhōng róng。
玉轸调初美,冰壶想更清。yù zhěn diào chū měi,bīng hú xiǎng gèng qīng。
兔园风雪甚,还听雁来声。tù yuán fēng xuě shén,hái tīng yàn lái shēng。

二十一日雪中赴宿怀邻几原甫

梅尧臣

正月东都雪,多于旧腊时。zhèng yuè dōng dōu xuě,duō yú jiù là shí。
酒宾临迥阁,野雀集枯枝。jiǔ bīn lín jiǒng gé,yě què jí kū zhī。
马向西城度,花从上苑迟。mǎ xiàng xī chéng dù,huā cóng shàng yuàn chí。
刘郎与江叟,相对定争棋。liú láng yǔ jiāng sǒu,xiāng duì dìng zhēng qí。

闻语十方琏长老

梅尧臣

旧居庐岳寺,新化给孤园。jiù jū lú yuè sì,xīn huà gěi gū yuán。
还享国人供,应无尘事喧。hái xiǎng guó rén gōng,yīng wú chén shì xuān。
有来听喻筏,一悟见吹幡。yǒu lái tīng yù fá,yī wù jiàn chuī fān。
不忆炉峰下,临溪看饮猿。bù yì lú fēng xià,lín xī kàn yǐn yuán。

十五日雪三首

梅尧臣

寒令夺春令,六花侵百花。hán lìng duó chūn lìng,liù huā qīn bǎi huā。
塘冰胶燕觜,野水涩芹牙。táng bīng jiāo yàn zī,yě shuǐ sè qín yá。
拥柱轻于絮,吹墀净若沙。yōng zhù qīng yú xù,chuī chí jìng ruò shā。
乳禽饥啄木,谁误拨琵琶。rǔ qín jī zhuó mù,shuí wù bō pí pá。

十五日雪三首

梅尧臣

新雷奋蛇甲,密雪斗鹅毛。xīn léi fèn shé jiǎ,mì xuě dòu é máo。
正欲裁轻縠,重令著弊袍。zhèng yù cái qīng hú,zhòng lìng zhù bì páo。
沙泉流复冻,烟萼坼还韬。shā quán liú fù dòng,yān è chè hái tāo。
只待邻醅熟,微声听酒槽。zhǐ dài lín pēi shú,wēi shēng tīng jiǔ cáo。

十五日雪三首

梅尧臣

春风九十日,一半已销磨。chūn fēng jiǔ shí rì,yī bàn yǐ xiāo mó。
准拟看花少,依稀咏雪多。zhǔn nǐ kàn huā shǎo,yī xī yǒng xuě duō。
官车犹戴炭,抱鹊不离窠。guān chē yóu dài tàn,bào què bù lí kē。
向此兴都尽,戴家谁复过。xiàng cǐ xīng dōu jǐn,dài jiā shuí fù guò。

送卫真宰晏寺丞罢长安

梅尧臣

舍琴辞苦县,解剑入函关。shě qín cí kǔ xiàn,jiě jiàn rù hán guān。
鹊报远人至,马冲春雨还。què bào yuǎn rén zhì,mǎ chōng chūn yǔ hái。
荒榛郊北囿,葱翠国南山。huāng zhēn jiāo běi yòu,cōng cuì guó nán shān。
归见萧何政,条令旧镐间。guī jiàn xiāo hé zhèng,tiáo lìng jiù gǎo jiān。

梅尧臣

一避吴宫火,千年楚屋春。yī bì wú gōng huǒ,qiān nián chǔ wū chūn。
翅迎风雨健,声入户庭频。chì yíng fēng yǔ jiàn,shēng rù hù tíng pín。
掠水过长渚,衔虫落覆尘。lüè shuǐ guò zhǎng zhǔ,xián chóng luò fù chén。
休将汉皇后,故故比轻身。xiū jiāng hàn huáng hòu,gù gù bǐ qīng shēn。

梅尧臣

春云易成雨,一日几回阴。chūn yún yì chéng yǔ,yī rì jǐ huí yīn。
燕湿飞犹快,花寒色更深。yàn shī fēi yóu kuài,huā hán sè gèng shēn。
邀车愁客远,盘马畏泥侵。yāo chē chóu kè yuǎn,pán mǎ wèi ní qīn。
向晚晴光吐,西窗绿影临。xiàng wǎn qíng guāng tǔ,xī chuāng lǜ yǐng lín。

梅尧臣

风扫天如鉴,云开日似萍。fēng sǎo tiān rú jiàn,yún kāi rì shì píng。
苑花犹带湿,蔬甲已微青。yuàn huā yóu dài shī,shū jiǎ yǐ wēi qīng。
蝶翅粉应薄,塘漘波更渟。dié chì fěn yīng báo,táng chún bō gèng tíng。
寻春不惜醉,莫笑发星星。xún chūn bù xī zuì,mò xiào fā xīng xīng。

依韵和原甫对月见邀

梅尧臣

每爱孔北海,樽中常不空。měi ài kǒng běi hǎi,zūn zhōng cháng bù kōng。
今无酒与客,唯有月兼风。jīn wú jiǔ yǔ kè,wéi yǒu yuè jiān fēng。
远色曾何隔,微凉亦已同。yuǎn sè céng hé gé,wēi liáng yì yǐ tóng。
更期三五夕,静坐接谈丛。gèng qī sān wǔ xī,jìng zuò jiē tán cóng。

送余中舍知汉州德阳

梅尧臣

匹马易为秣,单车长是轻。pǐ mǎ yì wèi mò,dān chē zhǎng shì qīng。
秋风来栈道,宿雨度关城。qiū fēng lái zhàn dào,sù yǔ dù guān chéng。
石上树林暗,山根江水明。shí shàng shù lín àn,shān gēn jiāng shuǐ míng。
桐花凤何似,归日为将行。tóng huā fèng hé shì,guī rì wèi jiāng xíng。

依韵和雪窦山昙颖长老见寄

梅尧臣

处山无厌山,林鸟正关关。chù shān wú yàn shān,lín niǎo zhèng guān guān。
月入潭心白,花明谷口闲。yuè rù tán xīn bái,huā míng gǔ kǒu xián。
采薪能自至,流水不知还。cǎi xīn néng zì zhì,liú shuǐ bù zhī hái。
闻欲观沧海,高峰峻亦攀。wén yù guān cāng hǎi,gāo fēng jùn yì pān。

吊瑞新和尚

梅尧臣

示化何悲戚,俱焚只衲衣。shì huà hé bēi qī,jù fén zhǐ nà yī。
已随原火尽,空见野云飞。yǐ suí yuán huǒ jǐn,kōng jiàn yě yún fēi。
写影谁方丈,栽松旧翠微。xiě yǐng shuí fāng zhàng,zāi sōng jiù cuì wēi。
当年渡江钵,弟子独将归。dāng nián dù jiāng bō,dì zi dú jiāng guī。