古诗词

雷逸老以仿石鼓文见遗因呈祭酒吴公

梅尧臣

石鼓作自周宣王,宣王发愤蒐岐阳。shí gǔ zuò zì zhōu xuān wáng,xuān wáng fā fèn sōu qí yáng。
我车我马攻既良,射夫其同弓矢张。wǒ chē wǒ mǎ gōng jì liáng,shè fū qí tóng gōng shǐ zhāng。
舫舟又渔鱄鱮鲂,何以贯之维柳杨。fǎng zhōu yòu yú zhuān xù fáng,hé yǐ guàn zhī wéi liǔ yáng。
从官执笔言成章,书在鼓腰镌刻臧。cóng guān zhí bǐ yán chéng zhāng,shū zài gǔ yāo juān kè zāng。
历秦汉魏下及唐,无人着眼来形相。lì qín hàn wèi xià jí táng,wú rén zhe yǎn lái xíng xiāng。
村童戏坐老死丧,世复一世如鸟翔。cūn tóng xì zuò lǎo sǐ sàng,shì fù yī shì rú niǎo xiáng。
唯闻元和韩侍郎,始得纸本歌且详。wéi wén yuán hé hán shì láng,shǐ dé zhǐ běn gē qiě xiáng。
欲以毡苞归上庠,大官媕阿驼肯将。yù yǐ zhān bāo guī shàng xiáng,dà guān ān ā tuó kěn jiāng。
传至我朝一鼓亡,九鼓缺剥文失行。chuán zhì wǒ cháo yī gǔ wáng,jiǔ gǔ quē bō wén shī xíng。
近人偶见安碓床,亡鼓作臼刳中央。jìn rén ǒu jiàn ān duì chuáng,wáng gǔ zuò jiù kū zhōng yāng。
心喜遗篆犹在傍,以臼易臼庸何伤。xīn xǐ yí zhuàn yóu zài bàng,yǐ jiù yì jiù yōng hé shāng。
以石补空恐舂梁,神物会合居一方。yǐ shí bǔ kōng kǒng chōng liáng,shén wù huì hé jū yī fāng。
雷氏有子胡而长,日模月仿志暮强。léi shì yǒu zi hú ér zhǎng,rì mó yuè fǎng zhì mù qiáng。
聚完辨舛经星霜,四百六十飞凤皇。jù wán biàn chuǎn jīng xīng shuāng,sì bǎi liù shí fēi fèng huáng。
书成大轴绿锦装,偏斜曲直筋肯藏。shū chéng dà zhóu lǜ jǐn zhuāng,piān xié qū zhí jīn kěn cáng。
携之谒我巧趋跄,我无别识心彷徨。xié zhī yè wǒ qiǎo qū qiāng,wǒ wú bié shí xīn páng huáng。
虽与乃父非故乡,少与乃父同杯觞。suī yǔ nǎi fù fēi gù xiāng,shǎo yǔ nǎi fù tóng bēi shāng。
老向太学鬓已苍,乐子好古亲缣箱。lǎo xiàng tài xué bìn yǐ cāng,lè zi hǎo gǔ qīn jiān xiāng。
谁能千载师史仓,勤此冷淡何肝肠。shuí néng qiān zài shī shǐ cāng,qín cǐ lěng dàn hé gān cháng。
而今祭酒裨圣皇,五经新石立两廊。ér jīn jì jiǔ bì shèng huáng,wǔ jīng xīn shí lì liǎng láng。
我欲效韩非痴狂,载致出关无所障。wǒ yù xiào hán fēi chī kuáng,zài zhì chū guān wú suǒ zhàng。
至宝宜列孔子堂,固胜朽版堆屋墙。zhì bǎo yí liè kǒng zi táng,gù shèng xiǔ bǎn duī wū qiáng。
然须雷生往度量,登车裹护今相当。rán xū léi shēng wǎng dù liàng,dēng chē guǒ hù jīn xiāng dāng。
诚非急务烦纪纲,太平得有朝廷光。chéng fēi jí wù fán jì gāng,tài píng dé yǒu cháo tíng guāng。
山水大字辇已尝,于此岂不同秕糠。shān shuǐ dà zì niǎn yǐ cháng,yú cǐ qǐ bù tóng bǐ kāng。
海隅异兽乘舟航,连日道路费刍粮。hǎi yú yì shòu chéng zhōu háng,lián rì dào lù fèi chú liáng。
又与兹器殊柔刚,感慨作诗聊激昂。yòu yǔ zī qì shū róu gāng,gǎn kǎi zuò shī liáo jī áng。
愿因谏疏投皂囊,夜观奎壁正吐芒。yuàn yīn jiàn shū tóu zào náng,yè guān kuí bì zhèng tǔ máng。
天有河鼓亦焜煌,持比负鼎干成汤。tiān yǒu hé gǔ yì kūn huáng,chí bǐ fù dǐng gàn chéng tāng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

汉家宫殿荫长槐,嫩色葱葱不染埃。hàn jiā gōng diàn yīn zhǎng huái,nèn sè cōng cōng bù rǎn āi。
天仗龙旗穿影去,钩陈豹尾拂枝来。tiān zhàng lóng qí chuān yǐng qù,gōu chén bào wěi fú zhī lái。
青虫挂后蜂衔子,素月生时桂并栽。qīng chóng guà hòu fēng xián zi,sù yuè shēng shí guì bìng zāi。
我意方同杜工部,冷淘唯喜叶新开。wǒ yì fāng tóng dù gōng bù,lěng táo wéi xǐ yè xīn kāi。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

人间诗癖胜钱癖,搜索肝脾过几春。rén jiān shī pǐ shèng qián pǐ,sōu suǒ gān pí guò jǐ chūn。
囊橐无嫌贫似旧,风骚有喜句多新。náng tuó wú xián pín shì jiù,fēng sāo yǒu xǐ jù duō xīn。
但将苦意摩层宙,莫计终穷涉暮津。dàn jiāng kǔ yì mó céng zhòu,mò jì zhōng qióng shè mù jīn。
试看一生铜臭者,羡他登第亦何频。shì kàn yī shēng tóng chòu zhě,xiàn tā dēng dì yì hé pín。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

谁言出相是山东,今日求贤欲致功。shuí yán chū xiāng shì shān dōng,jīn rì qiú xián yù zhì gōng。
玉馔满盘来禁里,鹄羹分鼎下天中。yù zhuàn mǎn pán lái jìn lǐ,gǔ gēng fēn dǐng xià tiān zhōng。
但知恺弟酬君赐,旧讶权舆向国风。dàn zhī kǎi dì chóu jūn cì,jiù yà quán yú xiàng guó fēng。
曾笑侏儒饱欲死,宜思薇蕨不忘忠。céng xiào zhū rú bǎo yù sǐ,yí sī wēi jué bù wàng zhōng。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

选来金殿尽英豪,帝笔亲承始是遭。xuǎn lái jīn diàn jǐn yīng háo,dì bǐ qīn chéng shǐ shì zāo。
就里少年唯贾谊,其间蜀客乃王褒。jiù lǐ shǎo nián wéi jiǎ yì,qí jiān shǔ kè nǎi wáng bāo。
善经有意尊儒甚,推泽方知待士高。shàn jīng yǒu yì zūn rú shén,tuī zé fāng zhī dài shì gāo。
归付子孙传百世,深堂闲挂亦萧骚。guī fù zi sūn chuán bǎi shì,shēn táng xián guà yì xiāo sāo。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

前日宫醪赐玉尊,今朝持果小黄门。qián rì gōng láo cì yù zūn,jīn cháo chí guǒ xiǎo huáng mén。
乾桃熏李非时物,置案盈盘不次恩。qián táo xūn lǐ fēi shí wù,zhì àn yíng pán bù cì ēn。
投以赤心思武帝,握同玄璧咏刘琨。tóu yǐ chì xīn sī wǔ dì,wò tóng xuán bì yǒng liú kūn。
尝闻食奠陈王业,知是豳公几世孙。cháng wén shí diàn chén wáng yè,zhī shì bīn gōng jǐ shì sūn。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

文章老重欲追古,便作帝宫苍桧诗。wén zhāng lǎo zhòng yù zhuī gǔ,biàn zuò dì gōng cāng guì shī。
青葱玉树传杨子,盘屈洪桃见左思。qīng cōng yù shù chuán yáng zi,pán qū hóng táo jiàn zuǒ sī。
龙鳞已爱松身直,珠实还看柏叶垂。lóng lín yǐ ài sōng shēn zhí,zhū shí hái kàn bǎi yè chuí。
秀木艳丛那可拟,但将霜雪定坚姿。xiù mù yàn cóng nà kě nǐ,dàn jiāng shuāng xuě dìng jiān zī。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

陶令生涯漉酒巾,门前种柳万条新。táo lìng shēng yá lù jiǔ jīn,mén qián zhǒng liǔ wàn tiáo xīn。
花今吹作蓬莱雪,曲旧得于关塞人。huā jīn chuī zuò péng lái xuě,qū jiù dé yú guān sāi rén。
应与残红闲是伴,不随舞蝶去争春。yīng yǔ cán hóng xián shì bàn,bù suí wǔ dié qù zhēng chūn。
可怜轻质都无定,一落银河莫问津。kě lián qīng zhì dōu wú dìng,yī luò yín hé mò wèn jīn。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

天子寻常幸直庐,裹头宫女捧雕舆。tiān zi xún cháng xìng zhí lú,guǒ tóu gōng nǚ pěng diāo yú。
红泥已赐春醅酒,黄帕曾经御览书。hóng ní yǐ cì chūn pēi jiǔ,huáng pà céng jīng yù lǎn shū。
林果鸟应衔去后,燕窠虫有落来馀。lín guǒ niǎo yīng xián qù hòu,yàn kē chóng yǒu luò lái yú。
禁中事事能传咏,播在人间不是虚。jìn zhōng shì shì néng chuán yǒng,bō zài rén jiān bù shì xū。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

电光初照树峨峨,叶上微风与雨和。diàn guāng chū zhào shù é é,yè shàng wēi fēng yǔ yǔ hé。
玉腕愁闻无处奈,庭花暗落不应多。yù wàn chóu wén wú chù nài,tíng huā àn luò bù yīng duō。
长杨静响千重瓦,太液寒生几寸波。zhǎng yáng jìng xiǎng qiān zhòng wǎ,tài yè hán shēng jǐ cùn bō。
洗濯青春如有意,平明湿羽未离柯。xǐ zhuó qīng chūn rú yǒu yì,píng míng shī yǔ wèi lí kē。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

宫井蛟龙夭矫垂,晓瓶初汲渴禽窥。gōng jǐng jiāo lóng yāo jiǎo chuí,xiǎo píng chū jí kě qín kuī。
清泠已向金盆贮,甘滑还从玉碗知。qīng líng yǐ xiàng jīn pén zhù,gān huá hái cóng yù wǎn zhī。
九酝酒醇由此得,小团茶味为留迟。jiǔ yùn jiǔ chún yóu cǐ dé,xiǎo tuán chá wèi wèi liú chí。
閤门地脉应相似,翰苑曾邀咏昔诗。gé mén dì mài yīng xiāng shì,hàn yuàn céng yāo yǒng xī shī。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵殿幕闲兴

梅尧臣

象戏本从棋局争,后宫龟背等人情。xiàng xì běn cóng qí jú zhēng,hòu gōng guī bèi děng rén qíng。
今闻儒者饱无事,亦学妇人闲斗明。jīn wén rú zhě bǎo wú shì,yì xué fù rén xián dòu míng。
堂上有奇谁可胜,樽中赌酒令方行。táng shàng yǒu qí shuí kě shèng,zūn zhōng dǔ jiǔ lìng fāng xíng。
直驱猛兽如寻邑,何似升平不用兵。zhí qū měng shòu rú xún yì,hé shì shēng píng bù yòng bīng。

王知章尉河内

梅尧臣

古县太行下,老槐三四株。gǔ xiàn tài xíng xià,lǎo huái sān sì zhū。
以言新作吏,不似旧为儒。yǐ yán xīn zuò lì,bù shì jiù wèi rú。
黄绶心犹壮,青云志岂无。huáng shòu xīn yóu zhuàng,qīng yún zhì qǐ wú。
汉朝吾远祖,不道此官粗。hàn cháo wú yuǎn zǔ,bù dào cǐ guān cū。

送微上人归省天台

梅尧臣

释子怀慈母,吾儒未易轻。shì zi huái cí mǔ,wú rú wèi yì qīng。
不寻琪树去,肯向石桥行。bù xún qí shù qù,kěn xiàng shí qiáo xíng。
海近云多润,山高日少晴。hǎi jìn yún duō rùn,shān gāo rì shǎo qíng。
天恩新赐服,书字欲传名。tiān ēn xīn cì fú,shū zì yù chuán míng。

端明李侍郎挽歌三首

梅尧臣

少年为侍从,名誉竟轩腾。shǎo nián wèi shì cóng,míng yù jìng xuān téng。
每吐胸中凤,宁容笔上蝇。měi tǔ xiōng zhōng fèng,níng róng bǐ shàng yíng。
受釐延汉室,被谤过周陵。shòu lí yán hàn shì,bèi bàng guò zhōu líng。
今日泉宫启,师臣礼秩增。jīn rì quán gōng qǐ,shī chén lǐ zhì zēng。

端明李侍郎挽歌三首

梅尧臣

官岂不为达,其如望未充。guān qǐ bù wèi dá,qí rú wàng wèi chōng。
敏辞倾一代,发问诎三公。mǐn cí qīng yī dài,fā wèn qū sān gōng。
厌向承明直,思行邵伯风。yàn xiàng chéng míng zhí,sī xíng shào bó fēng。
嗟嗟玉树折,埋没彼蒿宫。jiē jiē yù shù zhé,mái méi bǐ hāo gōng。