古诗词

雷逸老以仿石鼓文见遗因呈祭酒吴公

梅尧臣

石鼓作自周宣王,宣王发愤蒐岐阳。shí gǔ zuò zì zhōu xuān wáng,xuān wáng fā fèn sōu qí yáng。
我车我马攻既良,射夫其同弓矢张。wǒ chē wǒ mǎ gōng jì liáng,shè fū qí tóng gōng shǐ zhāng。
舫舟又渔鱄鱮鲂,何以贯之维柳杨。fǎng zhōu yòu yú zhuān xù fáng,hé yǐ guàn zhī wéi liǔ yáng。
从官执笔言成章,书在鼓腰镌刻臧。cóng guān zhí bǐ yán chéng zhāng,shū zài gǔ yāo juān kè zāng。
历秦汉魏下及唐,无人着眼来形相。lì qín hàn wèi xià jí táng,wú rén zhe yǎn lái xíng xiāng。
村童戏坐老死丧,世复一世如鸟翔。cūn tóng xì zuò lǎo sǐ sàng,shì fù yī shì rú niǎo xiáng。
唯闻元和韩侍郎,始得纸本歌且详。wéi wén yuán hé hán shì láng,shǐ dé zhǐ běn gē qiě xiáng。
欲以毡苞归上庠,大官媕阿驼肯将。yù yǐ zhān bāo guī shàng xiáng,dà guān ān ā tuó kěn jiāng。
传至我朝一鼓亡,九鼓缺剥文失行。chuán zhì wǒ cháo yī gǔ wáng,jiǔ gǔ quē bō wén shī xíng。
近人偶见安碓床,亡鼓作臼刳中央。jìn rén ǒu jiàn ān duì chuáng,wáng gǔ zuò jiù kū zhōng yāng。
心喜遗篆犹在傍,以臼易臼庸何伤。xīn xǐ yí zhuàn yóu zài bàng,yǐ jiù yì jiù yōng hé shāng。
以石补空恐舂梁,神物会合居一方。yǐ shí bǔ kōng kǒng chōng liáng,shén wù huì hé jū yī fāng。
雷氏有子胡而长,日模月仿志暮强。léi shì yǒu zi hú ér zhǎng,rì mó yuè fǎng zhì mù qiáng。
聚完辨舛经星霜,四百六十飞凤皇。jù wán biàn chuǎn jīng xīng shuāng,sì bǎi liù shí fēi fèng huáng。
书成大轴绿锦装,偏斜曲直筋肯藏。shū chéng dà zhóu lǜ jǐn zhuāng,piān xié qū zhí jīn kěn cáng。
携之谒我巧趋跄,我无别识心彷徨。xié zhī yè wǒ qiǎo qū qiāng,wǒ wú bié shí xīn páng huáng。
虽与乃父非故乡,少与乃父同杯觞。suī yǔ nǎi fù fēi gù xiāng,shǎo yǔ nǎi fù tóng bēi shāng。
老向太学鬓已苍,乐子好古亲缣箱。lǎo xiàng tài xué bìn yǐ cāng,lè zi hǎo gǔ qīn jiān xiāng。
谁能千载师史仓,勤此冷淡何肝肠。shuí néng qiān zài shī shǐ cāng,qín cǐ lěng dàn hé gān cháng。
而今祭酒裨圣皇,五经新石立两廊。ér jīn jì jiǔ bì shèng huáng,wǔ jīng xīn shí lì liǎng láng。
我欲效韩非痴狂,载致出关无所障。wǒ yù xiào hán fēi chī kuáng,zài zhì chū guān wú suǒ zhàng。
至宝宜列孔子堂,固胜朽版堆屋墙。zhì bǎo yí liè kǒng zi táng,gù shèng xiǔ bǎn duī wū qiáng。
然须雷生往度量,登车裹护今相当。rán xū léi shēng wǎng dù liàng,dēng chē guǒ hù jīn xiāng dāng。
诚非急务烦纪纲,太平得有朝廷光。chéng fēi jí wù fán jì gāng,tài píng dé yǒu cháo tíng guāng。
山水大字辇已尝,于此岂不同秕糠。shān shuǐ dà zì niǎn yǐ cháng,yú cǐ qǐ bù tóng bǐ kāng。
海隅异兽乘舟航,连日道路费刍粮。hǎi yú yì shòu chéng zhōu háng,lián rì dào lù fèi chú liáng。
又与兹器殊柔刚,感慨作诗聊激昂。yòu yǔ zī qì shū róu gāng,gǎn kǎi zuò shī liáo jī áng。
愿因谏疏投皂囊,夜观奎壁正吐芒。yuàn yīn jiàn shū tóu zào náng,yè guān kuí bì zhèng tǔ máng。
天有河鼓亦焜煌,持比负鼎干成汤。tiān yǒu hé gǔ yì kūn huáng,chí bǐ fù dǐng gàn chéng tāng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和宋次道奠石昌言舍人

梅尧臣

金羁白马晓朝天,嘒管行车暮已传。jīn jī bái mǎ xiǎo cháo tiān,huì guǎn xíng chē mù yǐ chuán。
上帝楼成何遽召,青霄路绝不应还。shàng dì lóu chéng hé jù zhào,qīng xiāo lù jué bù yīng hái。
飘阶陨叶声凄若,隔幕孤灯夜寂然。piāo jiē yǔn yè shēng qī ruò,gé mù gū dēng yè jì rán。
来奠一觞空湛湛,却思平昔泪涟涟。lái diàn yī shāng kōng zhàn zhàn,què sī píng xī lèi lián lián。

和王景彝寄吕缙叔

梅尧臣

白尽髭须史未成,不如能赋易登瀛。bái jǐn zī xū shǐ wèi chéng,bù rú néng fù yì dēng yíng。
三冬足用侏儒饱,千里从看跛鳖行。sān dōng zú yòng zhū rú bǎo,qiān lǐ cóng kàn bǒ biē xíng。
知有清名在公议,自无馀力到高闳。zhī yǒu qīng míng zài gōng yì,zì wú yú lì dào gāo hóng。
磻溪八十犹垂钓,祖例推来亦后生。pán xī bā shí yóu chuí diào,zǔ lì tuī lái yì hòu shēng。

依韵和宋次道答弟中道喜还朝

梅尧臣

白首谬陪兄弟间,阿连初喜客儿还。bái shǒu miù péi xiōng dì jiān,ā lián chū xǐ kè ér hái。
池塘梦句君能得,咳唾成珠我未闲。chí táng mèng jù jūn néng dé,ké tuò chéng zhū wǒ wèi xián。
陋巷闭门谁扣扣,茂林飞鸟自班班。lòu xiàng bì mén shuí kòu kòu,mào lín fēi niǎo zì bān bān。
归来又接同袍会,月下朱闳不用关。guī lái yòu jiē tóng páo huì,yuè xià zhū hóng bù yòng guān。

依韵和王景彝对雪

梅尧臣

天雪霰成先暴集,地中阳复已如期。tiān xuě xiàn chéng xiān bào jí,dì zhōng yáng fù yǐ rú qī。
穿林斗觉萦风急,入袖初惊学舞迟。chuān lín dòu jué yíng fēng jí,rù xiù chū jīng xué wǔ chí。
楼上温貂方贳酒,竹间寒雀未辞枝。lóu shàng wēn diāo fāng shì jiǔ,zhú jiān hán què wèi cí zhī。
平明君向螭头立,玉座炉烟细细时。píng míng jūn xiàng chī tóu lì,yù zuò lú yān xì xì shí。

重送祖择之北使

梅尧臣

文章世德已能传,得桂高枝二十年。wén zhāng shì dé yǐ néng chuán,dé guì gāo zhī èr shí nián。
持节欲同苏武劲,下帷曾似董君贤。chí jié yù tóng sū wǔ jìn,xià wéi céng shì dǒng jūn xián。
衣裘衽领无嫌左,饮食杯盂暂厌膻。yī qiú rèn lǐng wú xián zuǒ,yǐn shí bēi yú zàn yàn shān。
一过范阳应感概,归来图画彼山川。yī guò fàn yáng yīng gǎn gài,guī lái tú huà bǐ shān chuān。

景彝率和唐崇徽公主手痕诗

梅尧臣

两壁美人虹已收,苍崖纤手藓痕秋。liǎng bì měi rén hóng yǐ shōu,cāng yá xiān shǒu xiǎn hén qiū。
和亲只道能稽古,沉略从来不解羞。hé qīn zhǐ dào néng jī gǔ,chén lüè cóng lái bù jiě xiū。
汉月明明掌中照,胡尘漠漠指间留。hàn yuè míng míng zhǎng zhōng zhào,hú chén mò mò zhǐ jiān liú。
昭君殁后更多恨,弹作琵琶曲未休。zhāo jūn mò hòu gèng duō hèn,dàn zuò pí pá qū wèi xiū。

江邻几寄羊羓

梅尧臣

细肋胡羊卧苑沙,长春宫使踏霜羓。xì lē hú yáng wò yuàn shā,zhǎng chūn gōng shǐ tà shuāng bā。
蒺藜苗尽初蕃息,苜蓿盘空莫叹嗟。jí lí miáo jǐn chū fān xī,mù xu pán kōng mò tàn jiē。
自乏良谋甘更鄙,犹能大嚼快无涯。zì fá liáng móu gān gèng bǐ,yóu néng dà jué kuài wú yá。
磨刀为削朝霞片,时引清杯兴转嘉。mó dāo wèi xuē cháo xiá piàn,shí yǐn qīng bēi xīng zhuǎn jiā。

次韵和永叔退朝马上见寄兼呈子华原甫

梅尧臣

公归初退内朝班,驰道南头跃锦鞍。gōng guī chū tuì nèi cháo bān,chí dào nán tóu yuè jǐn ān。
欲雨浮云犹复暗,背阴残雪愈生寒。yù yǔ fú yún yóu fù àn,bèi yīn cán xuě yù shēng hán。
穿槐已觉春禽语,载酒重思结客驩。chuān huái yǐ jué chūn qín yǔ,zài jiǔ zhòng sī jié kè huān。
吟寄侍臣知有意,翠鬟争唱口应干。yín jì shì chén zhī yǒu yì,cuì huán zhēng chàng kǒu yīng gàn。

次韵和王景彝十四日冒雪晚归

梅尧臣

子猷多兴怜飞雪,向晚归时又见飘。zi yóu duō xīng lián fēi xuě,xiàng wǎn guī shí yòu jiàn piāo。
拂马随人如著莫,舞空吹面亦胜消。fú mǎ suí rén rú zhù mò,wǔ kōng chuī miàn yì shèng xiāo。
闭门我作袁安睡,呵笔君为谢客谣。bì mén wǒ zuò yuán ān shuì,hē bǐ jūn wèi xiè kè yáo。
记取明朝朝谒去,毳裘重戴冷寥寥。jì qǔ míng cháo cháo yè qù,cuì qiú zhòng dài lěng liáo liáo。

次韵和吴冲卿伤何济川

梅尧臣

生爱虚名苦辩亡,沦精竭智可哀伤。shēng ài xū míng kǔ biàn wáng,lún jīng jié zhì kě āi shāng。
谁将事附三公传,自有文夸古战场。shuí jiāng shì fù sān gōng chuán,zì yǒu wén kuā gǔ zhàn chǎng。
坟土未干还卜穴,挽声才绝又新章。fén tǔ wèi gàn hái bo xué,wǎn shēng cái jué yòu xīn zhāng。
是非从此方应定,弟子犹争左氏长。shì fēi cóng cǐ fāng yīng dìng,dì zi yóu zhēng zuǒ shì zhǎng。

次韵景彝赴省宿马上

梅尧臣

乌纱帽底青眸转,朱雀街头玉辔摇。wū shā mào dǐ qīng móu zhuǎn,zhū què jiē tóu yù pèi yáo。
灯火高楼吹短笛,帘栊斜巷隘初宵。dēng huǒ gāo lóu chuī duǎn dí,lián lóng xié xiàng ài chū xiāo。
身归兰省唯看月,心在天津欲倚桥。shēn guī lán shěng wéi kàn yuè,xīn zài tiān jīn yù yǐ qiáo。
枕上夜深应不寐,羡他年少酒微销。zhěn shàng yè shēn yīng bù mèi,xiàn tā nián shǎo jiǔ wēi xiāo。

送周谏议知襄阳

梅尧臣

蔼蔼荆州几万家,竟持壶酒望高牙。ǎi ǎi jīng zhōu jǐ wàn jiā,jìng chí hú jiǔ wàng gāo yá。
里儿尚唱铜鞮曲,耆旧争随画鹿车。lǐ ér shàng chàng tóng dī qū,qí jiù zhēng suí huà lù chē。
雄鸭绿头看汉水,肥鳊缩项出渔查。xióng yā lǜ tóu kàn hàn shuǐ,féi biān suō xiàng chū yú chá。
乡人应笑张平子,只有归田赋可夸。xiāng rén yīng xiào zhāng píng zi,zhǐ yǒu guī tián fù kě kuā。

次韵和酬裴寺丞喜子

梅尧臣

唐宋典册竟骈罗,汉诏重令与削磨。táng sòng diǎn cè jìng pián luó,hàn zhào zhòng lìng yǔ xuē mó。
古圣规模犹可法,众贤驰骋必无蹉。gǔ shèng guī mó yóu kě fǎ,zhòng xián chí chěng bì wú cuō。
既除太史来为尹,遂用非才往补讹。jì chú tài shǐ lái wèi yǐn,suì yòng fēi cái wǎng bǔ é。
代匠只忧伤手甚,君宜怜我不遑他。dài jiàng zhǐ yōu shāng shǒu shén,jūn yí lián wǒ bù huáng tā。

次韵和酬刁景纯春雪戏意

梅尧臣

雪与春归落岁前,晓开庭树有馀妍。xuě yǔ chūn guī luò suì qián,xiǎo kāi tíng shù yǒu yú yán。
杨花扑扑白漫地,蛱蝶纷纷飞满天。yáng huā pū pū bái màn dì,jiá dié fēn fēn fēi mǎn tiān。
胡马嘶风思塞草,吴牛喘月困沙田。hú mǎ sī fēng sī sāi cǎo,wú niú chuǎn yuè kùn shā tián。
我贫始觉今朝富,大片如钱不解穿。wǒ pín shǐ jué jīn cháo fù,dà piàn rú qián bù jiě chuān。

次韵和景彝闰腊二十五日省宿

梅尧臣

君尝编史似吴兢,又值甘泉马踏冰。jūn cháng biān shǐ shì wú jīng,yòu zhí gān quán mǎ tà bīng。
重腊雪花方漫漫,宿厅书架自层层。zhòng là xuě huā fāng màn màn,sù tīng shū jià zì céng céng。
桉头美酒初温火,帘底微风欲动灯。ān tóu měi jiǔ chū wēn huǒ,lián dǐ wēi fēng yù dòng dēng。
永夜未眠钟已发,此心闲寂似高僧。yǒng yè wèi mián zhōng yǐ fā,cǐ xīn xián jì shì gāo sēng。