古诗词

中伏日永叔遗冰

梅尧臣

日色若炎火,正当三伏时。rì sè ruò yán huǒ,zhèng dāng sān fú shí。
盘冰赐近臣,络绎中使驰。pán bīng cì jìn chén,luò yì zhōng shǐ chí。
莹澈肖水玉,凛气侵人肌。yíng chè xiào shuǐ yù,lǐn qì qīn rén jī。
近日多故友,分贶能者谁。jìn rì duō gù yǒu,fēn kuàng néng zhě shuí。
信都顾贫贱,物物义不遗。xìn dōu gù pín jiàn,wù wù yì bù yí。
念我老且病,赤痱生枯皮。niàn wǒ lǎo qiě bìng,chì fèi shēng kū pí。
巨块置我前,凝结造化移。jù kuài zhì wǒ qián,níng jié zào huà yí。
畏冷不敢食,有类夏虫疑。wèi lěng bù gǎn shí,yǒu lèi xià chóng yí。
虽然已快意,何必咀嚼为。suī rán yǐ kuài yì,hé bì jǔ jué wèi。
天子厚于公,不使炽毒欺。tiān zi hòu yú gōng,bù shǐ chì dú qī。
公亦厚于我,将恐煎熬随。gōng yì hòu yú wǒ,jiāng kǒng jiān áo suí。
我有舐犊爱,自怜小子龟。wǒ yǒu shì dú ài,zì lián xiǎo zi guī。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

谢鹇和公仪

梅尧臣

闻有白鹇梦,遂作白鹇诗。wén yǒu bái xián mèng,suì zuò bái xián shī。
诗记白鹇语,意公于鹤私。shī jì bái xián yǔ,yì gōng yú hè sī。
公意无薄厚,尔将听我辞。gōng yì wú báo hòu,ěr jiāng tīng wǒ cí。
朝给一瓢水,昼给一盎糜。cháo gěi yī piáo shuǐ,zhòu gěi yī àng mí。
曾不令尔渴,曾不令尔饥。céng bù lìng ěr kě,céng bù lìng ěr jī。
事事不异鹤,安得于鹤疑。shì shì bù yì hè,ān dé yú hè yí。
鹤鸣尔不和,鹤舞尔不随。hè míng ěr bù hé,hè wǔ ěr bù suí。
无以一供悦,饱食番顽痴。wú yǐ yī gōng yuè,bǎo shí fān wán chī。
公所念尔久,李白当畜之。gōng suǒ niàn ěr jiǔ,lǐ bái dāng chù zhī。
白固有篇咏,公偶未暇为。bái gù yǒu piān yǒng,gōng ǒu wèi xiá wèi。
遣尔心不平,谓此钝见遗。qiǎn ěr xīn bù píng,wèi cǐ dùn jiàn yí。
我持尔此意,请公吟莫迟。wǒ chí ěr cǐ yì,qǐng gōng yín mò chí。
公便纳我言,濡笔洒淋漓。gōng biàn nà wǒ yán,rú bǐ sǎ lín lí。
书尔在南言,野羽霜雪披。shū ěr zài nán yán,yě yǔ shuāng xuě pī。
弄啄红豆实,飞上桄榔枝。nòng zhuó hóng dòu shí,fēi shàng guāng láng zhī。
翡翠不敢顾,孔雀不敢窥。fěi cuì bù gǎn gù,kǒng què bù gǎn kuī。
将拟是白凤,修尾昼涟漪。jiāng nǐ shì bái fèng,xiū wěi zhòu lián yī。
虺颈而鸡首,峨峨如有仪。huī jǐng ér jī shǒu,é é rú yǒu yí。
而今与鹤争,此识固已卑。ér jīn yǔ hè zhēng,cǐ shí gù yǐ bēi。
公初待尔厚,鹇兮知不知。gōng chū dài ěr hòu,xián xī zhī bù zhī。

定号依韵和禹玉

梅尧臣

言出君门日,遥闻紫禁钟。yán chū jūn mén rì,yáo wén zǐ jìn zhōng。
诏书中使降,骏马上闲供。zhào shū zhōng shǐ jiàng,jùn mǎ shàng xián gōng。
天下持平手,毫偏不置胸。tiān xià chí píng shǒu,háo piān bù zhì xiōng。
文从有司较,卷是近臣封。wén cóng yǒu sī jiào,juǎn shì jìn chén fēng。
胜阵无容敌,精后已善攻。shèng zhèn wú róng dí,jīng hòu yǐ shàn gōng。
明朝当奏号,鸳鹭看归雍。míng cháo dāng zòu hào,yuān lù kàn guī yōng。

送方云

梅尧臣

从来钓者意,岂不在得鱼。cóng lái diào zhě yì,qǐ bù zài dé yú。
饵寡鱼口多,曾非投竿疏。ěr guǎ yú kǒu duō,céng fēi tóu gān shū。
向登百金贵,首尾必吹墟。xiàng dēng bǎi jīn guì,shǒu wěi bì chuī xū。
竭泽古所戒,但保腹中书。jié zé gǔ suǒ jiè,dàn bǎo fù zhōng shū。
风雷变有诗,且复归孟猪。fēng léi biàn yǒu shī,qiě fù guī mèng zhū。

送甥蔡骃下第还广平

梅尧臣

尔持金错刀,不入鹅眼贯。ěr chí jīn cuò dāo,bù rù é yǎn guàn。
已遭俗弃掷,妄意堪愤惋。yǐ zāo sú qì zhì,wàng yì kān fèn wǎn。
他时有识别,终必为宝玩。tā shí yǒu shí bié,zhōng bì wèi bǎo wán。
怀之归河朔,慎勿辄镕锻。huái zhī guī hé shuò,shèn wù zhé róng duàn。
改作毛遂锥,颖脱奚足算。gǎi zuò máo suì zhuī,yǐng tuō xī zú suàn。

韩持国遗洛笋

梅尧臣

龙孙春吐一尺牙,紫锦包玉离泥沙。lóng sūn chūn tǔ yī chǐ yá,zǐ jǐn bāo yù lí ní shā。
金刀璀错截嫩节,铜驼不与大梁赊。jīn dāo cuǐ cuò jié nèn jié,tóng tuó bù yǔ dà liáng shē。
持寄韩郎绿蒲束,莫令卫女苦思家。chí jì hán láng lǜ pú shù,mò lìng wèi nǚ kǔ sī jiā。
韩郎才调偏能赋,分饷唯思楚景差。hán láng cái diào piān néng fù,fēn xiǎng wéi sī chǔ jǐng chà。
因之善谑诵淇澳,欲学报投无木瓜。yīn zhī shàn xuè sòng qí ào,yù xué bào tóu wú mù guā。

莱宣遗酒

梅尧臣

白日对芳树,静夜爱明月。bái rì duì fāng shù,jìng yè ài míng yuè。
我饮虽不多,杯杓安可阙。wǒ yǐn suī bù duō,bēi biāo ān kě quē。
破屋有空缸,冷灶无黔突。pò wū yǒu kōng gāng,lěng zào wú qián tū。
投餐闻韩辱,乞食使陶讷。tóu cān wén hán rǔ,qǐ shí shǐ táo nè。
鉴此不求人,终身其镂骨。jiàn cǐ bù qiú rén,zhōng shēn qí lòu gǔ。
傥有佳客过,未免贳袍笏。tǎng yǒu jiā kè guò,wèi miǎn shì páo hù。
风从东南来,语向西北发。fēng cóng dōng nán lái,yǔ xiàng xī běi fā。
西北多凤雏,枝间报清越。xī běi duō fèng chú,zhī jiān bào qīng yuè。
玉壶盛晓露,赠置醉莫歇。yù hú shèng xiǎo lù,zèng zhì zuì mò xiē。
却少可饮人,为告月休没。què shǎo kě yǐn rén,wèi gào yuè xiū méi。

送王道粹郎中知华州

梅尧臣

往年入关中,道傍见太华。wǎng nián rù guān zhōng,dào bàng jiàn tài huá。
始识仙掌大,颇似揽造化。shǐ shí xiān zhǎng dà,pǒ shì lǎn zào huà。
赤手无所为,风雨漏指罅。chì shǒu wú suǒ wèi,fēng yǔ lòu zhǐ xià。
又观莲华峰,上有莲开谢。yòu guān lián huá fēng,shàng yǒu lián kāi xiè。
一朝秋色高,莲叶或飘下。yī cháo qiū sè gāo,lián yè huò piāo xià。
今闻太守行,见隼画车驾。jīn wén tài shǒu xíng,jiàn sǔn huà chē jià。
仙掌与莲花,日久可以诧。xiān zhǎng yǔ lián huā,rì jiǔ kě yǐ chà。
长安道上人,任见不须借。zhǎng ān dào shàng rén,rèn jiàn bù xū jiè。
况多耐老药,民将待黄霸。kuàng duō nài lǎo yào,mín jiāng dài huáng bà。

梅尧臣

朝读百纸书,夜成几篇书。cháo dú bǎi zhǐ shū,yè chéng jǐ piān shū。
明明白昼有阳乌,黕黕暗室无蟾蜍。míng míng bái zhòu yǒu yáng wū,dǎn dǎn àn shì wú chán chú。
目睛须藉外物光,日月不到卑蔀居。mù jīng xū jí wài wù guāng,rì yuè bù dào bēi bù jū。
君能置以清油壶,暝照文字灯焰舒。jūn néng zhì yǐ qīng yóu hú,míng zhào wén zì dēng yàn shū。
妇将膏发云鬓梳,瓶底浊浓留脂车。fù jiāng gāo fā yún bìn shū,píng dǐ zhuó nóng liú zhī chē。
所益既如此,所感当何如。suǒ yì jì rú cǐ,suǒ gǎn dāng hé rú。

王几道罢磁州遗澄泥古瓦二砚

梅尧臣

澄泥丛台泥,瓦斫邺宫瓦。chéng ní cóng tái ní,wǎ zhuó yè gōng wǎ。
共为几桉用,相与笔墨假。gòng wèi jǐ ān yòng,xiāng yǔ bǐ mò jiǎ。
赋无左思作,书愧右军写。fù wú zuǒ sī zuò,shū kuì yòu jūn xiě。
初从故人来,来自邯郸下。chū cóng gù rén lái,lái zì hán dān xià。
物因人以重,谬当好事者。wù yīn rén yǐ zhòng,miù dāng hǎo shì zhě。

送咸阳主簿王秘校

梅尧臣

昔见兰丛牙,今见连蔓瓜。xī jiàn lán cóng yá,jīn jiàn lián màn guā。
持入咸阳市,本出故侯家。chí rù xián yáng shì,běn chū gù hóu jiā。
五色相钩蒂,秦人应自夸。wǔ sè xiāng gōu dì,qín rén yīng zì kuā。
行当七月荐,乞巧杂盘花。xíng dāng qī yuè jiàn,qǐ qiǎo zá pán huā。

和楚屯田同曾子固陆子履观予堂前石榴花

梅尧臣

堂下一匹郑虔马,栏边两株安石榴。táng xià yī pǐ zhèng qián mǎ,lán biān liǎng zhū ān shí liú。
但能有酒邀佳客,亦任狂花落素瓯。dàn néng yǒu jiǔ yāo jiā kè,yì rèn kuáng huā luò sù ōu。
侍女红裙无好色,主人白发自侵头。shì nǚ hóng qún wú hǎo sè,zhǔ rén bái fā zì qīn tóu。
欲歌翠树芳条曲,已去洛阳三十秋。yù gē cuì shù fāng tiáo qū,yǐ qù luò yáng sān shí qiū。

送史供奉汴口都大

梅尧臣

河为中国患,亦为中国利。hé wèi zhōng guó huàn,yì wèi zhōng guó lì。
其患啮堤防,其利通粮馈。qí huàn niè dī fáng,qí lì tōng liáng kuì。
分流入浚汴,万货都城萃。fēn liú rù jùn biàn,wàn huò dōu chéng cuì。
积淫或暴涨,旱暵或滞疐。jī yín huò bào zhǎng,hàn hàn huò zhì zhì。
疏导欲其宜,径度有所异。shū dǎo yù qí yí,jìng dù yǒu suǒ yì。
曩者多邀功,用之殊未至。nǎng zhě duō yāo gōng,yòng zhī shū wèi zhì。
十私而五公,岁久害愈炽。shí sī ér wǔ gōng,suì jiǔ hài yù chì。
溃溢必归尤,庙堂难决议。kuì yì bì guī yóu,miào táng nán jué yì。
明明圣天子,自选中常侍。míng míng shèng tiān zi,zì xuǎn zhōng cháng shì。
银铛插在貂,身小勇且智。yín dāng chā zài diāo,shēn xiǎo yǒng qiě zhì。
上从广武城,下及淮与泗。shàng cóng guǎng wǔ chéng,xià jí huái yǔ sì。
回险帖凿繁,所画由所寄。huí xiǎn tiē záo fán,suǒ huà yóu suǒ jì。
尝以勤厥身,又能和众吏。cháng yǐ qín jué shēn,yòu néng hé zhòng lì。
前日有尽心,于今病憔悴。qián rì yǒu jǐn xīn,yú jīn bìng qiáo cuì。
此职方藉人,加餐当自为。cǐ zhí fāng jí rén,jiā cān dāng zì wèi。

吕晋

梅尧臣

四叶及王游,共家原坂岭。sì yè jí wáng yóu,gòng jiā yuán bǎn lǐng。
岁摘建溪春,争先取晴景。suì zhāi jiàn xī chūn,zhēng xiān qǔ qíng jǐng。
大窠有壮液,所发必奇颖。dà kē yǒu zhuàng yè,suǒ fā bì qí yǐng。
一朝团焙成,价与黄金逞。yī cháo tuán bèi chéng,jià yǔ huáng jīn chěng。
吕侯得乡人,分赠我已幸。lǚ hóu dé xiāng rén,fēn zèng wǒ yǐ xìng。
其赠几何多,六色十五饼。qí zèng jǐ hé duō,liù sè shí wǔ bǐng。
每饼包青蒻,红签缠素苘。měi bǐng bāo qīng ruò,hóng qiān chán sù qǐng。
屑之云雪轻,啜已神魄惺。xiè zhī yún xuě qīng,chuài yǐ shén pò xīng。
会待嘉客来,侑谈当昼永。huì dài jiā kè lái,yòu tán dāng zhòu yǒng。

送毕甥之临邛主簿杂言

梅尧臣

自我历官三十年,有脚未曾行蜀川。zì wǒ lì guān sān shí nián,yǒu jiǎo wèi céng xíng shǔ chuān。
李白尝言道之艰险,长嗟难剧上青天。lǐ bái cháng yán dào zhī jiān xiǎn,zhǎng jiē nán jù shàng qīng tiān。
鸟悲猿嚎马蹄脱,苔梯雨栈愁倾颠。niǎo bēi yuán háo mǎ tí tuō,tái tī yǔ zhàn chóu qīng diān。
苍崖下窥不见底,但听雷声辊石悬湍溅。cāng yá xià kuī bù jiàn dǐ,dàn tīng léi shēng gǔn shí xuán tuān jiàn。
晓盘青泥上高烟,暮盘青泥到下泉。xiǎo pán qīng ní shàng gāo yān,mù pán qīng ní dào xià quán。
剑阁如剑,巉然割肠刺恨今古连。jiàn gé rú jiàn,chán rán gē cháng cì hèn jīn gǔ lián。
尔去三千九百里,巴山小马乌布鞯。ěr qù sān qiān jiǔ bǎi lǐ,bā shān xiǎo mǎ wū bù jiān。
一妇一奚行李单,家具日货能几钱。yī fù yī xī xíng lǐ dān,jiā jù rì huò néng jǐ qián。
人皆畏避不敢往,此独敢往何所便。rén jiē wèi bì bù gǎn wǎng,cǐ dú gǎn wǎng hé suǒ biàn。
况是初宦无远适,心意自许非由铨。kuàng shì chū huàn wú yuǎn shì,xīn yì zì xǔ fēi yóu quán。
异乎哉,我今送尔徒哀怜。yì hū zāi,wǒ jīn sòng ěr tú āi lián。

哀马

梅尧臣

瘠彼单于马,赠我信都侯。jí bǐ dān yú mǎ,zèng wǒ xìn dōu hóu。
信都恶顽恶,不使服车辀。xìn dōu è wán è,bù shǐ fú chē zhōu。
我从南土归,涉河假扁舟。wǒ cóng nán tǔ guī,shè hé jiǎ biǎn zhōu。
将趋未央朝,无乘谁可求。jiāng qū wèi yāng cháo,wú chéng shuí kě qiú。
信都固朋义,百乏能以周。xìn dōu gù péng yì,bǎi fá néng yǐ zhōu。
遗此燕山骏,买鞯安辔头。yí cǐ yàn shān jùn,mǎi jiān ān pèi tóu。
朝斩一束刍,夕煮一盎麰。cháo zhǎn yī shù chú,xī zhǔ yī àng móu。
渐平峥嵘骨,幸骑历冬秋。jiàn píng zhēng róng gǔ,xìng qí lì dōng qiū。
自春锁礼闱,既出被轻囚。zì chūn suǒ lǐ wéi,jì chū bèi qīng qiú。
饱秣不复驾,狂跃如生虬。bǎo mò bù fù jià,kuáng yuè rú shēng qiú。
更番一老卒,湔刷常预愁。gèng fān yī lǎo zú,jiān shuā cháng yù chóu。
前欲往城东,始跨人立侔。qián yù wǎng chéng dōng,shǐ kuà rén lì móu。
首落而尾掷,衰躯几坠投。shǒu luò ér wěi zhì,shuāi qū jǐ zhuì tóu。
迩者将赎金,行当谒冕旒。ěr zhě jiāng shú jīn,xíng dāng yè miǎn liú。
私呼贵邻兵,言调变驯柔。sī hū guì lín bīng,yán diào biàn xùn róu。
晨往及暮还,踣地气不收。chén wǎng jí mù hái,bó dì qì bù shōu。
彼兵隶天厩,国马皆仰驺。bǐ bīng lì tiān jiù,guó mǎ jiē yǎng zōu。
其能量马力,国马安得稠。qí néng liàng mǎ lì,guó mǎ ān dé chóu。
以吾穷使然,尔能亦可羞。yǐ wú qióng shǐ rán,ěr néng yì kě xiū。