古诗词

次韵和永叔石枕与笛竹簟

梅尧臣

溪上枕部龙卵石,蕲匠簟制蛇皮纹。xī shàng zhěn bù lóng luǎn shí,qí jiàng diàn zhì shé pí wén。
客从东方一持赠,竹色蒸青石抱云。kè cóng dōng fāng yī chí zèng,zhú sè zhēng qīng shí bào yún。
磨沙斫骨自含润,饱霜吊节无留尘。mó shā zhuó gǔ zì hán rùn,bǎo shuāng diào jié wú liú chén。
京师贵豪空有力,六月耐此炎蒸剧。jīng shī guì háo kōng yǒu lì,liù yuè nài cǐ yán zhēng jù。
旱风赤日吹热来,大厦高檐任雕饰。hàn fēng chì rì chuī rè lái,dà shà gāo yán rèn diāo shì。
头颅汗匝无富贫,虽有颁冰论官职。tóu lú hàn zā wú fù pín,suī yǒu bān bīng lùn guān zhí。
官高职重冰则多,日永冰消难更得。guān gāo zhí zhòng bīng zé duō,rì yǒng bīng xiāo nán gèng dé。
唯公扫室施枕簟,迎凉自感东方客。wéi gōng sǎo shì shī zhěn diàn,yíng liáng zì gǎn dōng fāng kè。
东方客应非俗昏,能使贤人心体适。dōng fāng kè yīng fēi sú hūn,néng shǐ xián rén xīn tǐ shì。
贤人何以偏伏人,天下才名方赫赫。xián rén hé yǐ piān fú rén,tiān xià cái míng fāng hè hè。
我吟困穷不可听,昼夜蚊蚋苍蝇声。wǒ yín kùn qióng bù kě tīng,zhòu yè wén ruì cāng yíng shēng。
蝇如远鸡耳初感,蚊若隐雷空际鸣。yíng rú yuǎn jī ěr chū gǎn,wén ruò yǐn léi kōng jì míng。
葛厨顶绽屋蝎堕,菅席中裂麻经横。gé chú dǐng zhàn wū xiē duò,jiān xí zhōng liè má jīng héng。
平生赋分只煎炒,安有禄玉琉璃清。píng shēng fù fēn zhǐ jiān chǎo,ān yǒu lù yù liú lí qīng。
犹胜昔年杜子美,老走耒阳牛炙死。yóu shèng xī nián dù zi měi,lǎo zǒu lěi yáng niú zhì sǐ。
因思杨恽废时言,但愿人生行乐尔。yīn sī yáng yùn fèi shí yán,dàn yuàn rén shēng xíng lè ěr。
公今事业在朝廷,去就尤当慎终始。gōng jīn shì yè zài cháo tíng,qù jiù yóu dāng shèn zhōng shǐ。
待公睡足秋风来,去奉高谈挥麈尾。dài gōng shuì zú qiū fēng lái,qù fèng gāo tán huī zhǔ wěi。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

表臣以阻水见勉次其韵

梅尧臣

野叟津难问,贤人酒不空。yě sǒu jīn nán wèn,xián rén jiǔ bù kōng。
行吟同去国,退翼欲乘风。xíng yín tóng qù guó,tuì yì yù chéng fēng。
忧已先天下,穷方坐井中。yōu yǐ xiān tiān xià,qióng fāng zuò jǐng zhōng。
予生一如此,安得免衰翁。yǔ shēng yī rú cǐ,ān dé miǎn shuāi wēng。

依韵和表臣忆游竹园山寺

梅尧臣

山携谢公妓,竹似阮家林。shān xié xiè gōng jì,zhú shì ruǎn jiā lín。
花发日初暖,鸟啼春欲深。huā fā rì chū nuǎn,niǎo tí chūn yù shēn。
朱樱连叶摘,绿酒带醅斟。zhū yīng lián yè zhāi,lǜ jiǔ dài pēi zhēn。
犹想闻歌吹,僧房未暇吟。yóu xiǎng wén gē chuī,sēng fáng wèi xiá yín。

依韵和挺之晨起见寄

梅尧臣

浅水不堪泛,暗滩时激声。qiǎn shuǐ bù kān fàn,àn tān shí jī shēng。
晨都望迢递,穷旅思屏营。chén dōu wàng tiáo dì,qióng lǚ sī píng yíng。
芳草同谁藉,投壶自唤名。fāng cǎo tóng shuí jí,tóu hú zì huàn míng。
得君晨起咏,远远见交情。dé jūn chén qǐ yǒng,yuǎn yuǎn jiàn jiāo qíng。

次韵和表臣惠符离去岁重酝酒时与杜挺之李宣叔王平甫饮于阻水仍有笋酱之遗

梅尧臣

赠以榴花酒,沉清贵隔年。zèng yǐ liú huā jiǔ,chén qīng guì gé nián。
不忧航滞碛,为泛盏如船。bù yōu háng zhì qì,wèi fàn zhǎn rú chuán。
加品盈盘内,无花到眼前。jiā pǐn yíng pán nèi,wú huā dào yǎn qián。
还招李杜醉,野酿莫称贤。hái zhāo lǐ dù zuì,yě niàng mò chēng xián。

将赴表臣会呈杜挺之

梅尧臣

莫怪去迟迟,予心君亦知。mò guài qù chí chí,yǔ xīn jūn yì zhī。
膝前娇小女,眼底宁馨儿。xī qián jiāo xiǎo nǚ,yǎn dǐ níng xīn ér。
学语渠渠问,牵裳步步随。xué yǔ qú qú wèn,qiān shang bù bù suí。
出门虽不远,情爱未能移。chū mén suī bù yuǎn,qíng ài wèi néng yí。

四月十三日唐店寄钱推官

梅尧臣

昨夜月如水,君能携酒来。zuó yè yuè rú shuǐ,jūn néng xié jiǔ lái。
破除愁闷去,洗荡肺肠开。pò chú chóu mèn qù,xǐ dàng fèi cháng kāi。
露气林间落,河声地底回。lù qì lín jiān luò,hé shēng dì dǐ huí。
相知不须早,语合自无猜。xiāng zhī bù xū zǎo,yǔ hé zì wú cāi。

徒步访李宣叔宣叔有诗依韵答

梅尧臣

渡河谁道去,我重子云才。dù hé shuí dào qù,wǒ zhòng zi yún cái。
鸿雁汀洲去,牛羊井落徕。hóng yàn tīng zhōu qù,niú yáng jǐng luò lái。
乍行初觉倦,暂语不能该。zhà xíng chū jué juàn,zàn yǔ bù néng gāi。
日色看看暮,将归意复回。rì sè kàn kàn mù,jiāng guī yì fù huí。

答高判官知

梅尧臣

露宿勤王客,相从月下来。lù sù qín wáng kè,xiāng cóng yuè xià lái。
黄流何日涨,绿酒暂时开。huáng liú hé rì zhǎng,lǜ jiǔ zàn shí kāi。
风定灯花烂,天高斗柄回。fēng dìng dēng huā làn,tiān gāo dòu bǐng huí。
醉言多脱略,吾党不须猜。zuì yán duō tuō lüè,wú dǎng bù xū cāi。

夹道冈

梅尧臣

舟脱鹅㿉浅,兵牵雁脚齐。zhōu tuō é tuǐ qiǎn,bīng qiān yàn jiǎo qí。
兼沙水黄浊,穿垄岸高低。jiān shā shuǐ huáng zhuó,chuān lǒng àn gāo dī。
瘦土黄姜石,枯株长树鸡。shòu tǔ huáng jiāng shí,kū zhū zhǎng shù jī。
薄言归向晚,路入赤云西。báo yán guī xiàng wǎn,lù rù chì yún xī。

过青阳驿使风

梅尧臣

天应怜逆旅,乞与顺风初。tiān yīng lián nì lǚ,qǐ yǔ shùn fēng chū。
不假卒添力,任从帆自疏。bù jiǎ zú tiān lì,rèn cóng fān zì shū。
燕搀舟尾健,鹢漱水花馀。yàn chān zhōu wěi jiàn,yì shù shuǐ huā yú。
会与王都近,何须问疾徐。huì yǔ wáng dōu jìn,hé xū wèn jí xú。

梅尧臣

乘炎出何许,人意以微看。chéng yán chū hé xǔ,rén yì yǐ wēi kàn。
怒剑休追逐,疑屏漫指弹。nù jiàn xiū zhuī zhú,yí píng màn zhǐ dàn。
与蚊更昼夜,共蜜上杯盘。yǔ wén gèng zhòu yè,gòng mì shàng bēi pán。
自有坚冰在,能令畏不难。zì yǒu jiān bīng zài,néng lìng wèi bù nán。

梅尧臣

柳上一声蝉,沙头千里船。liǔ shàng yī shēng chán,shā tóu qiān lǐ chuán。
行经朝雨后,思乱暑风前。xíng jīng cháo yǔ hòu,sī luàn shǔ fēng qián。
物趣时时改,人情忽忽迁。wù qù shí shí gǎi,rén qíng hū hū qiān。
感新犹感旧,更复几多年。gǎn xīn yóu gǎn jiù,gèng fù jǐ duō nián。

梅尧臣

绿柳阴犹薄,黄鹂啭已清。lǜ liǔ yīn yóu báo,huáng lí zhuàn yǐ qīng。
年年舟上客,处处树头声。nián nián zhōu shàng kè,chù chù shù tóu shēng。
仿佛佳人语,依稀太子笙。fǎng fú jiā rén yǔ,yī xī tài zi shēng。
夕阳听不足,飞入旧荒城。xī yáng tīng bù zú,fēi rù jiù huāng chéng。

梅尧臣

何时别辽海,俯啄杂庭鹍。hé shí bié liáo hǎi,fǔ zhuó zá tíng kūn。
去作仙人驾,来乘卫国轩。qù zuò xiān rén jià,lái chéng wèi guó xuān。
云中晴引唳,松上旧能言。yún zhōng qíng yǐn lì,sōng shàng jiù néng yán。
但说长千岁,予非学羡门。dàn shuō zhǎng qiān suì,yǔ fēi xué xiàn mén。

挑灯杖

梅尧臣

油灯方照夜,此物用能行。yóu dēng fāng zhào yè,cǐ wù yòng néng xíng。
焦首终无悔,横身为发明。jiāo shǒu zhōng wú huǐ,héng shēn wèi fā míng。
尽心常欲晓,委地始知轻。jǐn xīn cháng yù xiǎo,wěi dì shǐ zhī qīng。
若比飘飘梗,何邀世上名。ruò bǐ piāo piāo gěng,hé yāo shì shàng míng。