古诗词

次韵和永叔石枕与笛竹簟

梅尧臣

溪上枕部龙卵石,蕲匠簟制蛇皮纹。xī shàng zhěn bù lóng luǎn shí,qí jiàng diàn zhì shé pí wén。
客从东方一持赠,竹色蒸青石抱云。kè cóng dōng fāng yī chí zèng,zhú sè zhēng qīng shí bào yún。
磨沙斫骨自含润,饱霜吊节无留尘。mó shā zhuó gǔ zì hán rùn,bǎo shuāng diào jié wú liú chén。
京师贵豪空有力,六月耐此炎蒸剧。jīng shī guì háo kōng yǒu lì,liù yuè nài cǐ yán zhēng jù。
旱风赤日吹热来,大厦高檐任雕饰。hàn fēng chì rì chuī rè lái,dà shà gāo yán rèn diāo shì。
头颅汗匝无富贫,虽有颁冰论官职。tóu lú hàn zā wú fù pín,suī yǒu bān bīng lùn guān zhí。
官高职重冰则多,日永冰消难更得。guān gāo zhí zhòng bīng zé duō,rì yǒng bīng xiāo nán gèng dé。
唯公扫室施枕簟,迎凉自感东方客。wéi gōng sǎo shì shī zhěn diàn,yíng liáng zì gǎn dōng fāng kè。
东方客应非俗昏,能使贤人心体适。dōng fāng kè yīng fēi sú hūn,néng shǐ xián rén xīn tǐ shì。
贤人何以偏伏人,天下才名方赫赫。xián rén hé yǐ piān fú rén,tiān xià cái míng fāng hè hè。
我吟困穷不可听,昼夜蚊蚋苍蝇声。wǒ yín kùn qióng bù kě tīng,zhòu yè wén ruì cāng yíng shēng。
蝇如远鸡耳初感,蚊若隐雷空际鸣。yíng rú yuǎn jī ěr chū gǎn,wén ruò yǐn léi kōng jì míng。
葛厨顶绽屋蝎堕,菅席中裂麻经横。gé chú dǐng zhàn wū xiē duò,jiān xí zhōng liè má jīng héng。
平生赋分只煎炒,安有禄玉琉璃清。píng shēng fù fēn zhǐ jiān chǎo,ān yǒu lù yù liú lí qīng。
犹胜昔年杜子美,老走耒阳牛炙死。yóu shèng xī nián dù zi měi,lǎo zǒu lěi yáng niú zhì sǐ。
因思杨恽废时言,但愿人生行乐尔。yīn sī yáng yùn fèi shí yán,dàn yuàn rén shēng xíng lè ěr。
公今事业在朝廷,去就尤当慎终始。gōng jīn shì yè zài cháo tíng,qù jiù yóu dāng shèn zhōng shǐ。
待公睡足秋风来,去奉高谈挥麈尾。dài gōng shuì zú qiū fēng lái,qù fèng gāo tán huī zhǔ wěi。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

和永叔六篇详定幕次呈同舍

梅尧臣

苑树天边雨露匀,群公偷看锦丛新。yuàn shù tiān biān yǔ lù yún,qún gōng tōu kàn jǐn cóng xīn。
眼穿欲折无由折,赏到人间不是春。yǎn chuān yù zhé wú yóu zhé,shǎng dào rén jiān bù shì chūn。

和永叔六篇详定幕次呈同舍

梅尧臣

与公同是洛阳客,今日论年皆作翁。yǔ gōng tóng shì luò yáng kè,jīn rì lùn nián jiē zuò wēng。
一见此花知有感,衰颜不似旧时红。yī jiàn cǐ huā zhī yǒu gǎn,shuāi yán bù shì jiù shí hóng。

和永叔六篇详定幕次呈同舍

梅尧臣

深殿有春人到稀,武陵虽说昧当时。shēn diàn yǒu chūn rén dào xī,wǔ líng suī shuō mèi dāng shí。
踌躇莫忆人间世,恐至尘中悔却迟。chóu chú mò yì rén jiān shì,kǒng zhì chén zhōng huǐ què chí。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

闻说偷观近玉栏,肠如车毂走千盘。wén shuō tōu guān jìn yù lán,cháng rú chē gǔ zǒu qiān pán。
无人忆著洛阳日,走马魏王堤上看。wú rén yì zhù luò yáng rì,zǒu mǎ wèi wáng dī shàng kàn。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

白云堆里紫霞心,不与姚黄色斗深。bái yún duī lǐ zǐ xiá xīn,bù yǔ yáo huáng sè dòu shēn。
闲伴春风有时歇,岂能长在玉阶阴。xián bàn chūn fēng yǒu shí xiē,qǐ néng zhǎng zài yù jiē yīn。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

叶底风吹紫锦囊,宫炉应近更添香。yè dǐ fēng chuī zǐ jǐn náng,gōng lú yīng jìn gèng tiān xiāng。
试看沉色浓如泼,不愧逢君翰墨场。shì kàn chén sè nóng rú pō,bù kuì féng jūn hàn mò chǎng。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

七物甘香杂蕊茶,浮花泛绿乱于霞。qī wù gān xiāng zá ruǐ chá,fú huā fàn lǜ luàn yú xiá。
啜之始觉君恩重,休作寻常一等夸。chuài zhī shǐ jué jūn ēn zhòng,xiū zuò xún cháng yī děng kuā。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

幂历庖烟出彩油,欲通云雾未能周。mì lì páo yān chū cǎi yóu,yù tōng yún wù wèi néng zhōu。
湿薪烧尽日停午,试问霏霏何处浮。shī xīn shāo jǐn rì tíng wǔ,shì wèn fēi fēi hé chù fú。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

汉相家人尚苦疑,不言温室树何枝。hàn xiāng jiā rén shàng kǔ yí,bù yán wēn shì shù hé zhī。
君今坦坦无猜忌,夸说皇居尽入诗。jūn jīn tǎn tǎn wú cāi jì,kuā shuō huáng jū jǐn rù shī。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

紫微垣里月光飞,玉佩腰间正陆离。zǐ wēi yuán lǐ yuè guāng fēi,yù pèi yāo jiān zhèng lù lí。
天上去来知几日,蟠桃结子是归时。tiān shàng qù lái zhī jǐ rì,pán táo jié zi shì guī shí。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

明月已生城上头,小星光灭大星流。míng yuè yǐ shēng chéng shàng tóu,xiǎo xīng guāng miè dà xīng liú。
来朝放榜出宫去,何处残花转入沟。lái cháo fàng bǎng chū gōng qù,hé chù cán huā zhuǎn rù gōu。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

谁人重咏大刀头,只顾长明不愿流。shuí rén zhòng yǒng dà dāo tóu,zhǐ gù zhǎng míng bù yuàn liú。
纵使西倾必东出,宁同寒水泻宫沟。zòng shǐ xī qīng bì dōng chū,níng tóng hán shuǐ xiè gōng gōu。

和范景仁王景彝殿中杂题三十八首并次韵其二十九再观牡丹

梅尧臣

玉几当中宝作床,无端絮惹御袍香。yù jǐ dāng zhōng bǎo zuò chuáng,wú duān xù rě yù páo xiāng。
群公唱第鱼龙化,列侍金阶若堵墙。qún gōng chàng dì yú lóng huà,liè shì jīn jiē ruò dǔ qiáng。

送林大年殿丞登第倅和州

梅尧臣

和靖先生负美才,族孙今似汉庭枚。hé jìng xiān shēng fù měi cái,zú sūn jīn shì hàn tíng méi。
败亡项籍江边庙,应愧文场战胜来。bài wáng xiàng jí jiāng biān miào,yīng kuì wén chǎng zhàn shèng lái。

寄天台梵才上人

梅尧臣

常观月从东海出,想照石桥旁畔人。cháng guān yuè cóng dōng hǎi chū,xiǎng zhào shí qiáo páng pàn rén。
试问当年与今日,清光不改只如新。shì wèn dāng nián yǔ jīn rì,qīng guāng bù gǎi zhǐ rú xīn。