古诗词

幽居遣怀

吴惟信

百年身已任浮沉,但得幽居不厌深。bǎi nián shēn yǐ rèn fú chén,dàn dé yōu jū bù yàn shēn。
鹤立庭阶花寂寂,莺声池馆柳阴阴。hè lì tíng jiē huā jì jì,yīng shēng chí guǎn liǔ yīn yīn。
看书消豁三竿日,琢句驱驰一寸心。kàn shū xiāo huō sān gān rì,zuó jù qū chí yī cùn xīn。
莫为无才人所弃,携壶野逸自相寻。mò wèi wú cái rén suǒ qì,xié hú yě yì zì xiāng xún。

吴惟信

吴惟信,字仲孚,霅川(今浙江吴兴)人。南宋后期诗人。 吴惟信的作品>>

猜您喜欢

书酒楼壁

吴惟信

春光知我上高楼,楼外飞花逐水流。chūn guāng zhī wǒ shàng gāo lóu,lóu wài fēi huā zhú shuǐ liú。
蜀魄一声云尽碧,淡烟芳草夕阳收。shǔ pò yī shēng yún jǐn bì,dàn yān fāng cǎo xī yáng shōu。

春日书僧舍壁

吴惟信

一宿山中万虑忘,石泉声细鸟声长。yī sù shān zhōng wàn lǜ wàng,shí quán shēng xì niǎo shēng zhǎng。
落花满地游人去,寂寞棋窗又夕阳。luò huā mǎn dì yóu rén qù,jì mò qí chuāng yòu xī yáng。

春日书僧舍壁

吴惟信

松风声里草堂幽,欲问归津又小留。sōng fēng shēng lǐ cǎo táng yōu,yù wèn guī jīn yòu xiǎo liú。
人自看诗春自老,毋烦海燕说闲愁。rén zì kàn shī chūn zì lǎo,wú fán hǎi yàn shuō xián chóu。

呈岳总卿

吴惟信

黄尘漠漠路漫漫,旧钓空思水国寒。huáng chén mò mò lù màn màn,jiù diào kōng sī shuǐ guó hán。
乡信不来云树远,斜阳无语下栏干。xiāng xìn bù lái yún shù yuǎn,xié yáng wú yǔ xià lán gàn。

伤春

吴惟信

白发伤春又一年,闲将心事卜金钱。bái fā shāng chūn yòu yī nián,xián jiāng xīn shì bo jīn qián。
梨花瘦尽东风软,商略平生到杜鹃。lí huā shòu jǐn dōng fēng ruǎn,shāng lüè píng shēng dào dù juān。

菖蒲

吴惟信

一掬寒泉块石头,两三茎叶弄轻柔。yī jū hán quán kuài shí tóu,liǎng sān jīng yè nòng qīng róu。
梦回一霎龙湫雨,五月轩窗也带秋。mèng huí yī shà lóng jiǎo yǔ,wǔ yuè xuān chuāng yě dài qiū。
156«567891011