古诗词

雨夜闻猿

吴惟信

山风吹满石床云,花落红缸夜欲分。shān fēng chuī mǎn shí chuáng yún,huā luò hóng gāng yè yù fēn。
唤起十年乡国恨,一声猿向雨中闻。huàn qǐ shí nián xiāng guó hèn,yī shēng yuán xiàng yǔ zhōng wén。

吴惟信

吴惟信,字仲孚,霅川(今浙江吴兴)人。南宋后期诗人。 吴惟信的作品>>

猜您喜欢

寿吴平江

吴惟信

宽闲中立大规模,民亦相随入正途。kuān xián zhōng lì dà guī mó,mín yì xiāng suí rù zhèng tú。
爱物只凭心造化,养生无出定工夫。ài wù zhǐ píng xīn zào huà,yǎng shēng wú chū dìng gōng fū。
山移别圃新花木,鹤立闲厅古画图。shān yí bié pǔ xīn huā mù,hè lì xián tīng gǔ huà tú。
印匣不开公事少,一帘春雨梦江湖。yìn xiá bù kāi gōng shì shǎo,yī lián chūn yǔ mèng jiāng hú。

上湖守赵希苍

吴惟信

方今选牧匪为轻,果见名邦付老成。fāng jīn xuǎn mù fěi wèi qīng,guǒ jiàn míng bāng fù lǎo chéng。
白发益坚忧国念,丹心常蕴爱君诚。bái fā yì jiān yōu guó niàn,dān xīn cháng yùn ài jūn chéng。
月迁花影尨无吠,风舞棠阴鹤自行。yuè qiān huā yǐng máng wú fèi,fēng wǔ táng yīn hè zì xíng。
看著碧澜堂下水,与君政事一般清。kàn zhù bì lán táng xià shuǐ,yǔ jūn zhèng shì yī bān qīng。

上湖守赵希苍

吴惟信

德大才优世所宗,汉唐诸老莫如公。dé dà cái yōu shì suǒ zōng,hàn táng zhū lǎo mò rú gōng。
高明正直行王事,耿介清廉继父风。gāo míng zhèng zhí xíng wáng shì,gěng jiè qīng lián jì fù fēng。
六邑人居条教内,万家春出笑谈中。liù yì rén jū tiáo jiào nèi,wàn jiā chūn chū xiào tán zhōng。
即看诏促归清禁,手把梅花马首东。jí kàn zhào cù guī qīng jìn,shǒu bǎ méi huā mǎ shǒu dōng。

上高疏寮处州守

吴惟信

神仙来守神仙地,铭石庭空画戟森。shén xiān lái shǒu shén xiān dì,míng shí tíng kōng huà jǐ sēn。
道接圣贤韩愈学,诗关风教杜陵心。dào jiē shèng xián hán yù xué,shī guān fēng jiào dù líng xīn。
二年鼓角传清调,万古溪山得赏音。èr nián gǔ jiǎo chuán qīng diào,wàn gǔ xī shān dé shǎng yīn。
即有诏书催入觐,金莲夜草玉堂深。jí yǒu zhào shū cuī rù jìn,jīn lián yè cǎo yù táng shēn。

寄何宜斋其一

吴惟信

野笛雨中吹,楼高客梦危。yě dí yǔ zhōng chuī,lóu gāo kè mèng wēi。
春风在何许,披拂好花枝。chūn fēng zài hé xǔ,pī fú hǎo huā zhī。

春闺怨

吴惟信

细柳轻烟锁画楼,楼中人去水长流。xì liǔ qīng yān suǒ huà lóu,lóu zhōng rén qù shuǐ zhǎng liú。
琵琶声断梅花落,别是春风一种愁。pí pá shēng duàn méi huā luò,bié shì chūn fēng yī zhǒng chóu。

苏堤清明即事

吴惟信

梨花风起正清明,游子寻春半出城。lí huā fēng qǐ zhèng qīng míng,yóu zi xún chūn bàn chū chéng。
日暮笙歌收拾去,万株杨柳属流莺。rì mù shēng gē shōu shí qù,wàn zhū yáng liǔ shǔ liú yīng。

湖上雨吟

吴惟信

湿了荷花雨便休,晚风归柳澹于秋。shī le hé huā yǔ biàn xiū,wǎn fēng guī liǔ dàn yú qiū。
一生不作机心事,合转船头向白鸥。yī shēng bù zuò jī xīn shì,hé zhuǎn chuán tóu xiàng bái ōu。

雨后

吴惟信

雨后轻云学水流,惜春人瘦怕春休。yǔ hòu qīng yún xué shuǐ liú,xī chūn rén shòu pà chūn xiū。
梨花却恐难寻梦,燕子何曾细说愁。lí huā què kǒng nán xún mèng,yàn zi hé céng xì shuō chóu。

贺史守凤雏满月

吴惟信

玉手歌姬托凤雏,堂前画额旋调朱。yù shǒu gē jī tuō fèng chú,táng qián huà é xuán diào zhū。
春风吴会宜男草,试问他人种得无。chūn fēng wú huì yí nán cǎo,shì wèn tā rén zhǒng dé wú。

寄东畎曹侍郎

吴惟信

结网求鱼事已迟,却非春草不归诗。jié wǎng qiú yú shì yǐ chí,què fēi chūn cǎo bù guī shī。
斜阳一片山如画,更把心期付与谁。xié yáng yī piàn shān rú huà,gèng bǎ xīn qī fù yǔ shuí。

题秋江晚照图

吴惟信

水光只肯净涵虚,分浦通村路却无。shuǐ guāng zhǐ kěn jìng hán xū,fēn pǔ tōng cūn lù què wú。
风日向低鸿雁落,钓竿一半出菰蒲。fēng rì xiàng dī hóng yàn luò,diào gān yī bàn chū gū pú。

晓吟

吴惟信

翠帐香消卷碧纱,风捎残雨湿栏牙。cuì zhàng xiāng xiāo juǎn bì shā,fēng shāo cán yǔ shī lán yá。
蜻蜓亦被凉勾引,清晓低飞入水花。qīng tíng yì bèi liáng gōu yǐn,qīng xiǎo dī fēi rù shuǐ huā。

春咏

吴惟信

草堂燕子未归时,香鼎灰飞入砚池。cǎo táng yàn zi wèi guī shí,xiāng dǐng huī fēi rù yàn chí。
看彻唐人诗一卷,夕阳犹在杏花枝。kàn chè táng rén shī yī juǎn,xī yáng yóu zài xìng huā zhī。

赠别上官良史

吴惟信

不惜黄金一醉君,唤歌催舞语纷纷。bù xī huáng jīn yī zuì jūn,huàn gē cuī wǔ yǔ fēn fēn。
天涯明月空相忆,寒雁无声入断云。tiān yá míng yuè kōng xiāng yì,hán yàn wú shēng rù duàn yún。