古诗词

凤凰台怀古

吴惟信

凭高北望旧神州,江绕秦淮万古流。píng gāo běi wàng jiù shén zhōu,jiāng rào qín huái wàn gǔ liú。
塞草寒沙埋战血,更无林叶共伤秋。sāi cǎo hán shā mái zhàn xuè,gèng wú lín yè gòng shāng qiū。

吴惟信

吴惟信,字仲孚,霅川(今浙江吴兴)人。南宋后期诗人。 吴惟信的作品>>

猜您喜欢

山梅

吴惟信

寒锁孤山见所长,断桥水冷月如霜。hán suǒ gū shān jiàn suǒ zhǎng,duàn qiáo shuǐ lěng yuè rú shuāng。
自将一点春风恨,散作黄昏万斛香。zì jiāng yī diǎn chūn fēng hèn,sàn zuò huáng hūn wàn hú xiāng。

瓶中落梅

吴惟信

□英雪粲去难招,遗粉馀香亦暗消。yīng xuě càn qù nán zhāo,yí fěn yú xiāng yì àn xiāo。
休说惜春人未老,小窗明月梦无憀。xiū shuō xī chūn rén wèi lǎo,xiǎo chuāng míng yuè mèng wú liáo。

和友人玉簪花韵

吴惟信

一撒轻云埋晓凉,等闲曾入汉宫庄。yī sā qīng yún mái xiǎo liáng,děng xián céng rù hàn gōng zhuāng。
千年抛掷瑶池远,化作云阶月地香。qiān nián pāo zhì yáo chí yuǎn,huà zuò yún jiē yuè dì xiāng。

寻梅

吴惟信

春山合碧映春泉,今日寻梅忆去年。chūn shān hé bì yìng chūn quán,jīn rì xún méi yì qù nián。
阴径谁知藏造化,晴花一树锁寒烟。yīn jìng shuí zhī cáng zào huà,qíng huā yī shù suǒ hán yān。

野步寻梅

吴惟信

夕阳一半落群峰,寒叶零霜野望空。xī yáng yī bàn luò qún fēng,hán yè líng shuāng yě wàng kōng。
阴谷忽然逢造化,小梅枝上见春风。yīn gǔ hū rán féng zào huà,xiǎo méi zhī shàng jiàn chūn fēng。

饯梅

吴惟信

半逐清流半委尘,残花枝上又纷纷。bàn zhú qīng liú bàn wěi chén,cán huā zhī shàng yòu fēn fēn。
晚来犹自东风恶,吹得幽香满涧云。wǎn lái yóu zì dōng fēng è,chuī dé yōu xiāng mǎn jiàn yún。

杜鹃

吴惟信

锦江宫苑已成尘,啼血千年恨益深。jǐn jiāng gōng yuàn yǐ chéng chén,tí xuè qiān nián hèn yì shēn。
月满空山花满地,一声愁杀未归人。yuè mǎn kōng shān huā mǎn dì,yī shēng chóu shā wèi guī rén。

孤雁其二

吴惟信

饮啄堪怜久弗齐,念群零落楚云西。yǐn zhuó kān lián jiǔ fú qí,niàn qún líng luò chǔ yún xī。
羽翰纵有飞高势,月满芦花又独栖。yǔ hàn zòng yǒu fēi gāo shì,yuè mǎn lú huā yòu dú qī。

雨夜闻猿

吴惟信

山风吹满石床云,花落红缸夜欲分。shān fēng chuī mǎn shí chuáng yún,huā luò hóng gāng yè yù fēn。
唤起十年乡国恨,一声猿向雨中闻。huàn qǐ shí nián xiāng guó hèn,yī shēng yuán xiàng yǔ zhōng wén。

空斋

吴惟信

空斋日日清吟过,溪上梅开也不知。kōng zhāi rì rì qīng yín guò,xī shàng méi kāi yě bù zhī。
坐久正愁炉火冷,北风吹折蠹杉枝。zuò jiǔ zhèng chóu lú huǒ lěng,běi fēng chuī zhé dù shān zhī。

书山家

吴惟信

山家元住石桥西,篱落周遭尽药畦。shān jiā yuán zhù shí qiáo xī,lí luò zhōu zāo jǐn yào qí。
剥啄柴门人未应,鹧鸪飞上野棠梨。bō zhuó chái mén rén wèi yīng,zhè gū fēi shàng yě táng lí。

春日书壁

吴惟信

开尽桃花落尽梅,衡门寂寂掩苍苔。kāi jǐn táo huā luò jǐn méi,héng mén jì jì yǎn cāng tái。
多情惟有双飞燕,不道人贫便不来。duō qíng wéi yǒu shuāng fēi yàn,bù dào rén pín biàn bù lái。

隐居

吴惟信

床有诗书壁有琴,翠筠佳木午窗阴。chuáng yǒu shī shū bì yǒu qín,cuì yún jiā mù wǔ chuāng yīn。
只因知得清闲贵,是事从今不动心。zhǐ yīn zhī dé qīng xián guì,shì shì cóng jīn bù dòng xīn。

隐居

吴惟信

身居修竹茂林间,婆饼声中白昼闲。shēn jū xiū zhú mào lín jiān,pó bǐng shēng zhōng bái zhòu xián。
此地遁潜无不可,何须更买沃洲山。cǐ dì dùn qián wú bù kě,hé xū gèng mǎi wò zhōu shān。

过朴翁故居

吴惟信

电露荣华一梦休,琴书多是越僧收。diàn lù róng huá yī mèng xiū,qín shū duō shì yuè sēng shōu。
年年柳下游人过,指点春风认竹楼。nián nián liǔ xià yóu rén guò,zhǐ diǎn chūn fēng rèn zhú lóu。
156«567891011