古诗词

送薛子舒

周文璞

龙泉饯语馀,便使借船居。lóng quán jiàn yǔ yú,biàn shǐ jiè chuán jū。
津吏方抽木,官人但载书。jīn lì fāng chōu mù,guān rén dàn zài shū。
潮通白碇石,身近碧京鱼。cháo tōng bái dìng shí,shēn jìn bì jīng yú。
一卷新文就,皋禽亦自如。yī juǎn xīn wén jiù,gāo qín yì zì rú。
周文璞

周文璞

宋阳榖人,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。与姜夔等相唱和。曾官溧阳县丞。有《方泉先生集》。 周文璞的作品>>

猜您喜欢

瞿塘神君歌

周文璞

黄衫纱帽佳少年,炯然饿虎穷山渊。huáng shān shā mào jiā shǎo nián,jiǒng rán è hǔ qióng shān yuān。
不居秦鹿祖龙畔,却走碧鸡金马边。bù jū qín lù zǔ lóng pàn,què zǒu bì jī jīn mǎ biān。
左手斜执巨灵凿,右手敬抱禹贡篇。zuǒ shǒu xié zhí jù líng záo,yòu shǒu jìng bào yǔ gòng piān。
离堆顺流已受命,一下不打天吴鞭。lí duī shùn liú yǐ shòu mìng,yī xià bù dǎ tiān wú biān。
有时挟弹暮云表,有时蹴游春风前。yǒu shí xié dàn mù yún biǎo,yǒu shí cù yóu chūn fēng qián。
有时却自著绛帕,走入药市寻神仙。yǒu shí què zì zhù jiàng pà,zǒu rù yào shì xún shén xiān。
为人定似李太白,学道定似葛稚川。wèi rén dìng shì lǐ tài bái,xué dào dìng shì gé zhì chuān。
孙翁走避乖崖叟,遣仆送画不取钱。sūn wēng zǒu bì guāi yá sǒu,qiǎn pū sòng huà bù qǔ qián。
神君庙食与画像,千古万古当流传。shén jūn miào shí yǔ huà xiàng,qiān gǔ wàn gǔ dāng liú chuán。
我昔梦上神君殿,偶值蓬莱众真宴。wǒ xī mèng shàng shén jūn diàn,ǒu zhí péng lái zhòng zhēn yàn。
洛阳开尽姚黄花,铜驼陌上难相见。luò yáng kāi jǐn yáo huáng huā,tóng tuó mò shàng nán xiāng jiàn。

清明日书事

周文璞

苍弁一如楚执圭,思想越吟身自低。cāng biàn yī rú chǔ zhí guī,sī xiǎng yuè yín shēn zì dī。
涧水又如古智士,纵横流转多滑稽。jiàn shuǐ yòu rú gǔ zhì shì,zòng héng liú zhuǎn duō huá jī。
杂花半开已倏落,如怨旷女离深闺。zá huā bàn kāi yǐ shū luò,rú yuàn kuàng nǚ lí shēn guī。
幽禽自呼复相命,如谴逐魄伤穷栖。yōu qín zì hū fù xiāng mìng,rú qiǎn zhú pò shāng qióng qī。
而我自是不羁者,行行踏破青萋萋。ér wǒ zì shì bù jī zhě,xíng xíng tà pò qīng qī qī。
今回荡桨苕霅溪,与野老辈相扶携。jīn huí dàng jiǎng sháo zhà xī,yǔ yě lǎo bèi xiāng fú xié。
园池亭墅游历遍,自对蜀锦倾偏提。yuán chí tíng shù yóu lì biàn,zì duì shǔ jǐn qīng piān tí。
兴阑径走归弟舍,同沃浮蚁烹村鸡。xīng lán jìng zǒu guī dì shě,tóng wò fú yǐ pēng cūn jī。
百五之后最寥阒,独过赵湾西更西。bǎi wǔ zhī hòu zuì liáo qù,dú guò zhào wān xī gèng xī。
野夫不知时节换,但要熟醉如春泥。yě fū bù zhī shí jié huàn,dàn yào shú zuì rú chūn ní。

云根

周文璞

云从会稽生,旦旦见伯禹。yún cóng huì jī shēng,dàn dàn jiàn bó yǔ。
听读山海经,成龙不成虎。tīng dú shān hǎi jīng,chéng lóng bù chéng hǔ。
禹命云归欤,可向蕺山去。yǔ mìng yún guī yú,kě xiàng jí shān qù。
昂昂王内史,眉宇照今古。áng áng wáng nèi shǐ,méi yǔ zhào jīn gǔ。
常在此盘旋,深藏无处所。cháng zài cǐ pán xuán,shēn cáng wú chù suǒ。
王孙江海人,云根自栖翥。wáng sūn jiāng hǎi rén,yún gēn zì qī zhù。
招邀玉叶来,以石为伴侣。zhāo yāo yù yè lái,yǐ shí wèi bàn lǚ。
既从衣上浮,只就茶里煮。jì cóng yī shàng fú,zhǐ jiù chá lǐ zhǔ。
不入晋家池,肯作秦望雨。bù rù jìn jiā chí,kěn zuò qín wàng yǔ。
两儒一支郎,不学世间语。liǎng rú yī zhī láng,bù xué shì jiān yǔ。
吴伧哦五字,坎壈酸涩苦。wú cāng ó wǔ zì,kǎn lǎn suān sè kǔ。
并送山中人,约束云下取。bìng sòng shān zhōng rén,yuē shù yún xià qǔ。

梅梁歌

周文璞

文命殿角东北左,上有梅梁铁交锁。wén mìng diàn jiǎo dōng běi zuǒ,shàng yǒu méi liáng tiě jiāo suǒ。
传闻旧时枝叶生,木质鳞身无不可。chuán wén jiù shí zhī yè shēng,mù zhì lín shēn wú bù kě。
有时匹练离朱栱,归带湿萍光欲动。yǒu shí pǐ liàn lí zhū gǒng,guī dài shī píng guāng yù dòng。
低头下吸菲岭泉,奋髯直入阳明洞。dī tóu xià xī fēi lǐng quán,fèn rán zhí rù yáng míng dòng。
旁观但怪香火浓,顷刻即令风雨送。páng guān dàn guài xiāng huǒ nóng,qǐng kè jí lìng fēng yǔ sòng。
尔不见饥乌啄鼓来馈食,走入嵩高化为石。ěr bù jiàn jī wū zhuó gǔ lái kuì shí,zǒu rù sōng gāo huà wèi shí。
禨祥祸福傥或是,阴阳幻变谁能测。jī xiáng huò fú tǎng huò shì,yīn yáng huàn biàn shuí néng cè。
玉笥观挂白玉梁,含元追下流血柱。yù sì guān guà bái yù liáng,hán yuán zhuī xià liú xuè zhù。
异事苟逢博物问,后来那得详其故。yì shì gǒu féng bó wù wèn,hòu lái nà dé xiáng qí gù。
卷丹云,凝素雾,玉箫九成奠雕俎。juǎn dān yún,níng sù wù,yù xiāo jiǔ chéng diàn diāo zǔ。
登歌升降只仰俯,呜呼梅梁匆飞去。dēng gē shēng jiàng zhǐ yǎng fǔ,wū hū méi liáng cōng fēi qù。

题胡女骑

周文璞

燕山雪花一尺飞,胡人胡女夜打围。yàn shān xuě huā yī chǐ fēi,hú rén hú nǚ yè dǎ wéi。
海东青过流沙西,黄头郎主独自归。hǎi dōng qīng guò liú shā xī,huáng tóu láng zhǔ dú zì guī。
创残狐兔悬毡车,疲惫鹰犬闻笳悲。chuàng cán hú tù xuán zhān chē,pí bèi yīng quǎn wén jiā bēi。
君不见自从石晋纳书款,白沟河漘作边面。jūn bù jiàn zì cóng shí jìn nà shū kuǎn,bái gōu hé chún zuò biān miàn。

寒食曲

周文璞

今年寒食好天色,游人踏青行不极。jīn nián hán shí hǎo tiān sè,yóu rén tà qīng xíng bù jí。
寻山不惮千里远,往往啼号湿松柏。xún shān bù dàn qiān lǐ yuǎn,wǎng wǎng tí hào shī sōng bǎi。
一杯才酹坟上土,祗就坟前便歌舞。yī bēi cái lèi fén shàng tǔ,zhī jiù fén qián biàn gē wǔ。
故乡自有懊恼声,插腰羊皮小番鼓。gù xiāng zì yǒu ào nǎo shēng,chā yāo yáng pí xiǎo fān gǔ。
吁嗟悲欢一饷间,但恨死人不能语。xū jiē bēi huān yī xiǎng jiān,dàn hèn sǐ rén bù néng yǔ。
君不见北客纷纷俱落南,先冢尽被胡尘漫。jūn bù jiàn běi kè fēn fēn jù luò nán,xiān zhǒng jǐn bèi hú chén màn。
影堂逢节具饮食,魂魄夜行溪谷山。yǐng táng féng jié jù yǐn shí,hún pò yè xíng xī gǔ shān。

题卢申之骡纲图

周文璞

昔日三郎骑尔祖,庙食太山可辛苦。xī rì sān láng qí ěr zǔ,miào shí tài shān kě xīn kǔ。
后来崎岖蜀栈间,弃置龙媒复亲汝。hòu lái qí qū shǔ zhàn jiān,qì zhì lóng méi fù qīn rǔ。
深山古木雪漫漫,险途十步九步艰。shēn shān gǔ mù xuě màn màn,xiǎn tú shí bù jiǔ bù jiān。
纲头咒嘱勿损折,要尔助军身补官。gāng tóu zhòu zhǔ wù sǔn zhé,yào ěr zhù jūn shēn bǔ guān。

赠相士丁日宣

周文璞

张公谓余可神仙,薛颠谓余可英杰。zhāng gōng wèi yú kě shén xiān,xuē diān wèi yú kě yīng jié。
丁生谓二皆无成,世间安有此奇绝。dīng shēng wèi èr jiē wú chéng,shì jiān ān yǒu cǐ qí jué。
麒麟阁上冠貂蝉,龙虎鼎内治大丹。qí lín gé shàng guān diāo chán,lóng hǔ dǐng nèi zhì dà dān。
兴来一笑扫燕□,回首已自升云端。xīng lái yī xiào sǎo yàn,huí shǒu yǐ zì shēng yún duān。
何如只向松江渡,杨柳影边茅屋住。hé rú zhǐ xiàng sōng jiāng dù,yáng liǔ yǐng biān máo wū zhù。
卧看苍虬挟白云,卷取秋涛过江去。wò kàn cāng qiú xié bái yún,juǎn qǔ qiū tāo guò jiāng qù。

剑客行

周文璞

燕云逆胡著柘黄,仁人烈士集太行。yàn yún nì hú zhù zhè huáng,rén rén liè shì jí tài xíng。
已闻泣涕拜明诏,共挟金舆归大梁。yǐ wén qì tì bài míng zhào,gòng xié jīn yú guī dà liáng。
安得山人一双剑,走入云中看不见。ān dé shān rén yī shuāng jiàn,zǒu rù yún zhōng kàn bù jiàn。
人间夜半风雨时,逆胡首奏延和殿。rén jiān yè bàn fēng yǔ shí,nì hú shǒu zòu yán hé diàn。
我生四十无所成,荆淮好汉为知音。wǒ shēng sì shí wú suǒ chéng,jīng huái hǎo hàn wèi zhī yīn。
丈夫志在仁义耳,麟阁貂冠非本心。zhàng fū zhì zài rén yì ěr,lín gé diāo guān fēi běn xīn。
功成剑化两龙去,我亦变名入烟雾。gōng chéng jiàn huà liǎng lóng qù,wǒ yì biàn míng rù yān wù。
此时再拜康山人,九霄客星在何处。cǐ shí zài bài kāng shān rén,jiǔ xiāo kè xīng zài hé chù。

太湖

周文璞

太湖我污池,茂苑我林莽。tài hú wǒ wū chí,mào yuàn wǒ lín mǎng。
橘柚我堆盘,鲈鱼我登俎。jú yòu wǒ duī pán,lú yú wǒ dēng zǔ。
区区为蘋花,移去溪上住。qū qū wèi píng huā,yí qù xī shàng zhù。
终当赋归欤,来此卧烟雨。zhōng dāng fù guī yú,lái cǐ wò yān yǔ。

写怀二首

周文璞

吾闻唐诸僧,往往多人杰。wú wén táng zhū sēng,wǎng wǎng duō rén jié。
有携至岩廊,可并夔稷契。yǒu xié zhì yán láng,kě bìng kuí jì qì。
伟哉寒山子,拾菜衣百结。wěi zāi hán shān zi,shí cài yī bǎi jié。
其文似离骚,但自写木叶。qí wén shì lí sāo,dàn zì xiě mù yè。

写怀二首

周文璞

往时陆荆门,自是天下雄。wǎng shí lù jīng mén,zì shì tiān xià xióng。
徒隶解散尽,何处寻樊翁。tú lì jiě sàn jǐn,hé chù xún fán wēng。
遂令一世士,默默逃虚空。suì lìng yī shì shì,mò mò táo xū kōng。
至今大堤上,叶叶皆春风。zhì jīn dà dī shàng,yè yè jiē chūn fēng。

分梦泉

周文璞

偷得两泓清,同他猿鸟吃。tōu dé liǎng hóng qīng,tóng tā yuán niǎo chī。
上下泉边身,上下床上客。shàng xià quán biān shēn,shàng xià chuáng shàng kè。
相对各相忘,山中小花白。xiāng duì gè xiāng wàng,shān zhōng xiǎo huā bái。

谢颐师见过

周文璞

云卷道者方昼睡,有僧奚为入桑杞。yún juǎn dào zhě fāng zhòu shuì,yǒu sēng xī wèi rù sāng qǐ。
惠然相过穷壑底,共谈儒流佛宗旨。huì rán xiāng guò qióng hè dǐ,gòng tán rú liú fú zōng zhǐ。
二家之风亦颓靡,吹而扬之谁为起。èr jiā zhī fēng yì tuí mí,chuī ér yáng zhī shuí wèi qǐ。
寒灰煨芋香透纸,呼童就邻一赊米。hán huī wēi yù xiāng tòu zhǐ,hū tóng jiù lín yī shē mǐ。
作糜煮菜相料理,吾穷于世无比拟。zuò mí zhǔ cài xiāng liào lǐ,wú qióng yú shì wú bǐ nǐ。
殷勤相觅有吾子,谩书七字聊送似,往供天嫔泣山鬼。yīn qín xiāng mì yǒu wú zi,mán shū qī zì liáo sòng shì,wǎng gōng tiān pín qì shān guǐ。

法华小隐

周文璞

偃盖著地卧,清瑶傍渠走。yǎn gài zhù dì wò,qīng yáo bàng qú zǒu。
散入流觞台,转若珠曲九。sàn rù liú shāng tái,zhuǎn ruò zhū qū jiǔ。
淙淙不知休,还赴石鲸口。cóng cóng bù zhī xiū,hái fù shí jīng kǒu。
湾澴合巨涧,横桥傍蒲柳。wān huán hé jù jiàn,héng qiáo bàng pú liǔ。
来看暮春馀,众绿浓似酒。lái kàn mù chūn yú,zhòng lǜ nóng shì jiǔ。
摩挲苏陈刻,愈觉岁月久。mó sā sū chén kè,yù jué suì yuè jiǔ。
寺僧爱光焰,捧送贵侯有。sì sēng ài guāng yàn,pěng sòng guì hóu yǒu。
至今星散居,各自开户牖。zhì jīn xīng sàn jū,gè zì kāi hù yǒu。
自弃眠云身,谁缚钓月手。zì qì mián yún shēn,shuí fù diào yuè shǒu。
夕阳令我归,为尔重搔首。xī yáng lìng wǒ guī,wèi ěr zhòng sāo shǒu。