古诗词

宫人斜

周文璞

魂魄凄凉掩暮尘,野花山叶自精神。hún pò qī liáng yǎn mù chén,yě huā shān yè zì jīng shén。
年年中使头边过,暗里相看似路人。nián nián zhōng shǐ tóu biān guò,àn lǐ xiāng kàn shì lù rén。
周文璞

周文璞

宋阳榖人,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。与姜夔等相唱和。曾官溧阳县丞。有《方泉先生集》。 周文璞的作品>>

猜您喜欢

金陵怀古六首

周文璞

琵琶未尽使人嗟,泪洒华林御苑花。pí pá wèi jǐn shǐ rén jiē,lèi sǎ huá lín yù yuàn huā。
今日闻韶无处所,雁烟蛩雨属他家。jīn rì wén sháo wú chù suǒ,yàn yān qióng yǔ shǔ tā jiā。

金陵怀古六首

周文璞

江水无情碧草春,北朝留住老词臣。jiāng shuǐ wú qíng bì cǎo chūn,běi cháo liú zhù lǎo cí chén。
子规啼向青枫树,为尔离乡去园人。zi guī tí xiàng qīng fēng shù,wèi ěr lí xiāng qù yuán rén。

山居书事

周文璞

荼蘼架倒无人架,全似老夫狂醉时。tú mí jià dào wú rén jià,quán shì lǎo fū kuáng zuì shí。
昨夜一场溪雨横,又漂苔藓到花枝。zuó yè yī chǎng xī yǔ héng,yòu piāo tái xiǎn dào huā zhī。

送人归苕溪

周文璞

愤王祠庙桃花下,愁苦看春又隔年。fèn wáng cí miào táo huā xià,chóu kǔ kàn chūn yòu gé nián。
今夜白蘋风更恶,去时须傍采菱船。jīn yè bái píng fēng gèng è,qù shí xū bàng cǎi líng chuán。

晨起

周文璞

闭门不与俗人交,玄晏春秋日日抄。bì mén bù yǔ sú rén jiāo,xuán yàn chūn qiū rì rì chāo。
清晓偶然随鹤出,野风吹折白樱桃。qīng xiǎo ǒu rán suí hè chū,yě fēng chuī zhé bái yīng táo。

寄茅山道友三绝

周文璞

伏事三茅过一生,痴心不望羽车迎。fú shì sān máo guò yī shēng,chī xīn bù wàng yǔ chē yíng。
旧时手种黄龙子,今解升云入太清。jiù shí shǒu zhǒng huáng lóng zi,jīn jiě shēng yún rù tài qīng。

寄茅山道友三绝

周文璞

九锡碑亭日欲曛,有人趺坐对炉薰。jiǔ xī bēi tíng rì yù xūn,yǒu rén fū zuò duì lú xūn。
凭谁传语桓司马,句曲山中只白云。píng shuí chuán yǔ huán sī mǎ,jù qū shān zhōng zhǐ bái yún。

寄茅山道友三绝

周文璞

蕊珠宫女傍瑶屏,自把韦编问姓名。ruǐ zhū gōng nǚ bàng yáo píng,zì bǎ wéi biān wèn xìng míng。
回到人间无一事,紫阳花下白鸡鸣。huí dào rén jiān wú yī shì,zǐ yáng huā xià bái jī míng。

访梅二首

周文璞

起看重雾白漫漫,略见春风在树间。qǐ kàn zhòng wù bái màn màn,lüè jiàn chūn fēng zài shù jiān。
傍水出篱犹未快,淡烟微雨又青山。bàng shuǐ chū lí yóu wèi kuài,dàn yān wēi yǔ yòu qīng shān。

访梅二首

周文璞

幽花堕在石根傍,几欲移将近草堂。yōu huā duò zài shí gēn bàng,jǐ yù yí jiāng jìn cǎo táng。
草草一尊聊尔尔,跨驴归去月荒凉。cǎo cǎo yī zūn liáo ěr ěr,kuà lǘ guī qù yuè huāng liáng。

绝句四首

周文璞

巾车初扣槿花篱,物物来前总要诗。jīn chē chū kòu jǐn huā lí,wù wù lái qián zǒng yào shī。
一句坐来模写了,雨鸠飞下老梅枝。yī jù zuò lái mó xiě le,yǔ jiū fēi xià lǎo méi zhī。

绝句四首

周文璞

纱笼解散坐门畿,生怕逢人索接篱。shā lóng jiě sàn zuò mén jī,shēng pà féng rén suǒ jiē lí。
朝雨洒来山更净,舂锄恰好到方池。cháo yǔ sǎ lái shān gèng jìng,chōng chú qià hǎo dào fāng chí。

绝句四首

周文璞

解呼威羽归丹穴,可缚单于献汉宫。jiě hū wēi yǔ guī dān xué,kě fù dān yú xiàn hàn gōng。
四面八方笼不住,许来分坐此山中。sì miàn bā fāng lóng bù zhù,xǔ lái fēn zuò cǐ shān zhōng。

绝句四首

周文璞

隔林八十厖眉叟,理竹疏泉过一生。gé lín bā shí páng méi sǒu,lǐ zhú shū quán guò yī shēng。
见说石林身健日,把书只在石中行。jiàn shuō shí lín shēn jiàn rì,bǎ shū zhǐ zài shí zhōng xíng。

客中

周文璞

客中时序又匆匆,孤坐初春小雨中。kè zhōng shí xù yòu cōng cōng,gū zuò chū chūn xiǎo yǔ zhōng。
弄水攀松去年事,令人忆杀洞霄宫。nòng shuǐ pān sōng qù nián shì,lìng rén yì shā dòng xiāo gōng。