古诗词

古琴歌

周文璞

山人袖携古琴来,形模拙丑腹破穿。shān rén xiù xié gǔ qín lái,xíng mó zhuō chǒu fù pò chuān。
上两金字亦残漫,自云得自十年前。shàng liǎng jīn zì yì cán màn,zì yún dé zì shí nián qián。
十年前宿野店间,野店岑寂无炊烟。shí nián qián sù yě diàn jiān,yě diàn cén jì wú chuī yān。
只将百钱乞翁媪,回买湿薪煨涧泉。zhǐ jiāng bǎi qián qǐ wēng ǎo,huí mǎi shī xīn wēi jiàn quán。
老翁持出一木段,刀痕凿痕斧痕满。lǎo wēng chí chū yī mù duàn,dāo hén záo hén fǔ hén mǎn。
秀才望见三叹羡,学琴以后何曾见。xiù cái wàng jiàn sān tàn xiàn,xué qín yǐ hòu hé céng jiàn。
此是成都雷氏为,揩摩雷字分明现。cǐ shì chéng dōu léi shì wèi,kāi mó léi zì fēn míng xiàn。
持归修治调曲成,曲成他人不肯闻。chí guī xiū zhì diào qū chéng,qū chéng tā rén bù kěn wén。
初弹羑里可释憾,再鼓广陵如雪冤。chū dàn yǒu lǐ kě shì hàn,zài gǔ guǎng líng rú xuě yuān。
将归古操次第传,龙入我舟何可怜。jiāng guī gǔ cāo cì dì chuán,lóng rù wǒ zhōu hé kě lián。
周文璞

周文璞

宋阳榖人,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。与姜夔等相唱和。曾官溧阳县丞。有《方泉先生集》。 周文璞的作品>>

猜您喜欢

大涤洞

周文璞

嵌空才入泉潏潏,隔凡倒悬若锥立。qiàn kōng cái rù quán yù yù,gé fán dào xuán ruò zhuī lì。
道士云是闾丘公,入向华阳便门出。dào shì yún shì lǘ qiū gōng,rù xiàng huá yáng biàn mén chū。

宫人斜

周文璞

魂魄凄凉掩暮尘,野花山叶自精神。hún pò qī liáng yǎn mù chén,yě huā shān yè zì jīng shén。
年年中使头边过,暗里相看似路人。nián nián zhōng shǐ tóu biān guò,àn lǐ xiāng kàn shì lù rén。

上强寺

周文璞

方池流水碧溶溶,怊怅灵蛇不易逢。fāng chí liú shuǐ bì róng róng,chāo chàng líng shé bù yì féng。
门外行人常立看,一株唐末半枯松。mén wài xíng rén cháng lì kàn,yī zhū táng mò bàn kū sōng。

吊辨才二首

周文璞

读了碑文读祭诗,冷看遗像立多时。dú le bēi wén dú jì shī,lěng kàn yí xiàng lì duō shí。
郎当岭上生云处,山鸟山花忆老师。láng dāng lǐng shàng shēng yún chù,shān niǎo shān huā yì lǎo shī。

吊辨才二首

周文璞

坡使参寥滴奠茶,定将老泪湿烟霞。pō shǐ cān liáo dī diàn chá,dìng jiāng lǎo lèi shī yān xiá。
谁知走入灵山队,又对闲人说法华。shuí zhī zǒu rù líng shān duì,yòu duì xián rén shuō fǎ huá。

西湖小隐

周文璞

先帝何曾宠幸臣,家园籍没几经春。xiān dì hé céng chǒng xìng chén,jiā yuán jí méi jǐ jīng chūn。
一丘赐与婵娟魄,教主西湖似洛神。yī qiū cì yǔ chán juān pò,jiào zhǔ xī hú shì luò shén。

曲坊

周文璞

曲坊才尽上湖船,笑问云山欠酒钱。qū fāng cái jǐn shàng hú chuán,xiào wèn yún shān qiàn jiǔ qián。
两行柳丝黄不断,不知身在御园边。liǎng xíng liǔ sī huáng bù duàn,bù zhī shēn zài yù yuán biān。

寿星寺

周文璞

子规欲归归未得,啼向钱王寿星石。zi guī yù guī guī wèi dé,tí xiàng qián wáng shòu xīng shí。
月明血尽人不知,只怪晓山深似碧。yuè míng xuè jǐn rén bù zhī,zhǐ guài xiǎo shān shēn shì bì。

寿星寺

周文璞

莫向空山恼病僧,暮云台殿异乡人。mò xiàng kōng shān nǎo bìng sēng,mù yún tái diàn yì xiāng rén。
多时不识巴江路,守著浓花哭过春。duō shí bù shí bā jiāng lù,shǒu zhù nóng huā kū guò chūn。

隐者居

周文璞

密竹缘坡便当篱,野泉入户自成池。mì zhú yuán pō biàn dāng lí,yě quán rù hù zì chéng chí。
床头一卷麻衣易,更有寒山拾得诗。chuáng tóu yī juǎn má yī yì,gèng yǒu hán shān shí dé shī。

逸士坟

周文璞

魂归魄散两逍遥,小小丘亭慰寂寥。hún guī pò sàn liǎng xiāo yáo,xiǎo xiǎo qiū tíng wèi jì liáo。
守墓未须耘宿草,白蟾方护紫芝苗。shǒu mù wèi xū yún sù cǎo,bái chán fāng hù zǐ zhī miáo。

夏日偶题

周文璞

溪友相呼上钓舟,藕花菱叶思悠悠。xī yǒu xiāng hū shàng diào zhōu,ǒu huā líng yè sī yōu yōu。
好诗已在前山寺,写放参寥石井头。hǎo shī yǐ zài qián shān sì,xiě fàng cān liáo shí jǐng tóu。

寄山中道友三首

周文璞

玉函捧上五云堆,着意通幽此一回。yù hán pěng shàng wǔ yún duī,zhe yì tōng yōu cǐ yī huí。
三十年来增怅望,更无人上望仙台。sān shí nián lái zēng chàng wàng,gèng wú rén shàng wàng xiān tái。

寄山中道友三首

周文璞

匆匆山信寄来时,中有黄庭七字诗。cōng cōng shān xìn jì lái shí,zhōng yǒu huáng tíng qī zì shī。
已死华颠无觅处,几回吹断玉参差。yǐ sǐ huá diān wú mì chù,jǐ huí chuī duàn yù cān chà。

寄山中道友三首

周文璞

忆得寻山复出山,绿杨时候暮春间。yì dé xún shān fù chū shān,lǜ yáng shí hòu mù chūn jiān。
至今只有游仙梦,长与松风自往还。zhì jīn zhǐ yǒu yóu xiān mèng,zhǎng yǔ sōng fēng zì wǎng hái。