古诗词

不寐

方岳

不寐何为者,幽居事更稠。bù mèi hé wèi zhě,yōu jū shì gèng chóu。
怯风思鹤冷,闻雨为花愁。qiè fēng sī hè lěng,wén yǔ wèi huā chóu。
草合妨游屐,沙崩压钓舟。cǎo hé fáng yóu jī,shā bēng yā diào zhōu。
春蓑故无恙,攲枕数更筹。chūn suō gù wú yàng,qī zhěn shù gèng chóu。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

山行

方岳

吾州固多士,霞佩相上下。wú zhōu gù duō shì,xiá pèi xiāng shàng xià。
懿哉考亭老,伊洛与并驾。yì zāi kǎo tíng lǎo,yī luò yǔ bìng jià。
清庙荐鼎彝,黄琮加缫藉。qīng miào jiàn dǐng yí,huáng cóng jiā sāo jí。
遂令晋之鄙,嗜学如嗜炙。suì lìng jìn zhī bǐ,shì xué rú shì zhì。
岂徒挟老笔,秋风趁雄跨。qǐ tú xié lǎo bǐ,qiū fēng chèn xióng kuà。
奇文吐寒芒,明月夜相射。qí wén tǔ hán máng,míng yuè yè xiāng shè。
要当抱遗经,与帝陈广厦。yào dāng bào yí jīng,yǔ dì chén guǎng shà。
平津二三策,夫我则不暇。píng jīn èr sān cè,fū wǒ zé bù xiá。
士以器识先,兰鲍在所化。shì yǐ qì shí xiān,lán bào zài suǒ huà。
行矣其勉旃,勿为子虚诧。xíng yǐ qí miǎn zhān,wù wèi zi xū chà。

寄陈国录

方岳

秋宵一何长,客梦一何短。qiū xiāo yī hé zhǎng,kè mèng yī hé duǎn。
坐为识丁累,弹铗落孤馆。zuò wèi shí dīng lèi,dàn jiá luò gū guǎn。
所思渺寒江,苦惜会面罕。suǒ sī miǎo hán jiāng,kǔ xī huì miàn hǎn。
岂无相携人,情话谁与款。qǐ wú xiāng xié rén,qíng huà shuí yǔ kuǎn。
昔为爨下桐,今为沟中断。xī wèi cuàn xià tóng,jīn wèi gōu zhōng duàn。
江风摇青灯,几砚尘欲满。jiāng fēng yáo qīng dēng,jǐ yàn chén yù mǎn。
不惯事典签,与子书亦懒。bù guàn shì diǎn qiān,yǔ zi shū yì lǎn。
传闻教辟雍,如乐得嶰管。chuán wén jiào pì yōng,rú lè dé xiè guǎn。
诸生声利尘,颇欲一湔浣。zhū shēng shēng lì chén,pǒ yù yī jiān huàn。
何时夜雨床,共话晴云碗。hé shí yè yǔ chuáng,gòng huà qíng yún wǎn。

感风谢客

方岳

閤閤官蛙鸣,齁齁老牛喘。gé gé guān wā míng,hōu hōu lǎo niú chuǎn。
政坐一朝喧,作此十日沴。zhèng zuò yī cháo xuān,zuò cǐ shí rì lì。
天公信难料,气候随手转。tiān gōng xìn nán liào,qì hòu suí shǒu zhuǎn。
吾贫了目前,遽脱春衣典。wú pín le mù qián,jù tuō chūn yī diǎn。
宁知昨夜雪,缩若蚕作茧。níng zhī zuó yè xuě,suō ruò cán zuò jiǎn。
坐令鼻流沫,客邪闭关犍。zuò lìng bí liú mò,kè xié bì guān jiān。
畏风甚防秋,畏酒甚把浅。wèi fēng shén fáng qiū,wèi jiǔ shén bǎ qiǎn。
呼童语之故,有客姑谢遣。hū tóng yǔ zhī gù,yǒu kè gū xiè qiǎn。
使吾早自觉,安得讹谬舛。shǐ wú zǎo zì jué,ān dé é miù chuǎn。
乃知天下事,以谨失者鲜。nǎi zhī tiān xià shì,yǐ jǐn shī zhě xiān。

采菌

方岳

溪行近里所,雪菌朵寒萚。xī xíng jìn lǐ suǒ,xuě jūn duǒ hán tuò。
久晴危欲枯,抱瓮日商略。jiǔ qíng wēi yù kū,bào wèng rì shāng lüè。
可怜书生愚,为口不计脚。kě lián shū shēng yú,wèi kǒu bù jì jiǎo。
龟肠惯饥虚,鸡肋忍馋嚼。guī cháng guàn jī xū,jī lē rěn chán jué。
独奇白云芝,风露专一壑。dú qí bái yún zhī,fēng lù zhuān yī hè。
自寻堕樵归,远掬飞泉瀹。zì xún duò qiáo guī,yuǎn jū fēi quán yuè。
此岂不足欤,更嫌村酿薄。cǐ qǐ bù zú yú,gèng xián cūn niàng báo。
世涂语百车,官仓陈一龠。shì tú yǔ bǎi chē,guān cāng chén yī yuè。
胡为犯讥弹,而负两芒屩。hú wèi fàn jī dàn,ér fù liǎng máng juē。
甘餐自当肉,石鼎香漠漠。gān cān zì dāng ròu,shí dǐng xiāng mò mò。
宁忆武昌鱼,况复扬州鹤。níng yì wǔ chāng yú,kuàng fù yáng zhōu hè。

有以晦庵真迹见寄者乃寒栖精舍诗也因次其韵

方岳

富贵不可期,贫贱未易骄。fù guì bù kě qī,pín jiàn wèi yì jiāo。
山人乃尔昧,过眼风烟飘。shān rén nǎi ěr mèi,guò yǎn fēng yān piāo。
鹪鹩一枝足,不知有层霄。jiāo liáo yī zhī zú,bù zhī yǒu céng xiāo。
我知古之人,千载俱寥寥。wǒ zhī gǔ zhī rén,qiān zài jù liáo liáo。
寒栖访精舍,野绿摇轻?。hán qī fǎng jīng shě,yě lǜ yáo qīng diāo。
一屏直耸耸,万里直荛荛。yī píng zhí sǒng sǒng,wàn lǐ zhí ráo ráo。
至今空堂云,巾屦遗高标。zhì jīn kōng táng yún,jīn jù yí gāo biāo。
笛声横者谁,有些不可招。dí shēng héng zhě shuí,yǒu xiē bù kě zhāo。
却后五百年,容我摩青瑶。què hòu wǔ bǎi nián,róng wǒ mó qīng yáo。
尚怜沈东阳,燕雀空喧嚣。shàng lián shěn dōng yáng,yàn què kōng xuān xiāo。

梦有饟予宝器一奁者曰僧某甲入寂奉以别也一念不敢受当与善知识作供耳顾视僧在傍恢然伟岸与之揖甚野划然笑曰我不管也因墨格上笔书云老藤一枝孤云万里如是我闻我闻如是放笔趺坐而逝既觉因作偈言焉知僧非异人与予宿有缘契庶几闻之

方岳

何师何许人,何用与世绝。hé shī hé xǔ rén,hé yòng yǔ shì jué。
向来修何行,于今得寂灭。xiàng lái xiū hé xíng,yú jīn dé jì miè。
复以何因缘,梦与老夫诀。fù yǐ hé yīn yuán,mèng yǔ lǎo fū jué。
是身如虚空,而有何差别。shì shēn rú xū kōng,ér yǒu hé chà bié。
云何作我相,饟别何屑屑。yún hé zuò wǒ xiāng,xiǎng bié hé xiè xiè。
彼分香卖履,何者谓豪杰。bǐ fēn xiāng mài lǚ,hé zhě wèi háo jié。
老师出世间,亦复何恋结。lǎo shī chū shì jiān,yì fù hé liàn jié。
我法一切无,何以此宝诀。wǒ fǎ yī qiè wú,hé yǐ cǐ bǎo jué。
问宝何从来,岂为我辈设。wèn bǎo hé cóng lái,qǐ wèi wǒ bèi shè。
师今何方去,更吐广长舌。shī jīn hé fāng qù,gèng tǔ guǎng zhǎng shé。

燕来巢

方岳

吾贫自无家,客户寄村疃。wú pín zì wú jiā,kè hù jì cūn tuǎn。
槿篱月三间,荒寒天不管。jǐn lí yuè sān jiān,huāng hán tiān bù guǎn。
燕亦何所闻,乃于我乎馆。yàn yì hé suǒ wén,nǎi yú wǒ hū guǎn。
岂以菊未莎,而有竹可款。qǐ yǐ jú wèi shā,ér yǒu zhú kě kuǎn。
不叩富儿门,宁为老夫伴。bù kòu fù ér mén,níng wèi lǎo fū bàn。
此意殊可人,然亦似吾懒。cǐ yì shū kě rén,rán yì shì wú lǎn。
所须半丸泥,不费一秉秆。suǒ xū bàn wán ní,bù fèi yī bǐng gǎn。
云胡及风薰,相宅无乃缓。yún hú jí fēng xūn,xiāng zhái wú nǎi huǎn。
勉哉尔翁姥,坐席宁暇暖。miǎn zāi ěr wēng lǎo,zuò xí níng xiá nuǎn。
主人当贺成,落以晴云碗。zhǔ rén dāng hè chéng,luò yǐ qíng yún wǎn。

次韵酬季兄

方岳

客梦落江外,时情付杯中。kè mèng luò jiāng wài,shí qíng fù bēi zhōng。
愿言烽火低,不到甘泉宫。yuàn yán fēng huǒ dī,bù dào gān quán gōng。
吾道易荆棘,此身久萍蓬。wú dào yì jīng jí,cǐ shēn jiǔ píng péng。
鹤眠伴官屋,犹有林下风。hè mián bàn guān wū,yóu yǒu lín xià fēng。
吹灯读离骚,佳处时一逢。chuī dēng dú lí sāo,jiā chù shí yī féng。

次韵酬季兄

方岳

嗟哉蠹书鱼,生死文字中。jiē zāi dù shū yú,shēng sǐ wén zì zhōng。
向来阿房赋,谁奏明光宫。xiàng lái ā fáng fù,shuí zòu míng guāng gōng。
长江一帆雨,半世双鬓蓬。zhǎng jiāng yī fān yǔ,bàn shì shuāng bìn péng。
酒边得吾子,擘蟹谈秋风。jiǔ biān dé wú zi,bāi xiè tán qiū fēng。
江南有茅庐,山色相迎逢。jiāng nán yǒu máo lú,shān sè xiāng yíng féng。

与同幕集南楼再用韵

方岳

飞盖临边城,敌在吾目中。fēi gài lín biān chéng,dí zài wú mù zhōng。
古今一俯仰,衰草迷隋宫。gǔ jīn yī fǔ yǎng,shuāi cǎo mí suí gōng。
书生故倦游,庞眉感秋蓬。shū shēng gù juàn yóu,páng méi gǎn qiū péng。
安得双飞鸿,跨此万里风。ān dé shuāng fēi hóng,kuà cǐ wàn lǐ fēng。
下视渺尘土,毋与俗士逢。xià shì miǎo chén tǔ,wú yǔ sú shì féng。

又次韵

方岳

月寒弄清琴,石齿鸣涧水。yuè hán nòng qīng qín,shí chǐ míng jiàn shuǐ。
寥寥古音在,难入筝笛耳。liáo liáo gǔ yīn zài,nán rù zhēng dí ěr。
钟期渺秋江,停手子姑已。zhōng qī miǎo qiū jiāng,tíng shǒu zi gū yǐ。
齐竽杂秦缶,乃倾市门倚。qí yú zá qín fǒu,nǎi qīng shì mén yǐ。
归从柴桑人,醉漉春瓮蚁。guī cóng chái sāng rén,zuì lù chūn wèng yǐ。

次韵酬章教授

方岳

江山渺愁予,岁月如羽疾。jiāng shān miǎo chóu yǔ,suì yuè rú yǔ jí。
适烹雨前茶,已擘霜后橘。shì pēng yǔ qián chá,yǐ bāi shuāng hòu jú。
夜窗秋气悲,栩栩梦圭荜。yè chuāng qiū qì bēi,xǔ xǔ mèng guī bì。
荒唐失饭牛,迂阔坐扪虱。huāng táng shī fàn niú,yū kuò zuò mén shī。
书生夫何愚,因子请具述。shū shēng fū hé yú,yīn zi qǐng jù shù。
端平元二间,旧学赍良弼。duān píng yuán èr jiān,jiù xué jī liáng bì。
聘贤驿流庚,驭吏鱼去乙。pìn xián yì liú gēng,yù lì yú qù yǐ。
人言万化新,太平适今日。rén yán wàn huà xīn,tài píng shì jīn rì。
起与锄耒辞,欲补万分一。qǐ yǔ chú lěi cí,yù bǔ wàn fēn yī。
宁知事大谬,青衫乃吾桎。níng zhī shì dà miù,qīng shān nǎi wú zhì。
五月谒吏铨,禁营干宥密。wǔ yuè yè lì quán,jìn yíng gàn yòu mì。
六月道南徐,宵掠无宁室。liù yuè dào nán xú,xiāo lüè wú níng shì。
七月绝涛江,秦渺乱师律。qī yuè jué tāo jiāng,qín miǎo luàn shī lǜ。
戍楼角声哀,夕烽酣战卒。shù lóu jiǎo shēng āi,xī fēng hān zhàn zú。
兵精昼经天,肉食者遑恤。bīng jīng zhòu jīng tiān,ròu shí zhě huáng xù。
临风一长叹,归计吾已必。lín fēng yī zhǎng tàn,guī jì wú yǐ bì。
胡为痴儿事,屡奏齐王瑟。hú wèi chī ér shì,lǚ zòu qí wáng sè。
愿言猛士心,化作班侯笔。yuàn yán měng shì xīn,huà zuò bān hóu bǐ。

次韵舒尉

方岳

故山渺寒江,抱此明月睡。gù shān miǎo hán jiāng,bào cǐ míng yuè shuì。
烟蓑失春锄,万事同一喟。yān suō shī chūn chú,wàn shì tóng yī kuì。
可人期不来,乃独以诗至。kě rén qī bù lái,nǎi dú yǐ shī zhì。
持觞聘梅花,我醉花亦醉。chí shāng pìn méi huā,wǒ zuì huā yì zuì。

再用韵酬朱制干忆梅

方岳

风挟柳花狂,晴酣海棠睡。fēng xié liǔ huā kuáng,qíng hān hǎi táng shuì。
玉人山之阿,为尔增叹喟。yù rén shān zhī ā,wèi ěr zēng tàn kuì。
春妍老欲仙,敢不一告至。chūn yán lǎo yù xiān,gǎn bù yī gào zhì。
惜哉桃李场,独醒纷众醉。xī zāi táo lǐ chǎng,dú xǐng fēn zhòng zuì。

三用韵酬行甫平山之约

方岳

我家江南村,烟雨对山睡。wǒ jiā jiāng nán cūn,yān yǔ duì shān shuì。
与山几何别,尘土发深喟。yǔ shān jǐ hé bié,chén tǔ fā shēn kuì。
欧阳有佳践,花骢一鞭至。ōu yáng yǒu jiā jiàn,huā cōng yī biān zhì。
亟报江南云,共此故人醉。jí bào jiāng nán yún,gòng cǐ gù rén zuì。