古诗词

程伯茂尊公挽诗

方岳

雨昏先友记,犹复有斯人。yǔ hūn xiān yǒu jì,yóu fù yǒu sī rén。
周易相传授,唐衫自隐沦。zhōu yì xiāng chuán shòu,táng shān zì yǐn lún。
翳桑秋廪共,结草夜台春。yì sāng qiū lǐn gòng,jié cǎo yè tái chūn。
为酹月塘月,何年琢石麟。wèi lèi yuè táng yuè,hé nián zuó shí lín。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵费司法

方岳

空谷跫然馀故人,且谈风月未论文。kōng gǔ qióng rán yú gù rén,qiě tán fēng yuè wèi lùn wén。
长房仙去几何日,陆羽泉边多少云。zhǎng fáng xiān qù jǐ hé rì,lù yǔ quán biān duō shǎo yún。
谁向唐诗参句律,只将周易对炉熏。shuí xiàng táng shī cān jù lǜ,zhǐ jiāng zhōu yì duì lú xūn。
纵无今古飞谈屑,稼穑平生亦饱闻。zòng wú jīn gǔ fēi tán xiè,jià sè píng shēng yì bǎo wén。

次韵滕和叔投赠

方岳

犹及溪斋识老成,万琅玕外一溪清。yóu jí xī zhāi shí lǎo chéng,wàn láng gān wài yī xī qīng。
诸郎与我雪灯共,两眼观书霜月明。zhū láng yǔ wǒ xuě dēng gòng,liǎng yǎn guān shū shuāng yuè míng。
二十一年如梦过,五三六籍尚谁赓。èr shí yī nián rú mèng guò,wǔ sān liù jí shàng shuí gēng。
鹿车忽到苍厓底,老木惊秋亦向荣。lù chē hū dào cāng yá dǐ,lǎo mù jīng qiū yì xiàng róng。

次韵滕和叔投赠

方岳

白发相过各暮年,颜间老气自轩轩。bái fā xiāng guò gè mù nián,yán jiān lǎo qì zì xuān xuān。
沧浪供砚心犹在,博雅藏书手自翻。cāng làng gōng yàn xīn yóu zài,bó yǎ cáng shū shǒu zì fān。
举世共知名父子,此身莫负晦翁门。jǔ shì gòng zhī míng fù zi,cǐ shēn mò fù huì wēng mén。
重阳风雨何堪别,只和名章当赠言。zhòng yáng fēng yǔ hé kān bié,zhǐ hé míng zhāng dāng zèng yán。

观诸弟子射石孙七龄亦能二十步四十的

方岳

饱闻吾季艺穿杨,试手春风百步彊。bǎo wén wú jì yì chuān yáng,shì shǒu chūn fēng bǎi bù jiàng。
赤白羽飞低日月,东西朋立凛冰霜。chì bái yǔ fēi dī rì yuè,dōng xī péng lì lǐn bīng shuāng。
共观栖鹄如环堵,亦笑童乌敢擅场。gòng guān qī gǔ rú huán dǔ,yì xiào tóng wū gǎn shàn chǎng。
莫计草间狐兔尽,关河久已失耕桑。mò jì cǎo jiān hú tù jǐn,guān hé jiǔ yǐ shī gēng sāng。

次韵汪宰见寄

方岳

行行骢马劾粗豪,叱叱黄牛倦作劳。xíng xíng cōng mǎ hé cū háo,chì chì huáng niú juàn zuò láo。
穷则有馀名迹在,言之无作语声高。qióng zé yǒu yú míng jì zài,yán zhī wú zuò yǔ shēng gāo。
谁求封禅家徒壁,自谓羲皇人似陶。shuí qiú fēng chán jiā tú bì,zì wèi xī huáng rén shì táo。
见说醉乡天地阔,此生聊向此中逃。jiàn shuō zuì xiāng tiān dì kuò,cǐ shēng liáo xiàng cǐ zhōng táo。

次韵汪宰见寄

方岳

半世青灯眼欲昏,谁知曾亦望中原。bàn shì qīng dēng yǎn yù hūn,shuí zhī céng yì wàng zhōng yuán。
雨荒塞草秋如洗,雪拥春蓑夜自温。yǔ huāng sāi cǎo qiū rú xǐ,xuě yōng chūn suō yè zì wēn。
宠辱易生分别想,是非政可鹘仑吞。chǒng rǔ yì shēng fēn bié xiǎng,shì fēi zhèng kě gǔ lún tūn。
不论茅屋锄犁外,但守平生六二坤。bù lùn máo wū chú lí wài,dàn shǒu píng shēng liù èr kūn。

石孙试童子郡广文赠之诗代赓为谢

方岳

不缘青紫不明经,科目多惭旧两生。bù yuán qīng zǐ bù míng jīng,kē mù duō cán jiù liǎng shēng。
三豕鲁鱼曾未学,一蜗蛮触已争名。sān shǐ lǔ yú céng wèi xué,yī wō mán chù yǐ zhēng míng。
栋梁材欲丘山重,沧海珠遗星斗明。dòng liáng cái yù qiū shān zhòng,cāng hǎi zhū yí xīng dòu míng。
未必童乌能辨此,乃翁先已荷陶成。wèi bì tóng wū néng biàn cǐ,nǎi wēng xiān yǐ hé táo chéng。

石孙试童子郡广文赠之诗代赓为谢

方岳

命穷久已付之天,草木闲兮月一川。mìng qióng jiǔ yǐ fù zhī tiān,cǎo mù xián xī yuè yī chuān。
无地可容携锸处,有孙犹在佩觿年。wú dì kě róng xié chā chù,yǒu sūn yóu zài pèi xī nián。
老夫耄矣耕方熟,小子识之攻益坚。lǎo fū mào yǐ gēng fāng shú,xiǎo zi shí zhī gōng yì jiān。
万岁石场今尔耳,当家衣钵底须传。wàn suì shí chǎng jīn ěr ěr,dāng jiā yī bō dǐ xū chuán。

次韵胡兄

方岳

钓蓑烟雨断矶头,恋阙丹心付子牟。diào suō yān yǔ duàn jī tóu,liàn quē dān xīn fù zi móu。
腹有一丁长作祟,背无三甲不封侯。fù yǒu yī dīng zhǎng zuò suì,bèi wú sān jiǎ bù fēng hóu。
惯贫已识山林趣,投老归从造物游。guàn pín yǐ shí shān lín qù,tóu lǎo guī cóng zào wù yóu。
自笑骨寒癯似鹤,忍饥犹未怯茶瓯。zì xiào gǔ hán qú shì hè,rěn jī yóu wèi qiè chá ōu。

次韵胡兄

方岳

猿惊鹤怨老江蓠,留得离骚到景差。yuán jīng hè yuàn lǎo jiāng lí,liú dé lí sāo dào jǐng chà。
愚智共知穷有分,浮休俱与醉无涯。yú zhì gòng zhī qióng yǒu fēn,fú xiū jù yǔ zuì wú yá。
人间狡兔自三窟,身外鹪鹩只一枝。rén jiān jiǎo tù zì sān kū,shēn wài jiāo liáo zhǐ yī zhī。
非意相干吾岂敢,年来端为冷齑吹。fēi yì xiāng gàn wú qǐ gǎn,nián lái duān wèi lěng jī chuī。

输棋

方岳

半崦山云旧草堂,鸟啼花落几平章。bàn yān shān yún jiù cǎo táng,niǎo tí huā luò jǐ píng zhāng。
酒无贤圣同归醉,风有雌雄各自凉。jiǔ wú xián shèng tóng guī zuì,fēng yǒu cí xióng gè zì liáng。
赖与鸥盟同保社,不随蚁垤梦侯王。lài yǔ ōu méng tóng bǎo shè,bù suí yǐ dié mèng hóu wáng。
未偿诗债逢棋敌,谁信闲人最得忙。wèi cháng shī zhài féng qí dí,shuí xìn xián rén zuì dé máng。

次韵刘簿祷雨西峰

方岳

句律清圆蚌剖胎,断无尘土到灵台。jù lǜ qīng yuán bàng pōu tāi,duàn wú chén tǔ dào líng tái。
开张九虎排云入,约束五龙驱雨来。kāi zhāng jiǔ hǔ pái yún rù,yuē shù wǔ lóng qū yǔ lái。
造物无私心感动,太平有象笔追回。zào wù wú sī xīn gǎn dòng,tài píng yǒu xiàng bǐ zhuī huí。
焚香小待生呈佛,未放青天万里开。fén xiāng xiǎo dài shēng chéng fú,wèi fàng qīng tiān wàn lǐ kāi。

次韵刘簿祷雨西峰

方岳

爱民端与共胞胎,消得黄金为筑台。ài mín duān yǔ gòng bāo tāi,xiāo dé huáng jīn wèi zhù tái。
一道香烟随牒去,五更风雨入诗来。yī dào xiāng yān suí dié qù,wǔ gèng fēng yǔ rù shī lái。
雪灯字暗心犹在,霜叶衫枯首独回。xuě dēng zì àn xīn yóu zài,shuāng yè shān kū shǒu dú huí。
气格老苍能过我,柴门不厌为君开。qì gé lǎo cāng néng guò wǒ,chái mén bù yàn wèi jūn kāi。

感怀

方岳

独擅松风一壑哀,竹门虽设为谁开。dú shàn sōng fēng yī hè āi,zhú mén suī shè wèi shuí kāi。
宦情已矣随流去,老色苍然上面来。huàn qíng yǐ yǐ suí liú qù,lǎo sè cāng rán shàng miàn lái。
已惯山居无历日,不知人世有公台。yǐ guàn shān jū wú lì rì,bù zhī rén shì yǒu gōng tái。
天生此手终何用,只解持杯亦快哉。tiān shēng cǐ shǒu zhōng hé yòng,zhǐ jiě chí bēi yì kuài zāi。

感怀

方岳

三十年前气挂天,老来身世竟茫然。sān shí nián qián qì guà tiān,lǎo lái shēn shì jìng máng rán。
穷愁正坐识丁字,生事不聊称子钱。qióng chóu zhèng zuò shí dīng zì,shēng shì bù liáo chēng zi qián。
得见古人千载上,已忘今我一沤边。dé jiàn gǔ rén qiān zài shàng,yǐ wàng jīn wǒ yī ōu biān。
刘伶坟上宁须酒,并与声名不用传。liú líng fén shàng níng xū jiǔ,bìng yǔ shēng míng bù yòng chuán。