古诗词

再用韵约式之

方岳

已扫秋庭月,蹇驴来未来。yǐ sǎo qiū tíng yuè,jiǎn lǘ lái wèi lái。
一官连我俗,双眼向谁开。yī guān lián wǒ sú,shuāng yǎn xiàng shuí kāi。
书癖工为祟,诗穷不受催。shū pǐ gōng wèi suì,shī qióng bù shòu cuī。
是中惟酒可,到手莫停杯。shì zhōng wéi jiǔ kě,dào shǒu mò tíng bēi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

旅思

方岳

索米长安鬓易丝,向来书剑亦奚为。suǒ mǐ zhǎng ān bìn yì sī,xiàng lái shū jiàn yì xī wèi。
无诗传与鸡林去,有赋羞令狗监知。wú shī chuán yǔ jī lín qù,yǒu fù xiū lìng gǒu jiān zhī。
两戒山河饶虎落,五湖烟水欠鸱夷。liǎng jiè shān hé ráo hǔ luò,wǔ hú yān shuǐ qiàn chī yí。
喜无光范三书草,此段差强韩退之。xǐ wú guāng fàn sān shū cǎo,cǐ duàn chà qiáng hán tuì zhī。

寄友人

方岳

面熟青山亦故人,霜逢肯负月粼粼。miàn shú qīng shān yì gù rén,shuāng féng kěn fù yuè lín lín。
如闻行李且家住,未必梅花知路贫。rú wén xíng lǐ qiě jiā zhù,wèi bì méi huā zhī lù pín。
荠老自堪供野饭,罾寒谁与鲙溪鳞。jì lǎo zì kān gōng yě fàn,zēng hán shuí yǔ kuài xī lín。
商量只有归耕是,不料归耕也误身。shāng liàng zhǐ yǒu guī gēng shì,bù liào guī gēng yě wù shēn。

次韵叶兄云崖

方岳

以酒为乡墨作庄,厓寒云亦为诗忙。yǐ jiǔ wèi xiāng mò zuò zhuāng,yá hán yún yì wèi shī máng。
春山药草谁同斸,云径梅花只自香。chūn shān yào cǎo shuí tóng zhǔ,yún jìng méi huā zhǐ zì xiāng。
竹不碍山青入户,藓缘谢客绿侵床。zhú bù ài shān qīng rù hù,xiǎn yuán xiè kè lǜ qīn chuáng。
岂无枫叶吴江句,夜雨何时稻韭黄。qǐ wú fēng yè wú jiāng jù,yè yǔ hé shí dào jiǔ huáng。

客有饷水母线者坐人赋之因次其韵

方岳

苍潮漱雪尽风流,寒拥春沙了隽游。cāng cháo shù xuě jǐn fēng liú,hán yōng chūn shā le juàn yóu。
霜髓英英矜客梦,冰丝一一做诗愁。shuāng suǐ yīng yīng jīn kè mèng,bīng sī yī yī zuò shī chóu。
有骚风味秋能老,非酒生涯谁与酬。yǒu sāo fēng wèi qiū néng lǎo,fēi jiǔ shēng yá shuí yǔ chóu。
解佩楚皋云杳渺,月明正在玉搔头。jiě pèi chǔ gāo yún yǎo miǎo,yuè míng zhèng zài yù sāo tóu。

山行

方岳

岁晚谁同涧谷盘,一牛呼犊野烟寒。suì wǎn shuí tóng jiàn gǔ pán,yī niú hū dú yě yān hán。
村如有雪荞花白,山未著霜桐叶丹。cūn rú yǒu xuě qiáo huā bái,shān wèi zhù shuāng tóng yè dān。
是处丰登茅店酒,老夫闲散竹皮冠。shì chù fēng dēng máo diàn jiǔ,lǎo fū xián sàn zhú pí guān。
醉归更草郊居赋,传与诗人作画看。zuì guī gèng cǎo jiāo jū fù,chuán yǔ shī rén zuò huà kàn。

山行

方岳

亦笑先生蔬一盘,云沈作坞卧荒寒。yì xiào xiān shēng shū yī pán,yún shěn zuò wù wò huāng hán。
童颜并已无班白,槁面旧曾如渥丹。tóng yán bìng yǐ wú bān bái,gǎo miàn jiù céng rú wò dān。
底用鱼烹双素尺,共知鹤化一黄冠。dǐ yòng yú pēng shuāng sù chǐ,gòng zhī hè huà yī huáng guān。
芙蓉冷落秋萧索,只有篱花耐久看。fú róng lěng luò qiū xiāo suǒ,zhǐ yǒu lí huā nài jiǔ kàn。

送别季观

方岳

山留迁客秋风寺,想得梧桐怨夜长。shān liú qiān kè qiū fēng sì,xiǎng dé wú tóng yuàn yè zhǎng。
正欠蹇驴相就语,其如征燕欲归忙。zhèng qiàn jiǎn lǘ xiāng jiù yǔ,qí rú zhēng yàn yù guī máng。
蘋花思与晴江渺,桂树寒生老月香。píng huā sī yǔ qíng jiāng miǎo,guì shù hán shēng lǎo yuè xiāng。
一路有诗烦拾取,寄书犹及雁前霜。yī lù yǒu shī fán shí qǔ,jì shū yóu jí yàn qián shuāng。

偶阅夷坚志见梁郑公有

方岳

秋容正待满林雪,春色因何到草堂。qiū róng zhèng dài mǎn lín xuě,chūn sè yīn hé dào cǎo táng。
地脉顿回消息早,天葩不作等闲香。dì mài dùn huí xiāo xī zǎo,tiān pā bù zuò děng xián xiāng。
丹枫欲老已如许,黄菊同时未敢芳。dān fēng yù lǎo yǐ rú xǔ,huáng jú tóng shí wèi gǎn fāng。
不等岁寒催鼎实,角声自与月平章。bù děng suì hán cuī dǐng shí,jiǎo shēng zì yǔ yuè píng zhāng。

呈知郡汪少卿

方岳

集英赐对已专城,竟拂炉烟上翠瀛。jí yīng cì duì yǐ zhuān chéng,jìng fú lú yān shàng cuì yíng。
跸静共传新太守,砚寒仍是旧书生。bì jìng gòng chuán xīn tài shǒu,yàn hán réng shì jiù shū shēng。
诗如霜月五更晓,人与梅花一样清。shī rú shuāng yuè wǔ gèng xiǎo,rén yǔ méi huā yī yàng qīng。
昨夜紫阳山雪外,漏传鼓角亦分明。zuó yè zǐ yáng shān xuě wài,lòu chuán gǔ jiǎo yì fēn míng。

次韵汪少卿祷雪有感

方岳

梅梢了未知寒在,剪取清溪作雪飞。méi shāo le wèi zhī hán zài,jiǎn qǔ qīng xī zuò xuě fēi。
正草绿章笺玉帝,顿惊碧宙舞瑶妃。zhèng cǎo lǜ zhāng jiān yù dì,dùn jīng bì zhòu wǔ yáo fēi。
卖刀我亦耕侯土,歌裤今谁典客衣。mài dāo wǒ yì gēng hóu tǔ,gē kù jīn shuí diǎn kè yī。
想得夜窗春满袖,燕彝香暖醉吟归。xiǎng dé yè chuāng chūn mǎn xiù,yàn yí xiāng nuǎn zuì yín guī。

三岩

方岳

山入苍州翠作层,何年凿此玉崚嶒。shān rù cāng zhōu cuì zuò céng,hé nián záo cǐ yù léng céng。
瀑从峭壁飞将落,雪冱苍崖危欲崩。pù cóng qiào bì fēi jiāng luò,xuě hù cāng yá wēi yù bēng。
寺老尚堪支古佛,地灵不肯著凡僧。sì lǎo shàng kān zhī gǔ fú,dì líng bù kěn zhù fán sēng。
定应嫌客留名姓,云逼人寒一砚冰。dìng yīng xián kè liú míng xìng,yún bī rén hán yī yàn bīng。

简竹外

方岳

山肯相容作此行,又携老石寄江城。shān kěn xiāng róng zuò cǐ xíng,yòu xié lǎo shí jì jiāng chéng。
毛锥于我独无补,欢伯向人如有情。máo zhuī yú wǒ dú wú bǔ,huān bó xiàng rén rú yǒu qíng。
几梦不知连雁远,一诗元只为梅清。jǐ mèng bù zhī lián yàn yuǎn,yī shī yuán zhǐ wèi méi qīng。
蹇驴欲过吴门尉,云冻商量雪未成。jiǎn lǘ yù guò wú mén wèi,yún dòng shāng liàng xuě wèi chéng。

得家信

方岳

云冻窗棂香未残,月攲沙渚角声乾。yún dòng chuāng líng xiāng wèi cán,yuè qī shā zhǔ jiǎo shēng qián。
相思千里梦初断,又是五更霜正寒。xiāng sī qiān lǐ mèng chū duàn,yòu shì wǔ gèng shuāng zhèng hán。
客路不知花代谢,家书只报竹平安。kè lù bù zhī huā dài xiè,jiā shū zhǐ bào zhú píng ān。
诗情却与山如旧,但做吾乡一等看。shī qíng què yǔ shān rú jiù,dàn zuò wú xiāng yī děng kàn。

次韵方叔

方岳

江楼识面一跫然,语带烟霞似欲仙。jiāng lóu shí miàn yī qióng rán,yǔ dài yān xiá shì yù xiān。
山雨竟寒清夜约,好风吹落碧云篇。shān yǔ jìng hán qīng yè yuē,hǎo fēng chuī luò bì yún piān。
相逢客路思归日,几立梅花欲暮天。xiāng féng kè lù sī guī rì,jǐ lì méi huā yù mù tiān。
有兴话诗吾傥住,一蓑须办雪溪船。yǒu xīng huà shī wú tǎng zhù,yī suō xū bàn xuě xī chuán。

简王尉借书画

方岳

雪屋灯寒费廿年,春皋悔不早归田。xuě wū dēng hán fèi niàn nián,chūn gāo huǐ bù zǎo guī tián。
书无灵圣今犹尔,句有神奇亦偶然。shū wú líng shèng jīn yóu ěr,jù yǒu shén qí yì ǒu rán。
如此溪山那得酒,幸而风月不论钱。rú cǐ xī shān nà dé jiǔ,xìng ér fēng yuè bù lùn qián。
三三习气除难尽,忽忆朱家书画船。sān sān xí qì chú nán jǐn,hū yì zhū jiā shū huà chuán。