古诗词

再用韵约式之

方岳

已扫秋庭月,蹇驴来未来。yǐ sǎo qiū tíng yuè,jiǎn lǘ lái wèi lái。
一官连我俗,双眼向谁开。yī guān lián wǒ sú,shuāng yǎn xiàng shuí kāi。
书癖工为祟,诗穷不受催。shū pǐ gōng wèi suì,shī qióng bù shòu cuī。
是中惟酒可,到手莫停杯。shì zhōng wéi jiǔ kě,dào shǒu mò tíng bēi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

即事十首

方岳

残鬓萧萧不满梳,秋风椎髻立庭除。cán bìn xiāo xiāo bù mǎn shū,qiū fēng chuí jì lì tíng chú。
日明照见崚嶒影,自是山僧不是予。rì míng zhào jiàn léng céng yǐng,zì shì shān sēng bù shì yǔ。

钓台

方岳

羊裘偃蹇钓烟沙,不肯云台定等差。yáng qiú yǎn jiǎn diào yān shā,bù kěn yún tái dìng děng chà。
汉室了无尘土在,满江风月自芦花。hàn shì le wú chén tǔ zài,mǎn jiāng fēng yuè zì lú huā。

题雄观

方岳

送出青山点点愁,数声柔橹隔沧洲。sòng chū qīng shān diǎn diǎn chóu,shù shēng róu lǔ gé cāng zhōu。
白鸥不受人间暑,明月一江天地秋。bái ōu bù shòu rén jiān shǔ,míng yuè yī jiāng tiān dì qiū。

次韵酬因胜老

方岳

误脱农蓑拾汉科,空山奈此月明何。wù tuō nóng suō shí hàn kē,kōng shān nài cǐ yuè míng hé。
秋风又跨扬州鹤,行路正难愁思多。qiū fēng yòu kuà yáng zhōu hè,xíng lù zhèng nán chóu sī duō。

次韵酬因胜老

方岳

雁落平沙字字愁,打包不肯与山留。yàn luò píng shā zì zì chóu,dǎ bāo bù kěn yǔ shān liú。
一篷烟雨载秋去,诗在江南芦荻洲。yī péng yān yǔ zài qiū qù,shī zài jiāng nán lú dí zhōu。

次韵酬因胜老

方岳

浅山如霁水连天,江北江南路几千。qiǎn shān rú jì shuǐ lián tiān,jiāng běi jiāng nán lù jǐ qiān。
入梦老亲双白发,归欤早及菊花前。rù mèng lǎo qīn shuāng bái fā,guī yú zǎo jí jú huā qián。

客饟银茄不敢送场屋士

方岳

秋风谁怒水中蟹,昨梦不疑杯里蛇。qiū fēng shuí nù shuǐ zhōng xiè,zuó mèng bù yí bēi lǐ shé。
迸齿清寒银粟粟,不随盐酪供毗耶。bèng chǐ qīng hán yín sù sù,bù suí yán lào gōng pí yé。

次韵郑省仓

方岳

买鱼聊复醉?船,万事从来付老天。mǎi yú liáo fù zuì chuán,wàn shì cóng lái fù lǎo tiān。
欲办把茅无计可,不量吾力更筹边。yù bàn bǎ máo wú jì kě,bù liàng wú lì gèng chóu biān。

次韵郑省仓

方岳

归去来兮月一船,世途难似上青天。guī qù lái xī yuè yī chuán,shì tú nán shì shàng qīng tiān。
烟蓑自与轻鸥狎,却在风涛阿那边。yān suō zì yǔ qīng ōu xiá,què zài fēng tāo ā nà biān。

丁祭

方岳

紫薇花下玉丁东,夜午牵牛亦未中。zǐ wēi huā xià yù dīng dōng,yè wǔ qiān niú yì wèi zhōng。
孔壁尚馀金石奏,卷班翻过玉成宫。kǒng bì shàng yú jīn shí zòu,juǎn bān fān guò yù chéng gōng。

中秋

方岳

黄尘茫茫行野马,白发混混争蜗牛。huáng chén máng máng xíng yě mǎ,bái fā hùn hùn zhēng wō niú。
老心如水夜声寂,明月不减山间秋。lǎo xīn rú shuǐ yè shēng jì,míng yuè bù jiǎn shān jiān qiū。

次韵斋宿

方岳

可是诗边欠老干,藓床相对话灯残。kě shì shī biān qiàn lǎo gàn,xiǎn chuáng xiāng duì huà dēng cán。
秋城一夜江湖晚,风雨重阳菊自寒。qiū chéng yī yè jiāng hú wǎn,fēng yǔ zhòng yáng jú zì hán。

次韵斋宿

方岳

黄花白发两关情,并入斋房长短更。huáng huā bái fā liǎng guān qíng,bìng rù zhāi fáng zhǎng duǎn gèng。
久客自知秋意思,底须蛩雨做寒声。jiǔ kè zì zhī qiū yì sī,dǐ xū qióng yǔ zuò hán shēng。

题甘露寺中峰

方岳

六朝晴树一江秋,尽入风烟顶?头。liù cháo qíng shù yī jiāng qiū,jǐn rù fēng yān dǐng nǐng tóu。
老手更擎江色出,小亭景却胜于楼。lǎo shǒu gèng qíng jiāng sè chū,xiǎo tíng jǐng què shèng yú lóu。

题甘露寺中峰

方岳

金焦两点自东西,著我于中亦一奇。jīn jiāo liǎng diǎn zì dōng xī,zhù wǒ yú zhōng yì yī qí。
菰叶蘋花秋共晚,山寒未必白鸥知。gū yè píng huā qiū gòng wǎn,shān hán wèi bì bái ōu zhī。