古诗词

重阳

方岳

古岸维舟夜,萧萧秋叶丹。gǔ àn wéi zhōu yè,xiāo xiāo qiū yè dān。
野烟连竹暗,江雨洒灯寒。yě yān lián zhú àn,jiāng yǔ sǎ dēng hán。
亦喜重阳健,谁知行路难。yì xǐ zhòng yáng jiàn,shuí zhī xíng lù nán。
吾亲应念我,更把菊花看。wú qīn yīng niàn wǒ,gèng bǎ jú huā kàn。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

送别赵尉

方岳

细草轻烟画出愁,一船明月大刀头。xì cǎo qīng yān huà chū chóu,yī chuán míng yuè dà dāo tóu。
苔痕欲暗蓝田记,枫叶正寒江渚楼。tái hén yù àn lán tián jì,fēng yè zhèng hán jiāng zhǔ lóu。
无酒可浇鹦鹉赋,有山频典鹔鹴裘。wú jiǔ kě jiāo yīng wǔ fù,yǒu shān pín diǎn sù shuāng qiú。
功名正恐不免耳,拄笏练溪南北秋。gōng míng zhèng kǒng bù miǎn ěr,zhǔ hù liàn xī nán běi qiū。

次韵吴侍郎同集砚山

方岳

晚寒闲袖挥毫手,曲角栏干倚断云。wǎn hán xián xiù huī háo shǒu,qū jiǎo lán gàn yǐ duàn yún。
丘壑尽容诗独步,江淮相望月平分。qiū hè jǐn róng shī dú bù,jiāng huái xiāng wàng yuè píng fēn。
艰难鬓葆成霜茁,冷落梅花带雪芬。jiān nán bìn bǎo chéng shuāng zhuó,lěng luò méi huā dài xuě fēn。
酒不能平诗磊磈,杯行到手已醺醺。jiǔ bù néng píng shī lěi wěi,bēi xíng dào shǒu yǐ xūn xūn。

再用韵酬退庵侍郎

方岳

飞盖重临霜叶老,江山吞吐自烟云。fēi gài zhòng lín shuāng yè lǎo,jiāng shān tūn tǔ zì yān yún。
诗情不论隔千里,酒令何妨宽一分。shī qíng bù lùn gé qiān lǐ,jiǔ lìng hé fáng kuān yī fēn。
到处经行多旧感,等闲谈笑亦奇芬。dào chù jīng xíng duō jiù gǎn,děng xián tán xiào yì qí fēn。
平生不负梅花月,未是黄昏已半醺。píng shēng bù fù méi huā yuè,wèi shì huáng hūn yǐ bàn xūn。

瓜洲晚渡

方岳

天地中间一叶舟,与鸥等是此生浮。tiān dì zhōng jiān yī yè zhōu,yǔ ōu děng shì cǐ shēng fú。
江淮千里水天碧,南北六朝烟树愁。jiāng huái qiān lǐ shuǐ tiān bì,nán běi liù cháo yān shù chóu。
浪挟禹功吞巨海,寺骑娲石碍中流。làng xié yǔ gōng tūn jù hǎi,sì qí wā shí ài zhōng liú。
渔蓑不涉兴亡事,自醉自醒今白头。yú suō bù shè xīng wáng shì,zì zuì zì xǐng jīn bái tóu。

晚眺

方岳

摩挲倦眼风烟上,万木归根叶已零。mó sā juàn yǎn fēng yān shàng,wàn mù guī gēn yè yǐ líng。
衰发不知何事白,遥岑只是旧时青。shuāi fā bù zhī hé shì bái,yáo cén zhǐ shì jiù shí qīng。
功名一梦屈伸肘,身世百年长短亭。gōng míng yī mèng qū shēn zhǒu,shēn shì bǎi nián zhǎng duǎn tíng。
莫向夕阳多感慨,夜寒重勘相牛经。mò xiàng xī yáng duō gǎn kǎi,yè hán zhòng kān xiāng niú jīng。

次韵秋夜

方岳

雨浥浮梁逗碧纱,短更催睡不停挝。yǔ yì fú liáng dòu bì shā,duǎn gèng cuī shuì bù tíng wō。
一声雁带塞愁过,八月槎随乡信赊。yī shēng yàn dài sāi chóu guò,bā yuè chá suí xiāng xìn shē。
别后故人频入梦,秋来燕子已还家。bié hòu gù rén pín rù mèng,qiū lái yàn zi yǐ hái jiā。
相逢却喜诗无恙,醉墨淋漓黑老鸦。xiāng féng què xǐ shī wú yàng,zuì mò lín lí hēi lǎo yā。

中秋

方岳

晓入云堂已起单,病留法喜太无端。xiǎo rù yún táng yǐ qǐ dān,bìng liú fǎ xǐ tài wú duān。
当涂月拟中秋见,建邺水仍江上寒。dāng tú yuè nǐ zhōng qiū jiàn,jiàn yè shuǐ réng jiāng shàng hán。
与世不供三笑别,暮年转觉四并难。yǔ shì bù gōng sān xiào bié,mù nián zhuǎn jué sì bìng nán。
鸬鹚杓有铜花绿,最负今宵白玉盘。lú cí biāo yǒu tóng huā lǜ,zuì fù jīn xiāo bái yù pán。

月夜

方岳

人间执热难为睡,起听松风视月明。rén jiān zhí rè nán wèi shuì,qǐ tīng sōng fēng shì yuè míng。
天净略无云一点,夜深已是鹤三更。tiān jìng lüè wú yún yī diǎn,yè shēn yǐ shì hè sān gèng。
自经秋后可曾雨,才入山来如许清。zì jīng qiū hòu kě céng yǔ,cái rù shān lái rú xǔ qīng。
能得几多残暑在,草根何处不蛩声。néng dé jǐ duō cán shǔ zài,cǎo gēn hé chù bù qióng shēng。

闰中秋

方岳

摩挲倦眼一登楼,雁落寒声半古愁。mó sā juàn yǎn yī dēng lóu,yàn luò hán shēng bàn gǔ chóu。
付与老天推甲子,径将明月闰中秋。fù yǔ lǎo tiān tuī jiǎ zi,jìng jiāng míng yuè rùn zhōng qiū。
功名不直一杯水,人世宁须万户侯。gōng míng bù zhí yī bēi shuǐ,rén shì níng xū wàn hù hóu。
坐对青山谈到此,政应举白与君浮。zuò duì qīng shān tán dào cǐ,zhèng yīng jǔ bái yǔ jūn fú。

月墅

方岳

老我初营茅盖头,墅成林壑恰中秋。lǎo wǒ chū yíng máo gài tóu,shù chéng lín hè qià zhōng qiū。
诗人例合三间月,馀子从教百尺楼。shī rén lì hé sān jiān yuè,yú zi cóng jiào bǎi chǐ lóu。
已斸荒畦秧早韭,旋呼老瓦压新篘。yǐ zhǔ huāng qí yāng zǎo jiǔ,xuán hū lǎo wǎ yā xīn chōu。
客来问字烦传语,扣角前冈政饭牛。kè lái wèn zì fán chuán yǔ,kòu jiǎo qián gāng zhèng fàn niú。

次韵梁倅中秋日雨

方岳

天公不吝常时月,每到中秋苦作难。tiān gōng bù lìn cháng shí yuè,měi dào zhōng qiū kǔ zuò nán。
?醁又孤今夕醉,梧桐仍是去年寒。lù yòu gū jīn xī zuì,wú tóng réng shì qù nián hán。
萍花风老鲈鱼梦,芦叶雨宜鸥鹭看。píng huā fēng lǎo lú yú mèng,lú yè yǔ yí ōu lù kàn。
我欲与公天柱去,月明多处倚阑干。wǒ yù yǔ gōng tiān zhù qù,yuè míng duō chù yǐ lán gàn。

次韵梁倅

方岳

只与青山对面居,白云侵屦有诗无。zhǐ yǔ qīng shān duì miàn jū,bái yún qīn jù yǒu shī wú。
故人咫尺隔千里,明月婵娟共一壶。gù rén zhǐ chǐ gé qiān lǐ,míng yuè chán juān gòng yī hú。
鸥鹭盟应怜久客,梧桐雨亦问归涂。ōu lù méng yīng lián jiǔ kè,wú tóng yǔ yì wèn guī tú。
近来煞得秋风力,老桂吹香满座隅。jìn lái shā dé qiū fēng lì,lǎo guì chuī xiāng mǎn zuò yú。

此君亭

方岳

此君雅有冰雪操,阿堵难为金石交。cǐ jūn yǎ yǒu bīng xuě cāo,ā dǔ nán wèi jīn shí jiāo。
亭上月明晚色净,江头潮落秋声高。tíng shàng yuè míng wǎn sè jìng,jiāng tóu cháo luò qiū shēng gāo。
举杯相属非俗物,著我于中亦世豪。jǔ bēi xiāng shǔ fēi sú wù,zhù wǒ yú zhōng yì shì háo。
对之清坐欲忘日,凛有直气如吾曹。duì zhī qīng zuò yù wàng rì,lǐn yǒu zhí qì rú wú cáo。

送胡兄归岳

方岳

风饱横江十幅蒲,秋声正有玉花鲈。fēng bǎo héng jiāng shí fú pú,qiū shēng zhèng yǒu yù huā lú。
淮渜一梦雨中别,岳麓诸峰天下无。huái nuǎn yī mèng yǔ zhōng bié,yuè lù zhū fēng tiān xià wú。
场屋抵须新议论,书堂更做好规模。chǎng wū dǐ xū xīn yì lùn,shū táng gèng zuò hǎo guī mó。
未知雪径青灯夜,谁记临分岸岸芦。wèi zhī xuě jìng qīng dēng yè,shuí jì lín fēn àn àn lú。

次韵吴殿撰多景楼见寄

方岳

多情王粲怕登楼,谁遣人间汗漫游。duō qíng wáng càn pà dēng lóu,shuí qiǎn rén jiān hàn màn yóu。
莼菜梦回千里月,蘋花老却一江秋。chún cài mèng huí qiān lǐ yuè,píng huā lǎo què yī jiāng qiū。
人如沙燕年年别,骚到湘累字字愁。rén rú shā yàn nián nián bié,sāo dào xiāng lèi zì zì chóu。
正尔相观衣带水,角声孤起暮云稠。zhèng ěr xiāng guān yī dài shuǐ,jiǎo shēng gū qǐ mù yún chóu。