古诗词

次韵赵尉

方岳

括山随处好,况复有诗人。kuò shān suí chù hǎo,kuàng fù yǒu shī rén。
粘壁多诗稿,看山少讼尘。zhān bì duō shī gǎo,kàn shān shǎo sòng chén。
夜寒琴伴月,香冷砚生春。yè hán qín bàn yuè,xiāng lěng yàn shēng chūn。
鹤亦能留客,敲门不厌频。hè yì néng liú kè,qiāo mén bù yàn pín。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

登瓜步山

方岳

系船孤屿重跻攀,衰草荒烟亦厚颜。xì chuán gū yǔ zhòng jī pān,shuāi cǎo huāng yān yì hòu yán。
丁日不为春燕许,卯年犹放佛狸还。dīng rì bù wèi chūn yàn xǔ,mǎo nián yóu fàng fú lí hái。
诸贤所恃江千尺,此虏奚为第一间。zhū xián suǒ shì jiāng qiān chǐ,cǐ lǔ xī wèi dì yī jiān。
欲访前朝无故老,浪痕自溅藓花斑。yù fǎng qián cháo wú gù lǎo,làng hén zì jiàn xiǎn huā bān。

次韵徐太博

方岳

宗派鸬鹚烟雨外,钓蓑能得几多清。zōng pài lú cí yān yǔ wài,diào suō néng dé jǐ duō qīng。
坐无相印田二顷,撚到吟髭雪几茎。zuò wú xiāng yìn tián èr qǐng,niǎn dào yín zī xuě jǐ jīng。
剡曲船今寒昨梦,灞桥驴亦笑尘缨。shàn qū chuán jīn hán zuó mèng,bà qiáo lǘ yì xiào chén yīng。
南州高士难为客,相许相从文字盟。nán zhōu gāo shì nán wèi kè,xiāng xǔ xiāng cóng wén zì méng。

次韵徐太博

方岳

沈郎吟处秋风老,今代何人诗斗南。shěn láng yín chù qiū fēng lǎo,jīn dài hé rén shī dòu nán。
鍊石补天君特妙,追云逐月我何堪。liàn shí bǔ tiān jūn tè miào,zhuī yún zhú yuè wǒ hé kān。
极知才倍曹丕十,不但人如汉杰三。jí zhī cái bèi cáo pī shí,bù dàn rén rú hàn jié sān。
欲与东湖传活法,当家衣钵付谁参。yù yǔ dōng hú chuán huó fǎ,dāng jiā yī bō fù shuí cān。

次韵徐太博

方岳

湖山雨过晚云湿,解榻文堂梦亦清。hú shān yǔ guò wǎn yún shī,jiě tà wén táng mèng yì qīng。
秋入黄香金粟粟,苔侵苍翠玉茎茎。qiū rù huáng xiāng jīn sù sù,tái qīn cāng cuì yù jīng jīng。
虫鱼枉注书连屋,蛮触令人笑绝缨。chóng yú wǎng zhù shū lián wū,mán chù lìng rén xiào jué yīng。
讲罢肯同诗保社,有如江水敢寒盟。jiǎng bà kěn tóng shī bǎo shè,yǒu rú jiāng shuǐ gǎn hán méng。

次韵徐太博

方岳

芦荻花寒山月小,西风吹雁又江南。lú dí huā hán shān yuè xiǎo,xī fēng chuī yàn yòu jiāng nán。
夜谈往事六太息,老觉吾侪七不堪。yè tán wǎng shì liù tài xī,lǎo jué wú chái qī bù kān。
举世人情如格五,平生分量等朝三。jǔ shì rén qíng rú gé wǔ,píng shēng fēn liàng děng cháo sān。
次山亦复漫吾耳,清梦何曾到四参。cì shān yì fù màn wú ěr,qīng mèng hé céng dào sì cān。

次韵牟监簿斋宫

方岳

蛮触追奔竞一豪,市朝酣战万灵鼍。mán chù zhuī bēn jìng yī háo,shì cháo hān zhàn wàn líng tuó。
斋房只在秋山外,吟卷自随明月多。zhāi fáng zhǐ zài qiū shān wài,yín juǎn zì suí míng yuè duō。
问字人须烦谢绝,敲门僧亦莫谁何。wèn zì rén xū fán xiè jué,qiāo mén sēng yì mò shuí hé。
竹宫曾见神君否,且乞天瓢为挽河。zhú gōng céng jiàn shén jūn fǒu,qiě qǐ tiān piáo wèi wǎn hé。

是夕雨再用韵

方岳

生计萧条老杜陵,秋风检点又东屯。shēng jì xiāo tiáo lǎo dù líng,qiū fēng jiǎn diǎn yòu dōng tún。
碧云句好山围屋,黄叶村深僧扣门。bì yún jù hǎo shān wéi wū,huáng yè cūn shēn sēng kòu mén。
雨滑且留煨芋栗,夜长聊欲话田园。yǔ huá qiě liú wēi yù lì,yè zhǎng liáo yù huà tián yuán。
棹歌笑指风僧耳,已喜闻思断一根。zhào gē xiào zhǐ fēng sēng ěr,yǐ xǐ wén sī duàn yī gēn。

漫兴

方岳

秋风寂寞断过从,只有残书伴夜蛩。qiū fēng jì mò duàn guò cóng,zhǐ yǒu cán shū bàn yè qióng。
官职到头三品石,世情对面九疑峰。guān zhí dào tóu sān pǐn shí,shì qíng duì miàn jiǔ yí fēng。
人间漫浪老元结,鬼物揶揄刘伯龙。rén jiān màn làng lǎo yuán jié,guǐ wù yé yú liú bó lóng。
明日黄花定何似,无钱相待若为容。míng rì huáng huā dìng hé shì,wú qián xiāng dài ruò wèi róng。

古岩

方岳

廿年前此借僧单,留得松声入梦寒。niàn nián qián cǐ jiè sēng dān,liú dé sōng shēng rù mèng hán。
岁月可惊吾辈老,风烟仍作故人看。suì yuè kě jīng wú bèi lǎo,fēng yān réng zuò gù rén kàn。
山泉与佛结茶供,石屋无人蚀藓瘢。shān quán yǔ fú jié chá gōng,shí wū wú rén shí xiǎn bān。
亭角雨晴秋更碧,断云片片泊栏干。tíng jiǎo yǔ qíng qiū gèng bì,duàn yún piàn piàn pō lán gàn。

晚眺

方岳

晴沙漠漠水沄沄,更倚翠微搔白纷。qíng shā mò mò shuǐ yún yún,gèng yǐ cuì wēi sāo bái fēn。
不可以风秋后叶,何伤于月晚来云。bù kě yǐ fēng qiū hòu yè,hé shāng yú yuè wǎn lái yún。
忧时自有夔龙在,投老政须麛鹿群。yōu shí zì yǒu kuí lóng zài,tóu lǎo zhèng xū mí lù qún。
旋拾枯松浇瀑布,小奚亦足张吾军。xuán shí kū sōng jiāo pù bù,xiǎo xī yì zú zhāng wú jūn。

七夕

方岳

明河此夕会双星,滓秽圆清太不经。míng hé cǐ xī huì shuāng xīng,zǐ huì yuán qīng tài bù jīng。
牛岂其然耕觳觫,女何为者嫁娉婷。niú qǐ qí rán gēng hú sù,nǚ hé wèi zhě jià pīng tíng。
闲中但觉人间巧,老去谁邀帝子灵。xián zhōng dàn jué rén jiān qiǎo,lǎo qù shuí yāo dì zi líng。
千古文章柳州事,解将蹇拙说惺惺。qiān gǔ wén zhāng liǔ zhōu shì,jiě jiāng jiǎn zhuō shuō xīng xīng。

题登云约

方岳

昨夜秋风到汉庭,又催鹏翮上青冥。zuó yè qiū fēng dào hàn tíng,yòu cuī péng hé shàng qīng míng。
同年前有三人杰,浑化今联千佛经。tóng nián qián yǒu sān rén jié,hún huà jīn lián qiān fú jīng。
路入桂花通月府,笔摇霜气动文星。lù rù guì huā tōng yuè fǔ,bǐ yáo shuāng qì dòng wén xīng。
宫商十四弦俱应,总向祁山一处听。gōng shāng shí sì xián jù yīng,zǒng xiàng qí shān yī chù tīng。

偶题

方岳

空烦社友问何如,筋力犹堪月下锄。kōng fán shè yǒu wèn hé rú,jīn lì yóu kān yuè xià chú。
为米折腰长乞米,缘书损目苦观书。wèi mǐ zhé yāo zhǎng qǐ mǐ,yuán shū sǔn mù kǔ guān shū。
山翁迂阔每如此,吾道寂寥谁与居。shān wēng yū kuò měi rú cǐ,wú dào jì liáo shuí yǔ jū。
独立西风人自老,枉悲宋玉不关渠。dú lì xī fēng rén zì lǎo,wǎng bēi sòng yù bù guān qú。

野步

方岳

秋风欲下题诗叶,午枕初醒破闷茶。qiū fēng yù xià tí shī yè,wǔ zhěn chū xǐng pò mèn chá。
六七里行溪诘曲,二三子共酒欢哗。liù qī lǐ xíng xī jí qū,èr sān zi gòng jiǔ huān huā。
乾坤何似一传舍,日月不停双转车。qián kūn hé shì yī chuán shě,rì yuè bù tíng shuāng zhuǎn chē。
富贵政妨人作乐,抵须辛苦问乘槎。fù guì zhèng fáng rén zuò lè,dǐ xū xīn kǔ wèn chéng chá。

野步

方岳

云埋莎径闲看竹,瀑煮松风旋作茶。yún mái shā jìng xián kàn zhú,pù zhǔ sōng fēng xuán zuò chá。
山骨未如诗骨瘦,涧声欲乱语声哗。shān gǔ wèi rú shī gǔ shòu,jiàn shēng yù luàn yǔ shēng huā。
相逢杯有友名玉,所恨坐无人姓车。xiāng féng bēi yǒu yǒu míng yù,suǒ hèn zuò wú rén xìng chē。
到手新诗遣谁写,惊鸦栖壁落枯槎。dào shǒu xīn shī qiǎn shuí xiě,jīng yā qī bì luò kū chá。