古诗词

次韵郑总干

方岳

蚁丘得丧事无涯,冷眼难瞒老作家。yǐ qiū dé sàng shì wú yá,lěng yǎn nán mán lǎo zuò jiā。
公等功名千里马,山居鼓吹两池蛙。gōng děng gōng míng qiān lǐ mǎ,shān jū gǔ chuī liǎng chí wā。
牛羊野径通村近,虎豹天关去国赊。niú yáng yě jìng tōng cūn jìn,hǔ bào tiān guān qù guó shē。
本是秋风钓竿手,故吾犹在复何嗟。běn shì qiū fēng diào gān shǒu,gù wú yóu zài fù hé jiē。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

山行

方岳

人情何翅抵黄间,鴥彼鸿冥杳莫攀。rén qíng hé chì dǐ huáng jiān,yù bǐ hóng míng yǎo mò pān。
宠辱可惊浮世事,是非不到好溪山。chǒng rǔ kě jīng fú shì shì,shì fēi bù dào hǎo xī shān。
怒鹏已较三千里,老马宁思十二闲。nù péng yǐ jiào sān qiān lǐ,lǎo mǎ níng sī shí èr xián。
丘壑傥容诗入社,肯将宗派继还还。qiū hè tǎng róng shī rù shè,kěn jiāng zōng pài jì hái hái。

山行

方岳

不肯诸贤季孟间,归来云月尽跻攀。bù kěn zhū xián jì mèng jiān,guī lái yún yuè jǐn jī pān。
谁憎命达昔工部,未必诗穷今巨山。shuí zēng mìng dá xī gōng bù,wèi bì shī qióng jīn jù shān。
两鬓雪霜多是病,一蓑烟雨可曾闲。liǎng bìn xuě shuāng duō shì bìng,yī suō yān yǔ kě céng xián。
花前得酒微成醉,欢颊春红觉顿还。huā qián dé jiǔ wēi chéng zuì,huān jiá chūn hóng jué dùn hái。

山行

方岳

住世间须出世间,世情何事苦牵攀。zhù shì jiān xū chū shì jiān,shì qíng hé shì kǔ qiān pān。
蟠胸自作三分国,觌面相悬两戒山。pán xiōng zì zuò sān fēn guó,dí miàn xiāng xuán liǎng jiè shān。
大好闭门赢得睡,不多识字煞妨闲。dà hǎo bì mén yíng dé shuì,bù duō shí zì shā fáng xián。
长须赤脚顽于我,未必淳风不再还。zhǎng xū chì jiǎo wán yú wǒ,wèi bì chún fēng bù zài hái。

乞梅花

方岳

晚云撩乱商量雪,家傍梅花合有诗。wǎn yún liāo luàn shāng liàng xuě,jiā bàng méi huā hé yǒu shī。
不寄一枝春苦吝,相思五夜梦先知。bù jì yī zhī chūn kǔ lìn,xiāng sī wǔ yè mèng xiān zhī。
乘云而下惟姑射,得圣之清者伯夷。chéng yún ér xià wéi gū shè,dé shèng zhī qīng zhě bó yí。
已戒管城三盥沐,讵令空手对冰姿。yǐ jiè guǎn chéng sān guàn mù,jù lìng kōng shǒu duì bīng zī。

约黄成之观琼花予不及从以诗代简

方岳

杜宇声中鬓欲华,春风将绿又天涯。dù yǔ shēng zhōng bìn yù huá,chūn fēng jiāng lǜ yòu tiān yá。
欠随江夏无双士,共看扬州第一花。qiàn suí jiāng xià wú shuāng shì,gòng kàn yáng zhōu dì yī huā。
想像烟云人跨鹤,淋漓诗句字栖鸦。xiǎng xiàng yān yún rén kuà hè,lín lí shī jù zì qī yā。
蹇驴不管唐衫湿,醉兀归鞍暮雨斜。jiǎn lǘ bù guǎn táng shān shī,zuì wù guī ān mù yǔ xié。

梦寻梅

方岳

野径深藏隐者家,岸莎分路带溪斜。yě jìng shēn cáng yǐn zhě jiā,àn shā fēn lù dài xī xié。
马蹄残雪六七里,山觜有梅三四花。mǎ tí cán xuě liù qī lǐ,shān zī yǒu méi sān sì huā。
黄叶拥篱埋药草,青灯煨芋话桑麻。huáng yè yōng lí mái yào cǎo,qīng dēng wēi yù huà sāng má。
一生烟雨蓬茅底,不梦金貂侍玉华。yī shēng yān yǔ péng máo dǐ,bù mèng jīn diāo shì yù huá。

赵龙学寄阳羡茶为汲蜀井对琼花烹之

方岳

三印谁分阳羡茶,自煎蜀井瀹琼花。sān yìn shuí fēn yáng xiàn chá,zì jiān shǔ jǐng yuè qióng huā。
数间明月玉川屋,两腋清风银汉槎。shù jiān míng yuè yù chuān wū,liǎng yè qīng fēng yín hàn chá。
团凤烹来奴仆等,老龙毕竟当行家。tuán fèng pēng lái nú pū děng,lǎo lóng bì jìng dāng xíng jiā。
相思几梦山阴雪,搜搅平生书五车。xiāng sī jǐ mèng shān yīn xuě,sōu jiǎo píng shēng shū wǔ chē。

夏日简王尉

方岳

松萝为屋芰荷衣,只与凫鸥共钓矶。sōng luó wèi wū jì hé yī,zhǐ yǔ fú ōu gòng diào jī。
雌霓横溪遮雨断,雄风吹雨作尘飞。cí ní héng xī zhē yǔ duàn,xióng fēng chuī yǔ zuò chén fēi。
山林谁可闲来往,世俗难论真是非。shān lín shuí kě xián lái wǎng,shì sú nán lùn zhēn shì fēi。
颇喜雪舟王逸少,夜凉吾欲扣斋扉。pǒ xǐ xuě zhōu wáng yì shǎo,yè liáng wú yù kòu zhāi fēi。

叶秘书致白龙涎

方岳

闭门老去著幽禅,趺坐时参柏子烟。bì mén lǎo qù zhù yōu chán,fū zuò shí cān bǎi zi yān。
书册懒随黄犊角,岩霏宁识白龙涎。shū cè lǎn suí huáng dú jiǎo,yán fēi níng shí bái lóng xián。
蓬莱山复在何处,杞菊赋今谁与传。péng lái shān fù zài hé chù,qǐ jú fù jīn shuí yǔ chuán。
不道宝书天尺五,肯分风月到林泉。bù dào bǎo shū tiān chǐ wǔ,kěn fēn fēng yuè dào lín quán。

去年五月十七庐山祷而雨尝有诗今年五月十七昭武祷而晴因用韵

方岳

浪漫东西不自期,此公犹有鬼神知。làng màn dōng xī bù zì qī,cǐ gōng yóu yǒu guǐ shén zhī。
江闽易地谁为祟,晴雨在天皆及时。jiāng mǐn yì dì shuí wèi suì,qíng yǔ zài tiān jiē jí shí。
年熟且从犀首饮,宦情聊付虎头痴。nián shú qiě cóng xī shǒu yǐn,huàn qíng liáo fù hǔ tóu chī。
举杯试问樵溪月,今世宁须我辈为。jǔ bēi shì wèn qiáo xī yuè,jīn shì níng xū wǒ bèi wèi。

黄倅饟鲎一徐尉饟蝤蛑十同时至

方岳

谁饟螯如径尺盘,更分鲎似惠文冠。shuí xiǎng áo rú jìng chǐ pán,gèng fēn hòu shì huì wén guān。
曲生醉嚼玉五壳,剑客生劙珠一箪。qū shēng zuì jué yù wǔ ké,jiàn kè shēng lí zhū yī dān。
我与尔元同蠢动,冤哉烹亦到蹒跚。wǒ yǔ ěr yuán tóng chǔn dòng,yuān zāi pēng yì dào pán shān。
不知南食诗何似,待问昌黎老子看。bù zhī nán shí shī hé shì,dài wèn chāng lí lǎo zi kàn。

方岳

脱巾无计避炎熇,安得长风上泬寥。tuō jīn wú jì bì yán hè,ān dé zhǎng fēng shàng jué liáo。
自浴寒泉眉子砚,时浇苍石胆瓶蕉。zì yù hán quán méi zi yàn,shí jiāo cāng shí dǎn píng jiāo。
老来转觉身为累,贫甚岂为山可樵。lǎo lái zhuǎn jué shēn wèi lèi,pín shén qǐ wèi shān kě qiáo。
坐想草亭新竹上,一林碎月玉翛翛。zuò xiǎng cǎo tíng xīn zhú shàng,yī lín suì yuè yù xiāo xiāo。

方岳

借使长空插羽翰,人间无地著高寒。jiè shǐ zhǎng kōng chā yǔ hàn,rén jiān wú dì zhù gāo hán。
一丘自作清凉国,两曜谁司赤白丸。yī qiū zì zuò qīng liáng guó,liǎng yào shuí sī chì bái wán。
老去诗犹堪杖屦,快哉风亦懒衣冠。lǎo qù shī yóu kān zhàng jù,kuài zāi fēng yì lǎn yī guān。
贵人要与常人别,宝带围腰大耐官。guì rén yào yǔ cháng rén bié,bǎo dài wéi yāo dà nài guān。

熙春台用戴式之韵

方岳

山城无处著鳌头,与客相携汗漫游。shān chéng wú chù zhù áo tóu,yǔ kè xiāng xié hàn màn yóu。
六月亦寒空翠合,一溪不尽夕阳流。liù yuè yì hán kōng cuì hé,yī xī bù jǐn xī yáng liú。
有蔬笋气诗逾好,无绮罗人山更幽。yǒu shū sǔn qì shī yú hǎo,wú qǐ luó rén shān gèng yōu。
白雪翻匙秋已近,洗吾老瓦起相酬。bái xuě fān shi qiū yǐ jìn,xǐ wú lǎo wǎ qǐ xiāng chóu。

宿芙蓉驿

方岳

凤皇山下芙蓉驿,零落残碑半蚀苔。fèng huáng shān xià fú róng yì,líng luò cán bēi bàn shí tái。
黄鸟有时穿户过,青山无数摺溪回。huáng niǎo yǒu shí chuān hù guò,qīng shān wú shù zhé xī huí。
麦秋天气半明暗,蚕月人家忌往来。mài qiū tiān qì bàn míng àn,cán yuè rén jiā jì wǎng lái。
俯仰十年如梦耳,旧题剥落已尘埃。fǔ yǎng shí nián rú mèng ěr,jiù tí bō luò yǐ chén āi。