古诗词

鹧鸪天

宋祁

画毂雕鞍狭路逢。huà gǔ diāo ān xiá lù féng。
一声肠断绣帘中。yī shēng cháng duàn xiù lián zhōng。
身无彩凤双飞翼,心有灵犀一点通。shēn wú cǎi fèng shuāng fēi yì,xīn yǒu líng xī yī diǎn tōng。
金作屋,玉为笼。jīn zuò wū,yù wèi lóng。
车如流水马游龙。chē rú liú shuǐ mǎ yóu lóng。
刘郎已恨蓬山远,更隔蓬山几万重。liú láng yǐ hèn péng shān yuǎn,gèng gé péng shān jǐ wàn zhòng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

胡寅赴明州慈溪尉

宋祁

久困天官调,东南亦第如。jiǔ kùn tiān guān diào,dōng nán yì dì rú。
客篙新溜急,春树杂花馀。kè gāo xīn liū jí,chūn shù zá huā yú。
越?丰池鸭,吴袍竞库綀。yuè huò fēng chí yā,wú páo jìng kù shū。
还音与归梦,并附浙江鱼。hái yīn yǔ guī mèng,bìng fù zhè jiāng yú。

孙景赴怀宁尉

宋祁

一行为吏日,千里背淮人。yī xíng wèi lì rì,qiān lǐ bèi huái rén。
兰助朝昏膳,丝垂宛转纶。lán zhù cháo hūn shàn,sī chuí wǎn zhuǎn lún。
云容侵驿晓,江态引帆春。yún róng qīn yì xiǎo,jiāng tài yǐn fān chūn。
静治龙舒邑,氂生盗向秦。jìng zhì lóng shū yì,máo shēng dào xiàng qín。

送王鼎同年尉荥阳

宋祁

毡毫联署榜,兰酒怅离杯。zhān háo lián shǔ bǎng,lán jiǔ chàng lí bēi。
作吏缁衣国,工吟白社才。zuò lì zī yī guó,gōng yín bái shè cái。
浮凉御风至,澄翠溢荥来。fú liáng yù fēng zhì,chéng cuì yì xíng lái。
盗息连殊课,章封刺史台。dào xī lián shū kè,zhāng fēng cì shǐ tái。

奉节朱尉

宋祁

初命东南尉,征途上下弦。chū mìng dōng nán wèi,zhēng tú shàng xià xián。
传家万石贵,结绶半纶鲜。chuán jiā wàn shí guì,jié shòu bàn lún xiān。
邑籍饶岷芋,公囊满邓钱。yì jí ráo mín yù,gōng náng mǎn dèng qián。
仙才今有助,铭阁待新篇。xiān cái jīn yǒu zhù,míng gé dài xīn piān。

送静海勾稽高洎

宋祁

豪锥残试墨,纶绶照恩裳。háo zhuī cán shì mò,lún shòu zhào ēn shang。
沿牒天官调,承家父任郎。yán dié tiān guān diào,chéng jiā fù rèn láng。
曲长溪舫远,宴密酒螯香。qū zhǎng xī fǎng yuǎn,yàn mì jiǔ áo xiāng。
得助江山国,仍缝古锦囊。dé zhù jiāng shān guó,réng fèng gǔ jǐn náng。

送倪敦复朝奉

宋祁

倪侯喜清旷,遇物乃虚舟。ní hóu xǐ qīng kuàng,yù wù nǎi xū zhōu。
富贵知轻视,胸怀肯误投。fù guì zhī qīng shì,xiōng huái kěn wù tóu。
青云非近器,沧海纳群流。qīng yún fēi jìn qì,cāng hǎi nà qún liú。
道在从藏显,功名晚可收。dào zài cóng cáng xiǎn,gōng míng wǎn kě shōu。

寄王共

宋祁

沸蚁云罍溢,离鹍雪苑开。fèi yǐ yún léi yì,lí kūn xuě yuàn kāi。
吏催东府计,卿待楚人材。lì cuī dōng fǔ jì,qīng dài chǔ rén cái。
旧隐周萝月,前期禹凿雷。jiù yǐn zhōu luó yuè,qián qī yǔ záo léi。
我惭芳岁晚,犹俊蹇修媒。wǒ cán fāng suì wǎn,yóu jùn jiǎn xiū méi。

寄叶道卿

宋祁

恳乞东南节,贪荣彩绣衣。kěn qǐ dōng nán jié,tān róng cǎi xiù yī。
禁中严助往,江上子牟归。jìn zhōng yán zhù wǎng,jiāng shàng zi móu guī。
并觉秋莼美,时惊夜鹤飞。bìng jué qiū chún měi,shí jīng yè hè fēi。
遥知具鸡黍,日与故人挥。yáo zhī jù jī shǔ,rì yǔ gù rén huī。

玩晚菊

宋祁

佳节虽云晚,繁英尚独开。jiā jié suī yún wǎn,fán yīng shàng dú kāi。
新醪相伴熟,寒蝶不空来。xīn láo xiāng bàn shú,hán dié bù kōng lái。
细折愁香破,长吟恐暝催。xì zhé chóu xiāng pò,zhǎng yín kǒng míng cuī。
自嫌霜白鬓,将插重裴回。zì xián shuāng bái bìn,jiāng chā zhòng péi huí。

残秋霁景

宋祁

霜旻初毕雨,日气上熹微。shuāng mín chū bì yǔ,rì qì shàng xī wēi。
寒水流无急,高云薄未归。hán shuǐ liú wú jí,gāo yún báo wèi guī。
书闲仍积箦,琴燥乍移徽。shū xián réng jī zé,qín zào zhà yí huī。
负郭泥妨辙,翻劳急掩扉。fù guō ní fáng zhé,fān láo jí yǎn fēi。

秋霁二首

宋祁

晓河回北陆,夕雨净西郊。xiǎo hé huí běi lù,xī yǔ jìng xī jiāo。
水足鱼忘喣,林寒鸟恋巢。shuǐ zú yú wàng xǔ,lín hán niǎo liàn cháo。
阁苔浮绿晕,社橘老丹包。gé tái fú lǜ yūn,shè jú lǎo dān bāo。
谁与同真想,清风是淡交。shuí yǔ tóng zhēn xiǎng,qīng fēng shì dàn jiāo。

秋霁二首

宋祁

气爽无馀暑,天高不住阴。qì shuǎng wú yú shǔ,tiān gāo bù zhù yīn。
霞残仍是绮,风冷即名金。xiá cán réng shì qǐ,fēng lěng jí míng jīn。
烟沼双鱼乐,霜郊一鹗心。yān zhǎo shuāng yú lè,shuāng jiāo yī è xīn。
此时灵运唱,无复答愁霖。cǐ shí líng yùn chàng,wú fù dá chóu lín。

冬日呈应之

宋祁

宾席满浮埃,劳歌倦抚怀。bīn xí mǎn fú āi,láo gē juàn fǔ huái。
囊风寒薄木,鹍雪夜平阶。náng fēng hán báo mù,kūn xuě yè píng jiē。
庄室虚仍白,颜心静已斋。zhuāng shì xū réng bái,yán xīn jìng yǐ zhāi。
北山如借问,矫首谢丹崖。běi shān rú jiè wèn,jiǎo shǒu xiè dān yá。

秋夕不寐

宋祁

槭槭始遥夜,骚骚无寐时。qī qī shǐ yáo yè,sāo sāo wú mèi shí。
啼螀思岁晚,寒叶伴人衰。tí jiāng sī suì wǎn,hán yè bàn rén shuāi。
白发生将遍,丹砂化苦迟。bái fā shēng jiāng biàn,dān shā huà kǔ chí。
多情是残月,通晓共遥帷。duō qíng shì cán yuè,tōng xiǎo gòng yáo wéi。

行春野外

宋祁

绿野阳膏动,春旗出晓衢。lǜ yě yáng gāo dòng,chūn qí chū xiǎo qú。
川长罗后乘,林转隐前驱。chuān zhǎng luó hòu chéng,lín zhuǎn yǐn qián qū。
早蕊红粘杏,轻苞紫缀榆。zǎo ruǐ hóng zhān xìng,qīng bāo zǐ zhuì yú。
桑郊不敢问,直为使君愚。sāng jiāo bù gǎn wèn,zhí wèi shǐ jūn yú。
1468«2345678»