古诗词

次韵刘簿祷雨西峰

方岳

句律清圆蚌剖胎,断无尘土到灵台。jù lǜ qīng yuán bàng pōu tāi,duàn wú chén tǔ dào líng tái。
开张九虎排云入,约束五龙驱雨来。kāi zhāng jiǔ hǔ pái yún rù,yuē shù wǔ lóng qū yǔ lái。
造物无私心感动,太平有象笔追回。zào wù wú sī xīn gǎn dòng,tài píng yǒu xiàng bǐ zhuī huí。
焚香小待生呈佛,未放青天万里开。fén xiāng xiǎo dài shēng chéng fú,wèi fàng qīng tiān wàn lǐ kāi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

秋江引

方岳

水天一色磨古铜,落日欲没芦花风。shuǐ tiān yī sè mó gǔ tóng,luò rì yù méi lú huā fēng。
双飞野鸭忽惊起,渔歌渐远秋江空。shuāng fēi yě yā hū jīng qǐ,yú gē jiàn yuǎn qiū jiāng kōng。
烟波渺渺无终极,中有江南未归客。yān bō miǎo miǎo wú zhōng jí,zhōng yǒu jiāng nán wèi guī kè。
短篷夜泊洲渚寒,孤雁横江声正急。duǎn péng yè pō zhōu zhǔ hán,gū yàn héng jiāng shēng zhèng jí。

争棋

方岳

江南底处无杨柳,海内何人解诗酒。jiāng nán dǐ chù wú yáng liǔ,hǎi nèi hé rén jiě shī jiǔ。
春蓑雨湿蕙烟寒,闲却鸥沙钓竿竹。chūn suō yǔ shī huì yān hán,xián què ōu shā diào gān zhú。
塞云漠漠方笞兵,油幢安用白面生。sāi yún mò mò fāng chī bīng,yóu chuáng ān yòng bái miàn shēng。
东山屐齿藓花绿,鹤唳风声到棋局。dōng shān jī chǐ xiǎn huā lǜ,hè lì fēng shēng dào qí jú。

过采石

方岳

灵官行雨鳞幢湿,雷吼黑风吹水立。líng guān xíng yǔ lín chuáng shī,léi hǒu hēi fēng chuī shuǐ lì。
英雄不奈剑花寒,然犀夜午鱼龙泣。yīng xióng bù nài jiàn huā hán,rán xī yè wǔ yú lóng qì。
雪浪掀天箭能急,紫茸投棰胡星失。xuě làng xiān tiān jiàn néng jí,zǐ rōng tóu chuí hú xīng shī。
吴宫酒醒岸花愁,不是龙骧勇无敌。wú gōng jiǔ xǐng àn huā chóu,bù shì lóng xiāng yǒng wú dí。

戏简文孺林

方岳

广文毡寒不可忍,月边顿作乘鸾兴。guǎng wén zhān hán bù kě rěn,yuè biān dùn zuò chéng luán xīng。
府公给告使者嗔,甘坐画眉取归径。fǔ gōng gěi gào shǐ zhě chēn,gān zuò huà méi qǔ guī jìng。
晓携手版中书堂,春风满身芝术香。xiǎo xié shǒu bǎn zhōng shū táng,chūn fēng mǎn shēn zhī shù xiāng。
物无疵疠清昼长,倘有囊中医国方。wù wú cī lì qīng zhòu zhǎng,tǎng yǒu náng zhōng yī guó fāng。

书断厓

方岳

老木枯藤绞苍石,岚重云寒土花碧。lǎo mù kū téng jiǎo cāng shí,lán zhòng yún hán tǔ huā bì。
巨灵探璞夜不眠,斧斤睥睨鱼龙泣。jù líng tàn pú yè bù mián,fǔ jīn pì nì yú lóng qì。
中分一片落溪边,此秘未睹乾坤前。zhōng fēn yī piàn luò xī biān,cǐ mì wèi dǔ qián kūn qián。
试留名字与后世,戒尔谨护青瑶镌。shì liú míng zì yǔ hòu shì,jiè ěr jǐn hù qīng yáo juān。

赠背书人王生

方岳

我无王书二千六百纸,空有六经四十三万字。wǒ wú wáng shū èr qiān liù bǎi zhǐ,kōng yǒu liù jīng sì shí sān wàn zì。
荒山寒入雪夜灯,三十年来无本子。huāng shān hán rù xuě yè dēng,sān shí nián lái wú běn zi。
壁鱼不生糊法死,君欲如何染君指。bì yú bù shēng hú fǎ sǐ,jūn yù rú hé rǎn jūn zhǐ。
石炉煮饼深注汤,自向胸中相料理。shí lú zhǔ bǐng shēn zhù tāng,zì xiàng xiōng zhōng xiāng liào lǐ。

三禽言

方岳

麦熟熟,黄云压肩堆满屋。mài shú shú,huáng yún yā jiān duī mǎn wū。
大儿烧穟事治谷,小儿撷蔬归作粥。dà ér shāo suì shì zhì gǔ,xiǎo ér xié shū guī zuò zhōu。
阿翁饱去摩挲腹,柿叶浓阴对黄犊,快活一生甘碌碌。ā wēng bǎo qù mó sā fù,shì yè nóng yīn duì huáng dú,kuài huó yī shēng gān lù lù。
君不见秋崖白头守残牍,麦虽熟,饭不足。jūn bù jiàn qiū yá bái tóu shǒu cán dú,mài suī shú,fàn bù zú。

三禽言

方岳

不如归,烧痕青青春蕨肥。bù rú guī,shāo hén qīng qīng chūn jué féi。
茅篱数掩山四围,有秫可酿荷可衣。máo lí shù yǎn shān sì wéi,yǒu shú kě niàng hé kě yī。
世间何地非危机,曷不长守西山饥。shì jiān hé dì fēi wēi jī,hé bù zhǎng shǒu xī shān jī。
君不见秋崖醉眠钓鱼矶,六年不出山下扉。jūn bù jiàn qiū yá zuì mián diào yú jī,liù nián bù chū shān xià fēi。
不如归,长安道上烟尘飞,莫向山家怨落晖。bù rú guī,zhǎng ān dào shàng yān chén fēi,mò xiàng shān jiā yuàn luò huī。

三禽言

方岳

吕望非熊亦非龙,后车载归作三公。lǚ wàng fēi xióng yì fēi lóng,hòu chē zài guī zuò sān gōng。
庞眉皓发八十翁,几何日月土一丛。páng méi hào fā bā shí wēng,jǐ hé rì yuè tǔ yī cóng。
盍不径老磻溪风,以文见医方自功。hé bù jìng lǎo pán xī fēng,yǐ wén jiàn yī fāng zì gōng。
西山之人不尔容,君不见秋崖无才终不逢,长年垂钓烟波中。xī shān zhī rén bù ěr róng,jūn bù jiàn qiū yá wú cái zhōng bù féng,zhǎng nián chuí diào yān bō zhōng。
公非熊,同不同。gōng fēi xióng,tóng bù tóng。

无寐

方岳

雨寒不寒苔藓紫,霜落未落杨柳黄。yǔ hán bù hán tái xiǎn zǐ,shuāng luò wèi luò yáng liǔ huáng。
野鹰饥啸兽择肉,边马战摧乌啄疮。yě yīng jī xiào shòu zé ròu,biān mǎ zhàn cuī wū zhuó chuāng。
兵氛甚恶寸心折,剑无恙,双毛苍。bīng fēn shén è cùn xīn zhé,jiàn wú yàng,shuāng máo cāng。
极知三百六旬气月短,其奈二十五点更漏长。jí zhī sān bǎi liù xún qì yuè duǎn,qí nài èr shí wǔ diǎn gèng lòu zhǎng。

胡道士山房听琴

方岳

石亭老入维摩室,三尺流泉长挂壁。shí tíng lǎo rù wéi mó shì,sān chǐ liú quán zhǎng guà bì。
云寒夜半山鬼号,十年两耳秋萧瑟。yún hán yè bàn shān guǐ hào,shí nián liǎng ěr qiū xiāo sè。
村溪水落寻山房,颜如渥丹鬓未霜。cūn xī shuǐ luò xún shān fáng,yán rú wò dān bìn wèi shuāng。
麻姑大鹏不胜载,挽住且与歌沧浪。má gū dà péng bù shèng zài,wǎn zhù qiě yǔ gē cāng làng。
菊近重阳破青蕊,犹带潘郎旧风雨。jú jìn zhòng yáng pò qīng ruǐ,yóu dài pān láng jiù fēng yǔ。
弹冠政自不须弹,我欲挂冠神武去。dàn guān zhèng zì bù xū dàn,wǒ yù guà guān shén wǔ qù。

听琴

方岳

宁食三斗尘,不受缓歌双黛颦。níng shí sān dòu chén,bù shòu huǎn gē shuāng dài pín。
宁食三斗葱,不受急管融春风。níng shí sān dòu cōng,bù shòu jí guǎn róng chūn fēng。
吾二三子相知心,平时比之双南金。wú èr sān zi xiāng zhī xīn,píng shí bǐ zhī shuāng nán jīn。
扣门剥啄倒屐出,喜我谓我山水淫。kòu mén bō zhuó dào jī chū,xǐ wǒ wèi wǒ shān shuǐ yín。
墙头呼酒意颇急,何以侑之霹雳琴。qiáng tóu hū jiǔ yì pǒ jí,hé yǐ yòu zhī pī lì qín。
太虚为室月为烛,悠然此意无古今。tài xū wèi shì yuè wèi zhú,yōu rán cǐ yì wú gǔ jīn。
山空江静夜如水,但见四岸花木深。shān kōng jiāng jìng yè rú shuǐ,dàn jiàn sì àn huā mù shēn。
大声久不入众听,谁复好古同风襟。dà shēng jiǔ bù rù zhòng tīng,shuí fù hǎo gǔ tóng fēng jīn。
自非我辈但痴坐,哙等之俗难砭针。zì fēi wǒ bèi dàn chī zuò,kuài děng zhī sú nán biān zhēn。

东西船

方岳

昨日东船使风下,突过未兴快于马。zuó rì dōng chuán shǐ fēng xià,tū guò wèi xīng kuài yú mǎ。
今日西船使风上,适从何来急于浪。jīn rì xī chuán shǐ fēng shàng,shì cóng hé lái jí yú làng。
东船下时西船怨,西船上时东船羡。dōng chuán xià shí xī chuán yuàn,xī chuán shàng shí dōng chuán xiàn。
篙师劳苦自相觉,明日那知风不转。gāo shī láo kǔ zì xiāng jué,míng rì nà zhī fēng bù zhuǎn。
推篷一笑奚尔为,怨迟羡速无休时。tuī péng yī xiào xī ěr wèi,yuàn chí xiàn sù wú xiū shí。
沙头漠漠杏花雨,依旧年时樯燕语。shā tóu mò mò xìng huā yǔ,yī jiù nián shí qiáng yàn yǔ。

丫头岩

方岳

君不见新妇矶、女儿浦,小姑嫁与彭郎去。jūn bù jiàn xīn fù jī nǚ ér pǔ,xiǎo gū jià yǔ péng láng qù。
天开地辟本何心,以邪见我成疑误。tiān kāi dì pì běn hé xīn,yǐ xié jiàn wǒ chéng yí wù。
风烟高并双丫石,旧已知名今始识。fēng yān gāo bìng shuāng yā shí,jiù yǐ zhī míng jīn shǐ shí。
佳山要自胜佳人,未见好山如好色。jiā shān yào zì shèng jiā rén,wèi jiàn hǎo shān rú hǎo sè。
满壁题诗吾所耻,倒激西江谁与洗。mǎn bì tí shī wú suǒ chǐ,dào jī xī jiāng shuí yǔ xǐ。
安得人间马长卿,尽作山中鲁男子。ān dé rén jiān mǎ zhǎng qīng,jǐn zuò shān zhōng lǔ nán zi。

用佚老园叟韵简直孺并寄园叟

方岳

赵君规模要名世,徐君人物南州稚。zhào jūn guī mó yào míng shì,xú jūn rén wù nán zhōu zhì。
欲携老砚共研冰,梅花不许山矾弟。yù xié lǎo yàn gòng yán bīng,méi huā bù xǔ shān fán dì。
今年识徐如识春,未识佚老园中人。jīn nián shí xú rú shí chūn,wèi shí yì lǎo yuán zhōng rén。
似闻竹外一溪碧,天与隔断俗子尘。shì wén zhú wài yī xī bì,tiān yǔ gé duàn sú zi chén。
此诗到眼情已浃,吾曹终与常人别。cǐ shī dào yǎn qíng yǐ jiā,wú cáo zhōng yǔ cháng rén bié。
不然持问溪头云,渠自容吾分半榻。bù rán chí wèn xī tóu yún,qú zì róng wú fēn bàn tà。