古诗词

又用胡尉韵

方岳

便觉寻春负一筹,老怀无复少年游。biàn jué xún chūn fù yī chóu,lǎo huái wú fù shǎo nián yóu。
茶桑天似鹅黄酒,杨柳花飞狐白裘。chá sāng tiān shì é huáng jiǔ,yáng liǔ huā fēi hú bái qiú。
试问独醒观众醉,何如一笑失千忧。shì wèn dú xǐng guān zhòng zuì,hé rú yī xiào shī qiān yōu。
不知多少人间事,付与溪声自在流。bù zhī duō shǎo rén jiān shì,fù yǔ xī shēng zì zài liú。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

田家乐

方岳

前村后村场圃登,东家西家机杼鸣。qián cūn hòu cūn chǎng pǔ dēng,dōng jiā xī jiā jī zhù míng。
神林饮福阿翁醉,包裹馀胙分杯羹。shén lín yǐn fú ā wēng zuì,bāo guǒ yú zuò fēn bēi gēng。
妇子迎门笑相语,惭愧今年好年岁。fù zi yíng mén xiào xiāng yǔ,cán kuì jīn nián hǎo nián suì。
牛羊下来翁且眠,时平无人夜催税。niú yáng xià lái wēng qiě mián,shí píng wú rén yè cuī shuì。

田家苦

方岳

六月之雨田成溪,七月之旱烟尘飞。liù yuè zhī yǔ tián chéng xī,qī yuè zhī hàn yān chén fēi。
眼中收拾不十年,未议索饭儿啼饥。yǎn zhōng shōu shí bù shí nián,wèi yì suǒ fàn ér tí jī。
夜点松明事治谷,规避债家相迫促。yè diǎn sōng míng shì zhì gǔ,guī bì zhài jiā xiāng pò cù。
平明排闼自分沾,渠更舞权还不足。píng míng pái tà zì fēn zhān,qú gèng wǔ quán hái bù zú。

豆苗

方岳

江南之笋天下奇,春风匆匆催上篱。jiāng nán zhī sǔn tiān xià qí,chūn fēng cōng cōng cuī shàng lí。
秦邮之姜肥胜肉,远莫致之长负腹。qín yóu zhī jiāng féi shèng ròu,yuǎn mò zhì zhī zhǎng fù fù。
先生一钵同僧居,别有方法供斋蔬。xiān shēng yī bō tóng sēng jū,bié yǒu fāng fǎ gōng zhāi shū。
山房扫地布豆粒,不烦勤荷烟中锄。shān fáng sǎo dì bù dòu lì,bù fán qín hé yān zhōng chú。
手分瀑泉洒作雨,覆以老瓦如穹庐。shǒu fēn pù quán sǎ zuò yǔ,fù yǐ lǎo wǎ rú qióng lú。
平明发视玉髯磔,一夜怒长堪水菹。píng míng fā shì yù rán zhé,yī yè nù zhǎng kān shuǐ jū。
自亲火候瀹鱼眼,带生芼入晴云碗。zì qīn huǒ hòu yuè yú yǎn,dài shēng mào rù qíng yún wǎn。
碧丝高压涎滑莼,脆响平欺辛螫蔊。bì sī gāo yā xián huá chún,cuì xiǎng píng qī xīn shì hǎn。
晚菘早韭各一时,非时不到诗人脾。wǎn sōng zǎo jiǔ gè yī shí,fēi shí bù dào shī rén pí。
何如此隽咄嗟办,庾郎处贫未为惯。hé rú cǐ juàn duō jiē bàn,yǔ láng chù pín wèi wèi guàn。

月中观梅

方岳

江南地暖得春早,老眼观梅尝草草。jiāng nán dì nuǎn dé chūn zǎo,lǎo yǎn guān méi cháng cǎo cǎo。
今冬最暖春最迟,忽忆诚斋南海稿。jīn dōng zuì nuǎn chūn zuì chí,hū yì chéng zhāi nán hǎi gǎo。
解道晴暄殊欠寒,城中未有梅花看。jiě dào qíng xuān shū qiàn hán,chéng zhōng wèi yǒu méi huā kàn。
却入山深最寒处,雪照冰溪才一树。què rù shān shēn zuì hán chù,xuě zhào bīng xī cái yī shù。
乃知山中人,不受人间尘。nǎi zhī shān zhōng rén,bù shòu rén jiān chén。
宁使风饕雪虐寒到骨,转寒转有寒精神。níng shǐ fēng tāo xuě nüè hán dào gǔ,zhuǎn hán zhuǎn yǒu hán jīng shén。
荒厓之底,野水之滨。huāng yá zhī dǐ,yě shuǐ zhī bīn。
太虚为室天为邻,只有明月情相亲。tài xū wèi shì tiān wèi lín,zhǐ yǒu míng yuè qíng xiāng qīn。
一团不冰今夜月,一片不飞今岁雪。yī tuán bù bīng jīn yè yuè,yī piàn bù fēi jīn suì xuě。
雪意自怕老夫寒,月意宁知老夫拙。xuě yì zì pà lǎo fū hán,yuè yì níng zhī lǎo fū zhuō。
呼上山来强索诗,一花两花春未知。hū shàng shān lái qiáng suǒ shī,yī huā liǎng huā chūn wèi zhī。
南枝尽迟迟尽奇,槎牙不要东风吹。nán zhī jǐn chí chí jǐn qí,chá yá bù yào dōng fēng chuī。
酣晴酿日付桃李,定自不肯君同时。hān qíng niàng rì fù táo lǐ,dìng zì bù kěn jūn tóng shí。
举杯吞月和花嚼,月自寄胸花不觉。jǔ bēi tūn yuè hé huā jué,yuè zì jì xiōng huā bù jué。
少焉花亦到胸中,各自去寻诗约莫。shǎo yān huā yì dào xiōng zhōng,gè zì qù xún shī yuē mò。

雪中观梅

方岳

一冬妍晴春意早,微茫已到闲花草。yī dōng yán qíng chūn yì zǎo,wēi máng yǐ dào xián huā cǎo。
山翁平生见事迟,未缉牛衣编稻稿。shān wēng píng shēng jiàn shì chí,wèi jī niú yī biān dào gǎo。
明日是春那得寒,玄冥不作寻常看。míng rì shì chūn nà dé hán,xuán míng bù zuò xún cháng kàn。
交割与春排当处,万里瑶林列银树。jiāo gē yǔ chūn pái dāng chù,wàn lǐ yáo lín liè yín shù。
茅庵有诗人,肺渴方生尘。máo ān yǒu shī rén,fèi kě fāng shēng chén。
不知谁何驷六虬兮上天作乐府,落笔殿前如有神。bù zhī shuí hé sì liù qiú xī shàng tiān zuò lè fǔ,luò bǐ diàn qián rú yǒu shén。
帝咨汝岳锡圭土,佚以宽闲之野寂寞滨。dì zī rǔ yuè xī guī tǔ,yì yǐ kuān xián zhī yě jì mò bīn。
玉田界天旁无邻,有梅百本为宾亲。yù tián jiè tiān páng wú lín,yǒu méi bǎi běn wèi bīn qīn。
昨夜枝上犹是月,今日枝上浑是雪。zuó yè zhī shàng yóu shì yuè,jīn rì zhī shàng hún shì xuě。
春工未必办此奇,纵使巧迟宁速拙。chūn gōng wèi bì bàn cǐ qí,zòng shǐ qiǎo chí níng sù zhuō。
雪诗不当梅花诗,诗成合报孤山知。xuě shī bù dāng méi huā shī,shī chéng hé bào gū shān zhī。
老逋醉眠呼不醒,霜竹付与何人吹。lǎo bū zuì mián hū bù xǐng,shuāng zhú fù yǔ hé rén chuī。
古声久不入俚耳,有诗宁似无诗时。gǔ shēng jiǔ bù rù lǐ ěr,yǒu shī níng shì wú shī shí。
自撼枝头供一嚼,了了此心清净觉。zì hàn zhī tóu gōng yī jué,le le cǐ xīn qīng jìng jué。
谓为梅又冷冰冰,道是雪来香莫莫。wèi wèi méi yòu lěng bīng bīng,dào shì xuě lái xiāng mò mò。

又和诸公作雪月歌

方岳

月观夜午雪观早,酒兴崔嵬诗潦草。yuè guān yè wǔ xuě guān zǎo,jiǔ xīng cuī wéi shī lǎo cǎo。
梅花在傍具知状,唤渠收拾秋崖稿。méi huā zài bàng jù zhī zhuàng,huàn qú shōu shí qiū yá gǎo。
月边雪边同一寒,诗成不许凡人看。yuè biān xuě biān tóng yī hán,shī chéng bù xǔ fán rén kàn。
年年月寒雪寒处,老骨槎牙倚枯树。nián nián yuè hán xuě hán chù,lǎo gǔ chá yá yǐ kū shù。
不知天下人,面有三寸尘。bù zhī tiān xià rén,miàn yǒu sān cùn chén。
政使书痴传癖犹可憎,而况无风无味之钱神。zhèng shǐ shū chī chuán pǐ yóu kě zēng,ér kuàng wú fēng wú wèi zhī qián shén。
麾之门外,问诸水滨。huī zhī mén wài,wèn zhū shuǐ bīn。
非我不与相比邻,渠自胸次不我亲。fēi wǒ bù yǔ xiāng bǐ lín,qú zì xiōng cì bù wǒ qīn。
千古万古赤壁月,千古万古剡溪雪。qiān gǔ wàn gǔ chì bì yuè,qiān gǔ wàn gǔ shàn xī xuě。
天荒地老方可人,当日人曾笑渠拙。tiān huāng dì lǎo fāng kě rén,dāng rì rén céng xiào qú zhuō。
有梅不可无吾诗,无月无雪无人知。yǒu méi bù kě wú wú shī,wú yuè wú xuě wú rén zhī。
梅花亦不用收拾,付与万窍更相呼。méi huā yì bù yòng shōu shí,fù yǔ wàn qiào gèng xiāng hū。
雪如琼瑶月如水,青山白发时乎时。xuě rú qióng yáo yuè rú shuǐ,qīng shān bái fā shí hū shí。
有薇可羹螯可嚼,此味勿令儿辈觉。yǒu wēi kě gēng áo kě jué,cǐ wèi wù lìng ér bèi jué。
四海诸公共往来,雪中与渠无适莫。sì hǎi zhū gōng gòng wǎng lái,xuě zhōng yǔ qú wú shì mò。

山中甃坟外弟程魁有诗次韵

方岳

咄哉人世如飞烟,强欲作计垂千年。duō zāi rén shì rú fēi yān,qiáng yù zuò jì chuí qiān nián。
宁知鬼见拍手笑,曾不一瞬云埋阡。níng zhī guǐ jiàn pāi shǒu xiào,céng bù yī shùn yún mái qiān。
我于浮休等无二,诗卷留与荒山巅。wǒ yú fú xiū děng wú èr,shī juǎn liú yǔ huāng shān diān。
平生梦想所不到,六国相印二顷田。píng shēng mèng xiǎng suǒ bù dào,liù guó xiāng yìn èr qǐng tián。
古今一死百事足,安用老刻青瑶坚。gǔ jīn yī sǐ bǎi shì zú,ān yòng lǎo kè qīng yáo jiān。
海棠作堵锦步帐,柳花糁径拳毛毡。hǎi táng zuò dǔ jǐn bù zhàng,liǔ huā sǎn jìng quán máo zhān。
见成林壑伴茅堂,名付身后杯生前。jiàn chéng lín hè bàn máo táng,míng fù shēn hòu bēi shēng qián。
山中物物各生意,春到岂论茅与荃。shān zhōng wù wù gè shēng yì,chūn dào qǐ lùn máo yǔ quán。
人情变态千万状,所不负予惟老天。rén qíng biàn tài qiān wàn zhuàng,suǒ bù fù yǔ wéi lǎo tiān。
白虹贯岩出奇怪,一锸不费青乌迁。bái hóng guàn yán chū qí guài,yī chā bù fèi qīng wū qiān。
是事且寘勿复道,老子久矣宜蚩妍。shì shì qiě zhì wù fù dào,lǎo zi jiǔ yǐ yí chī yán。

寄题龚国录见山阁

方岳

吾州百嶂千峰低,斗大山城去山咫。wú zhōu bǎi zhàng qiān fēng dī,dòu dà shān chéng qù shān zhǐ。
萦青缭碧玉四围,晓色苍寒莫烟紫。yíng qīng liáo bì yù sì wéi,xiǎo sè cāng hán mò yān zǐ。
山中见山何足奇,此妙未容儿辈知。shān zhōng jiàn shān hé zú qí,cǐ miào wèi róng ér bèi zhī。
诸方不具顶门眼,宁了芥子藏须弥。zhū fāng bù jù dǐng mén yǎn,níng le jiè zi cáng xū mí。
我曾风月堂西醉,鞠草离离败人意。wǒ céng fēng yuè táng xī zuì,jū cǎo lí lí bài rén yì。
摩挲龛壁几屏篁,谁破天悭出岚翠。mó sā kān bì jǐ píng huáng,shuí pò tiān qiān chū lán cuì。
恨我不识今楚龚,丘壑可想崔嵬胸。hèn wǒ bù shí jīn chǔ gōng,qiū hè kě xiǎng cuī wéi xiōng。
凿开埋雨三三径,跳出撑云六六峰。záo kāi mái yǔ sān sān jìng,tiào chū chēng yún liù liù fēng。
骑䲔老仙滴诗砚,元气淋漓冰片片。qí qíng lǎo xiān dī shī yàn,yuán qì lín lí bīng piàn piàn。
翩然下视世间人,对面有山渠不见。piān rán xià shì shì jiān rén,duì miàn yǒu shān qú bù jiàn。

憎蚋

方岳

火云烧空无处避,深入山林屏幽翳。huǒ yún shāo kōng wú chù bì,shēn rù shān lín píng yōu yì。
松声竹影差可人,高枕石头眠薜荔。sōng shēng zhú yǐng chà kě rén,gāo zhěn shí tóu mián bì lì。
蒙松欲堕无何乡,奇痒爬搔纷芰制。méng sōng yù duò wú hé xiāng,qí yǎng pá sāo fēn jì zhì。
??黑子著两股,劣视焦螟何琐细。hōng hōng hēi zi zhù liǎng gǔ,liè shì jiāo míng hé suǒ xì。
苍头在旁具言状,谓特可憎是为蚋。cāng tóu zài páng jù yán zhuàng,wèi tè kě zēng shì wèi ruì。
昼飞夜息繁有徒,胚胎郁蒸育芜蘙。zhòu fēi yè xī fán yǒu tú,pēi tāi yù zhēng yù wú yì。
使彼为虺蛇之螫,则已焚于伯益之熭。shǐ bǐ wèi huī shé zhī shì,zé yǐ fén yú bó yì zhī wèi。
惟其一蚊之睫有馀栖,九牛之毛不足计。wéi qí yī wén zhī jié yǒu yú qī,jiǔ niú zhī máo bù zú jì。
故虽离朱莫睹其翼而善飞,䚦俞弗闻其声而工噬。gù suī lí zhū mò dǔ qí yì ér shàn fēi,zhì yú fú wén qí shēng ér gōng shì。
盖天地万生,其么么微眇未有尔若者。gài tiān dì wàn shēng,qí me me wēi miǎo wèi yǒu ěr ruò zhě。
而小则抓麻姑之爪,甚或疥疡医之齐。ér xiǎo zé zhuā má gū zhī zhǎo,shén huò jiè yáng yī zhī qí。
岂非族虽微而猥多,形易潜而叵测。qǐ fēi zú suī wēi ér wěi duō,xíng yì qián ér pǒ cè。
吁嗟先生归休乎,物固有时姑小憩。xū jiē xiān shēng guī xiū hū,wù gù yǒu shí gū xiǎo qì。
蚊蠛蠓,满乾坤,可奈渠何苦攘袂。wén miè měng,mǎn qián kūn,kě nài qú hé kǔ rǎng mèi。
一叶秋,群动闭,蚋何之兮岂其殪。yī yè qiū,qún dòng bì,ruì hé zhī xī qǐ qí yì。
先生于时,融融泄泄。xiān shēng yú shí,róng róng xiè xiè。
半枕风清,千山月霁。bàn zhěn fēng qīng,qiān shān yuè jì。

义鸡行

方岳

西家粥粥鸡将雏,俯啄蚱蜢行相呼。xī jiā zhōu zhōu jī jiāng chú,fǔ zhuó zhà měng xíng xiāng hū。
羽毛未合事纷夺,四顾不虞乌毕逋。yǔ máo wèi hé shì fēn duó,sì gù bù yú wū bì bū。
翻窥捷取血丹吻,性命须臾那可忍。fān kuī jié qǔ xuè dān wěn,xìng mìng xū yú nà kě rěn。
草深决起落东家,垂翅离披犹蠢蠢。cǎo shēn jué qǐ luò dōng jiā,chuí chì lí pī yóu chǔn chǔn。
东家司晨乃有雄,平时嘴距凌秋风。dōng jiā sī chén nǎi yǒu xióng,píng shí zuǐ jù líng qiū fēng。
怒冠趋前作雌伏,以翼覆藉哀穷凶。nù guān qū qián zuò cí fú,yǐ yì fù jí āi qióng xiōng。
初脱祸机惊未定,生意中闲不能寸。chū tuō huò jī jīng wèi dìng,shēng yì zhōng xián bù néng cùn。
时其饥渴经纪之,踸踔梳翎苏委顿。shí qí jī kě jīng jì zhī,chěn chuō shū líng sū wěi dùn。
物生知母不知父,此虽其类非其侣。wù shēng zhī mǔ bù zhī fù,cǐ suī qí lèi fēi qí lǚ。
陈婴杵臼义所激,郭解朱家侠何取。chén yīng chǔ jiù yì suǒ jī,guō jiě zhū jiā xiá hé qǔ。
呜呼人有不如物,呜呼今固不如古。wū hū rén yǒu bù rú wù,wū hū jīn gù bù rú gǔ。
从来山泽生龙蛇,人间父子成豺虎。cóng lái shān zé shēng lóng shé,rén jiān fù zi chéng chái hǔ。

古人行

方岳

古人二十四,已自取侯印。gǔ rén èr shí sì,yǐ zì qǔ hóu yìn。
加我三十一,拥褐猿猱径。jiā wǒ sān shí yī,yōng hè yuán náo jìng。
古人三十六,已自叹头颅。gǔ rén sān shí liù,yǐ zì tàn tóu lú。
加我十九年,雪颔埋霜须。jiā wǒ shí jiǔ nián,xuě hàn mái shuāng xū。
春风秋月五十五,青山白云自今古。chūn fēng qiū yuè wǔ shí wǔ,qīng shān bái yún zì jīn gǔ。
与其浮沉于不卿不相之间,孰愈自适于老圃老农之伍。yǔ qí fú chén yú bù qīng bù xiāng zhī jiān,shú yù zì shì yú lǎo pǔ lǎo nóng zhī wǔ。
休休休,仰面看人吾所羞。xiū xiū xiū,yǎng miàn kàn rén wú suǒ xiū。
莫莫莫,天下事堪几回错。mò mò mò,tiān xià shì kān jǐ huí cuò。
既不能致君乎唐虞,又不能收身于樵渔。jì bù néng zhì jūn hū táng yú,yòu bù néng shōu shēn yú qiáo yú。
提携手板聊复尔,安用局促辕下驹。tí xié shǒu bǎn liáo fù ěr,ān yòng jú cù yuán xià jū。
昌黎老韩手笔大,光范三书看渠破。chāng lí lǎo hán shǒu bǐ dà,guāng fàn sān shū kàn qú pò。
号天叫地为一官,宰相须还贾耽做。hào tiān jiào dì wèi yī guān,zǎi xiāng xū hái jiǎ dān zuò。
不如荷葭坞中之把茅,卧听松声三峡涛。bù rú hé jiā wù zhōng zhī bǎ máo,wò tīng sōng shēng sān xiá tāo。
开门夜半划长啸,已笑古人山月高。kāi mén yè bàn huà zhǎng xiào,yǐ xiào gǔ rén shān yuè gāo。

元日立春

方岳

糟床夜压真珠红,摩挲醉面迎春风。zāo chuáng yè yā zhēn zhū hóng,mó sā zuì miàn yíng chūn fēng。
春来春去无终极,能费几箸蔓菁菘。chūn lái chūn qù wú zhōng jí,néng fèi jǐ zhù màn jīng sōng。
既无长绳可以系白日,又无大药可以玄双蓬。jì wú zhǎng shéng kě yǐ xì bái rì,yòu wú dà yào kě yǐ xuán shuāng péng。
何怪乎玉雪可怜之孺子,忽颓然风霜不贷之衰翁。hé guài hū yù xuě kě lián zhī rú zi,hū tuí rán fēng shuāng bù dài zhī shuāi wēng。
百年长短一丘貉,曾不芥蒂崔嵬胸。bǎi nián zhǎng duǎn yī qiū háo,céng bù jiè dì cuī wéi xiōng。
若夫塞翁失马,楚人亡弓,此事细甚焦螟同。ruò fū sāi wēng shī mǎ,chǔ rén wáng gōng,cǐ shì xì shén jiāo míng tóng。
使吾冠冕佩玉于庙廊之上,吾不见其为泰。shǐ wú guān miǎn pèi yù yú miào láng zhī shàng,wú bù jiàn qí wèi tài。
使吾披裘带索于嵌岩之下,亦不见其为穷。shǐ wú pī qiú dài suǒ yú qiàn yán zhī xià,yì bù jiàn qí wèi qióng。
诸贤自作世俗眼,此老日饮亡何中。zhū xián zì zuò shì sú yǎn,cǐ lǎo rì yǐn wáng hé zhōng。
春秋获麟夫子没,本草不自医神农。chūn qiū huò lín fū zi méi,běn cǎo bù zì yī shén nóng。
著书万古知何用,况复起草明光宫。zhù shū wàn gǔ zhī hé yòng,kuàng fù qǐ cǎo míng guāng gōng。
我今并欲焚老砚,一蓑鸣雨东皋东。wǒ jīn bìng yù fén lǎo yàn,yī suō míng yǔ dōng gāo dōng。

槛虎行

方岳

风低黄芦雪模糊,南山夜猎生於菟。fēng dī huáng lú xuě mó hú,nán shān yè liè shēng yú tú。
铁衣槛致元帅府,犹自舑舌磨牙须。tiě yī kǎn zhì yuán shuài fǔ,yóu zì tān shé mó yá xū。
府公起迎自除馆,刻桷丹楹齐栅断。fǔ gōng qǐ yíng zì chú guǎn,kè jué dān yíng qí zhà duàn。
分栋骁雄上下番,汛扫蠲明节寒暖。fēn dòng xiāo xióng shàng xià fān,xùn sǎo juān míng jié hán nuǎn。
一铺兵十人,一饭肉十斤,日费少府如千缗。yī pù bīng shí rén,yī fàn ròu shí jīn,rì fèi shǎo fǔ rú qiān mín。
惟恐不饱撩怒嗔,一旦出柙谁能踆。wéi kǒng bù bǎo liāo nù chēn,yī dàn chū xiá shuí néng cūn。
君不见有尨狺狺守门户,舐糠累累奈何虎。jūn bù jiàn yǒu máng yín yín shǒu mén hù,shì kāng lèi lèi nài hé hǔ。

阅视赏射

方岳

边角悲鸣霜扑地,将校宁甘泼寒戏。biān jiǎo bēi míng shuāng pū dì,jiāng xiào níng gān pō hán xì。
熊旗引队柳营晓,大羽插腰生意气。xióng qí yǐn duì liǔ yíng xiǎo,dà yǔ chā yāo shēng yì qì。
虎皮半卷并铁刀,臂鞲蜀锦团雕袍。hǔ pí bàn juǎn bìng tiě dāo,bì gōu shǔ jǐn tuán diāo páo。
士不敢喘那敢骄,肃听号令惟所操。shì bù gǎn chuǎn nà gǎn jiāo,sù tīng hào lìng wéi suǒ cāo。
撚弦唾手试弓刀,例物角花金碗的。niǎn xián tuò shǒu shì gōng dāo,lì wù jiǎo huā jīn wǎn de。
左军右军分两翼,簇簇飞星点红砾。zuǒ jūn yòu jūn fēn liǎng yì,cù cù fēi xīng diǎn hóng lì。
一麾白羽人肩摩,三军欢踊声鸣鼍。yī huī bái yǔ rén jiān mó,sān jūn huān yǒng shēng míng tuó。
教头喝赐谁最多,铁丝箭者无以过。jiào tóu hē cì shuí zuì duō,tiě sī jiàn zhě wú yǐ guò。
大风飞云歌汉歌,安得一箭开关河。dà fēng fēi yún gē hàn gē,ān dé yī jiàn kāi guān hé。
汉家君王自神武,边头将臣如卧虎。hàn jiā jūn wáng zì shén wǔ,biān tóu jiāng chén rú wò hǔ。
觉吾目中无此虏,待射金牌大郎主。jué wú mù zhōng wú cǐ lǔ,dài shè jīn pái dà láng zhǔ。
石崖天齐勒碑颂,那知援笔无燕许。shí yá tiān qí lēi bēi sòng,nà zhī yuán bǐ wú yàn xǔ。

呈和仲

方岳

何须不踏东华土,何须不吃吴山水。hé xū bù tà dōng huá tǔ,hé xū bù chī wú shān shuǐ。
同时辈流半霄汉,径上银台披凤尾。tóng shí bèi liú bàn xiāo hàn,jìng shàng yín tái pī fèng wěi。
几曾礼部奏第一,十载青衫百寮底。jǐ céng lǐ bù zòu dì yī,shí zài qīng shān bǎi liáo dǐ。
相公之甥径甚捷,头放稍低那得尔。xiāng gōng zhī shēng jìng shén jié,tóu fàng shāo dī nà dé ěr。
直不虎关非狂耶,胡不爱官几历诋。zhí bù hǔ guān fēi kuáng yé,hú bù ài guān jǐ lì dǐ。
吏铨教授古括州,管领风云二三子。lì quán jiào shòu gǔ kuò zhōu,guǎn lǐng fēng yún èr sān zi。
孔堂丝竹秋雨荒,弦诵琅然顿盈耳。kǒng táng sī zhú qiū yǔ huāng,xián sòng láng rán dùn yíng ěr。
深衣楚楚有古意,相对青灯夜分语。shēn yī chǔ chǔ yǒu gǔ yì,xiāng duì qīng dēng yè fēn yǔ。
六鳌云海渺何许,宝字森罗风日美。liù áo yún hǎi miǎo hé xǔ,bǎo zì sēn luó fēng rì měi。
人言欠渠挥翰手,倘及春江戒行李。rén yán qiàn qú huī hàn shǒu,tǎng jí chūn jiāng jiè xíng lǐ。
寒毡对客澹无欲,清梦不劳曾到此。hán zhān duì kè dàn wú yù,qīng mèng bù láo céng dào cǐ。
谈经归来喜津津,手洗翠缶香倾银。tán jīng guī lái xǐ jīn jīn,shǒu xǐ cuì fǒu xiāng qīng yín。
何以娱子白发亲,梅花中有无边春。hé yǐ yú zi bái fā qīn,méi huā zhōng yǒu wú biān chūn。