古诗词

徐仁伯侍郎挽诗

方岳

诸老遗书在,情亲独考亭。zhū lǎo yí shū zài,qíng qīn dú kǎo tíng。
学卑时俗陋,文起众人醒。xué bēi shí sú lòu,wén qǐ zhòng rén xǐng。
壮笔扛周鼎,危言耸汉庭。zhuàng bǐ káng zhōu dǐng,wēi yán sǒng hàn tíng。
群公俱避易,吾道未凋零。qún gōng jù bì yì,wú dào wèi diāo líng。
纶綍泥封玺,蓬莱月锁厅。lún fú ní fēng xǐ,péng lái yuè suǒ tīng。
冰霜寒挺操,霄汉倦梳翎。bīng shuāng hán tǐng cāo,xiāo hàn juàn shū líng。
有碣留南剑,无心徙北溟。yǒu jié liú nán jiàn,wú xīn xǐ běi míng。
一襟梅野雪,半世草堂星。yī jīn méi yě xuě,bàn shì cǎo táng xīng。
晚对螭坳墨,亲探虎穴猩。wǎn duì chī ào mò,qīn tàn hǔ xué xīng。
豹关传晓跸,蛰户动春霆。bào guān chuán xiǎo bì,zhé hù dòng chūn tíng。
彼相隳人纪,臣言准老经。bǐ xiāng huī rén jì,chén yán zhǔn lǎo jīng。
纲常通宇宙,机阱骇朝廷。gāng cháng tōng yǔ zhòu,jī jǐng hài cháo tíng。
躔宿惊霄陨,乾坤为昼冥。chán sù jīng xiāo yǔn,qián kūn wèi zhòu míng。
囊封争论切,诏敕费丁宁。náng fēng zhēng lùn qiè,zhào chì fèi dīng níng。
愤极空流涕,时平竟失刑。fèn jí kōng liú tì,shí píng jìng shī xíng。
忆曾歌楚些,忍复吊湘灵。yì céng gē chǔ xiē,rěn fù diào xiāng líng。
光蚀星奎壁,冤沈古鼎铏。guāng shí xīng kuí bì,yuān shěn gǔ dǐng xíng。
茫茫千载恨,不尽月岩青。máng máng qiān zài hèn,bù jǐn yuè yán qīng。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

除夜

方岳

更与梅花把一杯,醉题帖子等春来。gèng yǔ méi huā bǎ yī bēi,zuì tí tiē zi děng chūn lái。
须臾便是隔年事,留得寒香一并开。xū yú biàn shì gé nián shì,liú dé hán xiāng yī bìng kāi。

除夜

方岳

春入荷葭坞亦奇,坞名不枉与天知。chūn rù hé jiā wù yì qí,wù míng bù wǎng yǔ tiān zhī。
绿章并按闲池沼,岂但乌台要勘诗。lǜ zhāng bìng àn xián chí zhǎo,qǐ dàn wū tái yào kān shī。

除夜

方岳

幸有牛衣暖似春,可曾半字日边人。xìng yǒu niú yī nuǎn shì chūn,kě céng bàn zì rì biān rén。
不知相国何为者,撩得诸公屋大嗔。bù zhī xiāng guó hé wèi zhě,liāo dé zhū gōng wū dà chēn。

除夜

方岳

眼底童乌已七龄,吾伊略亦记群经。yǎn dǐ tóng wū yǐ qī líng,wú yī lüè yì jì qún jīng。
丁宁莫就中书试,只可松边竹下听。dīng níng mò jiù zhōng shū shì,zhǐ kě sōng biān zhú xià tīng。

山庵

方岳

枯松煮瀑香可啜,野竹生萌甜可掘。kū sōng zhǔ pù xiāng kě chuài,yě zhú shēng méng tián kě jué。
山中道士归不归,一夜猿鹤老明月。shān zhōng dào shì guī bù guī,yī yè yuán hè lǎo míng yuè。

题赵漕小蓬莱

方岳

乾坤不尽一蘧庐,方寸中间几太虚。qián kūn bù jǐn yī qú lú,fāng cùn zhōng jiān jǐ tài xū。
办著海涛三万里,乃翁底用费分疏。bàn zhù hǎi tāo sān wàn lǐ,nǎi wēng dǐ yòng fèi fēn shū。

题赵漕小蓬莱

方岳

老夫曾到道家山,太乙青藜夜叩关。lǎo fū céng dào dào jiā shān,tài yǐ qīng lí yè kòu guān。
著作承明今付子,仙壶元不隔人间。zhù zuò chéng míng jīn fù zi,xiān hú yuán bù gé rén jiān。

寄游山友人

方岳

不是山阴访戴船,真成迷局烂柯仙。bù shì shān yīn fǎng dài chuán,zhēn chéng mí jú làn kē xiān。
径行处用规摹取,归与都人作画传。jìng xíng chù yòng guī mó qǔ,guī yǔ dōu rén zuò huà chuán。

紫极宫用吕宗卿韵

方岳

云湿棋枰不堪著,满壑松寒鸟声乐。yún shī qí píng bù kān zhù,mǎn hè sōng hán niǎo shēng lè。
向来石鼎老弥明,松下无人启玄钥。xiàng lái shí dǐng lǎo mí míng,sōng xià wú rén qǐ xuán yào。

书客星阁

方岳

平生看破刘文叔,不肯依乘赤伏符。píng shēng kàn pò liú wén shū,bù kěn yī chéng chì fú fú。
底处只缘曾识面,故应人唤作狂奴。dǐ chù zhǐ yuán céng shí miàn,gù yīng rén huàn zuò kuáng nú。

书客星阁

方岳

小留不过貂蝉耳,亦恐遭人白眼看。xiǎo liú bù guò diāo chán ěr,yì kǒng zāo rén bái yǎn kàn。
已自费辞侯霸辈,归来漱石暮江寒。yǐ zì fèi cí hóu bà bèi,guī lái shù shí mù jiāng hán。

紫虚观

方岳

小炷炉熏待瀹茶,瓦盆添水养蒲芽。xiǎo zhù lú xūn dài yuè chá,wǎ pén tiān shuǐ yǎng pú yá。
江南地暖得春早,开尽雪篱无数花。jiāng nán dì nuǎn dé chūn zǎo,kāi jǐn xuě lí wú shù huā。

寄题章氏起青楼

方岳

结楼多与青山对,却是青山不对渠。jié lóu duō yǔ qīng shān duì,què shì qīng shān bù duì qú。
见说蜃岩排闼入,一窗晴色共残书。jiàn shuō shèn yán pái tà rù,yī chuāng qíng sè gòng cán shū。

寄题章氏起青楼

方岳

寒青拔起二千石,山是一分云一分。hán qīng bá qǐ èr qiān shí,shān shì yī fēn yún yī fēn。
切莫向渠谈世事,怕渠说与沈休文。qiè mò xiàng qú tán shì shì,pà qú shuō yǔ shěn xiū wén。

题郭氏继一堂

方岳

径与三茅借一峰,自携周易听松风。jìng yǔ sān máo jiè yī fēng,zì xié zhōu yì tīng sōng fēng。
隐居本为逃名计,结入头衔却不中。yǐn jū běn wèi táo míng jì,jié rù tóu xián què bù zhōng。