古诗词

徐仁伯侍郎挽诗

方岳

诸老遗书在,情亲独考亭。zhū lǎo yí shū zài,qíng qīn dú kǎo tíng。
学卑时俗陋,文起众人醒。xué bēi shí sú lòu,wén qǐ zhòng rén xǐng。
壮笔扛周鼎,危言耸汉庭。zhuàng bǐ káng zhōu dǐng,wēi yán sǒng hàn tíng。
群公俱避易,吾道未凋零。qún gōng jù bì yì,wú dào wèi diāo líng。
纶綍泥封玺,蓬莱月锁厅。lún fú ní fēng xǐ,péng lái yuè suǒ tīng。
冰霜寒挺操,霄汉倦梳翎。bīng shuāng hán tǐng cāo,xiāo hàn juàn shū líng。
有碣留南剑,无心徙北溟。yǒu jié liú nán jiàn,wú xīn xǐ běi míng。
一襟梅野雪,半世草堂星。yī jīn méi yě xuě,bàn shì cǎo táng xīng。
晚对螭坳墨,亲探虎穴猩。wǎn duì chī ào mò,qīn tàn hǔ xué xīng。
豹关传晓跸,蛰户动春霆。bào guān chuán xiǎo bì,zhé hù dòng chūn tíng。
彼相隳人纪,臣言准老经。bǐ xiāng huī rén jì,chén yán zhǔn lǎo jīng。
纲常通宇宙,机阱骇朝廷。gāng cháng tōng yǔ zhòu,jī jǐng hài cháo tíng。
躔宿惊霄陨,乾坤为昼冥。chán sù jīng xiāo yǔn,qián kūn wèi zhòu míng。
囊封争论切,诏敕费丁宁。náng fēng zhēng lùn qiè,zhào chì fèi dīng níng。
愤极空流涕,时平竟失刑。fèn jí kōng liú tì,shí píng jìng shī xíng。
忆曾歌楚些,忍复吊湘灵。yì céng gē chǔ xiē,rěn fù diào xiāng líng。
光蚀星奎壁,冤沈古鼎铏。guāng shí xīng kuí bì,yuān shěn gǔ dǐng xíng。
茫茫千载恨,不尽月岩青。máng máng qiān zài hèn,bù jǐn yuè yán qīng。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

又和晦翁棹歌

方岳

家在清溪第几峰,谁搴薜荔采芙蓉。jiā zài qīng xī dì jǐ fēng,shuí qiān bì lì cǎi fú róng。
渔歌未断忽归去,翠壁一重云一重。yú gē wèi duàn hū guī qù,cuì bì yī zhòng yún yī zhòng。

又和晦翁棹歌

方岳

群仙曾此醉?船,插向苍厓不记年。qún xiān céng cǐ zuì chuán,chā xiàng cāng yá bù jì nián。
蕙帐夜寒闻鹤语,人民城郭自堪怜。huì zhàng yè hán wén hè yǔ,rén mín chéng guō zì kān lián。

又和晦翁棹歌

方岳

宿雨留云被半岩,晴光飘散雪毵毵。sù yǔ liú yún bèi bàn yán,qíng guāng piāo sàn xuě sān sān。
沾衣不识骨轻重,下有老龙无底潭。zhān yī bù shí gǔ qīng zhòng,xià yǒu lǎo lóng wú dǐ tán。

又和晦翁棹歌

方岳

竹绕寒栖藓径深,茎茎手种玉成林。zhú rào hán qī xiǎn jìng shēn,jīng jīng shǒu zhǒng yù chéng lín。
翠屏向晚无人对,犹识先生一寸心。cuì píng xiàng wǎn wú rén duì,yóu shí xiān shēng yī cùn xīn。

又和晦翁棹歌

方岳

又撑小艇过前湾,竹外庵居昼掩关。yòu chēng xiǎo tǐng guò qián wān,zhú wài ān jū zhòu yǎn guān。
桃李无言开未了,春风元自不曾闲。táo lǐ wú yán kāi wèi le,chūn fēng yuán zì bù céng xián。

又和晦翁棹歌

方岳

云气藏山雪卷滩,地灵不与俗人看。yún qì cáng shān xuě juǎn tān,dì líng bù yǔ sú rén kàn。
一篙略借秋崖便,九曲欲穷山雨寒。yī gāo lüè jiè qiū yá biàn,jiǔ qū yù qióng shān yǔ hán。

又和晦翁棹歌

方岳

莫说水穷山势开,匆匆急棹酒船回。mò shuō shuǐ qióng shān shì kāi,cōng cōng jí zhào jiǔ chuán huí。
溪山欲尽兴无尽,撑入白云深处来。xī shān yù jǐn xīng wú jǐn,chēng rù bái yún shēn chù lái。

又和晦翁棹歌

方岳

乘兴而来亦偶然,谁将阴壑作晴川。chéng xīng ér lái yì ǒu rán,shuí jiāng yīn hè zuò qíng chuān。
笋舆更问星村路,去看溪南一线天。sǔn yú gèng wèn xīng cūn lù,qù kàn xī nán yī xiàn tiān。

次韵方教采芹亭

方岳

手斸风烟不占多,春来物物是阳和。shǒu zhǔ fēng yān bù zhàn duō,chūn lái wù wù shì yáng hé。
极知山与诗为地,老去无诗奈若何。jí zhī shān yǔ shī wèi dì,lǎo qù wú shī nài ruò hé。

次韵方教采芹亭

方岳

亭与樵岚一样新,诗书不受世间尘。tíng yǔ qiáo lán yī yàng xīn,shī shū bù shòu shì jiān chén。
清风明月来无尽,不在溪山只在人。qīng fēng míng yuè lái wú jǐn,bù zài xī shān zhǐ zài rén。

次韵方教采芹亭

方岳

竹外清溪溪外峰,谁搴薜荔采芙蓉。zhú wài qīng xī xī wài fēng,shuí qiān bì lì cǎi fú róng。
所思渺渺隔何许,我欲从之骑九龙。suǒ sī miǎo miǎo gé hé xǔ,wǒ yù cóng zhī qí jiǔ lóng。

次韵方教采芹亭

方岳

终日看山自一奇,寒溪更与月相宜。zhōng rì kàn shān zì yī qí,hán xī gèng yǔ yuè xiāng yí。
采芹人去夜岑寂,政是先生得意时。cǎi qín rén qù yè cén jì,zhèng shì xiān shēng dé yì shí。

次韵方教采芹亭

方岳

莫问秋风八月槎,一蓑欲老水之涯。mò wèn qiū fēng bā yuè chá,yī suō yù lǎo shuǐ zhī yá。
笔床茶灶肯同住,毕竟吾宗是作家。bǐ chuáng chá zào kěn tóng zhù,bì jìng wú zōng shì zuò jiā。

次韵方教采芹亭

方岳

客怀老去向谁开,白雪茎茎不用栽。kè huái lǎo qù xiàng shuí kāi,bái xuě jīng jīng bù yòng zāi。
只有爱书馀习在,待携残稿过溪来。zhǐ yǒu ài shū yú xí zài,dài xié cán gǎo guò xī lái。

次韵方教采芹亭

方岳

默坐焚香尽自佳,莫随俗眼乱空花。mò zuò fén xiāng jǐn zì jiā,mò suí sú yǎn luàn kōng huā。
古今人物不相及,元只中间隔一些。gǔ jīn rén wù bù xiāng jí,yuán zhǐ zhōng jiān gé yī xiē。