古诗词

新晴

方岳

久雨村仍暝,新晴物自欣。jiǔ yǔ cūn réng míng,xīn qíng wù zì xīn。
蝶翎穿户过,禽哢隔溪闻。dié líng chuān hù guò,qín lòng gé xī wén。
野径忙穿屐,山泥尽溅裙。yě jìng máng chuān jī,shān ní jǐn jiàn qún。
柳垂春寂寂,花落雪纷纷。liǔ chuí chūn jì jì,huā luò xuě fēn fēn。
半月风雷雹,四郊烟水云。bàn yuè fēng léi báo,sì jiāo yān shuǐ yún。
画图寒不卷,林壑远难分。huà tú hán bù juǎn,lín hè yuǎn nán fēn。
好在鱼虾侣,甘同鸟兽群。hǎo zài yú xiā lǚ,gān tóng niǎo shòu qún。
坞深藏曲折,灶冷郁氛氲。wù shēn cáng qū zhé,zào lěng yù fēn yūn。
野碓多舂药,山庖少膳荤。yě duì duō chōng yào,shān páo shǎo shàn hūn。
瓶储徵士粟,涧煮野人芹。píng chǔ zhēng shì sù,jiàn zhǔ yě rén qín。
美可冰瓷茹,香惟瓦甑醺。měi kě bīng cí rú,xiāng wéi wǎ zèng xūn。
鹰芽长及寸,猫笋重兼斤。yīng yá zhǎng jí cùn,māo sǔn zhòng jiān jīn。
淡泊谙贫味,熹微策睡勋。dàn pō ān pín wèi,xī wēi cè shuì xūn。
意行随远近,高卧送朝曛。yì xíng suí yuǎn jìn,gāo wò sòng cháo xūn。
原隰桑麻沃,衡门卉木薰。yuán xí sāng má wò,héng mén huì mù xūn。
隐居捐世累,处士应星文。yǐn jū juān shì lèi,chù shì yīng xīng wén。
诗忆春池草,书忘秘阁芸。shī yì chūn chí cǎo,shū wàng mì gé yún。
桐孙涵古色,柏子吐奇芬。tóng sūn hán gǔ sè,bǎi zi tǔ qí fēn。
载籍悲千古,枰棋憖两军。zài jí bēi qiān gǔ,píng qí yìn liǎng jūn。
乌藤同寝饭,黄犊了耕耘。wū téng tóng qǐn fàn,huáng dú le gēng yún。
目为蝇头眩,肱缘鹳嘴皲。mù wèi yíng tóu xuàn,gōng yuán guàn zuǐ jūn。
一科曾不补,四体正须勤。yī kē céng bù bǔ,sì tǐ zhèng xū qín。
陋巷瓢供饮,文穷砚待焚。lòu xiàng piáo gōng yǐn,wén qióng yàn dài fén。
刚肠犹木彊,皱面自靴纹。gāng cháng yóu mù jiàng,zhòu miàn zì xuē wén。
夜帐猿孤愤,山篱犬怒狺。yè zhàng yuán gū fèn,shān lí quǎn nù yín。
怪哉空复咄,老矣尚何云。guài zāi kōng fù duō,lǎo yǐ shàng hé yún。
我亦轻馀子,人谁爱此君。wǒ yì qīng yú zi,rén shuí ài cǐ jūn。
避喧方匿影,走俗枉劳筋。bì xuān fāng nì yǐng,zǒu sú wǎng láo jīn。
日月双飞鸟,江湖一聚蚊。rì yuè shuāng fēi niǎo,jiāng hú yī jù wén。
相携聊醉去,酒不到刘坟。xiāng xié liáo zuì qù,jiǔ bù dào liú fén。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵方教采芹亭

方岳

山自西来玉作层,千峰住处一溪萦。shān zì xī lái yù zuò céng,qiān fēng zhù chù yī xī yíng。
宜晴宜雨乍明灭,不是老天无十成。yí qíng yí yǔ zhà míng miè,bù shì lǎo tiān wú shí chéng。

次韵方教采芹亭

方岳

山是乌山落一支,径烦诗眼相亭基。shān shì wū shān luò yī zhī,jìng fán shī yǎn xiāng tíng jī。
舞雩人在春风里,清坐不言山更奇。wǔ yú rén zài chūn fēng lǐ,qīng zuò bù yán shān gèng qí。

次韵方教采芹亭

方岳

研朱滴露月三更,见说群书作堵环。yán zhū dī lù yuè sān gèng,jiàn shuō qún shū zuò dǔ huán。
君自苦于经传癖,不如借我去看山。jūn zì kǔ yú jīng chuán pǐ,bù rú jiè wǒ qù kàn shān。

次韵宋尚书山居日涉园

方岳

老石山苔手自治,爱闲诗最与山宜。lǎo shí shān tái shǒu zì zhì,ài xián shī zuì yǔ shān yí。
园官莫惜频来往,破费春风又几时。yuán guān mò xī pín lái wǎng,pò fèi chūn fēng yòu jǐ shí。

次韵宋尚书山居虚静堂

方岳

世事鸥忘句肯卑,云深料理旧花枝。shì shì ōu wàng jù kěn bēi,yún shēn liào lǐ jiù huā zhī。
了无一鸟传幽意,只对青山自解颐。le wú yī niǎo chuán yōu yì,zhǐ duì qīng shān zì jiě yí。

次韵宋尚书山居息斋

方岳

尘途长逐众人忙,不抵斋扉一枕凉。chén tú zhǎng zhú zhòng rén máng,bù dǐ zhāi fēi yī zhěn liáng。
世路巇岖吾倦至,底须辛苦为膏粱。shì lù xī qū wú juàn zhì,dǐ xū xīn kǔ wèi gāo liáng。

次韵宋尚书山居见南山亭

方岳

能令诗腹化神奇,香到黄花秋力微。néng lìng shī fù huà shén qí,xiāng dào huáng huā qiū lì wēi。
我醉悠然山亦醉,竹深啼鸟自忘机。wǒ zuì yōu rán shān yì zuì,zhú shēn tí niǎo zì wàng jī。

次韵宋尚书山居赋梅堂

方岳

夜草春笺奏玉皇,横波曾识水曹郎。yè cǎo chūn jiān zòu yù huáng,héng bō céng shí shuǐ cáo láng。
砚香留得东风在,一吐嵬崔冰雪肠。yàn xiāng liú dé dōng fēng zài,yī tǔ wéi cuī bīng xuě cháng。

次韵宋尚书山居?然堂

方岳

心亦元如止水渊,断无尘想到诸贤。xīn yì yuán rú zhǐ shuǐ yuān,duàn wú chén xiǎng dào zhū xián。
左蜗不断追?梦,说与青山恐未然。zuǒ wō bù duàn zhuī mèng,shuō yǔ qīng shān kǒng wèi rán。

次韵宋尚书山居亦乐堂

方岳

分得山云老一瓢,梦寒不记紫宸朝。fēn dé shān yún lǎo yī piáo,mèng hán bù jì zǐ chén cháo。
无人画出闲中味,吟入梅花雪径遥。wú rén huà chū xián zhōng wèi,yín rù méi huā xuě jìng yáo。

次韵宋尚书山居醉陶轩

方岳

时复中之兴已高,是非一付与春醪。shí fù zhōng zhī xīng yǐ gāo,shì fēi yī fù yǔ chūn láo。
向来醉眼略四海,粗记柴桑人姓陶。xiàng lái zuì yǎn lüè sì hǎi,cū jì chái sāng rén xìng táo。

题郑尉爱山楼

方岳

青山不入俗士眼,谁肯著楼招唤渠。qīng shān bù rù sú shì yǎn,shuí kěn zhù lóu zhāo huàn qú。
径草不锄花又老,一帘新雨了残书。jìng cǎo bù chú huā yòu lǎo,yī lián xīn yǔ le cán shū。

题郑尉爱山楼

方岳

三间屋与佛同住,纸帐梅花烟雨寒。sān jiān wū yǔ fú tóng zhù,zhǐ zhàng méi huā yān yǔ hán。
有客肯来清话否,上楼借与好山看。yǒu kè kěn lái qīng huà fǒu,shàng lóu jiè yǔ hǎo shān kàn。

雨中

方岳

春泥得雨滑于镜,晓树带云淡似图。chūn ní dé yǔ huá yú jìng,xiǎo shù dài yún dàn shì tú。
只作寻诗看便了,梅花曾识灞桥驴。zhǐ zuò xún shī kàn biàn le,méi huā céng shí bà qiáo lǘ。

别汤卿不值

方岳

云深只以竹为墙,新雨才干径草长。yún shēn zhǐ yǐ zhú wèi qiáng,xīn yǔ cái gàn jìng cǎo zhǎng。
野鹤已随溪客远,一方玄玉带诗香。yě hè yǐ suí xī kè yuǎn,yī fāng xuán yù dài shī xiāng。