古诗词

式贤和杜夔府百韵过余秋崖下大篇舂容笔力遒劲于其归也聊复效颦

方岳

林壑黄昏外,衡门紫翠边。lín hè huáng hūn wài,héng mén zǐ cuì biān。
火耕今已老,云卧几何年。huǒ gēng jīn yǐ lǎo,yún wò jǐ hé nián。
棋敛将残局,篙回兴尽船。qí liǎn jiāng cán jú,gāo huí xīng jǐn chuán。
画麟真已矣,骑犊适悠然。huà lín zhēn yǐ yǐ,qí dú shì yōu rán。
野性难拘束,时情易变迁。yě xìng nán jū shù,shí qíng yì biàn qiān。
独携青玉杖,自拾锦囊篇。dú xié qīng yù zhàng,zì shí jǐn náng piān。
磊块心逾小,崎岖智未圆。lěi kuài xīn yú xiǎo,qí qū zhì wèi yuán。
别营三径草,规作一壶天。bié yíng sān jìng cǎo,guī zuò yī hú tiān。
纸帐岚霏重,崖花雨滴偏。zhǐ zhàng lán fēi zhòng,yá huā yǔ dī piān。
到头新岁月,行脚旧山川。dào tóu xīn suì yuè,xíng jiǎo jiù shān chuān。
鹤冷通房宿,猿愁隔树悬。hè lěng tōng fáng sù,yuán chóu gé shù xuán。
菊餐金颢露,藓当水衡钱。jú cān jīn hào lù,xiǎn dāng shuǐ héng qián。
尽懒从吾睡,虽穷不受怜。jǐn lǎn cóng wú shuì,suī qióng bù shòu lián。
半生资马磨,三叹向龙泉。bàn shēng zī mǎ mó,sān tàn xiàng lóng quán。
霜槛千林瘦,春灯四壁穿。shuāng kǎn qiān lín shòu,chūn dēng sì bì chuān。
阴霾知病骨,寒意入诗肩。yīn mái zhī bìng gǔ,hán yì rù shī jiān。
竹母谁分种,茶僧略具员。zhú mǔ shuí fēn zhǒng,chá sēng lüè jù yuán。
对山徐自遣,与世久无缘。duì shān xú zì qiǎn,yǔ shì jiǔ wú yuán。
风月于人厚,云霄不尔便。fēng yuè yú rén hòu,yún xiāo bù ěr biàn。
接筒通暗溜,洗砚试轻烟。jiē tǒng tōng àn liū,xǐ yàn shì qīng yān。
未暇思身后,何如了目前。wèi xiá sī shēn hòu,hé rú le mù qián。
闲为真富贵,健是小神仙。xián wèi zhēn fù guì,jiàn shì xiǎo shén xiān。
夜磬番僧讲,秋帆贾客传。yè qìng fān sēng jiǎng,qiū fān jiǎ kè chuán。
远游天漠漠,危诵水湲湲。yuǎn yóu tiān mò mò,wēi sòng shuǐ yuán yuán。
垦陇时同吃,分溪手自煎。kěn lǒng shí tóng chī,fēn xī shǒu zì jiān。
山厨尊土菌,石鼎鄙荤膻。shān chú zūn tǔ jūn,shí dǐng bǐ hūn shān。
爱此窗三尺,宽于室九筵。ài cǐ chuāng sān chǐ,kuān yú shì jiǔ yán。
忽惊南牧马,吹过逆风鹯。hū jīng nán mù mǎ,chuī guò nì fēng zhān。
圣日清如许,妖星竟不悛。shèng rì qīng rú xǔ,yāo xīng jìng bù quān。
闾阎飞羽檄,江汉足矛鋋。lǘ yán fēi yǔ xí,jiāng hàn zú máo chán。
哀痛丝纶诏,英雄将相权。āi tòng sī lún zhào,yīng xióng jiāng xiāng quán。
旄头森似彗,骏骨讵如挛。máo tóu sēn shì huì,jùn gǔ jù rú luán。
朋党相仍斥,诛求一切蠲。péng dǎng xiāng réng chì,zhū qiú yī qiè juān。
中庸方谨独,无逸不游畋。zhōng yōng fāng jǐn dú,wú yì bù yóu tián。
天意忧勤甚,人知性命全。tiān yì yōu qín shén,rén zhī xìng mìng quán。
抡材虞稷契,迈德汉文宣。lūn cái yú jì qì,mài dé hàn wén xuān。
定乱连三箭,扶颠在一贤。dìng luàn lián sān jiàn,fú diān zài yī xián。
戍兵增灶万,侍女出宫千。shù bīng zēng zào wàn,shì nǚ chū gōng qiān。
置栅从人欲,开榛自我先。zhì zhà cóng rén yù,kāi zhēn zì wǒ xiān。
民劳鱼泼剌,版筑骑蹁跹。mín láo yú pō lá,bǎn zhù qí pián xiān。
傅野亲持锸,虞琴幸改弦。fù yě qīn chí chā,yú qín xìng gǎi xián。
经营联砦壁,形胜借蹄筌。jīng yíng lián zhài bì,xíng shèng jiè tí quán。
有备曾微此,无谋莫甚焉。yǒu bèi céng wēi cǐ,wú móu mò shén yān。
貉缘熊道误,骥或蚁封还。háo yuán xióng dào wù,jì huò yǐ fēng hái。
急务歌常武,清谈绝又玄。jí wù gē cháng wǔ,qīng tán jué yòu xuán。
腐红销铠甲,稚绿失桑田。fǔ hóng xiāo kǎi jiǎ,zhì lǜ shī sāng tián。
老子今元亮,何人昔鲁连。lǎo zi jīn yuán liàng,hé rén xī lǔ lián。
三边今按甲,一饭许烹鲜。sān biān jīn àn jiǎ,yī fàn xǔ pēng xiān。
鄂渚骸平垒,荆州指掬舷。è zhǔ hái píng lěi,jīng zhōu zhǐ jū xián。
竟孤明月约,难染碧云笺。jìng gū míng yuè yuē,nán rǎn bì yún jiān。
稍喜妖氛退,重为逸兴牵。shāo xǐ yāo fēn tuì,zhòng wèi yì xīng qiān。
幽人甘寂寞,佳客慰迍邅。yōu rén gān jì mò,jiā kè wèi zhūn zhān。
松桂深培养,诗书肯废捐。sōng guì shēn péi yǎng,shī shū kěn fèi juān。
披胸呈突兀,迸齿落清涟。pī xiōng chéng tū wù,bèng chǐ luò qīng lián。
巨迹宜瞻华,灵源盍导瀍。jù jì yí zhān huá,líng yuán hé dǎo chán。
孰能当北面,何事过东阡。shú néng dāng běi miàn,hé shì guò dōng qiān。
英妙奔前辙,吾衰懒后鞭。yīng miào bēn qián zhé,wú shuāi lǎn hòu biān。
一言开蠖濩,千里对婵娟。yī yán kāi huò huò,qiān lǐ duì chán juān。
莫作沾泥絮,端如蜕壳蝉。mò zuò zhān ní xù,duān rú tuì ké chán。
江湖情浩荡,风雪语连绵。jiāng hú qíng hào dàng,fēng xuě yǔ lián mián。
隽永才残稿,奇温只破毡。juàn yǒng cái cán gǎo,qí wēn zhǐ pò zhān。
水声湘浦瑟,梅片寿阳钿。shuǐ shēng xiāng pǔ sè,méi piàn shòu yáng diàn。
尚觉山如画,何堪笔似椽。shàng jué shān rú huà,hé kān bǐ shì chuán。
交游分半席,谈笑俯层巅。jiāo yóu fēn bàn xí,tán xiào fǔ céng diān。
共指辞章病,宁无宝剂痊。gòng zhǐ cí zhāng bìng,níng wú bǎo jì quán。
性根如有棘,业语漫生莲。xìng gēn rú yǒu jí,yè yǔ màn shēng lián。
到海江千折,撑空石一拳。dào hǎi jiāng qiān zhé,chēng kōng shí yī quán。
氄毛卑燕雀,鬐鬣奋鲸鳣。rǒng máo bēi yàn què,qí liè fèn jīng zhān。
龟玉毋须藉,龙驹不用鞯。guī yù wú xū jí,lóng jū bù yòng jiān。
文心聊尔尔,道脉始涓涓。wén xīn liáo ěr ěr,dào mài shǐ juān juān。
霁月行濂水,春风入孔壖。jì yuè xíng lián shuǐ,chūn fēng rù kǒng ruán。
训言今具在,文字肯相缠。xùn yán jīn jù zài,wén zì kěn xiāng chán。
雕老秋方击,鱼鳏夜不眠。diāo lǎo qiū fāng jī,yú guān yè bù mián。
麦维经岁茂,谷亦得霜坚。mài wéi jīng suì mào,gǔ yì dé shuāng jiān。
我辈宁迂阔,人皆斗小妍。wǒ bèi níng yū kuò,rén jiē dòu xiǎo yán。
几多花蔼蔼,轻薄蝶翩翩。jǐ duō huā ǎi ǎi,qīng báo dié piān piān。
垂世何关此,留情盍审旃。chuí shì hé guān cǐ,liú qíng hé shěn zhān。
书林窥秘宝,典册上台躔。shū lín kuī mì bǎo,diǎn cè shàng tái chán。
馀事轻王粲,微名老郑虔。yú shì qīng wáng càn,wēi míng lǎo zhèng qián。
六经皆鼓吹,万象尽镕甄。liù jīng jiē gǔ chuī,wàn xiàng jǐn róng zhēn。
不尔鸾胶续,空令兔颖骈。bù ěr luán jiāo xù,kōng lìng tù yǐng pián。
晓行温草卷,夜读绝韦编。xiǎo xíng wēn cǎo juǎn,yè dú jué wéi biān。
文会吾何有,诗盟讵敢专。wén huì wú hé yǒu,shī méng jù gǎn zhuān。
驽材谙旧路,惊羽落虚弦。nú cái ān jiù lù,jīng yǔ luò xū xián。
虽乏三年艾,犹能一指禅。suī fá sān nián ài,yóu néng yī zhǐ chán。
意存图自省,言到亦忘诠。yì cún tú zì shěng,yán dào yì wàng quán。
但使我为我,不几燕伐燕。dàn shǐ wǒ wèi wǒ,bù jǐ yàn fá yàn。
虫鱼真琐碎,鸿鹄要孤鶱。chóng yú zhēn suǒ suì,hóng gǔ yào gū xiān。
国步今宁谧,乡情赖款延。guó bù jīn níng mì,xiāng qíng lài kuǎn yán。
地炉煨熟火,野饭压饥涎。dì lú wēi shú huǒ,yě fàn yā jī xián。
已扫秋风榻,其如雨夜鹃。yǐ sǎo qiū fēng tà,qí rú yǔ yè juān。
淄渑工滥载,管鲍阙周旋。zī miǎn gōng làn zài,guǎn bào quē zhōu xuán。
大雅推邹鲁,长年问偓佺。dà yǎ tuī zōu lǔ,zhǎng nián wèn wò quán。
极知荷坞陋,渐慨芰裳褰。jí zhī hé wù lòu,jiàn kǎi jì shang qiān。
苹聚呦呦鹿,沧连跕跕鸢。píng jù yōu yōu lù,cāng lián diǎn diǎn yuān。
襟期将子共,礼数莫吾愆。jīn qī jiāng zi gòng,lǐ shù mò wú qiān。
上圣天同大,中兴石可镌。shàng shèng tiān tóng dà,zhōng xīng shí kě juān。
庙廊春郁穆,岩穴草葱芊。miào láng chūn yù mù,yán xué cǎo cōng qiān。
人好鸟还好,身孱气不孱。rén hǎo niǎo hái hǎo,shēn càn qì bù càn。
兴来频写寄,一一尚能铨。xīng lái pín xiě jì,yī yī shàng néng quán。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

人日

方岳

柳思花情晓夜春,空山烟水亦精神。liǔ sī huā qíng xiǎo yè chūn,kōng shān yān shuǐ yì jīng shén。
闲中富贵阳和月,静处乾坤自在身。xián zhōng fù guì yáng hé yuè,jìng chù qián kūn zì zài shēn。
久悟前三吾是客,又经上七日为人。jiǔ wù qián sān wú shì kè,yòu jīng shàng qī rì wèi rén。
一蓑耕绿山南北,有赋何烦问大钧。yī suō gēng lǜ shān nán běi,yǒu fù hé fán wèn dà jūn。

人日

方岳

赖有空山著此翁,不然高论与谁同。lài yǒu kōng shān zhù cǐ wēng,bù rán gāo lùn yǔ shuí tóng。
百年会尽玄尚白,一气不停春又红。bǎi nián huì jǐn xuán shàng bái,yī qì bù tíng chūn yòu hóng。
诗卷每随烟水外,鸟声多在夕阳中。shī juǎn měi suí yān shuǐ wài,niǎo shēng duō zài xī yáng zhōng。
年丰已卜晴人日,亦是平生?亩忠。nián fēng yǐ bo qíng rén rì,yì shì píng shēng mǔ zhōng。

人日吴明辅招不往

方岳

江湖老我百无堪,懒过紬书太史谈。jiāng hú lǎo wǒ bǎi wú kān,lǎn guò chóu shū tài shǐ tán。
雨脚又连人日暗,酒肠那似少年酣。yǔ jiǎo yòu lián rén rì àn,jiǔ cháng nà shì shǎo nián hān。
一生出处龟藏六,万事乘除狙赋三。yī shēng chū chù guī cáng liù,wàn shì chéng chú jū fù sān。
且试半篙春水绿,南山之北北山南。qiě shì bàn gāo chūn shuǐ lǜ,nán shān zhī běi běi shān nán。

元夕

方岳

茅屋相看冷似冰,蒲团孤坐澹于僧。máo wū xiāng kàn lěng shì bīng,pú tuán gū zuò dàn yú sēng。
数行老墨闲居赋,一炷寒灯耐久朋。shù xíng lǎo mò xián jū fù,yī zhù hán dēng nài jiǔ péng。
时异不供三太息,吾衰何啻百无能。shí yì bù gōng sān tài xī,wú shuāi hé chì bǎi wú néng。
后山亦有梅花月,不复年时兴可乘。hòu shān yì yǒu méi huā yuè,bù fù nián shí xīng kě chéng。

元夕雪用韵

方岳

山蹊一色轻明玉,遮尽青青印屐苔。shān qī yī sè qīng míng yù,zhē jǐn qīng qīng yìn jī tái。
元夕不知今日是,春愁政用此时来。yuán xī bù zhī jīn rì shì,chūn chóu zhèng yòng cǐ shí lái。
年华鼎鼎双蓬鬓,身世悠悠一酒杯。nián huá dǐng dǐng shuāng péng bìn,shēn shì yōu yōu yī jiǔ bēi。
好事断无人问字,竹门隔坞不须开。hǎo shì duàn wú rén wèn zì,zhú mén gé wù bù xū kāi。

归来馆成再用韵

方岳

后门穿过荷葭坞,春草池塘一径苔。hòu mén chuān guò hé jiā wù,chūn cǎo chí táng yī jìng tái。
尽废秫田妨醉去,旋苫山馆号归来。jǐn fèi shú tián fáng zuì qù,xuán shān shān guǎn hào guī lái。
知无骨相取金印,莫与春秋著玉杯。zhī wú gǔ xiāng qǔ jīn yìn,mò yǔ chūn qiū zhù yù bēi。
自有梅花可人意,南枝开了北枝开。zì yǒu méi huā kě rén yì,nán zhī kāi le běi zhī kāi。

上元大雪重赋

方岳

愁霖半月办此雪,元夕山城特地寒。chóu lín bàn yuè bàn cǐ xuě,yuán xī shān chéng tè dì hán。
顿有园林春富贵,略无灯火夜阑珊。dùn yǒu yuán lín chūn fù guì,lüè wú dēng huǒ yè lán shān。
年饥那得花成市,天巧聊将玉作栏。nián jī nà dé huā chéng shì,tiān qiǎo liáo jiāng yù zuò lán。
百紫千红生意动,不知后土几时乾。bǎi zǐ qiān hóng shēng yì dòng,bù zhī hòu tǔ jǐ shí qián。

明日登后山用韵

方岳

雪林篱落行清晓,毕竟山人太耐寒。xuě lín lí luò xíng qīng xiǎo,bì jìng shān rén tài nài hán。
酒圣坐来春泛泛,梅仙飞去玉珊珊。jiǔ shèng zuò lái chūn fàn fàn,méi xiān fēi qù yù shān shān。
草塘唤就荷葭坞,竹径生成花药栏。cǎo táng huàn jiù hé jiā wù,zhú jìng shēng chéng huā yào lán。
诗敌只愁成小怯,迩来自觉笔头乾。shī dí zhǐ chóu chéng xiǎo qiè,ěr lái zì jué bǐ tóu qián。

闻雨

方岳

夜闻一霎两霎雨,春著村南村北花。yè wén yī shà liǎng shà yǔ,chūn zhù cūn nán cūn běi huā。
紫绵扑扑海棠藟,翠毯茸茸沙蒋芽。zǐ mián pū pū hǎi táng lěi,cuì tǎn rōng rōng shā jiǎng yá。
游芳要非老者事,幽意自属山人家。yóu fāng yào fēi lǎo zhě shì,yōu yì zì shǔ shān rén jiā。
东风莫漫尽桃李,留与绕屋深桑麻。dōng fēng mò màn jǐn táo lǐ,liú yǔ rào wū shēn sāng má。

大雨

方岳

蛰龙怒欲起春霆,并挟髯虬上杳冥。zhé lóng nù yù qǐ chūn tíng,bìng xié rán qiú shàng yǎo míng。
老色干云鳞甲动,苍皮粘雹爪痕腥。lǎo sè gàn yún lín jiǎ dòng,cāng pí zhān báo zhǎo hén xīng。
物方神变谁能测,山不高深亦有灵。wù fāng shén biàn shuí néng cè,shān bù gāo shēn yì yǒu líng。
谁与护持诗墨在,略无风雨损吾亭。shuí yǔ hù chí shī mò zài,lüè wú fēng yǔ sǔn wú tíng。

春雨

方岳

茅斋坚坐日日雨,竹杖长闲处处苔。máo zhāi jiān zuò rì rì yǔ,zhú zhàng zhǎng xián chù chù tái。
半面不曾梅别去,四愁无奈草生来。bàn miàn bù céng méi bié qù,sì chóu wú nài cǎo shēng lái。
好山能费几两屐,胜日须倾三百杯。hǎo shān néng fèi jǐ liǎng jī,shèng rì xū qīng sān bǎi bēi。
说与海棠毋造次,不论蚤晚待晴开。shuō yǔ hǎi táng wú zào cì,bù lùn zǎo wǎn dài qíng kāi。

雨中有感

方岳

山蛰惊尘已发声,移花移竹正忙生。shān zhé jīng chén yǐ fā shēng,yí huā yí zhú zhèng máng shēng。
相成老子一春事,只费天公几日晴。xiāng chéng lǎo zi yī chūn shì,zhǐ fèi tiān gōng jǐ rì qíng。
何以消忧惟酒可,无能为役以诗鸣。hé yǐ xiāo yōu wéi jiǔ kě,wú néng wèi yì yǐ shī míng。
身其隐矣名安用,寄语诸贤月旦评。shēn qí yǐn yǐ míng ān yòng,jì yǔ zhū xián yuè dàn píng。

百舌

方岳

巧语如簧不待频,东皇已为转洪钧。qiǎo yǔ rú huáng bù dài pín,dōng huáng yǐ wèi zhuǎn hóng jūn。
五更风雨知巢冷,几处宫商隔坞春。wǔ gèng fēng yǔ zhī cháo lěng,jǐ chù gōng shāng gé wù chūn。
时说一篇新陆贾,横连六国旧苏秦。shí shuō yī piān xīn lù jiǎ,héng lián liù guó jiù sū qín。
恃吾舌在吾何患,从古不无渠辈人。shì wú shé zài wú hé huàn,cóng gǔ bù wú qú bèi rén。

泗州之约令君以雨不至次韵奉酬

方岳

已料天公作好晴,近山初试一筇轻。yǐ liào tiān gōng zuò hǎo qíng,jìn shān chū shì yī qióng qīng。
溪平染就縠纹绉,雨急眠惊瀑布声。xī píng rǎn jiù hú wén zhòu,yǔ jí mián jīng pù bù shēng。
醉里梨花俱瘦尽,梦中池草太愁生。zuì lǐ lí huā jù shòu jǐn,mèng zhōng chí cǎo tài chóu shēng。
未知谁是文昌段,看得春风亦世情。wèi zhī shuí shì wén chāng duàn,kàn dé chūn fēng yì shì qíng。

次韵徐宰集珠溪

方岳

山家凫鹜散平田,沙路云深屐屡穿。shān jiā fú wù sàn píng tián,shā lù yún shēn jī lǚ chuān。
半醉半醒寒食酒,欲晴欲雨杏花天。bàn zuì bàn xǐng hán shí jiǔ,yù qíng yù yǔ xìng huā tiān。
春能酝藉如相识,柳自风流未肯眠。chūn néng yùn jí rú xiāng shí,liǔ zì fēng liú wèi kěn mián。
野老不知诗思好,但言啼鸟亦欣然。yě lǎo bù zhī shī sī hǎo,dàn yán tí niǎo yì xīn rán。