古诗词

效演雅

方岳

山溪斗折更蛇行,逗密穿幽见物情。shān xī dòu zhé gèng shé xíng,dòu mì chuān yōu jiàn wù qíng。
蜜为无花粮道绝,蚁知有雨阵图成。mì wèi wú huā liáng dào jué,yǐ zhī yǒu yǔ zhèn tú chéng。
饮风吸露蝉尸解,耸壑凌霄鹤骨轻。yǐn fēng xī lù chán shī jiě,sǒng hè líng xiāo hè gǔ qīng。
鸲鹆能为祖仁舞,狎鸥欲与海翁盟。qú yù néng wèi zǔ rén wǔ,xiá ōu yù yǔ hǎi wēng méng。
未忘王谢寻常燕,不肯郦生吾友莺。wèi wàng wáng xiè xún cháng yàn,bù kěn lì shēng wú yǒu yīng。
鹭以先后争食邑,鹊占南北启门闳。lù yǐ xiān hòu zhēng shí yì,què zhàn nán běi qǐ mén hóng。
春池泼泼鱼当乳,霜渚喑喑雁不鸣。chūn chí pō pō yú dāng rǔ,shuāng zhǔ yīn yīn yàn bù míng。
啄木画符工出蠹,提壶沽酒为催耕。zhuó mù huà fú gōng chū dù,tí hú gū jiǔ wèi cuī gēng。
蚌何知识三缄口,蟹坐风骚五鼎烹。bàng hé zhī shí sān jiān kǒu,xiè zuò fēng sāo wǔ dǐng pēng。
巴郢画眉翻律吕,仪秦反舌定纵横。bā yǐng huà méi fān lǜ lǚ,yí qín fǎn shé dìng zòng héng。
鹅嗔晋帖得奇字,鸡唤祖鞭非恶声。é chēn jìn tiē dé qí zì,jī huàn zǔ biān fēi è shēng。
饱卧夕阳牛反嚼,误投干叶鹿虚惊。bǎo wò xī yáng niú fǎn jué,wù tóu gàn yè lù xū jīng。
一枝栖息鹪鹩足,三窟经营狡兔?。yī zhī qī xī jiāo liáo zú,sān kū jīng yíng jiǎo tù dù。
蝌蚪草泥文字古,蜗涎苏壁篆书精。kē dǒu cǎo ní wén zì gǔ,wō xián sū bì zhuàn shū jīng。
首昂蝜蝂贪宁死,壁奋螳螂祸自婴。shǒu áng fù bǎn tān níng sǐ,bì fèn táng láng huò zì yīng。
山麂见人头卓朔,野鸱得鼠腹彭亨。shān jǐ jiàn rén tóu zhuó shuò,yě chī dé shǔ fù péng hēng。
雉倾族类甘为翳,鸭解人言略自名。zhì qīng zú lèi gān wèi yì,yā jiě rén yán lüè zì míng。
羊狠滥称髯主簿,蟫肥荐食楮先生。yáng hěn làn chēng rán zhǔ bù,yín féi jiàn shí chǔ xiān shēng。
色虽甚美猿深逝,骨不须多狗必争。sè suī shén měi yuán shēn shì,gǔ bù xū duō gǒu bì zhēng。
蛙为公乎缘底怒,鸠宁拙耳了无营。wā wèi gōng hū yuán dǐ nù,jiū níng zhuō ěr le wú yíng。
劳形大块皆同梦,蝶化庄周月正明。láo xíng dà kuài jiē tóng mèng,dié huà zhuāng zhōu yuè zhèng míng。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

山居十六咏入山林处

方岳

入林不厌深,避世不厌独。rù lín bù yàn shēn,bì shì bù yàn dú。
倦飞鸟知还,毋惮下乔木。juàn fēi niǎo zhī hái,wú dàn xià qiáo mù。

山居十六咏入山林处

方岳

东皋或巾车,西园亦飞盖。dōng gāo huò jīn chē,xī yuán yì fēi gài。
以我方古人,两脚大自在。yǐ wǒ fāng gǔ rén,liǎng jiǎo dà zì zài。

山居十六咏入山林处

方岳

山险者夷之,梯以石齿齿。shān xiǎn zhě yí zhī,tī yǐ shí chǐ chǐ。
于间遂成台,有梅适堪倚。yú jiān suì chéng tái,yǒu méi shì kān yǐ。

山居十六咏入山林处

方岳

山林有灌木,其大可蔽牛。shān lín yǒu guàn mù,qí dà kě bì niú。
藓石眠清阴,坐间天地秋。xiǎn shí mián qīng yīn,zuò jiān tiān dì qiū。

山居十六咏入山林处

方岳

若以雪见我,以林为吾家。ruò yǐ xuě jiàn wǒ,yǐ lín wèi wú jiā。
君其非诗人,不能识梅花。jūn qí fēi shī rén,bù néng shí méi huā。

山居十六咏入山林处

方岳

拳石以为山,勺水以为池。quán shí yǐ wèi shān,sháo shuǐ yǐ wèi chí。
我观于世间,何者非儿嬉。wǒ guān yú shì jiān,hé zhě fēi ér xī。

山居十六咏入山林处

方岳

竹径转西麓,山花能白红。zhú jìng zhuǎn xī lù,shān huā néng bái hóng。
要知造物心,政在无言中。yào zhī zào wù xīn,zhèng zài wú yán zhōng。

山居十六咏入山林处

方岳

归来遽云出,既出又归来。guī lái jù yún chū,jì chū yòu guī lái。
自处苟如此,渊明安在哉。zì chù gǒu rú cǐ,yuān míng ān zài zāi。

山居十六咏入山林处

方岳

钟乳三千两,胡椒八百斛。zhōng rǔ sān qiān liǎng,hú jiāo bā bǎi hú。
笑杀山中人,破纸塞故屋。xiào shā shān zhōng rén,pò zhǐ sāi gù wū。

山居十六咏入山林处

方岳

烟低一片春,留与贫受用。yān dī yī piàn chūn,liú yǔ pín shòu yòng。
阿连自能诗,吾衰不复梦。ā lián zì néng shī,wú shuāi bù fù mèng。

山居十六咏入山林处

方岳

佳日春酣酣,一色锦步障。jiā rì chūn hān hān,yī sè jǐn bù zhàng。
谁知山中人,如此富贵相。shuí zhī shān zhōng rén,rú cǐ fù guì xiāng。

山居十六咏入山林处

方岳

子盍观于泉,遇险维其止。zi hé guān yú quán,yù xiǎn wéi qí zhǐ。
流行非所知,一寒清到底。liú xíng fēi suǒ zhī,yī hán qīng dào dǐ。

山居十六咏入山林处

方岳

宁与厓下人,烟雨耕荦确。níng yǔ yá xià rén,yān yǔ gēng luò què。
读书亦何为,谨勿累吾角。dú shū yì hé wèi,jǐn wù lèi wú jiǎo。

山居十六咏入山林处

方岳

凿空为此名,忽已落众口。záo kōng wèi cǐ míng,hū yǐ luò zhòng kǒu。
聊结一间茅,承当作厓叟。liáo jié yī jiān máo,chéng dāng zuò yá sǒu。

山居十六咏入山林处

方岳

秋风新饭香,蔬亦美可茹。qiū fēng xīn fàn xiāng,shū yì měi kě rú。
宁知世有人,万钱无下箸。níng zhī shì yǒu rén,wàn qián wú xià zhù。