古诗词

有以晦庵真迹见寄者乃寒栖精舍诗也因次其韵

方岳

富贵不可期,贫贱未易骄。fù guì bù kě qī,pín jiàn wèi yì jiāo。
山人乃尔昧,过眼风烟飘。shān rén nǎi ěr mèi,guò yǎn fēng yān piāo。
鹪鹩一枝足,不知有层霄。jiāo liáo yī zhī zú,bù zhī yǒu céng xiāo。
我知古之人,千载俱寥寥。wǒ zhī gǔ zhī rén,qiān zài jù liáo liáo。
寒栖访精舍,野绿摇轻?。hán qī fǎng jīng shě,yě lǜ yáo qīng diāo。
一屏直耸耸,万里直荛荛。yī píng zhí sǒng sǒng,wàn lǐ zhí ráo ráo。
至今空堂云,巾屦遗高标。zhì jīn kōng táng yún,jīn jù yí gāo biāo。
笛声横者谁,有些不可招。dí shēng héng zhě shuí,yǒu xiē bù kě zhāo。
却后五百年,容我摩青瑶。què hòu wǔ bǎi nián,róng wǒ mó qīng yáo。
尚怜沈东阳,燕雀空喧嚣。shàng lián shěn dōng yáng,yàn què kōng xuān xiāo。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

悼祭酒徐仁伯

方岳

同谒翘材话直前,别才信宿讣惊传。tóng yè qiào cái huà zhí qián,bié cái xìn sù fù jīng chuán。
等之百世无今日,杀我三良不半年。děng zhī bǎi shì wú jīn rì,shā wǒ sān liáng bù bàn nián。
公与朝端清到底,人言次相直如弦。gōng yǔ cháo duān qīng dào dǐ,rén yán cì xiāng zhí rú xián。
奏篇共上寥阳殿,未必精忠隔九泉。zòu piān gòng shàng liáo yáng diàn,wèi bì jīng zhōng gé jiǔ quán。

次韵徐宰斋宿学宫

方岳

孔堂雨宿盍儒簪,自与诸儒守诲箴。kǒng táng yǔ sù hé rú zān,zì yǔ zhū rú shǒu huì zhēn。
白发一经流俗眼,青山千古圣贤心。bái fā yī jīng liú sú yǎn,qīng shān qiān gǔ shèng xián xīn。
夜窗灯冷书如堵,春草坛荒杏满林。yè chuāng dēng lěng shū rú dǔ,chūn cǎo tán huāng xìng mǎn lín。
想得梦回科斗壁,隐然丝竹尚遗音。xiǎng dé mèng huí kē dòu bì,yǐn rán sī zhú shàng yí yīn。

别群玉同舍

方岳

才入蓬山路已迷,青虬夜吼又东西。cái rù péng shān lù yǐ mí,qīng qiú yè hǒu yòu dōng xī。
荼蘼略有一日雅,藓石未干千佛题。tú mí lüè yǒu yī rì yǎ,xiǎn shí wèi gàn qiān fú tí。
册府敲茶玄鹤舞,军门草檄玉骢嘶。cè fǔ qiāo chá xuán hè wǔ,jūn mén cǎo xí yù cōng sī。
群仙定说粗官在,台史今占太白低。qún xiān dìng shuō cū guān zài,tái shǐ jīn zhàn tài bái dī。

次韵刘架阁和予壬寅入局诗

方岳

入开图籍底须钳,谁校蓬山三万签。rù kāi tú jí dǐ xū qián,shuí xiào péng shān sān wàn qiān。
有竹两窗聊下榻,为梅一笑几巡檐。yǒu zhú liǎng chuāng liáo xià tà,wèi méi yī xiào jǐ xún yán。
虎头食肉亦安用,熊掌与鱼那得兼。hǔ tóu shí ròu yì ān yòng,xióng zhǎng yǔ yú nà dé jiān。
好事人来勤载酒,纵无奇字不渠厌。hǎo shì rén lái qín zài jiǔ,zòng wú qí zì bù qú yàn。

铨琐

方岳

绿渍苔痕蚀断碑,摩挲名字笑衰迟。lǜ zì tái hén shí duàn bēi,mó sā míng zì xiào shuāi chí。
云寒昨夜人何似,雨锁重门春不知。yún hán zuó yè rén hé shì,yǔ suǒ zhòng mén chūn bù zhī。
莫倚离骚堪仆命,从来造物亦儿痴。mò yǐ lí sāo kān pū mìng,cóng lái zào wù yì ér chī。
转头十五年前话,独立东风举似谁。zhuǎn tóu shí wǔ nián qián huà,dú lì dōng fēng jǔ shì shuí。

送滕广叔铨试

方岳

矮屋曾分雪夜灯,相期各已上青冥。ǎi wū céng fēn xuě yè dēng,xiāng qī gè yǐ shàng qīng míng。
得官谁谓非黄甲,如我今犹只白丁。dé guān shuí wèi fēi huáng jiǎ,rú wǒ jīn yóu zhǐ bái dīng。
别久不论清浊酒,情亲或梦短长亭。bié jiǔ bù lùn qīng zhuó jiǔ,qíng qīn huò mèng duǎn zhǎng tíng。
一生科目十名上,自有君家旧典刑。yī shēng kē mù shí míng shàng,zì yǒu jūn jiā jiù diǎn xíng。

和知郡史监丞鹿鸣宴诗

方岳

文物声明极盛秋,傅岩人不待形求。wén wù shēng míng jí shèng qiū,fù yán rén bù dài xíng qiú。
笔扛龙鼎雄豪在,手拔鲸牙汗漫游。bǐ káng lóng dǐng xióng háo zài,shǒu bá jīng yá hàn màn yóu。
温饱定知非雅意,治安谁与借前筹。wēn bǎo dìng zhī fēi yǎ yì,zhì ān shuí yǔ jiè qián chóu。
老予曾到慈恩顶,更放诸贤出一头。lǎo yǔ céng dào cí ēn dǐng,gèng fàng zhū xián chū yī tóu。

县送邸报

方岳

绿阴门巷冷沈沈,何许文书忽见寻。lǜ yīn mén xiàng lěng shěn shěn,hé xǔ wén shū hū jiàn xún。
谁爱屋乌方引玉,同骑竹马或登金。shuí ài wū wū fāng yǐn yù,tóng qí zhú mǎ huò dēng jīn。
今吾久已忘人世,故纸焉能损道心。jīn wú jiǔ yǐ wàng rén shì,gù zhǐ yān néng sǔn dào xīn。
只有断云知此意,为驱一雨洗山林。zhǐ yǒu duàn yún zhī cǐ yì,wèi qū yī yǔ xǐ shān lín。

次韵净照

方岳

一筇一衲出山相,不道斯人故可人。yī qióng yī nà chū shān xiāng,bù dào sī rén gù kě rén。
我已久闻挥翰手,师宁相对坐禅身。wǒ yǐ jiǔ wén huī hàn shǒu,shī níng xiāng duì zuò chán shēn。
山林有味青灯古,天地无情白发新。shān lín yǒu wèi qīng dēng gǔ,tiān dì wú qíng bái fā xīn。
认取本来真面目,瀑泉诗好未知津。rèn qǔ běn lái zhēn miàn mù,pù quán shī hǎo wèi zhī jīn。

赠谈命者

方岳

客有携诗夜扣扃,典衣何惜倒吾瓶。kè yǒu xié shī yè kòu jiōng,diǎn yī hé xī dào wú píng。
山城难觅葡萄绿,竹火终强鹁鸽青。shān chéng nán mì pú táo lǜ,zhú huǒ zhōng qiáng bó gē qīng。
迕俗坐谈扪虱略,治生欲读相牛经。wù sú zuò tán mén shī lüè,zhì shēng yù dú xiāng niú jīng。
向来人亦多称好,正坐无钱语不灵。xiàng lái rén yì duō chēng hǎo,zhèng zuò wú qián yǔ bù líng。

赠术者王髯

方岳

王髯过我秋崖底,未识青囊且对棋。wáng rán guò wǒ qiū yá dǐ,wèi shí qīng náng qiě duì qí。
万事只销三字好,一生宽破百年痴。wàn shì zhǐ xiāo sān zì hǎo,yī shēng kuān pò bǎi nián chī。
有田种秫便可耳,无分读书姑寘之。yǒu tián zhǒng shú biàn kě ěr,wú fēn dú shū gū zhì zhī。
苦劝勿寒场屋梦,此言却恐白鸥知。kǔ quàn wù hán chǎng wū mèng,cǐ yán què kǒng bái ōu zhī。

次韵叶宗丞约游括苍

方岳

一诗不了苍州债,曾泊春沙问水程。yī shī bù le cāng zhōu zhài,céng pō chūn shā wèn shuǐ chéng。
山自强如吾郡好,酒今闻有括滩清。shān zì qiáng rú wú jùn hǎo,jiǔ jīn wén yǒu kuò tān qīng。
文章未得半分力,故旧难忘少日情。wén zhāng wèi dé bàn fēn lì,gù jiù nán wàng shǎo rì qíng。
已斸莓苔新种竹,恐无辞与此君盟。yǐ zhǔ méi tái xīn zhǒng zhú,kǒng wú cí yǔ cǐ jūn méng。

题归来馆

方岳

莫问渊明隔几尘,归来瓮面绿粼粼。mò wèn yuān míng gé jǐ chén,guī lái wèng miàn lǜ lín lín。
醉眠明月元无价,对画凌烟自有人。zuì mián míng yuè yuán wú jià,duì huà líng yān zì yǒu rén。
绝口不谈当世事,掉头宁作太平民。jué kǒu bù tán dāng shì shì,diào tóu níng zuò tài píng mín。
春来春去棋声外,不管人间局面新。chūn lái chūn qù qí shēng wài,bù guǎn rén jiān jú miàn xīn。

与蔡吏部林直院别江楼

方岳

又抛蓑笠出山来,那得江鸥不见猜。yòu pāo suō lì chū shān lái,nà dé jiāng ōu bù jiàn cāi。
一醉真成吞溟涬,三人曾共住蓬莱。yī zuì zhēn chéng tūn míng xìng,sān rén céng gòng zhù péng lái。
翰林词伯玉为骨,直指绣衣霜作台。hàn lín cí bó yù wèi gǔ,zhí zhǐ xiù yī shuāng zuò tái。
莫笑樵溪穷太守,短篷烟雨亦佳哉。mò xiào qiáo xī qióng tài shǒu,duǎn péng yān yǔ yì jiā zāi。

山中

方岳

寂莫空山久掩扉,残书谁与解重围。jì mò kōng shān jiǔ yǎn fēi,cán shū shuí yǔ jiě zhòng wéi。
推豗时作橐驼坐,恍惚化为蝴蝶飞。tuī huī shí zuò tuó tuó zuò,huǎng hū huà wèi hú dié fēi。
春事已归双雪鬓,生涯尽在一荷衣。chūn shì yǐ guī shuāng xuě bìn,shēng yá jǐn zài yī hé yī。
夜寒扣角悲声壮,但得牛肥道亦肥。yè hán kòu jiǎo bēi shēng zhuàng,dàn dé niú féi dào yì féi。