古诗词

雨望

方岳

前溪雨埋村,咫尺不我过。qián xī yǔ mái cūn,zhǐ chǐ bù wǒ guò。
雷霆但蒙鸿,林莽亦掀簸。léi tíng dàn méng hóng,lín mǎng yì xiān bǒ。
竟微一飘洒,起此北窗卧。jìng wēi yī piāo sǎ,qǐ cǐ běi chuāng wò。
对面自胡越,孰为天宇大。duì miàn zì hú yuè,shú wèi tiān yǔ dà。
得非老龙公,悯念茅屋破。dé fēi lǎo lóng gōng,mǐn niàn máo wū pò。
田父适在傍,出语惊四坐。tián fù shì zài bàng,chū yǔ jīng sì zuò。
指予两青虹,可见不可唾。zhǐ yǔ liǎng qīng hóng,kě jiàn bù kě tuò。
是能隔截之,帝泽谁与播。shì néng gé jié zhī,dì zé shuí yǔ bō。
坐令水南人,一蹉成百蹉。zuò lìng shuǐ nán rén,yī cuō chéng bǎi cuō。
上天本均平,夫岂不渠奈。shàng tiān běn jūn píng,fū qǐ bù qú nài。
虹亦何能神,书生例穷饿。hóng yì hé néng shén,shū shēng lì qióng è。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

题甘露寺中峰

方岳

金焦两点自东西,著我于中亦一奇。jīn jiāo liǎng diǎn zì dōng xī,zhù wǒ yú zhōng yì yī qí。
菰叶蘋花秋共晚,山寒未必白鸥知。gū yè píng huā qiū gòng wǎn,shān hán wèi bì bái ōu zhī。

送琴遂还楚东

方岳

一生坐与蛇添足,万事不如龟缩头。yī shēng zuò yǔ shé tiān zú,wàn shì bù rú guī suō tóu。
亦笑军持太多事,孤桐自了月明秋。yì xiào jūn chí tài duō shì,gū tóng zì le yuè míng qiū。

送琴遂还楚东

方岳

脚根踏地袈裟破,鼻孔撩天拄杖横。jiǎo gēn tà dì jiā shā pò,bí kǒng liāo tiān zhǔ zhàng héng。
归扫秋云趺足坐,荻花半落晚风晴。guī sǎo qiū yún fū zú zuò,dí huā bàn luò wǎn fēng qíng。

梦中

方岳

凡我同盟鸥鹭群,既盟之后亦幽欣。fán wǒ tóng méng ōu lù qún,jì méng zhī hòu yì yōu xīn。
山中芝术香堪煮,鹤未归来空暮云。shān zhōng zhī shù xiāng kān zhǔ,hè wèi guī lái kōng mù yún。

梦中

方岳

树擎晚色柔枝碧,兔睡晴香老月寒。shù qíng wǎn sè róu zhī bì,tù shuì qíng xiāng lǎo yuè hán。
自滴玉蜍秋满袖,轻云片片泊阑干。zì dī yù chú qiū mǎn xiù,qīng yún piàn piàn pō lán gàn。

东津

方岳

秋老江南隔岸山,断云衰草雨斑斑。qiū lǎo jiāng nán gé àn shān,duàn yún shuāi cǎo yǔ bān bān。
烟帆未可横江去,鸣橹恐妨鸥鹭闲。yān fān wèi kě héng jiāng qù,míng lǔ kǒng fáng ōu lù xián。

雨宿

方岳

雨宿疏篷不耐闲,蘋花菰叶老江干。yǔ sù shū péng bù nài xián,píng huā gū yè lǎo jiāng gàn。
鹭飞欲下忽惊起,秋水新添一寸寒。lù fēi yù xià hū jīng qǐ,qiū shuǐ xīn tiān yī cùn hán。

次韵梁倅秋日白牡丹

方岳

自掩窗纱护夕阳,碧壶深贮溜晴光。zì yǎn chuāng shā hù xī yáng,bì hú shēn zhù liū qíng guāng。
可曾见此春风面,净洗铅华试晓霜。kě céng jiàn cǐ chūn fēng miàn,jìng xǐ qiān huá shì xiǎo shuāng。

赪桐花

方岳

厥草惟夭簇绛缯,猩红初滴尚炎蒸。jué cǎo wéi yāo cù jiàng zēng,xīng hóng chū dī shàng yán zhēng。
西风坐阅芙蓉老,合是花中耐久朋。xī fēng zuò yuè fú róng lǎo,hé shì huā zhōng nài jiǔ péng。

赪桐花

方岳

似子圆红不似花,绿丛擎出野人家。shì zi yuán hóng bù shì huā,lǜ cóng qíng chū yě rén jiā。
亦知吟骨今当换,火候初成独体砂。yì zhī yín gǔ jīn dāng huàn,huǒ hòu chū chéng dú tǐ shā。

题偶爱

方岳

每评吾郡佳山水,当以水西为最奇。měi píng wú jùn jiā shān shuǐ,dāng yǐ shuǐ xī wèi zuì qí。
径向水西非具眼,不眠偶爱不渠知。jìng xiàng shuǐ xī fēi jù yǎn,bù mián ǒu ài bù qú zhī。

题偶爱

方岳

长汀宜日山宜雨,尽在鸥看鹭听中。zhǎng tīng yí rì shān yí yǔ,jǐn zài ōu kàn lù tīng zhōng。
想见夜寒留客醉,倚阑拍手唤渔篷。xiǎng jiàn yè hán liú kè zuì,yǐ lán pāi shǒu huàn yú péng。

题偶爱

方岳

随行茶灶曾同宿,看尽朝岚与夕霏。suí xíng chá zào céng tóng sù,kàn jǐn cháo lán yǔ xī fēi。
一片诗愁秋渺渺,树林深处见僧归。yī piàn shī chóu qiū miǎo miǎo,shù lín shēn chù jiàn sēng guī。

题偶爱

方岳

溪云莫怪尘埃面,更与青山把一杯。xī yún mò guài chén āi miàn,gèng yǔ qīng shān bǎ yī bēi。
未省此诗容写否,闻渠曾识谪仙来。wèi shěng cǐ shī róng xiě fǒu,wén qú céng shí zhé xiān lái。

湖上醉题

方岳

山知吾亦以诗豪,畴昔于山只淡交。shān zhī wú yì yǐ shī háo,chóu xī yú shān zhǐ dàn jiāo。
清得不多赢得瘦,一生悔读楚离骚。qīng dé bù duō yíng dé shòu,yī shēng huǐ dú chǔ lí sāo。