古诗词

次韵程少章投赠

方岳

十稔眠半村,一醉子万象。shí rěn mián bàn cūn,yī zuì zi wàn xiàng。
向来此方寸,甚矣似元亮。xiàng lái cǐ fāng cùn,shén yǐ shì yuán liàng。
钓石自寒烟,谁知太公望。diào shí zì hán yān,shuí zhī tài gōng wàng。
北山忽移文,猿鹤费寻访。běi shān hū yí wén,yuán hè fèi xún fǎng。
老夫竟何有,豪夺牛背上。lǎo fū jìng hé yǒu,háo duó niú bèi shàng。
时时梦中归,樵笛故悲壮。shí shí mèng zhōng guī,qiáo dí gù bēi zhuàng。
始予斥祈下,天地方絪缊。shǐ yǔ chì qí xià,tiān dì fāng yīn yūn。
纲常几何在,枭啸千乾文。gāng cháng jǐ hé zài,xiāo xiào qiān qián wén。
林希亦入耳,掷笔争书勋。lín xī yì rù ěr,zhì bǐ zhēng shū xūn。
群憸并附和,四面皆楚军。qún xiān bìng fù hé,sì miàn jiē chǔ jūn。
当时此事集,不可夷狄闻。dāng shí cǐ shì jí,bù kě yí dí wén。
风雷忽飞厉,圣矣尧舜君。fēng léi hū fēi lì,shèng yǐ yáo shùn jūn。
方今紫宸朝,落落尽圭璧。fāng jīn zǐ chén cháo,luò luò jǐn guī bì。
予虽草茅士,亦有二三策。yǔ suī cǎo máo shì,yì yǒu èr sān cè。
不愁衫故青,所恨头尽白。bù chóu shān gù qīng,suǒ hèn tóu jǐn bái。
古人如可作,雅欲分半席。gǔ rén rú kě zuò,yǎ yù fēn bàn xí。
谁当为斧斤,恐不中柱石。shuí dāng wèi fǔ jīn,kǒng bù zhōng zhù shí。
一官乞闲外,此计吾已必。yī guān qǐ xián wài,cǐ jì wú yǐ bì。
平生刚直胸,不肯偶土木。píng shēng gāng zhí xiōng,bù kěn ǒu tǔ mù。
谏书上文石,亲见天穆穆。jiàn shū shàng wén shí,qīn jiàn tiān mù mù。
诸贤忍不言,诺诺恐非福。zhū xián rěn bù yán,nuò nuò kǒng fēi fú。
急回狂澜倒,何啻焦釜沃。jí huí kuáng lán dào,hé chì jiāo fǔ wò。
如闻左珰横,尔音乃金玉。rú wén zuǒ dāng héng,ěr yīn nǎi jīn yù。
因声讯诸贤,往事炳如烛。yīn shēng xùn zhū xián,wǎng shì bǐng rú zhú。
蹇驴灞桥雪,可人天一方。jiǎn lǘ bà qiáo xuě,kě rén tiān yī fāng。
理乱了不闻,衫袖走郎当。lǐ luàn le bù wén,shān xiù zǒu láng dāng。
老石卧白云,采蕨山之阳。lǎo shí wò bái yún,cǎi jué shān zhī yáng。
谨毋事笔砚,霜月雕肝肠。jǐn wú shì bǐ yàn,shuāng yuè diāo gān cháng。
买船予亦东,一棹摇寒光。mǎi chuán yǔ yì dōng,yī zhào yáo hán guāng。
当洗老瓦盆,迟君醉溪堂。dāng xǐ lǎo wǎ pén,chí jūn zuì xī táng。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

山居十六咏入山林处

方岳

入林不厌深,避世不厌独。rù lín bù yàn shēn,bì shì bù yàn dú。
倦飞鸟知还,毋惮下乔木。juàn fēi niǎo zhī hái,wú dàn xià qiáo mù。

山居十六咏入山林处

方岳

东皋或巾车,西园亦飞盖。dōng gāo huò jīn chē,xī yuán yì fēi gài。
以我方古人,两脚大自在。yǐ wǒ fāng gǔ rén,liǎng jiǎo dà zì zài。

山居十六咏入山林处

方岳

山险者夷之,梯以石齿齿。shān xiǎn zhě yí zhī,tī yǐ shí chǐ chǐ。
于间遂成台,有梅适堪倚。yú jiān suì chéng tái,yǒu méi shì kān yǐ。

山居十六咏入山林处

方岳

山林有灌木,其大可蔽牛。shān lín yǒu guàn mù,qí dà kě bì niú。
藓石眠清阴,坐间天地秋。xiǎn shí mián qīng yīn,zuò jiān tiān dì qiū。

山居十六咏入山林处

方岳

若以雪见我,以林为吾家。ruò yǐ xuě jiàn wǒ,yǐ lín wèi wú jiā。
君其非诗人,不能识梅花。jūn qí fēi shī rén,bù néng shí méi huā。

山居十六咏入山林处

方岳

拳石以为山,勺水以为池。quán shí yǐ wèi shān,sháo shuǐ yǐ wèi chí。
我观于世间,何者非儿嬉。wǒ guān yú shì jiān,hé zhě fēi ér xī。

山居十六咏入山林处

方岳

竹径转西麓,山花能白红。zhú jìng zhuǎn xī lù,shān huā néng bái hóng。
要知造物心,政在无言中。yào zhī zào wù xīn,zhèng zài wú yán zhōng。

山居十六咏入山林处

方岳

归来遽云出,既出又归来。guī lái jù yún chū,jì chū yòu guī lái。
自处苟如此,渊明安在哉。zì chù gǒu rú cǐ,yuān míng ān zài zāi。

山居十六咏入山林处

方岳

钟乳三千两,胡椒八百斛。zhōng rǔ sān qiān liǎng,hú jiāo bā bǎi hú。
笑杀山中人,破纸塞故屋。xiào shā shān zhōng rén,pò zhǐ sāi gù wū。

山居十六咏入山林处

方岳

烟低一片春,留与贫受用。yān dī yī piàn chūn,liú yǔ pín shòu yòng。
阿连自能诗,吾衰不复梦。ā lián zì néng shī,wú shuāi bù fù mèng。

山居十六咏入山林处

方岳

佳日春酣酣,一色锦步障。jiā rì chūn hān hān,yī sè jǐn bù zhàng。
谁知山中人,如此富贵相。shuí zhī shān zhōng rén,rú cǐ fù guì xiāng。

山居十六咏入山林处

方岳

子盍观于泉,遇险维其止。zi hé guān yú quán,yù xiǎn wéi qí zhǐ。
流行非所知,一寒清到底。liú xíng fēi suǒ zhī,yī hán qīng dào dǐ。

山居十六咏入山林处

方岳

宁与厓下人,烟雨耕荦确。níng yǔ yá xià rén,yān yǔ gēng luò què。
读书亦何为,谨勿累吾角。dú shū yì hé wèi,jǐn wù lèi wú jiǎo。

山居十六咏入山林处

方岳

凿空为此名,忽已落众口。záo kōng wèi cǐ míng,hū yǐ luò zhòng kǒu。
聊结一间茅,承当作厓叟。liáo jié yī jiān máo,chéng dāng zuò yá sǒu。

山居十六咏入山林处

方岳

秋风新饭香,蔬亦美可茹。qiū fēng xīn fàn xiāng,shū yì měi kě rú。
宁知世有人,万钱无下箸。níng zhī shì yǒu rén,wàn qián wú xià zhù。