古诗词

用佚老园叟韵简直孺并寄园叟

方岳

赵君规模要名世,徐君人物南州稚。zhào jūn guī mó yào míng shì,xú jūn rén wù nán zhōu zhì。
欲携老砚共研冰,梅花不许山矾弟。yù xié lǎo yàn gòng yán bīng,méi huā bù xǔ shān fán dì。
今年识徐如识春,未识佚老园中人。jīn nián shí xú rú shí chūn,wèi shí yì lǎo yuán zhōng rén。
似闻竹外一溪碧,天与隔断俗子尘。shì wén zhú wài yī xī bì,tiān yǔ gé duàn sú zi chén。
此诗到眼情已浃,吾曹终与常人别。cǐ shī dào yǎn qíng yǐ jiā,wú cáo zhōng yǔ cháng rén bié。
不然持问溪头云,渠自容吾分半榻。bù rán chí wèn xī tóu yún,qú zì róng wú fēn bàn tà。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

大雷雨

方岳

黑云压山雨如镞,霹雳火光龙起陆。hēi yún yā shān yǔ rú zú,pī lì huǒ guāng lóng qǐ lù。
四壁淋漓风撼屋,一窗寒灯卧空谷。sì bì lín lí fēng hàn wū,yī chuāng hán dēng wò kōng gǔ。
龙乎龙乎盍归来,先生床湿生青苔。lóng hū lóng hū hé guī lái,xiān shēng chuáng shī shēng qīng tái。
未识青黄麦枯死,古语更占春甲子。wèi shí qīng huáng mài kū sǐ,gǔ yǔ gèng zhàn chūn jiǎ zi。

春暮

方岳

人生会有百年极,春事略无三日晴。rén shēng huì yǒu bǎi nián jí,chūn shì lüè wú sān rì qíng。
岂惟坐隔海棠醉,亦未曾逐杨花行。qǐ wéi zuò gé hǎi táng zuì,yì wèi céng zhú yáng huā xíng。
绿树阴阴遽如许,黄鸟飞飞寂无语。lǜ shù yīn yīn jù rú xǔ,huáng niǎo fēi fēi jì wú yǔ。
先生欲作送春诗,似此一春那用尔。xiān shēng yù zuò sòng chūn shī,shì cǐ yī chūn nà yòng ěr。

题义约

方岳

向来祁山赭如天,迩来祁山翠如碧。xiàng lái qí shān zhě rú tiān,ěr lái qí shān cuì rú bì。
祁山草木皆精神,祁山人材方气魄。qí shān cǎo mù jiē jīng shén,qí shān rén cái fāng qì pò。
君不见癸丑诸贤奉亲策,武成殿前天咫尺。jūn bù jiàn guǐ chǒu zhū xián fèng qīn cè,wǔ chéng diàn qián tiān zhǐ chǐ。
太微星动豹尾班,祁山人作龙头客。tài wēi xīng dòng bào wěi bān,qí shān rén zuò lóng tóu kè。
所以天留老子山之侧,为守云烟护山碧。suǒ yǐ tiān liú lǎo zi shān zhī cè,wèi shǒu yún yān hù shān bì。
山转碧兮人转奇,未许右科专此席。shān zhuǎn bì xī rén zhuǎn qí,wèi xǔ yòu kē zhuān cǐ xí。
前头更有文状元,努力风鹏九霄翮。qián tóu gèng yǒu wén zhuàng yuán,nǔ lì fēng péng jiǔ xiāo hé。

用郑少傅韵题赵参政梅卷

方岳

雪谷冰崖枯槁士,土锉无烟寒堕指。xuě gǔ bīng yá kū gǎo shì,tǔ cuò wú yān hán duò zhǐ。
朝饥郁屈鸣不平,乌玉磨云翻砚水。cháo jī yù qū míng bù píng,wū yù mó yún fān yàn shuǐ。
花光若朽补之穷,吐作冷花春几几。huā guāng ruò xiǔ bǔ zhī qióng,tǔ zuò lěng huā chūn jǐ jǐ。
相公折棰笞神兵,肯与此辈争诗名。xiāng gōng zhé chuí chī shén bīng,kěn yǔ cǐ bèi zhēng shī míng。
横梢噀墨偶然尔,别有妙处贤长城。héng shāo xùn mò ǒu rán ěr,bié yǒu miào chù xián zhǎng chéng。
单于吹叶远关塞,张我大汉之天声。dān yú chuī yè yuǎn guān sāi,zhāng wǒ dà hàn zhī tiān shēng。
老生经济知无术,尔雅虫鱼宁阁笔。lǎo shēng jīng jì zhī wú shù,ěr yǎ chóng yú níng gé bǐ。
岩廊有此磊落人,安事儒士呕心出。yán láng yǒu cǐ lěi luò rén,ān shì rú shì ǒu xīn chū。
吾文不在奴仆骚,尔曹政可衙官屈。wú wén bù zài nú pū sāo,ěr cáo zhèng kě yá guān qū。
所怀浩荡同元工,宁比八九吞云梦。suǒ huái hào dàng tóng yuán gōng,níng bǐ bā jiǔ tūn yún mèng。
铭常勒鼎勋业在,未可枯木窥坡翁。míng cháng lēi dǐng xūn yè zài,wèi kě kū mù kuī pō wēng。
谨勿闲挥补天手,且挈一世春风中。jǐn wù xián huī bǔ tiān shǒu,qiě qiè yī shì chūn fēng zhōng。
军书夜下飞如射,彼蠢者胡犹梗化。jūn shū yè xià fēi rú shè,bǐ chǔn zhě hú yóu gěng huà。
梅花岭外有传闻,老我毛寒足惊咤。méi huā lǐng wài yǒu chuán wén,lǎo wǒ máo hán zú jīng zhà。
神枢净洗甲兵腥,瘴月蛮烟亦堪画。shén shū jìng xǐ jiǎ bīng xīng,zhàng yuè mán yān yì kān huà。

斑竹夫人

方岳

山谷青奴娱夜,秋崖斑媛专房。shān gǔ qīng nú yú yè,qiū yá bān yuàn zhuān fáng。
尔家婕妤失笑,尔孙流落荒凉。ěr jiā jié yú shī xiào,ěr sūn liú luò huāng liáng。

演雅

方岳

蟏蛸网罗遗逸,离留劝课农桑。xiāo shāo wǎng luó yí yì,lí liú quàn kè nóng sāng。
鸣蜩吸风饮露,反舌吹笙鼓簧。míng tiáo xī fēng yǐn lù,fǎn shé chuī shēng gǔ huáng。

演雅

方岳

苍鹰守株待兔,白鹭临渊羡鱼。cāng yīng shǒu zhū dài tù,bái lù lín yuān xiàn yú。
鸤鸠妇叹于室,蜗牛亦爱吾庐。shī jiū fù tàn yú shì,wō niú yì ài wú lú。

赵玉汝自作戏墨见寄各题六言其上鹁鸠

方岳

村北村南雨暗,舍东舍西水生。cūn běi cūn nán yǔ àn,shě dōng shě xī shuǐ shēng。
去妇复还何日,烟蓑处处春耕。qù fù fù hái hé rì,yān suō chù chù chūn gēng。

赵玉汝自作戏墨见寄各题六言其上鹭鸶

方岳

雪以一江烟水,风乎两岸菰蒲。xuě yǐ yī jiāng yān shuǐ,fēng hū liǎng àn gū pú。
但得鱼矶无恙,曲肱之外何须。dàn dé yú jī wú yàng,qū gōng zhī wài hé xū。

赵玉汝自作戏墨见寄各题六言其上脊令

方岳

水落寒塘初冷,霜倒枯荷半倾。shuǐ luò hán táng chū lěng,shuāng dào kū hé bàn qīng。
莫倚尾能涎涎,踏沈一片秋声。mò yǐ wěi néng xián xián,tà shěn yī piàn qiū shēng。

赵玉汝自作戏墨见寄各题六言其上鸲鹆

方岳

晴树暖以流憩,霜实饱而倦飞。qíng shù nuǎn yǐ liú qì,shuāng shí bǎo ér juàn fēi。
何与人间世事,再三自整缁衣。hé yǔ rén jiān shì shì,zài sān zì zhěng zī yī。

立春(国忌,谓之哑春)

方岳

适禁乐令春哑,先办秋治社聋。shì jìn lè lìng chūn yǎ,xiān bàn qiū zhì shè lóng。
银胜鬓毛班白,琼丝菜缕青红。yín shèng bìn máo bān bái,qióng sī cài lǚ qīng hóng。

立春三首

方岳

【其一】
冰丝玉缕簇青红,已逗花梢一信风。bīng sī yù lǚ cù qīng hóng,yǐ dòu huā shāo yī xìn fēng。
梦到谢池新雪尽,暖烟含雨绿匆匆。mèng dào xiè chí xīn xuě jǐn,nuǎn yān hán yǔ lǜ cōng cōng。
【其二】
彩燕双簪翡翠翘,巧裁银胜试春韶。cǎi yàn shuāng zān fěi cuì qiào,qiǎo cái yín shèng shì chūn sháo。
东风已到阑干北,看见娇黄上柳条。dōng fēng yǐ dào lán gàn běi,kàn jiàn jiāo huáng shàng liǔ tiáo。
【其三】
池痕吹皱绿粼粼,才见池痕认得春。chí hén chuī zhòu lǜ lín lín,cái jiàn chí hén rèn dé chūn。
香沁彩鞭旗脚转,自题兰帖记春新。xiāng qìn cǎi biān qí jiǎo zhuǎn,zì tí lán tiē jì chūn xīn。

听雨

方岳

竹斋眠听雨,梦里长青苔。zhú zhāi mián tīng yǔ,mèng lǐ zhǎng qīng tái。
门寂山相对,身闲鸟不猜。mén jì shān xiāng duì,shēn xián niǎo bù cāi。
客应嫌酒尽,花却为诗开。kè yīng xián jiǔ jǐn,huā què wèi shī kāi。
莫下帘尤好,恐妨云往来。mò xià lián yóu hǎo,kǒng fáng yún wǎng lái。
1364«85868788899091