古诗词

次韵谢从之以表闾投赠

方岳

长杨奏赋三十年,已甘老死穷山巅。zhǎng yáng zòu fù sān shí nián,yǐ gān lǎo sǐ qióng shān diān。
醉眠独宿秋风前,此岂有意声名传。zuì mián dú sù qiū fēng qián,cǐ qǐ yǒu yì shēng míng chuán。
如驽伏枥不受鞭,要与騕袅难争妍。rú nú fú lì bù shòu biān,yào yǔ yǎo niǎo nán zhēng yán。
强令作对官道边,功名毕竟谁新鲜。qiáng lìng zuò duì guān dào biān,gōng míng bì jìng shuí xīn xiān。
岌岌两傍蛟龙缠,侯曰美哉岂其然,才当如楫航长川。jí jí liǎng bàng jiāo lóng chán,hóu yuē měi zāi qǐ qí rán,cái dāng rú jí háng zhǎng chuān。
粪墙空复烦雕镌,表闾不靳少府钱。fèn qiáng kōng fù fán diāo juān,biǎo lǘ bù jìn shǎo fǔ qián。
粉饰休盛期半千,宁欲老我寒诗肩。fěn shì xiū shèng qī bàn qiān,níng yù lǎo wǒ hán shī jiān。
归来归来直如弦,蓬莱回首惭班联。guī lái guī lái zhí rú xián,péng lái huí shǒu cán bān lián。
安用一鸣诸子先,登楼忽思王仲宣。ān yòng yī míng zhū zi xiān,dēng lóu hū sī wáng zhòng xuān。
不如傍家田一廛,锄烟犁雨仰问天。bù rú bàng jiā tián yī chán,chú yān lí yǔ yǎng wèn tiān。
天生盘谷容盘旋,更有斗酒相留连。tiān shēng pán gǔ róng pán xuán,gèng yǒu dòu jiǔ xiāng liú lián。
焉能跕跕愁堕鸢,一单坚坐三条椽。yān néng diǎn diǎn chóu duò yuān,yī dān jiān zuò sān tiáo chuán。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵方蒙仲高人亭

方岳

此君款吾室,高人跂吾亭。cǐ jūn kuǎn wú shì,gāo rén qí wú tíng。
邂逅两相逆,保此岁晚青。xiè hòu liǎng xiāng nì,bǎo cǐ suì wǎn qīng。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

茗碗漱藜苋,诗肠许坚顽。míng wǎn shù lí xiàn,shī cháng xǔ jiān wán。
是间可无我,不可无此山。shì jiān kě wú wǒ,bù kě wú cǐ shān。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

鸥鹭之与侣,竹石之与居。ōu lù zhī yǔ lǚ,zhú shí zhī yǔ jū。
子虚亡是公,付之渴相如。zi xū wáng shì gōng,fù zhī kě xiāng rú。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

苔寒两不借,对面宁尔劳。tái hán liǎng bù jiè,duì miàn níng ěr láo。
欲语二三子,卑之毋甚高。yù yǔ èr sān zi,bēi zhī wú shén gāo。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

爱之不我疏,狎则不我亲。ài zhī bù wǒ shū,xiá zé bù wǒ qīn。
山耶其竹欤,君子哉若人。shān yé qí zhú yú,jūn zi zāi ruò rén。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

吾侪磊块胸,所见不相远。wú chái lěi kuài xiōng,suǒ jiàn bù xiāng yuǎn。
借我竹外山,一榻供昼偃。jiè wǒ zhú wài shān,yī tà gōng zhòu yǎn。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

烟霏日夕佳,隐固胜于显。yān fēi rì xī jiā,yǐn gù shèng yú xiǎn。
孰从而诗之,要亦山一蹇。shú cóng ér shī zhī,yào yì shān yī jiǎn。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

终南有捷径,涧恧而林羞。zhōng nán yǒu jié jìng,jiàn nǜ ér lín xiū。
其人岂其山,宁勿相累不。qí rén qǐ qí shān,níng wù xiāng lèi bù。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

相从文字盟,不与如此酒。xiāng cóng wén zì méng,bù yǔ rú cǐ jiǔ。
他日有移文,毋令猿鹤受。tā rì yǒu yí wén,wú lìng yuán hè shòu。

次韵方蒙仲高人亭

方岳

老子可林壑,诸公自烟霄。lǎo zi kě lín hè,zhū gōng zì yān xiāo。
缅怀归耕归,底用招隐招。miǎn huái guī gēng guī,dǐ yòng zhāo yǐn zhāo。

以嗜酒爱风竹卜居此林泉为韵作十小诗

方岳

居千卿者三,至九卿者四。jū qiān qīng zhě sān,zhì jiǔ qīng zhě sì。
不博牛背眠,咸酸信殊嗜。bù bó niú bèi mián,xián suān xìn shū shì。

以嗜酒爱风竹卜居此林泉为韵作十小诗

方岳

玉虹横吾腰,金貂直吾首。yù hóng héng wú yāo,jīn diāo zhí wú shǒu。
宁知千载名,不如一杯酒。níng zhī qiān zài míng,bù rú yī bēi jiǔ。

以嗜酒爱风竹卜居此林泉为韵作十小诗

方岳

事有俄顷间,遗臭及万代。shì yǒu é qǐng jiān,yí chòu jí wàn dài。
吾观于斯人,不过一字爱。wú guān yú sī rén,bù guò yī zì ài。

以嗜酒爱风竹卜居此林泉为韵作十小诗

方岳

东坡真天人,落笔蓬莱宫。dōng pō zhēn tiān rén,luò bǐ péng lái gōng。
何如赤壁笛,一鹤横秋风。hé rú chì bì dí,yī hè héng qiū fēng。

以嗜酒爱风竹卜居此林泉为韵作十小诗

方岳

周有说爱莲,陶有诗爱菊。zhōu yǒu shuō ài lián,táo yǒu shī ài jú。
吾居则谁与,其诸子猷竹。wú jū zé shuí yǔ,qí zhū zi yóu zhú。