古诗词

雪中观梅

方岳

一冬妍晴春意早,微茫已到闲花草。yī dōng yán qíng chūn yì zǎo,wēi máng yǐ dào xián huā cǎo。
山翁平生见事迟,未缉牛衣编稻稿。shān wēng píng shēng jiàn shì chí,wèi jī niú yī biān dào gǎo。
明日是春那得寒,玄冥不作寻常看。míng rì shì chūn nà dé hán,xuán míng bù zuò xún cháng kàn。
交割与春排当处,万里瑶林列银树。jiāo gē yǔ chūn pái dāng chù,wàn lǐ yáo lín liè yín shù。
茅庵有诗人,肺渴方生尘。máo ān yǒu shī rén,fèi kě fāng shēng chén。
不知谁何驷六虬兮上天作乐府,落笔殿前如有神。bù zhī shuí hé sì liù qiú xī shàng tiān zuò lè fǔ,luò bǐ diàn qián rú yǒu shén。
帝咨汝岳锡圭土,佚以宽闲之野寂寞滨。dì zī rǔ yuè xī guī tǔ,yì yǐ kuān xián zhī yě jì mò bīn。
玉田界天旁无邻,有梅百本为宾亲。yù tián jiè tiān páng wú lín,yǒu méi bǎi běn wèi bīn qīn。
昨夜枝上犹是月,今日枝上浑是雪。zuó yè zhī shàng yóu shì yuè,jīn rì zhī shàng hún shì xuě。
春工未必办此奇,纵使巧迟宁速拙。chūn gōng wèi bì bàn cǐ qí,zòng shǐ qiǎo chí níng sù zhuō。
雪诗不当梅花诗,诗成合报孤山知。xuě shī bù dāng méi huā shī,shī chéng hé bào gū shān zhī。
老逋醉眠呼不醒,霜竹付与何人吹。lǎo bū zuì mián hū bù xǐng,shuāng zhú fù yǔ hé rén chuī。
古声久不入俚耳,有诗宁似无诗时。gǔ shēng jiǔ bù rù lǐ ěr,yǒu shī níng shì wú shī shí。
自撼枝头供一嚼,了了此心清净觉。zì hàn zhī tóu gōng yī jué,le le cǐ xīn qīng jìng jué。
谓为梅又冷冰冰,道是雪来香莫莫。wèi wèi méi yòu lěng bīng bīng,dào shì xuě lái xiāng mò mò。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

李监饟四物各以一绝答之土瓜

方岳

蹲鸱不紫茯苓黄,初斸春烟带土香。dūn chī bù zǐ fú líng huáng,chū zhǔ chūn yān dài tǔ xiāng。
久觉相如诗肺渴,入山餐玉不传方。jiǔ jué xiāng rú shī fèi kě,rù shān cān yù bù chuán fāng。

李监饟四物各以一绝答之鲟鲊

方岳

肉未为奇骨最奇,透明玛瑙碎琉璃。ròu wèi wèi qí gǔ zuì qí,tòu míng mǎ nǎo suì liú lí。
老饕不奈残牙齿,却爱桃花软玉脂。lǎo tāo bù nài cán yá chǐ,què ài táo huā ruǎn yù zhī。

李监饟四物各以一绝答之鹅鲊

方岳

翠箬红泥曲米春,篆滩风月入厨珍。cuì ruò hóng ní qū mǐ chūn,zhuàn tān fēng yuè rù chú zhēn。
谁令渠识黄庭字,且醉胸中无字人。shuí lìng qú shí huáng tíng zì,qiě zuì xiōng zhōng wú zì rén。

擘蟹

方岳

秋来何但食无鱼,老去宁须腹有书。qiū lái hé dàn shí wú yú,lǎo qù níng xū fù yǒu shū。
空洞略容君几辈,草泥郭索一从渠。kōng dòng lüè róng jūn jǐ bèi,cǎo ní guō suǒ yī cóng qú。

少微山观橘

方岳

手斸苍烟竹径深,霜寒错落万黄金。shǒu zhǔ cāng yān zhú jìng shēn,shuāng hán cuò luò wàn huáng jīn。
何年共话商山旧,分种归来欲满林。hé nián gòng huà shāng shān jiù,fēn zhǒng guī lái yù mǎn lín。

闻角

方岳

残角吹霜月欲斜,天寒无奈客思家。cán jiǎo chuī shuāng yuè yù xié,tiān hán wú nài kè sī jiā。
不知野竹沧江上,开到梅梢第几花。bù zhī yě zhú cāng jiāng shàng,kāi dào méi shāo dì jǐ huā。

闻雪

方岳

黄尘没马长安道,残酒初醒雪打窗。huáng chén méi mǎ zhǎng ān dào,cán jiǔ chū xǐng xuě dǎ chuāng。
客子惯眠芦苇岸,梦成孤桨泊寒江。kè zi guàn mián lú wěi àn,mèng chéng gū jiǎng pō hán jiāng。

风月堂夜饮

方岳

霜洗横枝月上初,春彝更可共谈无。shuāng xǐ héng zhī yuè shàng chū,chūn yí gèng kě gòng tán wú。
玉杯一一寒于雪,贮以诗肠渺似湖。yù bēi yī yī hán yú xuě,zhù yǐ shī cháng miǎo shì hú。

嘲鹭

方岳

曾有诗矜白鹭闲,一生诗眼乞山漫。céng yǒu shī jīn bái lù xián,yī shēng shī yǎn qǐ shān màn。
朝来更觉忙于我,雪冱苍溪不道寒。cháo lái gèng jué máng yú wǒ,xuě hù cāng xī bù dào hán。

刘逊子架阁饷江茶

方岳

琵琶亭下春寒夜,湿尽青衫竟为谁。pí pá tíng xià chūn hán yè,shī jǐn qīng shān jìng wèi shuí。
江草江花恨何极,雪瓯如此却无诗。jiāng cǎo jiāng huā hèn hé jí,xuě ōu rú cǐ què wú shī。

刘逊子架阁饷江茶

方岳

醉眠彭泽几何日,只与吟诗办秫田。zuì mián péng zé jǐ hé rì,zhǐ yǔ yín shī bàn shú tián。
灵草独醒山雨外,可曾持到漉巾前。líng cǎo dú xǐng shān yǔ wài,kě céng chí dào lù jīn qián。

光孝寺作茶供

方岳

一藤碎踏两山云,看尽朝岚与夕曛。yī téng suì tà liǎng shān yún,kàn jǐn cháo lán yǔ xī xūn。
留得如来舍身相,共敲苍雪了炉熏。liú dé rú lái shě shēn xiāng,gòng qiāo cāng xuě le lú xūn。

次韵君用寄茶

方岳

茅舍生苔费梦思,竹炉烹雪复何时。máo shě shēng tái fèi mèng sī,zhú lú pēng xuě fù hé shí。
北山怕有移文在,谨勿便令猿鹤知。běi shān pà yǒu yí wén zài,jǐn wù biàn lìng yuán hè zhī。

除夜

方岳

雪片初飞岁已除,竹篱梅自可吾庐。xuě piàn chū fēi suì yǐ chú,zhú lí méi zì kě wú lú。
归来只有穷相守,未议移文送却渠。guī lái zhǐ yǒu qióng xiāng shǒu,wèi yì yí wén sòng què qú。

除夜

方岳

莫笑青衫霜叶枯,六年不改旧称呼。mò xiào qīng shān shuāng yè kū,liù nián bù gǎi jiù chēng hū。
人间书疏非吾事,菜缕春盘何处无。rén jiān shū shū fēi wú shì,cài lǚ chūn pán hé chù wú。