古诗词

又和诸公作雪月歌

方岳

月观夜午雪观早,酒兴崔嵬诗潦草。yuè guān yè wǔ xuě guān zǎo,jiǔ xīng cuī wéi shī lǎo cǎo。
梅花在傍具知状,唤渠收拾秋崖稿。méi huā zài bàng jù zhī zhuàng,huàn qú shōu shí qiū yá gǎo。
月边雪边同一寒,诗成不许凡人看。yuè biān xuě biān tóng yī hán,shī chéng bù xǔ fán rén kàn。
年年月寒雪寒处,老骨槎牙倚枯树。nián nián yuè hán xuě hán chù,lǎo gǔ chá yá yǐ kū shù。
不知天下人,面有三寸尘。bù zhī tiān xià rén,miàn yǒu sān cùn chén。
政使书痴传癖犹可憎,而况无风无味之钱神。zhèng shǐ shū chī chuán pǐ yóu kě zēng,ér kuàng wú fēng wú wèi zhī qián shén。
麾之门外,问诸水滨。huī zhī mén wài,wèn zhū shuǐ bīn。
非我不与相比邻,渠自胸次不我亲。fēi wǒ bù yǔ xiāng bǐ lín,qú zì xiōng cì bù wǒ qīn。
千古万古赤壁月,千古万古剡溪雪。qiān gǔ wàn gǔ chì bì yuè,qiān gǔ wàn gǔ shàn xī xuě。
天荒地老方可人,当日人曾笑渠拙。tiān huāng dì lǎo fāng kě rén,dāng rì rén céng xiào qú zhuō。
有梅不可无吾诗,无月无雪无人知。yǒu méi bù kě wú wú shī,wú yuè wú xuě wú rén zhī。
梅花亦不用收拾,付与万窍更相呼。méi huā yì bù yòng shōu shí,fù yǔ wàn qiào gèng xiāng hū。
雪如琼瑶月如水,青山白发时乎时。xuě rú qióng yáo yuè rú shuǐ,qīng shān bái fā shí hū shí。
有薇可羹螯可嚼,此味勿令儿辈觉。yǒu wēi kě gēng áo kě jué,cǐ wèi wù lìng ér bèi jué。
四海诸公共往来,雪中与渠无适莫。sì hǎi zhū gōng gòng wǎng lái,xuě zhōng yǔ qú wú shì mò。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵酬洪监仓

方岳

我辈从来不入时,知心粗有砚相随。wǒ bèi cóng lái bù rù shí,zhī xīn cū yǒu yàn xiāng suí。
肯分雪屋十年梦,写作秋山一段奇。kěn fēn xuě wū shí nián mèng,xiě zuò qiū shān yī duàn qí。
帘静堂深无比客,岁寒亭老有先师。lián jìng táng shēn wú bǐ kè,suì hán tíng lǎo yǒu xiān shī。
梧桐带晚西风起,笑拂床头铁蒺藜。wú tóng dài wǎn xī fēng qǐ,xiào fú chuáng tóu tiě jí lí。

再用韵简赵簿

方岳

相逢倾盖几何时,世俗于君亦诡随。xiāng féng qīng gài jǐ hé shí,shì sú yú jūn yì guǐ suí。
但觉文名惊朽钝,径令诗腹化神奇。dàn jué wén míng jīng xiǔ dùn,jìng lìng shī fù huà shén qí。
别来已赋三秋句,久欲尊为一字师。bié lái yǐ fù sān qiū jù,jiǔ yù zūn wèi yī zì shī。
洗耳正须过习簿,强于太乙夜烧藜。xǐ ěr zhèng xū guò xí bù,qiáng yú tài yǐ yè shāo lí。

次韵王尉赠别

方岳

十载春泥溅客衣,江湖半已入吾诗。shí zài chūn ní jiàn kè yī,jiāng hú bàn yǐ rù wú shī。
事今岂得文章力,心亦难求世俗知。shì jīn qǐ dé wén zhāng lì,xīn yì nán qiú shì sú zhī。
山意向人如有语,鸥盟于我合归谁。shān yì xiàng rén rú yǒu yǔ,ōu méng yú wǒ hé guī shuí。
月明昨夜欺寒梦,未了西斋竹外棋。yuè míng zuó yè qī hán mèng,wèi le xī zhāi zhú wài qí。

次韵王尉赠别

方岳

摩挲老砚欲生衣,煞欠梅花别后诗。mó sā lǎo yàn yù shēng yī,shā qiàn méi huā bié hòu shī。
明月夜怜无客共,故人心岂不吾知。míng yuè yè lián wú kè gòng,gù rén xīn qǐ bù wú zhī。
相看白眼了无忤,除却青山更有谁。xiāng kàn bái yǎn le wú wǔ,chú què qīng shān gèng yǒu shuí。
但得秫田供醉梦,世情付与烂柯棋。dàn dé shú tián gōng zuì mèng,shì qíng fù yǔ làn kē qí。

次韵王尉白事幕府

方岳

一痴便了公家事,尽可与诗宽作程。yī chī biàn le gōng jiā shì,jǐn kě yǔ shī kuān zuò chéng。
书册不嫌官屋冷,香匜相对歙溪晴。shū cè bù xián guān wū lěng,xiāng yí xiāng duì shè xī qíng。
熟知白鹭难为伴,烦见青山且寄声。shú zhī bái lù nán wèi bàn,fán jiàn qīng shān qiě jì shēng。
此别不过旬日耳,又携孤啸上江城。cǐ bié bù guò xún rì ěr,yòu xié gū xiào shàng jiāng chéng。

山中用放翁韵

方岳

一盂之饭一盘蔬,底用横身犯毁誉。yī yú zhī fàn yī pán shū,dǐ yòng héng shēn fàn huǐ yù。
与世无缘空落落,登山有道但徐徐。yǔ shì wú yuán kōng luò luò,dēng shān yǒu dào dàn xú xú。
体中不快惟读易,老去更贫常典书。tǐ zhōng bù kuài wéi dú yì,lǎo qù gèng pín cháng diǎn shū。
四海谁知今夜月,梅花飘雪缟吾庐。sì hǎi shuí zhī jīn yè yuè,méi huā piāo xuě gǎo wú lú。

山中用放翁韵

方岳

山畦夜雨入春蔬,此手犹存足自誉。shān qí yè yǔ rù chūn shū,cǐ shǒu yóu cún zú zì yù。
甚爱踏青人已至,未能浮白子姑徐。shén ài tà qīng rén yǐ zhì,wèi néng fú bái zi gū xú。
有山拄颊宁须笏,无策资身不为书。yǒu shān zhǔ jiá níng xū hù,wú cè zī shēn bù wèi shū。
莫向夕阳多感慨,百年长短一蘧庐。mò xiàng xī yáng duō gǎn kǎi,bǎi nián zhǎng duǎn yī qú lú。

元日

方岳

钓寂耕闲老病身,何堪附翼与攀鳞。diào jì gēng xián lǎo bìng shēn,hé kān fù yì yǔ pān lín。
山中是处有诗思,天上自来无故人。shān zhōng shì chù yǒu shī sī,tiān shàng zì lái wú gù rén。
岁事共知双鬓雪,梅花又过一年春。suì shì gòng zhī shuāng bìn xuě,méi huā yòu guò yī nián chūn。
晴妍已有溪村兴,牛下柴车或可巾。qíng yán yǐ yǒu xī cūn xīng,niú xià chái chē huò kě jīn。

元日

方岳

坎止流行一任他,年华其奈老夫何。kǎn zhǐ liú xíng yī rèn tā,nián huá qí nài lǎo fū hé。
贫知醉有回天日,早得闲为却日戈。pín zhī zuì yǒu huí tiān rì,zǎo dé xián wèi què rì gē。
野烧青归烟仿佛,溪痕晴涨雪坡陀。yě shāo qīng guī yān fǎng fú,xī hén qíng zhǎng xuě pō tuó。
屠苏只对梅花饮,茅屋竹篱春意多。tú sū zhǐ duì méi huā yǐn,máo wū zhú lí chūn yì duō。

元日雨

方岳

那得工夫作往还,一犁取日破荒湾。nà dé gōng fū zuò wǎng hái,yī lí qǔ rì pò huāng wān。
春今又绿山中草,酒不能朱镜里颜。chūn jīn yòu lǜ shān zhōng cǎo,jiǔ bù néng zhū jìng lǐ yán。
六十只馀三岁在,百年亦是霎时间。liù shí zhǐ yú sān suì zài,bǎi nián yì shì shà shí jiān。
村村雨色冥蒙外,已觉天公露一斑。cūn cūn yǔ sè míng méng wài,yǐ jué tiān gōng lù yī bān。

元日雨

方岳

云泥隔断拜年人,天自怜予老病身。yún ní gé duàn bài nián rén,tiān zì lián yǔ lǎo bìng shēn。
荠菜共挑元日雨,梅花未放去年春。jì cài gòng tiāo yuán rì yǔ,méi huā wèi fàng qù nián chūn。
风烟不尽惟吾老,造化无他只此仁。fēng yān bù jǐn wéi wú lǎo,zào huà wú tā zhǐ cǐ rén。
小试园林栽接手,山中亦是一洪钧。xiǎo shì yuán lín zāi jiē shǒu,shān zhōng yì shì yī hóng jūn。

立春

方岳

诗傥穷人莫送穷,但穷诗亦不须工。shī tǎng qióng rén mò sòng qióng,dàn qióng shī yì bù xū gōng。
银幡雪柳人何似,翠缕琼丝菜则同。yín fān xuě liǔ rén hé shì,cuì lǚ qióng sī cài zé tóng。
百事到头惟早白,一年弹指又春红。bǎi shì dào tóu wéi zǎo bái,yī nián dàn zhǐ yòu chūn hóng。
渔溪亦喜溪冰泮,新绿生肥撼钓筒。yú xī yì xǐ xī bīng pàn,xīn lǜ shēng féi hàn diào tǒng。

立春前一日雪

方岳

入冬妍暖几兼旬,明日银幡岁又新。rù dōng yán nuǎn jǐ jiān xún,míng rì yín fān suì yòu xīn。
绝意六花无复腊,等闲一尺不胜春。jué yì liù huā wú fù là,děng xián yī chǐ bù shèng chūn。
老天咳唾何难事,瘦地耕锄亦幸民。lǎo tiān ké tuò hé nán shì,shòu dì gēng chú yì xìng mín。
径就梅梢嚼清冷,相如渴肺久生尘。jìng jiù méi shāo jué qīng lěng,xiāng rú kě fèi jiǔ shēng chén。

立春前一日雪

方岳

历眼看看剩浃旬,山河大地一齐新。lì yǎn kàn kàn shèng jiā xún,shān hé dà dì yī qí xīn。
不成过腊都无雪,只隔明朝便是春。bù chéng guò là dōu wú xuě,zhǐ gé míng cháo biàn shì chūn。
夜半有谁过剡曲,年丰无处不尧民。yè bàn yǒu shuí guò shàn qū,nián fēng wú chù bù yáo mín。
草亭只在梅花外,知与人间隔几尘。cǎo tíng zhǐ zài méi huā wài,zhī yǔ rén jiān gé jǐ chén。

立春

方岳

花柳胚胎午夜风,一尊聊与破红封。huā liǔ pēi tāi wǔ yè fēng,yī zūn liáo yǔ pò hóng fēng。
醉馀安用淄渑口,妙处元无泾渭胸。zuì yú ān yòng zī miǎn kǒu,miào chù yuán wú jīng wèi xiōng。
纸帐不知寒浩荡,银幡自爱雪髼松。zhǐ zhàng bù zhī hán hào dàng,yín fān zì ài xuě péng sōng。
小楼认得春来处,晴霭苍茫南北峰。xiǎo lóu rèn dé chūn lái chù,qíng ǎi cāng máng nán běi fēng。