古诗词

又和诸公作雪月歌

方岳

月观夜午雪观早,酒兴崔嵬诗潦草。yuè guān yè wǔ xuě guān zǎo,jiǔ xīng cuī wéi shī lǎo cǎo。
梅花在傍具知状,唤渠收拾秋崖稿。méi huā zài bàng jù zhī zhuàng,huàn qú shōu shí qiū yá gǎo。
月边雪边同一寒,诗成不许凡人看。yuè biān xuě biān tóng yī hán,shī chéng bù xǔ fán rén kàn。
年年月寒雪寒处,老骨槎牙倚枯树。nián nián yuè hán xuě hán chù,lǎo gǔ chá yá yǐ kū shù。
不知天下人,面有三寸尘。bù zhī tiān xià rén,miàn yǒu sān cùn chén。
政使书痴传癖犹可憎,而况无风无味之钱神。zhèng shǐ shū chī chuán pǐ yóu kě zēng,ér kuàng wú fēng wú wèi zhī qián shén。
麾之门外,问诸水滨。huī zhī mén wài,wèn zhū shuǐ bīn。
非我不与相比邻,渠自胸次不我亲。fēi wǒ bù yǔ xiāng bǐ lín,qú zì xiōng cì bù wǒ qīn。
千古万古赤壁月,千古万古剡溪雪。qiān gǔ wàn gǔ chì bì yuè,qiān gǔ wàn gǔ shàn xī xuě。
天荒地老方可人,当日人曾笑渠拙。tiān huāng dì lǎo fāng kě rén,dāng rì rén céng xiào qú zhuō。
有梅不可无吾诗,无月无雪无人知。yǒu méi bù kě wú wú shī,wú yuè wú xuě wú rén zhī。
梅花亦不用收拾,付与万窍更相呼。méi huā yì bù yòng shōu shí,fù yǔ wàn qiào gèng xiāng hū。
雪如琼瑶月如水,青山白发时乎时。xuě rú qióng yáo yuè rú shuǐ,qīng shān bái fā shí hū shí。
有薇可羹螯可嚼,此味勿令儿辈觉。yǒu wēi kě gēng áo kě jué,cǐ wèi wù lìng ér bèi jué。
四海诸公共往来,雪中与渠无适莫。sì hǎi zhū gōng gòng wǎng lái,xuě zhōng yǔ qú wú shì mò。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

苻坚之苻从竹者非载赓呈似

方岳

天与西头扫泽苻,飞英亦暗合孙吴。tiān yǔ xī tóu sǎo zé fú,fēi yīng yì àn hé sūn wú。
冰肌起粟愁云母,水骨浮槎立雪姑。bīng jī qǐ sù chóu yún mǔ,shuǐ gǔ fú chá lì xuě gū。
竹丈夫哉能崛强,梅兄弟者亦清癯。zhú zhàng fū zāi néng jué qiáng,méi xiōng dì zhě yì qīng qú。
一蓑谁傍篷笼宿,画出寒江独钓图。yī suō shuí bàng péng lóng sù,huà chū hán jiāng dú diào tú。

过吴江

方岳

风借吴松十幅蒲,春愁渺渺际烟芜。fēng jiè wú sōng shí fú pú,chūn chóu miǎo miǎo jì yān wú。
傍船时有能言鸭,举网今无巨口鲈。bàng chuán shí yǒu néng yán yā,jǔ wǎng jīn wú jù kǒu lú。
欲访龟蒙前杞菊,谁怜麋鹿旧姑苏。yù fǎng guī méng qián qǐ jú,shuí lián mí lù jiù gū sū。
一尊重酹沙头月,物色分流到我无。yī zūn zhòng lèi shā tóu yuè,wù sè fēn liú dào wǒ wú。

种桂

方岳

山翁不办碧油幢,办与秋风斸老桩。shān wēng bù bàn bì yóu chuáng,bàn yǔ qiū fēng zhǔ lǎo zhuāng。
嚼雪未论香世界,眠云已惬月轩窗。jué xuě wèi lùn xiāng shì jiè,mián yún yǐ qiè yuè xuān chuāng。
谁分兔臼玉千杵,不费鸿门璧一双。shuí fēn tù jiù yù qiān chǔ,bù fèi hóng mén bì yī shuāng。
蚤晚乘槎问银汉,呼童多酿酒成缸。zǎo wǎn chéng chá wèn yín hàn,hū tóng duō niàng jiǔ chéng gāng。

次韵郑省仓

方岳

月满长汀晚沐新,一凉犹下耐冠巾。yuè mǎn zhǎng tīng wǎn mù xīn,yī liáng yóu xià nài guān jīn。
江连碧树自今古,我与青山迭主宾。jiāng lián bì shù zì jīn gǔ,wǒ yǔ qīng shān dié zhǔ bīn。
乞巧未能从帝子,坐愚宁免辱溪神。qǐ qiǎo wèi néng cóng dì zi,zuò yú níng miǎn rǔ xī shén。
向来鸥鸟间何阔,莫是炎凉不我亲。xiàng lái ōu niǎo jiān hé kuò,mò shì yán liáng bù wǒ qīn。

次韵郑省仓

方岳

雨过苔矶片月新,黄琉璃簟岸纶巾。yǔ guò tái jī piàn yuè xīn,huáng liú lí diàn àn lún jīn。
平生不负杨临贺,半夜谁呼祈孔宾。píng shēng bù fù yáng lín hè,bàn yè shuí hū qí kǒng bīn。
堪傲轩裳中酒圣,肯污笔砚论钱神。kān ào xuān shang zhōng jiǔ shèng,kěn wū bǐ yàn lùn qián shén。
北山猿鹤应惊怪,已觉尘埃不可亲。běi shān yuán hè yīng jīng guài,yǐ jué chén āi bù kě qīn。

又次韵

方岳

半夜江城久已谙,白鸥眠处落烟帆。bàn yè jiāng chéng jiǔ yǐ ān,bái ōu mián chù luò yān fān。
诗穷政有牛腰轴,身散宁为马口衔。shī qióng zhèng yǒu niú yāo zhóu,shēn sàn níng wèi mǎ kǒu xián。
时以酒浇胸磊磊,或嫌山似面岩岩。shí yǐ jiǔ jiāo xiōng lěi lěi,huò xián shān shì miàn yán yán。
春田芜没归耕是,待与丰年赋载芟。chūn tián wú méi guī gēng shì,dài yǔ fēng nián fù zài shān。

又次韵

方岳

绿阴政自可羸骖,舴艋何堪暑气惔。lǜ yīn zhèng zì kě léi cān,zé měng hé kān shǔ qì tán。
沙碛稍凉客且住,水程虽远未须贪。shā qì shāo liáng kè qiě zhù,shuǐ chéng suī yuǎn wèi xū tān。
吾侪焉往不三黜,此段无劳忍一惭。wú chái yān wǎng bù sān chù,cǐ duàn wú láo rěn yī cán。
山际有田归自好,休论暮四与朝三。shān jì yǒu tián guī zì hǎo,xiū lùn mù sì yǔ cháo sān。

风作

方岳

年光何啻蛇赴壑,仕宦略如鱼上竿。nián guāng hé chì shé fù hè,shì huàn lüè rú yú shàng gān。
畴昔本无温饱志,归来只作等闲看。chóu xī běn wú wēn bǎo zhì,guī lái zhǐ zuò děng xián kàn。
人间万事风涛急,雨外一蓑天地宽。rén jiān wàn shì fēng tāo jí,yǔ wài yī suō tiān dì kuān。
潮落海门烟树绿,举头已不见长安。cháo luò hǎi mén yān shù lǜ,jǔ tóu yǐ bù jiàn zhǎng ān。

七夕潘宰招不往

方岳

投老归欤拙独存,剖瓜亦欲问天孙。tóu lǎo guī yú zhuō dú cún,pōu guā yì yù wèn tiān sūn。
故人有约夜堂醉,老子不禁秋暑袢。gù rén yǒu yuē yè táng zuì,lǎo zi bù jìn qiū shǔ pàn。
却恐长绳縻日月,政须高枕问乾坤。què kǒng zhǎng shéng mí rì yuè,zhèng xū gāo zhěn wèn qián kūn。
北窗风好难为客,未辨冠巾数候门。běi chuāng fēng hǎo nán wèi kè,wèi biàn guān jīn shù hòu mén。

海棠

方岳

半吐柔芳暖正妍,趁晴何不试笼鞭。bàn tǔ róu fāng nuǎn zhèng yán,chèn qíng hé bù shì lóng biān。
玉环醉矣春无赖,金屋贮之人孰贤。yù huán zuì yǐ chūn wú lài,jīn wū zhù zhī rén shú xián。
花比红儿谁作谱,诗传娇客已成编。huā bǐ hóng ér shuí zuò pǔ,shī chuán jiāo kè yǐ chéng biān。
湘帘燕子人家月,一笑春风不计年。xiāng lián yàn zi rén jiā yuè,yī xiào chūn fēng bù jì nián。

海棠

方岳

黄州不识春风面,哙伍漫山桃李枝。huáng zhōu bù shí chūn fēng miàn,kuài wǔ màn shān táo lǐ zhī。
银烛夜深妆额褪,锦屏睡足鬓丝垂。yín zhú yè shēn zhuāng é tuì,jǐn píng shuì zú bìn sī chuí。
半醒半醉凌晨酒,几雨几晴寒食时。bàn xǐng bàn zuì líng chén jiǔ,jǐ yǔ jǐ qíng hán shí shí。
莫怨家人多命薄,缘愁却入老坡诗。mò yuàn jiā rén duō mìng báo,yuán chóu què rù lǎo pō shī。

用程兄韵奉诸公题跋还人

方岳

老砚生苔尔许时,谁怜官事落儿痴。lǎo yàn shēng tái ěr xǔ shí,shuí lián guān shì luò ér chī。
江湖十载春无据,天地一舟归有期。jiāng hú shí zài chūn wú jù,tiān dì yī zhōu guī yǒu qī。
客有相从蜗壳语,诗来云受鹤山知。kè yǒu xiāng cóng wō ké yǔ,shī lái yún shòu hè shān zhī。
皮毛剥落惟真实,那用诸公绝妙辞。pí máo bō luò wéi zhēn shí,nà yòng zhū gōng jué miào cí。

次韵乡友

方岳

书生作计已差殊,况复真穷五技鼯。shū shēng zuò jì yǐ chà shū,kuàng fù zhēn qióng wǔ jì wú。
空费寸阴酬急羽,还同斗米饱侏儒。kōng fèi cùn yīn chóu jí yǔ,hái tóng dòu mǐ bǎo zhū rú。
鸥盟正尔隔千里,鹤梦何曾到九衢。ōu méng zhèng ěr gé qiān lǐ,hè mèng hé céng dào jiǔ qú。
茅屋春寒明月夜,梅花曾与寄声无。máo wū chūn hán míng yuè yè,méi huā céng yǔ jì shēng wú。

次韵三四弟

方岳

入手功名不厌迟,政须努力莫伤悲。rù shǒu gōng míng bù yàn chí,zhèng xū nǔ lì mò shāng bēi。
二难宁共姜肱被,一染谁怜墨子丝。èr nán níng gòng jiāng gōng bèi,yī rǎn shuí lián mò zi sī。
仕宦金吾吾亦爱,饥寒玉汝汝当知。shì huàn jīn wú wú yì ài,jī hán yù rǔ rǔ dāng zhī。
青灯夜寂聊参取,侑坐为铭只此诗。qīng dēng yè jì liáo cān qǔ,yòu zuò wèi míng zhǐ cǐ shī。

石孙偶中童科程弟有诗次韵

方岳

衰暮安能六出奇,桐孙赖有峄阳枝。shuāi mù ān néng liù chū qí,tóng sūn lài yǒu yì yáng zhī。
九经库谩无遗读,千里驹宁不受羁。jiǔ jīng kù mán wú yí dú,qiān lǐ jū níng bù shòu jī。
薄命久遭时俗态,此心莫倚老天知。báo mìng jiǔ zāo shí sú tài,cǐ xīn mò yǐ lǎo tiān zhī。
待归共买黄牛去,耕落烟村月一眉。dài guī gòng mǎi huáng niú qù,gēng luò yān cūn yuè yī méi。