古诗词

次韵汪卿

方岳

霜洗梅花春满握,夜寒吹老城头角。shuāng xǐ méi huā chūn mǎn wò,yè hán chuī lǎo chéng tóu jiǎo。
琐窗砚作离骚香,吐句不教花莫落。suǒ chuāng yàn zuò lí sāo xiāng,tǔ jù bù jiào huā mò luò。
裁量要是修月手,我欲追随惭笔阁。cái liàng yào shì xiū yuè shǒu,wǒ yù zhuī suí cán bǐ gé。
平生万事不挂口,爱诗苦未厌溪壑。píng shēng wàn shì bù guà kǒu,ài shī kǔ wèi yàn xī hè。
有人肯筑风骚坛,敢不束甲三距跃。yǒu rén kěn zhù fēng sāo tán,gǎn bù shù jiǎ sān jù yuè。
当时只料孤凤凰,不与鸡群同抱啄。dāng shí zhǐ liào gū fèng huáng,bù yǔ jī qún tóng bào zhuó。
拔旗赵壁决此胜,金鼓俄惊自天落。bá qí zhào bì jué cǐ shèng,jīn gǔ é jīng zì tiān luò。
一嗔纵得马辟易,已觉楚歌声四薄。yī chēn zòng dé mǎ pì yì,yǐ jué chǔ gē shēng sì báo。
夜光明月以暗投,心甚爱之颜有怍。yè guāng míng yuè yǐ àn tóu,xīn shén ài zhī yán yǒu zuò。
公诗端似大国晋,玉帛诸侯赖联络。gōng shī duān shì dà guó jìn,yù bó zhū hóu lài lián luò。
倘令吴楚主夏盟,获麟正恐春秋作。tǎng lìng wú chǔ zhǔ xià méng,huò lín zhèng kǒng chūn qiū zuò。
歙州虽小水如练,沤鸟亦知文字乐。shè zhōu suī xiǎo shuǐ rú liàn,ōu niǎo yì zhī wén zì lè。
此盟定自不可寒,把住梅花更商确。cǐ méng dìng zì bù kě hán,bǎ zhù méi huā gèng shāng què。
夜窗或许时过从,莫问圣清与贤浊。yè chuāng huò xǔ shí guò cóng,mò wèn shèng qīng yǔ xián zhuó。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

除夜

方岳

更与梅花把一杯,醉题帖子等春来。gèng yǔ méi huā bǎ yī bēi,zuì tí tiē zi děng chūn lái。
须臾便是隔年事,留得寒香一并开。xū yú biàn shì gé nián shì,liú dé hán xiāng yī bìng kāi。

除夜

方岳

春入荷葭坞亦奇,坞名不枉与天知。chūn rù hé jiā wù yì qí,wù míng bù wǎng yǔ tiān zhī。
绿章并按闲池沼,岂但乌台要勘诗。lǜ zhāng bìng àn xián chí zhǎo,qǐ dàn wū tái yào kān shī。

除夜

方岳

幸有牛衣暖似春,可曾半字日边人。xìng yǒu niú yī nuǎn shì chūn,kě céng bàn zì rì biān rén。
不知相国何为者,撩得诸公屋大嗔。bù zhī xiāng guó hé wèi zhě,liāo dé zhū gōng wū dà chēn。

除夜

方岳

眼底童乌已七龄,吾伊略亦记群经。yǎn dǐ tóng wū yǐ qī líng,wú yī lüè yì jì qún jīng。
丁宁莫就中书试,只可松边竹下听。dīng níng mò jiù zhōng shū shì,zhǐ kě sōng biān zhú xià tīng。

山庵

方岳

枯松煮瀑香可啜,野竹生萌甜可掘。kū sōng zhǔ pù xiāng kě chuài,yě zhú shēng méng tián kě jué。
山中道士归不归,一夜猿鹤老明月。shān zhōng dào shì guī bù guī,yī yè yuán hè lǎo míng yuè。

题赵漕小蓬莱

方岳

乾坤不尽一蘧庐,方寸中间几太虚。qián kūn bù jǐn yī qú lú,fāng cùn zhōng jiān jǐ tài xū。
办著海涛三万里,乃翁底用费分疏。bàn zhù hǎi tāo sān wàn lǐ,nǎi wēng dǐ yòng fèi fēn shū。

题赵漕小蓬莱

方岳

老夫曾到道家山,太乙青藜夜叩关。lǎo fū céng dào dào jiā shān,tài yǐ qīng lí yè kòu guān。
著作承明今付子,仙壶元不隔人间。zhù zuò chéng míng jīn fù zi,xiān hú yuán bù gé rén jiān。

寄游山友人

方岳

不是山阴访戴船,真成迷局烂柯仙。bù shì shān yīn fǎng dài chuán,zhēn chéng mí jú làn kē xiān。
径行处用规摹取,归与都人作画传。jìng xíng chù yòng guī mó qǔ,guī yǔ dōu rén zuò huà chuán。

紫极宫用吕宗卿韵

方岳

云湿棋枰不堪著,满壑松寒鸟声乐。yún shī qí píng bù kān zhù,mǎn hè sōng hán niǎo shēng lè。
向来石鼎老弥明,松下无人启玄钥。xiàng lái shí dǐng lǎo mí míng,sōng xià wú rén qǐ xuán yào。

书客星阁

方岳

平生看破刘文叔,不肯依乘赤伏符。píng shēng kàn pò liú wén shū,bù kěn yī chéng chì fú fú。
底处只缘曾识面,故应人唤作狂奴。dǐ chù zhǐ yuán céng shí miàn,gù yīng rén huàn zuò kuáng nú。

书客星阁

方岳

小留不过貂蝉耳,亦恐遭人白眼看。xiǎo liú bù guò diāo chán ěr,yì kǒng zāo rén bái yǎn kàn。
已自费辞侯霸辈,归来漱石暮江寒。yǐ zì fèi cí hóu bà bèi,guī lái shù shí mù jiāng hán。

紫虚观

方岳

小炷炉熏待瀹茶,瓦盆添水养蒲芽。xiǎo zhù lú xūn dài yuè chá,wǎ pén tiān shuǐ yǎng pú yá。
江南地暖得春早,开尽雪篱无数花。jiāng nán dì nuǎn dé chūn zǎo,kāi jǐn xuě lí wú shù huā。

寄题章氏起青楼

方岳

结楼多与青山对,却是青山不对渠。jié lóu duō yǔ qīng shān duì,què shì qīng shān bù duì qú。
见说蜃岩排闼入,一窗晴色共残书。jiàn shuō shèn yán pái tà rù,yī chuāng qíng sè gòng cán shū。

寄题章氏起青楼

方岳

寒青拔起二千石,山是一分云一分。hán qīng bá qǐ èr qiān shí,shān shì yī fēn yún yī fēn。
切莫向渠谈世事,怕渠说与沈休文。qiè mò xiàng qú tán shì shì,pà qú shuō yǔ shěn xiū wén。

题郭氏继一堂

方岳

径与三茅借一峰,自携周易听松风。jìng yǔ sān máo jiè yī fēng,zì xié zhōu yì tīng sōng fēng。
隐居本为逃名计,结入头衔却不中。yǐn jū běn wèi táo míng jì,jié rù tóu xián què bù zhōng。