古诗词

次韵汪卿

方岳

霜洗梅花春满握,夜寒吹老城头角。shuāng xǐ méi huā chūn mǎn wò,yè hán chuī lǎo chéng tóu jiǎo。
琐窗砚作离骚香,吐句不教花莫落。suǒ chuāng yàn zuò lí sāo xiāng,tǔ jù bù jiào huā mò luò。
裁量要是修月手,我欲追随惭笔阁。cái liàng yào shì xiū yuè shǒu,wǒ yù zhuī suí cán bǐ gé。
平生万事不挂口,爱诗苦未厌溪壑。píng shēng wàn shì bù guà kǒu,ài shī kǔ wèi yàn xī hè。
有人肯筑风骚坛,敢不束甲三距跃。yǒu rén kěn zhù fēng sāo tán,gǎn bù shù jiǎ sān jù yuè。
当时只料孤凤凰,不与鸡群同抱啄。dāng shí zhǐ liào gū fèng huáng,bù yǔ jī qún tóng bào zhuó。
拔旗赵壁决此胜,金鼓俄惊自天落。bá qí zhào bì jué cǐ shèng,jīn gǔ é jīng zì tiān luò。
一嗔纵得马辟易,已觉楚歌声四薄。yī chēn zòng dé mǎ pì yì,yǐ jué chǔ gē shēng sì báo。
夜光明月以暗投,心甚爱之颜有怍。yè guāng míng yuè yǐ àn tóu,xīn shén ài zhī yán yǒu zuò。
公诗端似大国晋,玉帛诸侯赖联络。gōng shī duān shì dà guó jìn,yù bó zhū hóu lài lián luò。
倘令吴楚主夏盟,获麟正恐春秋作。tǎng lìng wú chǔ zhǔ xià méng,huò lín zhèng kǒng chūn qiū zuò。
歙州虽小水如练,沤鸟亦知文字乐。shè zhōu suī xiǎo shuǐ rú liàn,ōu niǎo yì zhī wén zì lè。
此盟定自不可寒,把住梅花更商确。cǐ méng dìng zì bù kě hán,bǎ zhù méi huā gèng shāng què。
夜窗或许时过从,莫问圣清与贤浊。yè chuāng huò xǔ shí guò cóng,mò wèn shèng qīng yǔ xián zhuó。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

别子才司令

方岳

不如意事常八九,可与语人无二三。bù rú yì shì cháng bā jiǔ,kě yǔ yǔ rén wú èr sān。
自识荆门子才甫,梦驰铁马战城南。zì shí jīng mén zi cái fǔ,mèng chí tiě mǎ zhàn chéng nán。

简徐宰

方岳

雨外茅茨黄叶村,老农相语一灯昏。yǔ wài máo cí huáng yè cūn,lǎo nóng xiāng yǔ yī dēng hūn。
山深未识新官姓,但说无人夜打门。shān shēn wèi shí xīn guān xìng,dàn shuō wú rén yè dǎ mén。

简徐宰

方岳

自织春蓑学治田,山寒辛苦不逢年。zì zhī chūn suō xué zhì tián,shān hán xīn kǔ bù féng nián。
摩挲此腹何时饱,黄犊夕阳相对眠。mó sā cǐ fù hé shí bǎo,huáng dú xī yáng xiāng duì mián。

简徐宰

方岳

西山有蕨北山薇,荷雨锄烟不疗饥。xī shān yǒu jué běi shān wēi,hé yǔ chú yān bù liáo jī。
但得县官如卓鲁,此言只恐未曾知。dàn dé xiàn guān rú zhuó lǔ,cǐ yán zhǐ kǒng wèi céng zhī。

简徐宰

方岳

俗吏相传作县难,及民那有一分宽。sú lì xiāng chuán zuò xiàn nán,jí mín nà yǒu yī fēn kuān。
闻君犹逮从诸老,说到民贫鼻亦酸。wén jūn yóu dǎi cóng zhū lǎo,shuō dào mín pín bí yì suān。

受诰口号

方岳

归我南山老不遭,孟亭几梦赭黄袍。guī wǒ nán shān lǎo bù zāo,mèng tíng jǐ mèng zhě huáng páo。
强渠枉费平生力,不直君王一字褒。qiáng qú wǎng fèi píng shēng lì,bù zhí jūn wáng yī zì bāo。

受诰口号

方岳

雪寒月瘦鬓成丝,缘底天家圣得知。xuě hán yuè shòu bìn chéng sī,yuán dǐ tiān jiā shèng dé zhī。
从此江山尽驱使,小民奉敕遣吟诗。cóng cǐ jiāng shān jǐn qū shǐ,xiǎo mín fèng chì qiǎn yín shī。

元英先生家鸬鹚步当文正时其裔孙楷登进士赠之诗云唐家三百年冠盖谁有诗书到远孙予家自严徙徽而谱系远矣因览石刻次韵左方

方岳

唐人犹有故家存,山里鸬鹚步下村。táng rén yóu yǒu gù jiā cún,shān lǐ lú cí bù xià cūn。
宗派傥容诗嗣续,横枝吾亦是儿孙。zōng pài tǎng róng shī sì xù,héng zhī wú yì shì ér sūn。

赠写照吴生

方岳

山须未压棱层骨,诗不能平磊磈胸。shān xū wèi yā léng céng gǔ,shī bù néng píng lěi wěi xiōng。
烦画雪溪诗意思,梅花苍石一横筇。fán huà xuě xī shī yì sī,méi huā cāng shí yī héng qióng。

赠写照吴生

方岳

几人堪画麒麟阁,万事不如鹦鹉杯。jǐ rén kān huà qí lín gé,wàn shì bù rú yīng wǔ bēi。
只谓故吾诗瘦耳,寒沙鸥鹭莫惊猜。zhǐ wèi gù wú shī shòu ěr,hán shā ōu lù mò jīng cāi。

题刊匠图书册

方岳

黄金汉鼎青错落,绿玉秦玺红屈蟠。huáng jīn hàn dǐng qīng cuò luò,lǜ yù qín xǐ hóng qū pán。
龙翔凤翥入刀笔,宝晋山林风月寒。lóng xiáng fèng zhù rù dāo bǐ,bǎo jìn shān lín fēng yuè hán。

次韵叶宗丞湘梅

方岳

双娥洒泣凝春竹,粉落脂残不忍妆。shuāng é sǎ qì níng chūn zhú,fěn luò zhī cán bù rěn zhuāng。
开作疏花寄幽独,雪中仍作楚骚香。kāi zuò shū huā jì yōu dú,xuě zhōng réng zuò chǔ sāo xiāng。

次韵叶宗丞湘梅

方岳

庾岭以南非楚产,离骚不载亦堪嗟。yǔ lǐng yǐ nán fēi chǔ chǎn,lí sāo bù zài yì kān jiē。
行吟傥见灵均否,且与辛夷定等差。xíng yín tǎng jiàn líng jūn fǒu,qiě yǔ xīn yí dìng děng chà。

赠谈命苏秦

方岳

一蓑牛背饱看山,扣角前冈烟雨寒。yī suō niú bèi bǎo kàn shān,kòu jiǎo qián gāng yān yǔ hán。
客自纵横三尺觜,与吾烟雨不相干。kè zì zòng héng sān chǐ zī,yǔ wú yān yǔ bù xiāng gàn。

书手实簿

方岳

随缘常住薄于秋,不了钟鱼粥饭头。suí yuán cháng zhù báo yú qiū,bù le zhōng yú zhōu fàn tóu。
叹息结绳人远矣,例教吾负剡藤羞。tàn xī jié shéng rén yuǎn yǐ,lì jiào wú fù shàn téng xiū。