古诗词

次韵汪卿

方岳

霜洗梅花春满握,夜寒吹老城头角。shuāng xǐ méi huā chūn mǎn wò,yè hán chuī lǎo chéng tóu jiǎo。
琐窗砚作离骚香,吐句不教花莫落。suǒ chuāng yàn zuò lí sāo xiāng,tǔ jù bù jiào huā mò luò。
裁量要是修月手,我欲追随惭笔阁。cái liàng yào shì xiū yuè shǒu,wǒ yù zhuī suí cán bǐ gé。
平生万事不挂口,爱诗苦未厌溪壑。píng shēng wàn shì bù guà kǒu,ài shī kǔ wèi yàn xī hè。
有人肯筑风骚坛,敢不束甲三距跃。yǒu rén kěn zhù fēng sāo tán,gǎn bù shù jiǎ sān jù yuè。
当时只料孤凤凰,不与鸡群同抱啄。dāng shí zhǐ liào gū fèng huáng,bù yǔ jī qún tóng bào zhuó。
拔旗赵壁决此胜,金鼓俄惊自天落。bá qí zhào bì jué cǐ shèng,jīn gǔ é jīng zì tiān luò。
一嗔纵得马辟易,已觉楚歌声四薄。yī chēn zòng dé mǎ pì yì,yǐ jué chǔ gē shēng sì báo。
夜光明月以暗投,心甚爱之颜有怍。yè guāng míng yuè yǐ àn tóu,xīn shén ài zhī yán yǒu zuò。
公诗端似大国晋,玉帛诸侯赖联络。gōng shī duān shì dà guó jìn,yù bó zhū hóu lài lián luò。
倘令吴楚主夏盟,获麟正恐春秋作。tǎng lìng wú chǔ zhǔ xià méng,huò lín zhèng kǒng chūn qiū zuò。
歙州虽小水如练,沤鸟亦知文字乐。shè zhōu suī xiǎo shuǐ rú liàn,ōu niǎo yì zhī wén zì lè。
此盟定自不可寒,把住梅花更商确。cǐ méng dìng zì bù kě hán,bǎ zhù méi huā gèng shāng què。
夜窗或许时过从,莫问圣清与贤浊。yè chuāng huò xǔ shí guò cóng,mò wèn shèng qīng yǔ xián zhuó。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

程伯茂尊公挽诗

方岳

雨昏先友记,犹复有斯人。yǔ hūn xiān yǒu jì,yóu fù yǒu sī rén。
周易相传授,唐衫自隐沦。zhōu yì xiāng chuán shòu,táng shān zì yǐn lún。
翳桑秋廪共,结草夜台春。yì sāng qiū lǐn gòng,jié cǎo yè tái chūn。
为酹月塘月,何年琢石麟。wèi lèi yuè táng yuè,hé nián zuó shí lín。

知瑞州罗大夫挽诗

方岳

污俗狂澜倒,公平今独贤。wū sú kuáng lán dào,gōng píng jīn dú xián。
折腰惭为米,绝口不言钱。zhé yāo cán wèi mǐ,jué kǒu bù yán qián。
笔橐名臣后,箪瓢素士先。bǐ tuó míng chén hòu,dān piáo sù shì xiān。
只消廉吏字,题作墓门镌。zhǐ xiāo lián lì zì,tí zuò mù mén juān。

用赵尉韵寄题约山楼

方岳

可人期不至,楼外有佳山。kě rén qī bù zhì,lóu wài yǒu jiā shān。
几点寒林画,一帘秋水环。jǐ diǎn hán lín huà,yī lián qiū shuǐ huán。
只烦诗五字,相与月三间。zhǐ fán shī wǔ zì,xiāng yǔ yuè sān jiān。
贵贱交情薄,何妨自往还。guì jiàn jiāo qíng báo,hé fáng zì wǎng hái。

阻风

方岳

佳处何妨住,江晴倚落晖。jiā chù hé fáng zhù,jiāng qíng yǐ luò huī。
野船穿树过,沙鸟带云飞。yě chuán chuān shù guò,shā niǎo dài yún fēi。
寺有唐碑古,山羞汉鼎非。sì yǒu táng bēi gǔ,shān xiū hàn dǐng fēi。
长安多过客,留墨满苔矶。zhǎng ān duō guò kè,liú mò mǎn tái jī。

知郡陈告院挽诗

方岳

旧隐真仙宅,论诗得老干。jiù yǐn zhēn xiān zhái,lùn shī dé lǎo gàn。
云沈海屋古,书拥雪灯残。yún shěn hǎi wū gǔ,shū yōng xuě dēng cán。
一棹横秋色,九华生暮寒。yī zhào héng qiū sè,jiǔ huá shēng mù hán。
空馀青眼在,肯作故人看。kōng yú qīng yǎn zài,kěn zuò gù rén kàn。

次韵酬戴式之

方岳

山房秋藓滑,吾亦为诗来。shān fáng qiū xiǎn huá,wú yì wèi shī lái。
家远雁初到,边寒菊未开。jiā yuǎn yàn chū dào,biān hán jú wèi kāi。
贫知心事古,老觉鬓毛催。pín zhī xīn shì gǔ,lǎo jué bìn máo cuī。
能共清谈否,呼童急洗杯。néng gòng qīng tán fǒu,hū tóng jí xǐ bēi。

再用韵约式之

方岳

已扫秋庭月,蹇驴来未来。yǐ sǎo qiū tíng yuè,jiǎn lǘ lái wèi lái。
一官连我俗,双眼向谁开。yī guān lián wǒ sú,shuāng yǎn xiàng shuí kāi。
书癖工为祟,诗穷不受催。shū pǐ gōng wèi suì,shī qióng bù shòu cuī。
是中惟酒可,到手莫停杯。shì zhōng wéi jiǔ kě,dào shǒu mò tíng bēi。

寄侄

方岳

尔亦为贫驱,窗间砚欲枯。ěr yì wèi pín qū,chuāng jiān yàn yù kū。
自从村墅别,曾到陕山无。zì cóng cūn shù bié,céng dào shǎn shān wú。
寒圃应肥菜,秋霖怕损租。hán pǔ yīng féi cài,qiū lín pà sǔn zū。
有书供夜读,时一唤吾雏。yǒu shū gōng yè dú,shí yī huàn wú chú。

送刘子范倅宜春

方岳

一念到吾亲,人间万事轻。yī niàn dào wú qīn,rén jiān wàn shì qīng。
邻州才半刺,行李只诸生。lín zhōu cái bàn cì,xíng lǐ zhǐ zhū shēng。
问路重阳雨,迎家两日程。wèn lù zhòng yáng yǔ,yíng jiā liǎng rì chéng。
笑谈灯火夜,边雁自秋声。xiào tán dēng huǒ yè,biān yàn zì qiū shēng。

送应武谕倅庐陵

方岳

乞倅庐陵郡,予为第一人。qǐ cuì lú líng jùn,yǔ wèi dì yī rén。
天悭终未肯,人好自相亲。tiān qiān zhōng wèi kěn,rén hǎo zì xiāng qīn。
诸老诗书在,平园草木春。zhū lǎo shī shū zài,píng yuán cǎo mù chūn。
鸥朋嘲薄分,山屐蚀京尘。ōu péng cháo báo fēn,shān jī shí jīng chén。

出关

方岳

江雨正冥冥,江鸥聚晚汀。jiāng yǔ zhèng míng míng,jiāng ōu jù wǎn tīng。
云深城阙丽,潮落海门青。yún shēn chéng quē lì,cháo luò hǎi mén qīng。
宇宙双蓬鬓,江湖几驿亭。yǔ zhòu shuāng péng bìn,jiāng hú jǐ yì tíng。
不须关卒逻,吾亦厌铜腥。bù xū guān zú luó,wú yì yàn tóng xīng。

泊歙浦

方岳

此路难为别,丹枫似去年。cǐ lù nán wèi bié,dān fēng shì qù nián。
人行秋色里,雁落客愁边。rén xíng qiū sè lǐ,yàn luò kè chóu biān。
霜月攲寒渚,江声惊夜船。shuāng yuè qī hán zhǔ,jiāng shēng jīng yè chuán。
孤城吹角处,独立渺风烟。gū chéng chuī jiǎo chù,dú lì miǎo fēng yān。

重阳

方岳

古岸维舟夜,萧萧秋叶丹。gǔ àn wéi zhōu yè,xiāo xiāo qiū yè dān。
野烟连竹暗,江雨洒灯寒。yě yān lián zhú àn,jiāng yǔ sǎ dēng hán。
亦喜重阳健,谁知行路难。yì xǐ zhòng yáng jiàn,shuí zhī xíng lù nán。
吾亲应念我,更把菊花看。wú qīn yīng niàn wǒ,gèng bǎ jú huā kàn。

九日

方岳

逢人提菊卖,方省是重阳。féng rén tí jú mài,fāng shěng shì zhòng yáng。
山晓雨初霁,江秋树亦凉。shān xiǎo yǔ chū jì,jiāng qiū shù yì liáng。
年华犹故我,烽火更殊乡。nián huá yóu gù wǒ,fēng huǒ gèng shū xiāng。
有客那无酒,令人忆草堂。yǒu kè nà wú jiǔ,lìng rén yì cǎo táng。

秋晓登山

方岳

发兴在丘林,其如老见寻。fā xīng zài qiū lín,qí rú lǎo jiàn xún。
身馀持蟹手,脚负看山心。shēn yú chí xiè shǒu,jiǎo fù kàn shān xīn。
秋色苍厓暝,晓篱黄叶深。qiū sè cāng yá míng,xiǎo lí huáng yè shēn。
惟应负苓者,来往古松阴。wéi yīng fù líng zhě,lái wǎng gǔ sōng yīn。